Chương 229:
Tuyết Nhạn
04/05/2021
Thật lâu sau Thi Tinh vẫn chưa bình tĩnh được, đây là nó cho nhà họ Hàn cơ hội cuối cùng, có nghĩa gì?
Thi Tinh nghĩ không ra, vì cái gì mà bà lại nói với Hàn Tam Thiên, nguy hiểm của nhà họ Hàn, nguy hiểm này là do chính Hàn Tam Thiên mang đến!
Chẳng lẽ nó nhằm vào kế hoạch của nhà họ Hàn?
Lấy năng lực hiện của Hàn Tam Thiên, đối phó với nhà họ Hàn sẽ không dễ dàng,
những chuyện nhỏ nhặt ở thành phố Thiên Vân nhà họ Hàn không để ở trong mắt. Mà lấy năng lực của Tần Lâm cũng không thể chống lại nhà họ Hàn.
Cái gọi là cơ hội của Hàn Tam Thiên, như Hàn Quân và Nam Cung Thiên Thu mà nói, thì có thể là cho anh ấy cơ hội. Bởi vì anh ấy cũng không thể bỏ được anh em ruột thịt, nhưng chuyện này nếu giống như anh ấy suy nghĩ, Hàn Tam Thiên sẽ không có lý do gì mà đi để ý ruột thịt cả.
Lúc sau, Thi Tinh hít một hơi thật sâu, nhìn Hàn Thành trên giường bệnh vẫn chưa tỉnh, nói: “Mẹ nó quyết định, thật sự
đối đầu sao? Vì cái gì mình lại có cảm giác bất an.”
“Năm đó đạo sĩ kia nói như vậy, hoàn toàn thay đổi cái nhìn của hai người, Hàn Quân vậy nên được mẹ coi trọng, nhưng Hàn Tam Thiên lại là cái đinh trong mắt bà nội. Nhưng mà... nhưng mà hai người họ, đều là con của chúng ta.”
Hai ngày trước sinh nhất mười hai tuổi, sau khi bà tình cờ gặp được, một người tự xưng là đạo sĩ trên núi xuống, tên ấy bói cho anh em nhà họ Hàn một quẻ.
Hàn Quân có số đế vương, nhà họ Hàn
trong tay nó, nhất định có thể phồn hoa, phát triển.
Mà Hàn Tam Thiên, lại mệnh kẻ phản bội, có thể liên lụy đến nhà họ Hàn.
Cho nên khi đó, Nam Cung Thiên Thu không coi Hàn Tam Thiên là cháu trai.
Sau đó, Hàn Quân nói ngọt, càng được bà yêu thích, tất cả yêu thương đều dồn cho Hàn Quân, Hàn Tam Thiên lại càng không thể được đối xử như thế.
Chuyện này rất ít người biết, Thi Tinh thậm chí cảm thấy vô cùng vớ vẩn. Vì cái
gì những lời mơ hồ đạo sĩ kia nói, là thật là giả, không thể nào xác định, nhưng là Nam Cung Thiên Thu lại tin không hề nghi ngò.
“Có lẽ người có thể đứng đầu nhà họ Hàn, không phải Hàn Quân, mà là Hàn Tam Thiên.” Lập trường của Thi Tinh ở giữa, bà nhận ra rõ ràng năng lực của Hàn Quân cùng Hàn Tam Thiên. Người trước thích ăn chơi đàng điểm, lãng phí, cả ngày dâm ô rượu thịt, đối với sự nghiệp một chút tâm cũng không có.
Người sau tuy bị đuổi ra khỏi Yến Kinh, ở rể nhà họ Tô, nhưng nó nhẫn nhục chịu
đựng đồng thời lại ngầm tạo thế lực.
Thi Tinh không điều tra sâu nhưng cũng biết thành phố Thiên Vân có rất nhiều chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiê. Lấy phương diện năng lực mà nói, Hàn Quân so ra kém cỏi hơn Hàn Tam Thiên nhiều lắm.
Chính là Nam Cung Thiên Thu bị Hàn Quân dỗ ngon dỗ ngọt, làm sao có thể nhìn ra năng lực của Hàn Tam Thiên.
Hiện tại Thi Tinh chỉ hy vọng chuyện này không xảy ra sai lầm gì, mà sau khi Hàn Quân đi ra, có thể sửa đổi, trở thành trụ
cột của nhà họ Hàn.
“Anh nhất định phải phù hộ nhà họ Hàn." Thi Tinh nói xong câu đó, run run rút ống thở.
Lúc sau, Hàn Thành hoàn toàn tạm biệt thế giới này, đối với ông chết đi cũng là giải thoát.
Thi Tinh khóc lóc thảm thiết, dù sao đó cũng là người mà bà dành tình cảm trọn đời. Nhưng vì nhà họ Hàn, bà không thể không làm như vậy, hơn nữa kế hoạch Nam Cung Thiên Thu như vậy, Hàn Thành là con trưởng, là một phần không thể
thiếu.
“Mẹ, Hàn Thành đi rồi.” Thi Tinh nói với Nam Cung Thiên Thu trong điện thoại.
Trong nhà Nam Cung Thiên Thu im lặng chốc lát, nói: “Mẹ biết rồi, đưa tin ra ngoài đi, sau đó mẹ thay Hàn Quân xin tạm tha.”
Trong lòng Nam Cung Thiên Thu không có đau buồn là giả, dù sao đó cũng là con bà, nhưng vì Hàn Quân, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Hàn Thành chết, tin này rất nhanh truyền khắp Yến Kinh, nhưng không có bao
người kinh ngạc, dù sao mấy người đó thông qua bệnh viện cũng đã biết trước tình huống, vẫn hôn mê bất tỉnh, còn không bằng chết đi để giải thoát.
Sau khi tin tức lan truyền, Nam Cung Thiên Thu một bên gọi điện thoại, hy vọng có thể cho Hàn Quân tạm thời ra tù, tiễn đưa Hàn Thành.
Nhưng đáp án về khiến cho Nam Cung Thiên Thu vô cùng tức giận, đối phương dù nói cái gì cũng không chịu, Hàn Quân không thể tạm thả ra, việc này làm Nam Cung Thiên Thu tức đến hộc máu.
Bà chính là lấy mạng của Hàn Thành để có cơ hội, nếu Hàn Quân không thể về nhà, như vậy tất cả kế hoạch của bà đều đổ bể rồi.
Thi Tinh nghĩ không ra, vì cái gì mà bà lại nói với Hàn Tam Thiên, nguy hiểm của nhà họ Hàn, nguy hiểm này là do chính Hàn Tam Thiên mang đến!
Chẳng lẽ nó nhằm vào kế hoạch của nhà họ Hàn?
Lấy năng lực hiện của Hàn Tam Thiên, đối phó với nhà họ Hàn sẽ không dễ dàng,
những chuyện nhỏ nhặt ở thành phố Thiên Vân nhà họ Hàn không để ở trong mắt. Mà lấy năng lực của Tần Lâm cũng không thể chống lại nhà họ Hàn.
Cái gọi là cơ hội của Hàn Tam Thiên, như Hàn Quân và Nam Cung Thiên Thu mà nói, thì có thể là cho anh ấy cơ hội. Bởi vì anh ấy cũng không thể bỏ được anh em ruột thịt, nhưng chuyện này nếu giống như anh ấy suy nghĩ, Hàn Tam Thiên sẽ không có lý do gì mà đi để ý ruột thịt cả.
Lúc sau, Thi Tinh hít một hơi thật sâu, nhìn Hàn Thành trên giường bệnh vẫn chưa tỉnh, nói: “Mẹ nó quyết định, thật sự
đối đầu sao? Vì cái gì mình lại có cảm giác bất an.”
“Năm đó đạo sĩ kia nói như vậy, hoàn toàn thay đổi cái nhìn của hai người, Hàn Quân vậy nên được mẹ coi trọng, nhưng Hàn Tam Thiên lại là cái đinh trong mắt bà nội. Nhưng mà... nhưng mà hai người họ, đều là con của chúng ta.”
Hai ngày trước sinh nhất mười hai tuổi, sau khi bà tình cờ gặp được, một người tự xưng là đạo sĩ trên núi xuống, tên ấy bói cho anh em nhà họ Hàn một quẻ.
Hàn Quân có số đế vương, nhà họ Hàn
trong tay nó, nhất định có thể phồn hoa, phát triển.
Mà Hàn Tam Thiên, lại mệnh kẻ phản bội, có thể liên lụy đến nhà họ Hàn.
Cho nên khi đó, Nam Cung Thiên Thu không coi Hàn Tam Thiên là cháu trai.
Sau đó, Hàn Quân nói ngọt, càng được bà yêu thích, tất cả yêu thương đều dồn cho Hàn Quân, Hàn Tam Thiên lại càng không thể được đối xử như thế.
Chuyện này rất ít người biết, Thi Tinh thậm chí cảm thấy vô cùng vớ vẩn. Vì cái
gì những lời mơ hồ đạo sĩ kia nói, là thật là giả, không thể nào xác định, nhưng là Nam Cung Thiên Thu lại tin không hề nghi ngò.
“Có lẽ người có thể đứng đầu nhà họ Hàn, không phải Hàn Quân, mà là Hàn Tam Thiên.” Lập trường của Thi Tinh ở giữa, bà nhận ra rõ ràng năng lực của Hàn Quân cùng Hàn Tam Thiên. Người trước thích ăn chơi đàng điểm, lãng phí, cả ngày dâm ô rượu thịt, đối với sự nghiệp một chút tâm cũng không có.
Người sau tuy bị đuổi ra khỏi Yến Kinh, ở rể nhà họ Tô, nhưng nó nhẫn nhục chịu
đựng đồng thời lại ngầm tạo thế lực.
Thi Tinh không điều tra sâu nhưng cũng biết thành phố Thiên Vân có rất nhiều chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiê. Lấy phương diện năng lực mà nói, Hàn Quân so ra kém cỏi hơn Hàn Tam Thiên nhiều lắm.
Chính là Nam Cung Thiên Thu bị Hàn Quân dỗ ngon dỗ ngọt, làm sao có thể nhìn ra năng lực của Hàn Tam Thiên.
Hiện tại Thi Tinh chỉ hy vọng chuyện này không xảy ra sai lầm gì, mà sau khi Hàn Quân đi ra, có thể sửa đổi, trở thành trụ
cột của nhà họ Hàn.
“Anh nhất định phải phù hộ nhà họ Hàn." Thi Tinh nói xong câu đó, run run rút ống thở.
Lúc sau, Hàn Thành hoàn toàn tạm biệt thế giới này, đối với ông chết đi cũng là giải thoát.
Thi Tinh khóc lóc thảm thiết, dù sao đó cũng là người mà bà dành tình cảm trọn đời. Nhưng vì nhà họ Hàn, bà không thể không làm như vậy, hơn nữa kế hoạch Nam Cung Thiên Thu như vậy, Hàn Thành là con trưởng, là một phần không thể
thiếu.
“Mẹ, Hàn Thành đi rồi.” Thi Tinh nói với Nam Cung Thiên Thu trong điện thoại.
Trong nhà Nam Cung Thiên Thu im lặng chốc lát, nói: “Mẹ biết rồi, đưa tin ra ngoài đi, sau đó mẹ thay Hàn Quân xin tạm tha.”
Trong lòng Nam Cung Thiên Thu không có đau buồn là giả, dù sao đó cũng là con bà, nhưng vì Hàn Quân, cũng chỉ có thể làm như vậy.
Hàn Thành chết, tin này rất nhanh truyền khắp Yến Kinh, nhưng không có bao
người kinh ngạc, dù sao mấy người đó thông qua bệnh viện cũng đã biết trước tình huống, vẫn hôn mê bất tỉnh, còn không bằng chết đi để giải thoát.
Sau khi tin tức lan truyền, Nam Cung Thiên Thu một bên gọi điện thoại, hy vọng có thể cho Hàn Quân tạm thời ra tù, tiễn đưa Hàn Thành.
Nhưng đáp án về khiến cho Nam Cung Thiên Thu vô cùng tức giận, đối phương dù nói cái gì cũng không chịu, Hàn Quân không thể tạm thả ra, việc này làm Nam Cung Thiên Thu tức đến hộc máu.
Bà chính là lấy mạng của Hàn Thành để có cơ hội, nếu Hàn Quân không thể về nhà, như vậy tất cả kế hoạch của bà đều đổ bể rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.