Chương 242:
Tuyết Nhạn
04/05/2021
Tô Nghênh Hạ mất ngủ cả đêm, sau khi trời sáng, cô quyết định đến tìm Lâm Dũng, bởi Hàn Tam Thiên căn bản không phải là Hàn Tam Thiên, mà trước kia Lâm Dũng từng tiếp xúc với Hàn Tam Thiên, có lẽ anh ta có thể giúp đỡ về việc này.
Cả đêm, lòng Tô Nghênh Hạ loạn như ma, thử nghĩ các kiểu tình huống không biết, thậm chí nghĩ đến chuyện rất có thể Hàn Tam Thiên đã xảy ra chuyện ngoài ý Ỗmuốn, điều đó khiến cô càng ngày càng sợ hãi và nặng nề.
Sau khi nghe ngóng, Tô Nghênh Hạ biết Lâm Dũng ở hộp đêm Mordor, có điều
sáng sớm đã đến Mordor, cửa chỗ đó đóng chặt, dù sao cũng là hộp đêm, nào có đạo lý mở cửa buổi sáng.
Tô Nghênh Hạ chỉ có thể liều mạng gõ cửa đạp cửa.
Chẳng mấy chốc, người bên trong bị quấy rầy, mặt mày bất mãn mở cửa: "ăn ào chuyện gì, mới sáng sớm, đòi mạng hả?".
"Tôi muốn gặp Lâm Dũng." Tô Nghênh Hạ không thường chạm phải trường hợp thế này, lại càng không giao tiế với người khu vực xám, vì vậy đối mặt với thuộc họ Lâm Dũng khí thế hung hăng, có vẻ hơi sợ hãi.
Thuộc hạ kia thấy Tô Nghênh Hạ là một đại mỹ nữ thì lập tức tỉnh táo tinh thần, nói: "Người đẹp, cô tìm đàn ông cũng không cần gấp gáp vậy chứ, nếu không, tôi tới thỏa mãn cô nhé?"
Tô Nghênh Hạ liên tục xua tay, bảo: "Tôi tới tìm Lâm Dũng, không phải tìm đàn ông."
Tìm anh Dũng hả?
Người phụ nữ này, chẳng lẽ là tình nhân của anh Dũng sao?
Người phụ nữ của đại ca, gã nào dám đùa giỡn, lập tức nghiêm mặt lại nói: "Người đẹp, cô xem như vừa rồi tôi chưa từng nói gì cả, tôi đi gọi anh Dũng cho cô ngay đây."
Nếu đổi lại là những người khác muốn gặp Lâm Dũng thì đã bị đuổi đi từ lâu, nhưng Tô Nghênh Hạ là mỹ nữ, đàn em nào dám thờ ơ.
Sáng sớm Lâm Dũng đang nằm ngay 0 0 lại bị quấy rầy mộng đẹp, trực tiếp đạp đàn em mấy cước.
"Anh Dũng, là một cô gái siêu đẹp tới tìm anh, tôi thấy dáng vẻ gấp gáp của cô ấy, nói không chừng là 'giao hàng tận nhà đấy." Đàn em vẻ mặt uất ức.
Gái siêu đẹp?
Bên cạnh Lâm Dũng không thiếu gái, hơn nữa người đẹp cũng không ít, nhưng sao đột nhiên lại tới tìm anh ta chứ?
Đệch!
Trong lòng Lâm Dũng hoảng hốt, đừng
bảo là thực hiện biện pháp bảo vệ không đến nơi đến chốn, đùa với lửa rồi.
Vốn Lâm Dũng muốn bảo đàn em đưa chút tiền đuổi đi, nhưng lại không biết đối phương là ai, bấy giờ mới không nhịn được hiếu ký đích thân tới xem.
Lúc Lâm Dũng tới cửa nhìn thấy Tô Nghênh Hạ, sợ tới mức hít vào một hơi, người này mẹ nó đâu phải đàn bà của anh ta, là chị dâu thì có!
"Cô Tô, sao cô lại tới đây?" Lâm Dũng hồn bay phách lạc hỏi, nếu chuyện hiểu lầm này bị Hàn Tam Thiên biết, có thể anh
ta sẽ không chịu nổi.
Thấy thái độ của Lâm Dũng với mình kính trọng như vậy, Tô Nghênh Hạ càng chắc chắn suy nghĩ trước kia, Hàn Tam Thiên căn bản chẳng phải trả thù lao mời Lâm Dũng tới giúp, hai người này, nhất định có quan hệ gì đó.
"Tôi muốn hỏi một chút về chuyện của Hàn Tam Thiên, anh có rảnh không?" Tô Nghênh Hạ nói.
"Có có có, đương nhiên là có, mời cô Tô vào." Sau khi Lâm Dũng dẫn Tô Nghênh Hạ vào Mordor xong thì kêu đàn em đi báo tin cho Mặc Dương, dù sao cũng là chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiên, anh ta không dám nói lung tung, hơn nữa ông chủ thực sự của Mordor hiện tại là Mặc Dương, anh ta không có chỗ nói chuyện.
Chỉ chốc lát sau, Mặc Dương đã xuất hiện trong phòng khách, ông rất quen thuộc với Tô Nghênh Hạ, dù sao cũng đã trơ mắt nhìn Hàn Tam Thiên đưa đón ba năm.
"Ông... ông không phải là ông chủ quầy quà vặt dưới tầng công ty của chúng tôi hả?" Tô Nghênh Hạ ngạc nhiên nhìn Mặc Dương, Hàn Tam Thiên thường xuyên dừng lại trước quầy bán quà vặt nên Tô
fiNghênh Hạ cũng nhớ mặt mũi của Mặc Dương, chỉ là một ông chủ quầy quà vặt mà thôi, sao lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dương không ngờ rằng vậy mà Tô Nghênh Hạ lại biết mình, cười xấu hổ, nói: "Không ngờ rằng vậy mà cô Tô lại biết tôi, đúng là vinh hạnh của tôi, không biết cô tới đây là có chuyện gì?"
Tô Nghênh Hạ không để ý nguyên nhân trong đó, nhưng cô đến không phải vì Mặc Dương nên Mặc Dương là ai không quan trọng, nói: "Tôi muốn biết vài việc của Hàn Tam Thiên, các người biết rõ gần đây anh ấy đang làm gì không?"
Không phải Hàn Tam Thiên đã rời khỏi thành phố Thiên Vân, vẫn chưa về ư?
"Cô Tô, cô là vợ của cậu ta mà còn không biết cậu ta đang làm gì, sao chúng tôi biết được." Mặc Dương nói.
Tô Nghênh Hạ biết, đơn thuần muốn hỏi bọn họ chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiên nhất định không được, vì vậy chỉ có thể kể hết chuyện hôm qua trước.
Lúc Mặc Dương nghe xong, biểu cảm lập tức nghiêm túc.
Hồi trước Hàn Tam Thiên từng nói với ông mấy câu khó hểu, tôi không giống tôi, tôi không phải tôi, khi đó Mặc Dương không hiểu gì cả, căn bản nghe không hiểu.
Nhưng bây giờ Mặc Dương hơi hiểu tại sao Hàn Tam Thiên phải nói vậy rồi.
Thành phố Thiên Vân, vậy mà lại xuất hiện một người giống anh như đúc!
"Cô Tô, cô chắc chắn, gã không phải Hàn Tam Thiên hả?" Mặc Dương hỏi, tuy rằng ông cũng biết Hàn Tam Thiên sẽ không ép
buộc Tô Nghênh Hạ, nhưng đàn ông mà, thứ kia lên não rồi thì chưa chắc.
"Ừ." Tô Nghênh Hạ nặng nề gật đầu, cô có thể chắc chắn trăm phần trăm điều đó, nói: "Gã từng nói với tôi, tôi vẫn chưa lên giường với anh ta, anh ta trong miệng gã, có lẽ là chỉ Hàn Tam Thiên."
Mặc Dương hít sâu một hơi, đây mẹ nó là tình hình gì đây.
Cả đêm, lòng Tô Nghênh Hạ loạn như ma, thử nghĩ các kiểu tình huống không biết, thậm chí nghĩ đến chuyện rất có thể Hàn Tam Thiên đã xảy ra chuyện ngoài ý Ỗmuốn, điều đó khiến cô càng ngày càng sợ hãi và nặng nề.
Sau khi nghe ngóng, Tô Nghênh Hạ biết Lâm Dũng ở hộp đêm Mordor, có điều
sáng sớm đã đến Mordor, cửa chỗ đó đóng chặt, dù sao cũng là hộp đêm, nào có đạo lý mở cửa buổi sáng.
Tô Nghênh Hạ chỉ có thể liều mạng gõ cửa đạp cửa.
Chẳng mấy chốc, người bên trong bị quấy rầy, mặt mày bất mãn mở cửa: "ăn ào chuyện gì, mới sáng sớm, đòi mạng hả?".
"Tôi muốn gặp Lâm Dũng." Tô Nghênh Hạ không thường chạm phải trường hợp thế này, lại càng không giao tiế với người khu vực xám, vì vậy đối mặt với thuộc họ Lâm Dũng khí thế hung hăng, có vẻ hơi sợ hãi.
Thuộc hạ kia thấy Tô Nghênh Hạ là một đại mỹ nữ thì lập tức tỉnh táo tinh thần, nói: "Người đẹp, cô tìm đàn ông cũng không cần gấp gáp vậy chứ, nếu không, tôi tới thỏa mãn cô nhé?"
Tô Nghênh Hạ liên tục xua tay, bảo: "Tôi tới tìm Lâm Dũng, không phải tìm đàn ông."
Tìm anh Dũng hả?
Người phụ nữ này, chẳng lẽ là tình nhân của anh Dũng sao?
Người phụ nữ của đại ca, gã nào dám đùa giỡn, lập tức nghiêm mặt lại nói: "Người đẹp, cô xem như vừa rồi tôi chưa từng nói gì cả, tôi đi gọi anh Dũng cho cô ngay đây."
Nếu đổi lại là những người khác muốn gặp Lâm Dũng thì đã bị đuổi đi từ lâu, nhưng Tô Nghênh Hạ là mỹ nữ, đàn em nào dám thờ ơ.
Sáng sớm Lâm Dũng đang nằm ngay 0 0 lại bị quấy rầy mộng đẹp, trực tiếp đạp đàn em mấy cước.
"Anh Dũng, là một cô gái siêu đẹp tới tìm anh, tôi thấy dáng vẻ gấp gáp của cô ấy, nói không chừng là 'giao hàng tận nhà đấy." Đàn em vẻ mặt uất ức.
Gái siêu đẹp?
Bên cạnh Lâm Dũng không thiếu gái, hơn nữa người đẹp cũng không ít, nhưng sao đột nhiên lại tới tìm anh ta chứ?
Đệch!
Trong lòng Lâm Dũng hoảng hốt, đừng
bảo là thực hiện biện pháp bảo vệ không đến nơi đến chốn, đùa với lửa rồi.
Vốn Lâm Dũng muốn bảo đàn em đưa chút tiền đuổi đi, nhưng lại không biết đối phương là ai, bấy giờ mới không nhịn được hiếu ký đích thân tới xem.
Lúc Lâm Dũng tới cửa nhìn thấy Tô Nghênh Hạ, sợ tới mức hít vào một hơi, người này mẹ nó đâu phải đàn bà của anh ta, là chị dâu thì có!
"Cô Tô, sao cô lại tới đây?" Lâm Dũng hồn bay phách lạc hỏi, nếu chuyện hiểu lầm này bị Hàn Tam Thiên biết, có thể anh
ta sẽ không chịu nổi.
Thấy thái độ của Lâm Dũng với mình kính trọng như vậy, Tô Nghênh Hạ càng chắc chắn suy nghĩ trước kia, Hàn Tam Thiên căn bản chẳng phải trả thù lao mời Lâm Dũng tới giúp, hai người này, nhất định có quan hệ gì đó.
"Tôi muốn hỏi một chút về chuyện của Hàn Tam Thiên, anh có rảnh không?" Tô Nghênh Hạ nói.
"Có có có, đương nhiên là có, mời cô Tô vào." Sau khi Lâm Dũng dẫn Tô Nghênh Hạ vào Mordor xong thì kêu đàn em đi báo tin cho Mặc Dương, dù sao cũng là chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiên, anh ta không dám nói lung tung, hơn nữa ông chủ thực sự của Mordor hiện tại là Mặc Dương, anh ta không có chỗ nói chuyện.
Chỉ chốc lát sau, Mặc Dương đã xuất hiện trong phòng khách, ông rất quen thuộc với Tô Nghênh Hạ, dù sao cũng đã trơ mắt nhìn Hàn Tam Thiên đưa đón ba năm.
"Ông... ông không phải là ông chủ quầy quà vặt dưới tầng công ty của chúng tôi hả?" Tô Nghênh Hạ ngạc nhiên nhìn Mặc Dương, Hàn Tam Thiên thường xuyên dừng lại trước quầy bán quà vặt nên Tô
fiNghênh Hạ cũng nhớ mặt mũi của Mặc Dương, chỉ là một ông chủ quầy quà vặt mà thôi, sao lại xuất hiện ở đây?
Mặc Dương không ngờ rằng vậy mà Tô Nghênh Hạ lại biết mình, cười xấu hổ, nói: "Không ngờ rằng vậy mà cô Tô lại biết tôi, đúng là vinh hạnh của tôi, không biết cô tới đây là có chuyện gì?"
Tô Nghênh Hạ không để ý nguyên nhân trong đó, nhưng cô đến không phải vì Mặc Dương nên Mặc Dương là ai không quan trọng, nói: "Tôi muốn biết vài việc của Hàn Tam Thiên, các người biết rõ gần đây anh ấy đang làm gì không?"
Không phải Hàn Tam Thiên đã rời khỏi thành phố Thiên Vân, vẫn chưa về ư?
"Cô Tô, cô là vợ của cậu ta mà còn không biết cậu ta đang làm gì, sao chúng tôi biết được." Mặc Dương nói.
Tô Nghênh Hạ biết, đơn thuần muốn hỏi bọn họ chuyện liên quan đến Hàn Tam Thiên nhất định không được, vì vậy chỉ có thể kể hết chuyện hôm qua trước.
Lúc Mặc Dương nghe xong, biểu cảm lập tức nghiêm túc.
Hồi trước Hàn Tam Thiên từng nói với ông mấy câu khó hểu, tôi không giống tôi, tôi không phải tôi, khi đó Mặc Dương không hiểu gì cả, căn bản nghe không hiểu.
Nhưng bây giờ Mặc Dương hơi hiểu tại sao Hàn Tam Thiên phải nói vậy rồi.
Thành phố Thiên Vân, vậy mà lại xuất hiện một người giống anh như đúc!
"Cô Tô, cô chắc chắn, gã không phải Hàn Tam Thiên hả?" Mặc Dương hỏi, tuy rằng ông cũng biết Hàn Tam Thiên sẽ không ép
buộc Tô Nghênh Hạ, nhưng đàn ông mà, thứ kia lên não rồi thì chưa chắc.
"Ừ." Tô Nghênh Hạ nặng nề gật đầu, cô có thể chắc chắn trăm phần trăm điều đó, nói: "Gã từng nói với tôi, tôi vẫn chưa lên giường với anh ta, anh ta trong miệng gã, có lẽ là chỉ Hàn Tam Thiên."
Mặc Dương hít sâu một hơi, đây mẹ nó là tình hình gì đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.