Chàng Rể Đào Hoa

Chương 98

Mạc Khúc Ca Hành

04/11/2022

“Ông chủ, bọn họ muốn gặp ông!”

Sau một hồi khoảng chừng hơn nửa tiếng, người phụ nữ trẻ tuổi vừa mới từ phòng VIP của khách sạn rời đi. Lúc này, cô ta đã dẫn theo hai người, một nam một nữ đi vào trong phòng.

Hiện tại, căn phòng đã được dọn dẹp hết sức sạch sẽ. Ngay cả Bùi Gia Toàn, lúc này cũng thay đổi bằng một bộ trang phục vô cùng chính thống. Là một bộ áo sơ mi, quần tây cùng với cà vạt hết sức chỉn chu.

Nếu như không có một màn vừa rồi ở trong phòng khách sạn, quả thật nhìn vào ông ta lúc này, ai cũng gật đầu cho rằng, ông ta là một vị danh nhân thành đạt.

Advertisement

“Ừm, để bọn họ vào đi, còn cô thì đứng đợi ở bên ngoài. Lát nữa, không có mệnh lệnh của tôi, cô cũng không được phép đi vào!”

Đem nữ thư ký của mình đuổi ra ngoài, sau đó Bùi Gia Toàn mới mỉm cười, nhìn về phía hai chị em nhà họ Phạm gật đầu, nói ra.

“Tôi không cần giới thiệu, hai cô cậu cũng đã biết rõ tôi là ai rồi đúng không? Hiện tại, tôi có một kế hoạch muốn cùng với công ty Trường Phát hợp tác. Đương nhiên, kế hoạch này đối với tập đoàn của cô cậu cũng vô cùng có lợi. Thế nhưng…”

Âm thanh của Bùi Gia Toàn càng lúc càng nhỏ dần. Đứng ở bên ngoài, nữ thư ký cũng không có cách nào nghe ngóng được nội dung của cuộc nói chuyện bên trong.

Nhưng sắc mặt của cô lúc này quả thật là không được tốt. Mặc dù cô là thư ký riêng kiêm người tình của Bùi Gia Toàn. Nhưng địa vị của cô, ở trong mắt của ông ta chẳng khác nào một món đồ chơi, tùy tiện đều có thể bị vứt bỏ.

Advertisement

Hiện tại, nhìn thấy hai người bọn họ đi vào trong phòng, trong đó còn có một người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp. Đối với tính tình của Bùi Gia Toàn, cô hoàn toàn có thể nhìn ra được ánh mắt khác thường của ông ta khi nhìn về phía người phụ nữ kia.

Chính vì thế, cô không khỏi lo lắng, địa vị của mình có thể sẽ bị người khác chiếm đoạt. Tuy rằng nhiều lúc bị Bùi Gia Toàn xem thường, lâu lâu còn bị hành hạ, đánh đập. Nhưng cũng nhờ vào ông ta, mà cuộc sống của cô hiện tại đã tốt hơn trước rất nhiều.

Thậm chí, ông ta còn hứa sẽ trao tặng cho cô một bộ phận cổ phần của công ty. Mặc dù số lượng rất nhỏ, nhưng đối với một người như cô mà nói, giá trị của nó tuyệt đối không phải tầm thường.

Đây là cô dùng cả tuổi thanh xuân của mình mới có thể đánh đổi được. Hiện tại, cô không thể nào đánh mất nó, cũng khôn muốn để nó rơi vào trong tay của người khác.

“Cho hỏi, có phải ông Bùi Gia Toàn, đang đặt phòng ở đây hay không?”

Trong lúc đang suy nghĩ miên mang, bên tai của nữ thư ký đột nhiên truyền đến một giọng nói của phụ nữ. Sau đó, cô mới quay đầu nhìn lại. Nhưng vừa nhìn thấy hai người xuất hiện ở trước mặt, thần sắc của cô bỗng dưng không khỏi biến đổi.

Người phụ nữ đang nói chuyện với cô, là một người trẻ tuổi, không những thân hình nóng bỏng, gợi cảm. Mà khuôn mặt cũng hết sức đẹp đẽ. So với người phụ nữ vừa mới đi vào trong phòng, cô cho rằng người phụ nữ này phải đẹp hơn rất nhiều. Cho dù là cô, cũng cảm thấy vô cùng ghen tị.

Hơn nữa, người đàn ông đi ở bên cạnh của cô ta. Mặc dù nhìn rất trẻ tuổi, cách ăn mặc cũng cực kỳ tùy tiện, chỉ mặc quần jean, áo thun, cùng với một đôi giày thể thao.

Thế nhưng, từ trên người của anh ta, cô có thể cảm nhận được một cỗ mùi vị, giống như toàn bộ linh hồn của mình đều bị hút vào, khiến cho đầu óc của cô hơi có chút mê muội. Đây là một loại hấp dẫn vô cùng, không phải ai cũng có thể ngăn cản được. Nhất là một loại phụ nữ giống như cô.



“Này cô, cô có nghe tôi nói gì không?”

Đột nhiên nhìn thấy người phụ nữ này cứ đứng ra sững sờ, nhìn lấy ông chủ của mình, Rose hơi có phần bất mãn, lên tiếng nói ra.

Đến lúc này, người phụ nữ mới nhất thời giật mình. Trên khuôn mặt của cô ta, vừa mới lắng xuống ửng hồng, lúc này lại lộ ra vẻ xấu hổ dị thường.

“Xin lỗi, vừa rồi tôi không có nghe thấy!”

Nói xong lời này, ánh mắt của cô ta lại lần nữa nhìn về phía hai người trước mặt. Đương nhiên, trong mắt của cô ta chỉ chăm chú nhìn lên người của người đàn ông đi ở bên cạnh Rose.

“Xì, đồ thứ không biết xấu hổ!”

Giống như nhìn thấu ý định của nữ thư ký, Rose lúc này tỏ ra khinh thường, bĩu môi châm chọc. Mặc dù lời này của cô không có cố ý nói to, nhưng bốn phía xung quanh đang rất yên tĩnh. Thế nên, âm thanh của cô hoàn toàn lọt thẳng vào trong tai của nữ thư ký.

“Cô…”

Nữ thư ký biết mình đã bị phát hiện, tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, nhìn về phía Rose.

Nhưng lúc này, cửa phòng của Bùi Gia Toàn đột nhiên mở ra. Ngay sau đó, hai người một nam một nữ từ trong phòng chậm rãi bước ra ngoài.

Nhìn thấy Rose và Tô Hỷ Lai đang đứng ở trước cửa phòng, không hiểu vì sao sắc mặt của hai người bọn họ đều lộ ra mấy phần kinh ngạc. Ngay sau đó, cả hai người đều hướng về phía nữ thư ký khẽ chào một tiếng. Cuối cùng, ánh mắt của người phụ nữ đi bên cạnh người đàn ông trẻ tuổi, mới liếc khẽ qua, nhìn về phía Tô Hỷ Lai.

Thế nhưng, người phụ nữ này cũng không có lên tiếng chào hỏi, mà chỉ âm thầm nhìn về phía anh, khóe môi lộ ra một chút mỉm cười. Sau đó, cả hai người bọn họ đều nhanh chóng bỏ đi.

“Ông chủ, anh có quen biết gì với cô ta hay sao?”

Động tác vừa rồi của người phụ nữ rất kín đáo. Nhưng bản thân là một sát thủ chuyên nghiệp, nên động tĩnh của bọn họ đều không cách nào che giấu khỏi tai mắt của Rose. Thế nên, trong lòng của cô có chút nho nhỏ ghen tuông, hướng về phía Tô Hỷ Lai chất vấn.

Đương nhiên, Tô Hỷ Lai cũng nhận ra hai người bọn họ. Nhưng đối với câu hỏi của Rose, anh làm như không có nghe thấy, mà chỉ hướng về phía nữ thư ký đang đứng đợi ở bên cạnh, nói ra.

“Xin lỗi, chúng tôi và ông chủ của cô có hẹn. Không biết, ông chủ của cô có thời gian để gặp mặt chúng tôi hay không?”

Vừa rồi, Tô Hỷ Lai dự định để cho Rose đem Bùi Gia Toàn hẹn đến khách sạn Hamilton để nói chuyện. Thế nhưng, anh cũng không có nghĩ đến, ông ta vậy mà trực tiếp thuê phòng ở lại trong khách sạn này. Hơn nữa, căn phòng mà bọn họn thuê ở, còn là căn phòng mà trước đó hai mẹ con Trương Tuyết Mai đã từng ở qua.

Chuyện này để cho Tô Hỷ Lai càng thêm khẳng định, người đàn ông tên là Bùi Gia Toàn này, cùng với mẹ con Trương Tuyết Mai nhất định là có mối quan hệ nào đó. Nếu không, ông ta cũng không thể trùng hợp như vậy, mà xuất hiện ở đây?

“Để cho bọn họ vào đi!”

Đang lúc nữ thư ký không biết phải trả lời Tô Hỷ Lai như thế nào, vì thật sự cô không biết có người hẹn Bùi Gia Toàn, ngoại trừ hai chị em nhà họ Phạm. Thì lúc này, âm thanh của Bùi Gia Toàn đột nhiên vang lên. Nghe được giọng nói của ông ta, nữ thư ký mới gật đầu đáp ứng, rồi dẫn theo hai người Tô Hỷ Lai chậm rãi đi vào bên trong.



Lúc này, Bùi Gia Toàn vẫn đang ngồi trên ghế sô pha. Nhưng tư thế của ông ta, lại tỏ ra cực kỳ tùy tiện. Hoàn toàn không có bộ dáng giống như vừa rồi mới tiếp xúc với hai chị em nhà họ Phạm.

“Hai người cứ tự nhiên ngồi đi, nơi này không cần phải khách sáo!”

Nhìn điệu bộ thản nhiên của ông ta, như đã đoán trước hai người bọn họ sẽ tới đây gặp mình, trên mặt của Tô Hỷ Lai và Rose đều không có bất kỳ một biểu hiện bất thường nào. Cả hai người đều hết sức bình tĩnh, ngồi về phía đối diện của ông ta.

Mà nữ thư ký lúc này cũng nhanh chóng bưng lên một tách cà phê, hướng về phía Tô Hỷ Lai đưa tới.

“Trong khách sạn không có trà, chỉ có loại cà phê pha sẵn thế này. Không biết anh có dùng quen hay không? Nếu không ưa thích, tôi có thể đi xuống, lấy cho anh một ly khác!”

Vừa nói, nữ thư ký vừa chậm rãi đặt ly cà phê xuống trước mặt của Tô Hỷ Lai. Đồng thời, cô ta còn giả vờ lơ đễnh, đưa tay chạm nhẹ vào người của anh. Thế nhưng, phản ứng của Tô Hỷ Lai lại hết sức nhanh nhạy, trực tiếp đem cơ thể của mình tránh đi.

Mà lúc này, Bùi Gia Toàn lại giống như có chút mất hứng, khẽ hừ lên một tiếng. Nhất thời, nữ thư ký có chút hoảng sợ, vội vàng lùi lại phía sau mấy bước.

Tất cả những hành động này của hai người bọn họ đều hết sức tự nhiên, hoàn toàn không lộ ra bất kỳ một sơ hở nào. Thế nhưng, ở trong mắt của Tô Hỷ Lai và Rose, kỹ năng biểu diễn của hai người bọn họ quá mức “giả trân”, hoàn toàn không có một chút tinh túy nào.

Nhất thời, bầu không khí trong phòng có chút trầm mặc, ai cũng không có lên tiếng nói chuyện với ai. Cuối cùng, vẫn là Bùi Gia Toàn phản ứng nhanh, vội vàng ho khan lên một tiếng.

“Khục, ông chủ Lai, tôi biết là anh vừa mới lên làm chủ tịch của tập đoàn Tô Thị. Nhưng mà, trước đó người của tôi cũng đã gửi công văn đến công ty của anh. Trương Tuyết Mai trước đây từng có dùng cổ phần của mình, thế chấp để vay mượn tôi tám trăm tỷ. Hơn nữa, bà ta còn đem một số công ty của tập đoàn làm vật niêm yết. Giá trị tài sản lên đến tám ngàn tám trăm sáu mươi tỷ. Nếu như anh đã là chủ tịch của tập đoàn, thì số khoản nợ này, tôi nghĩ anh cũng phải nên gánh trả. Vì theo tôi được biết, toàn bộ cổ phần của bà ta đều đã sang tên qua cho anh!”

Vừa mở miệng ra nói chuyện, Bùi Gia Toàn liền đem khoản nợ của Trương Tuyết Mai trực tiếp đè lên trên đầu của Tô Hỷ Lai. Tức thì, sắc mặt của Tô Hỷ Lai không khỏi biến đến khó coi.

Thế nhưng, anh lại không có hoảng sợ, mà chỉ lắc đầu nói ra.

“Ông Toàn, tôi nghĩ là ông đã có hiểu lầm gì đó rồi phải? Số khoản nợ mà ông cùng với bà Trương Tuyết Mai giao kèo, hoàn toàn không có liên quan gì đến tập đoàn Tô Thị. Tôi mặc dù là chủ tịch của tập đoàn, cũng không thể nào đem khoản nợ của bà ta trả lại cho ông, đúng không?”

“Ồ, ý của anh là?”

Bùi Gia Toàn đương nhiên là sẽ không đến đây để thật sự đòi lấy tiền nợ của Trương Tuyết Mai từ trên người của Tô Hỷ Lai. Mục đích của ông ta, chính là tập đoàn Tô Thị. Chính vì thế, nghe Tô Hỷ Lai nói chuyện, vẻ mặt của ông ta hiện lên mấy phần nghi ngờ.

“Ý của tôi là, ông đến từ đâu, thì hãy cút về đó! Đừng nghĩ rằng, ông là hội trưởng của hiệp hội thương nhân châu Á gì đó, thì tự cho rằng Tô Hỷ Lai tôi sợ ông!”

Đột nhiên thái độ của Tô Hỷ Lai xoay đổi sang cứng rắn, để cho sắc mặt của Bùi Gia Toàn trở nên sững sờ.

Thế nhưng, còn chưa đợi cho ông ta kịp phản ứng. Lúc này, Tô Hỷ Lai đã đứng thẳng dậy, cùng với Rose bước ra khỏi cửa phòng. Đồng thời, ánh mắt của anh còn lộ ra một chút xem thường, nói.

“Tôi có một lời khuyên chân thành dành cho ông. Nếu như ông không muốn chết, thì tốt nhất nên rời khỏi đây ngay lập tức. Nếu không, thi thể của ông rất có thể sẽ lưu lại trên biển, để làm mồi cho cá ăn! Ha ha ha!”

Điên cuồng cười to một trận, thân hình của Tô Hỷ Lai và Rose rất nhanh liền biến mất ở trước mặt của Bùi Gia Toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Đào Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook