Chương 268:
Tuyết Nhạn
04/05/2021
Đám chó liếm kia hận không thể có nhiều cơ hội biểu hiện trước mặt Phạm Tuyết hơn, bây giờ Hàn Tam Thiên chủ động đưa tới cửa, là cơ hội tốt của bọn họ, không nói một lời xắn tay áo hành động.
Nhưng đám người ngồi phòng làm việc lại ít rèn luyện đối với Hàn Tam Thiên mà nói, tựa như mấy con rệp, thuận tay bóp một cái là chết rồi, hoàn toàn không cần phải đánh.
Nhìn thấy bản lĩnh dũng mãnh của Hàn Tam Thiên, mấy tên chó liếm kia nằm trên mặt đất kêu rên không ngớt, Phạm Tuyết lập tức luống cuống.
Người này lại có thể đánh được như thế!
"Dì Trương, bây giờ dì có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì rồi." Hàn Tam Thiên hỏi Trương Linh Hoa.
Trương Linh Hoa không ngờ bản lĩnh của Hàn Tam Thiên lại mạnh mẽ như vậy, hơn nữa anh có thể sắp xếp mình vào công ty, nhất định có quan hệ. Mặc dù không muốn làm phiền Hàn Tam Thiên, nhưng chuyện đã ầm ĩ đến nước này, có thể giúp Trương Thiên Tâm rửa oan đương nhiên là chuyện tốt.
Nhân lúc Trương Linh Hoa kể diễn biến sự việc cho Hàn Tam Thiên, Phạm Tuyết
chạy về văn phòng của Đường Long.
Đường Long đang dỗ dành bạn gái của mình, nói đêm nay phải tăng ca không thể về nhà, lúc nhìn thấy Phạm Tuyết hốt hoảng chạy vào, anh ta lập tức cúp điện thoại, nói: "Tại sao cô vào lại không gõ của?"
Phạm Tuyết vội vàng nói: "Đường Long, trợ thủ của Trương Linh Hoa đã tới, còn đánh đồng nghiệp nữa."
Đường Long nhíu mày, Trương Linh Hoa còn có thể có trợ thủ? Sao có thể chứ, không phải bà chỉ là một người đàn bà cái gì cũng không biết sao? Thậm chí Đường Long cũng không biết vì sao bà có thể vào được công ty.
"Tôi đi xem thử." Đường Long trầm mặt rời khỏi phòng làm việc.
Lúc này, Hàn Tam Thiên đã biết chân tướng sự việc, từ nhỏ đến lớn Trương Thiên Tâm luôn bị ăn hiếp, tính cách rất nhu nhược, tuyệt đối không thể nào tự dưng đi cưỡng hiếp Phạm Tuyết, chúng tỏ là bị Phạm Tuyết vụ oan.
Nhưng tại sao Phạm Tuyết lại vô duyên vô cớ gây sự với Trương Thiên Tâm chứ? Chẳng lẽ cũng chỉ vì chướng mắt sao?
"Di Trương, dì yên tâm, có cháu ở đây, không ai có thể hãm hại Trương Thiên Tâm được." Hàn Tam Thiên nói.
Lúc này, Đường Long tới, khi anh ta nhìn thấy Hàn Tam Thiên, không kìm lòng được rụt cổ lại, mặc dù anh ta thề muốn báo thù, muốn trả lại toàn bộ nhục nhã mà Hàn Tam Thiên mang đến cho anh ta, nhưng hiện giờ cũng không phải thời cơ
tót.
Hàn Thành chết rồi, mặc dù anh ta vẫn chưa biết tin Nam Cung Thiên Thu đã chết, nhưng tình huống thế này, Đường Long muốn được nhà họ Hàn coi trọng thì phải chờ thế cục của nhà họ Hàn ổn định
đã.
Vào thời điểm này xảy ra xung đột với Hàn Tam Thiên, đối với anh ta mà nói cũng không phải chuyện tốt.
"Sao lại là anh?" Đường Long hỏi.
"Cậu thân là cấp trên của công ty, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, chẳng lẽ không cần điều tra rõ ràng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
Hàn Tam Thiên và Chung Lương quen
biết, nếu chuyện này đến tại Chung Lương thì phiền phức, hơn nữa lấy quan hệ của Hàn Tam Thiên và Chung Lương, lỡ điều tra được chuyện này trên đầu của anh ta thì hậu quả nghiêm trọng hơn.
"Đây là chuyện nội bộ của công ty chúng tôi, anh không có tư cách xe vào." Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, Đường Long cũng không muốn mất mặt, cho nên không muốn thỏa hiệp dễ dàng.
"Cậu không điều tra, vậy hãy để Chung Lương điều tra đi." Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói, lập tức lấy điện thoại ra.
Nhìn đến đây, Đường Long luống cuống, thằng này vì chút chuyện nhỏ thế này mà nhất định phải kinh động đến Chung Lương sao?
"Được, tôi sẽ điều tra." Đường Long cắn răng nói.
Hàn Tam Thiên nhìn về phía Phạm Tuyết sau lưng Đường Long, nói: "Bây giờ anh hãy hỏi cô ta thử, tại sao phải nói xấu Trương Thiên Tâm."
Phạm Tuyết vừa nghe thấy lời ấy thì không vui, hơn nữa còn đứng sau lưng Đường Long, cho rằng Đường Long có thể bảo vệ cô ta, kiêu căng ngạo mạn nói với Hàn Tam Thiên: "Anh dựa vào đâu mà
nói tôi nói xấu cậu ta, tên ngốc này xấu hơn bất kỳ ai, đã sớm nhìn lén tôi không biết bao nhiêu lần, bề ngoài của tôi xinh đẹp như vậy, cậu ta có suy nghĩ bậy bạ thì có gì kỳ lạ chứ."
"Cô, xinh đẹp?" Hàn Tam Thiên khinh thường cười một tiếng, nói: "Nhìn gương mặt xấu xí kia của cô mà gọi là xinh đẹp
w?"
Phạm Tuyết lập tức nổi giận, không có ai
dám nói diện mạo của cô ta xấu cả, nhảy dụng lên mắng Hàn Tam Thiên: "Có phải anh bị mù không, dám nói tôi xấu xí, sao anh không nhìn lại bản thân mình nghèo túng thế nào."
"Đường Long, anh mau giúp tôi dạy dỗ anh ta, anh ta cũng dám nói tôi xấu."
Đường Long tỏ ra khó chịu giống như ăn
có tư cách kiêu ngạo trước mặt anh ta.
Nhưng Hàn Tam Thiên lại không giống, quan hệ giữa anh và Chung Lương không tầm thường.
Đường Long xoay người, thuận thế tát cho Phạm Tuyết một cái, không có cách nào khác, chỉ có thể để Phạm Tuyết 'đổ vỏ'.
"Nói, tại sao cô lại nói xấu Trương Thiên Tâm?" Đường Long lạnh giọng chất vấn.
Phạm Tuyết bụm mặt, vẻ mặt kinh ngạc, chuyện này là Đường Long giao cho cô ta làm, bây giờ không những không giúp cô ta mà còn trách cô ta!
Nhưng đám người ngồi phòng làm việc lại ít rèn luyện đối với Hàn Tam Thiên mà nói, tựa như mấy con rệp, thuận tay bóp một cái là chết rồi, hoàn toàn không cần phải đánh.
Nhìn thấy bản lĩnh dũng mãnh của Hàn Tam Thiên, mấy tên chó liếm kia nằm trên mặt đất kêu rên không ngớt, Phạm Tuyết lập tức luống cuống.
Người này lại có thể đánh được như thế!
"Dì Trương, bây giờ dì có thể nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì rồi." Hàn Tam Thiên hỏi Trương Linh Hoa.
Trương Linh Hoa không ngờ bản lĩnh của Hàn Tam Thiên lại mạnh mẽ như vậy, hơn nữa anh có thể sắp xếp mình vào công ty, nhất định có quan hệ. Mặc dù không muốn làm phiền Hàn Tam Thiên, nhưng chuyện đã ầm ĩ đến nước này, có thể giúp Trương Thiên Tâm rửa oan đương nhiên là chuyện tốt.
Nhân lúc Trương Linh Hoa kể diễn biến sự việc cho Hàn Tam Thiên, Phạm Tuyết
chạy về văn phòng của Đường Long.
Đường Long đang dỗ dành bạn gái của mình, nói đêm nay phải tăng ca không thể về nhà, lúc nhìn thấy Phạm Tuyết hốt hoảng chạy vào, anh ta lập tức cúp điện thoại, nói: "Tại sao cô vào lại không gõ của?"
Phạm Tuyết vội vàng nói: "Đường Long, trợ thủ của Trương Linh Hoa đã tới, còn đánh đồng nghiệp nữa."
Đường Long nhíu mày, Trương Linh Hoa còn có thể có trợ thủ? Sao có thể chứ, không phải bà chỉ là một người đàn bà cái gì cũng không biết sao? Thậm chí Đường Long cũng không biết vì sao bà có thể vào được công ty.
"Tôi đi xem thử." Đường Long trầm mặt rời khỏi phòng làm việc.
Lúc này, Hàn Tam Thiên đã biết chân tướng sự việc, từ nhỏ đến lớn Trương Thiên Tâm luôn bị ăn hiếp, tính cách rất nhu nhược, tuyệt đối không thể nào tự dưng đi cưỡng hiếp Phạm Tuyết, chúng tỏ là bị Phạm Tuyết vụ oan.
Nhưng tại sao Phạm Tuyết lại vô duyên vô cớ gây sự với Trương Thiên Tâm chứ? Chẳng lẽ cũng chỉ vì chướng mắt sao?
"Di Trương, dì yên tâm, có cháu ở đây, không ai có thể hãm hại Trương Thiên Tâm được." Hàn Tam Thiên nói.
Lúc này, Đường Long tới, khi anh ta nhìn thấy Hàn Tam Thiên, không kìm lòng được rụt cổ lại, mặc dù anh ta thề muốn báo thù, muốn trả lại toàn bộ nhục nhã mà Hàn Tam Thiên mang đến cho anh ta, nhưng hiện giờ cũng không phải thời cơ
tót.
Hàn Thành chết rồi, mặc dù anh ta vẫn chưa biết tin Nam Cung Thiên Thu đã chết, nhưng tình huống thế này, Đường Long muốn được nhà họ Hàn coi trọng thì phải chờ thế cục của nhà họ Hàn ổn định
đã.
Vào thời điểm này xảy ra xung đột với Hàn Tam Thiên, đối với anh ta mà nói cũng không phải chuyện tốt.
"Sao lại là anh?" Đường Long hỏi.
"Cậu thân là cấp trên của công ty, bây giờ xảy ra chuyện như vậy, chẳng lẽ không cần điều tra rõ ràng sao?" Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.
Hàn Tam Thiên và Chung Lương quen
biết, nếu chuyện này đến tại Chung Lương thì phiền phức, hơn nữa lấy quan hệ của Hàn Tam Thiên và Chung Lương, lỡ điều tra được chuyện này trên đầu của anh ta thì hậu quả nghiêm trọng hơn.
"Đây là chuyện nội bộ của công ty chúng tôi, anh không có tư cách xe vào." Ở trước mặt nhiều đồng nghiệp như vậy, Đường Long cũng không muốn mất mặt, cho nên không muốn thỏa hiệp dễ dàng.
"Cậu không điều tra, vậy hãy để Chung Lương điều tra đi." Hàn Tam Thiên nhàn nhạt nói, lập tức lấy điện thoại ra.
Nhìn đến đây, Đường Long luống cuống, thằng này vì chút chuyện nhỏ thế này mà nhất định phải kinh động đến Chung Lương sao?
"Được, tôi sẽ điều tra." Đường Long cắn răng nói.
Hàn Tam Thiên nhìn về phía Phạm Tuyết sau lưng Đường Long, nói: "Bây giờ anh hãy hỏi cô ta thử, tại sao phải nói xấu Trương Thiên Tâm."
Phạm Tuyết vừa nghe thấy lời ấy thì không vui, hơn nữa còn đứng sau lưng Đường Long, cho rằng Đường Long có thể bảo vệ cô ta, kiêu căng ngạo mạn nói với Hàn Tam Thiên: "Anh dựa vào đâu mà
nói tôi nói xấu cậu ta, tên ngốc này xấu hơn bất kỳ ai, đã sớm nhìn lén tôi không biết bao nhiêu lần, bề ngoài của tôi xinh đẹp như vậy, cậu ta có suy nghĩ bậy bạ thì có gì kỳ lạ chứ."
"Cô, xinh đẹp?" Hàn Tam Thiên khinh thường cười một tiếng, nói: "Nhìn gương mặt xấu xí kia của cô mà gọi là xinh đẹp
w?"
Phạm Tuyết lập tức nổi giận, không có ai
dám nói diện mạo của cô ta xấu cả, nhảy dụng lên mắng Hàn Tam Thiên: "Có phải anh bị mù không, dám nói tôi xấu xí, sao anh không nhìn lại bản thân mình nghèo túng thế nào."
"Đường Long, anh mau giúp tôi dạy dỗ anh ta, anh ta cũng dám nói tôi xấu."
Đường Long tỏ ra khó chịu giống như ăn
có tư cách kiêu ngạo trước mặt anh ta.
Nhưng Hàn Tam Thiên lại không giống, quan hệ giữa anh và Chung Lương không tầm thường.
Đường Long xoay người, thuận thế tát cho Phạm Tuyết một cái, không có cách nào khác, chỉ có thể để Phạm Tuyết 'đổ vỏ'.
"Nói, tại sao cô lại nói xấu Trương Thiên Tâm?" Đường Long lạnh giọng chất vấn.
Phạm Tuyết bụm mặt, vẻ mặt kinh ngạc, chuyện này là Đường Long giao cho cô ta làm, bây giờ không những không giúp cô ta mà còn trách cô ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.