Chương 313: Cứ thế nhào vào
Park Janie
17/06/2023
“Cậu không biết đây là xe của ai sao? Nói ra dọa chết cậu đấy.”
Vẻ mặt lái xe tức khắc trầm xuống.
Anh ta chính là lái xe lái xe cho ông chủ nhà họ Tả, người bình thường nhìn thấy, đến tư cách quỳ gối nâng giày cũng không có.
Tập đoàn Uyển Như Thành phố Giang Tư, cũng phô trương thật lớn.
Chỉ là anh ta cũng biết, trước mặt Tả Quang Tổ không được lỗ mãng.
Nếu không người bảo vệ trước mặt này, sớm đã bị đánh ngã lăn ra đất rồi.
“Xe ai vậy?”
Bảo vệ khinh miệt liếc mắt nhìn.
“Anh cứ nói ra thử đi, biết đâu thật sự dọa được tôi.”
Cực kỳ ngông cuồng.
“Cậu……”
Lái xe tiến lên một bước, thiếu chút không nhịn được nữa muốn ra tay.
“Đây là xe của nhà họ Tả ở Thanh Thiền, không muốn chết thì mau chạy đi mở cửa thông báo.”
“Nhà họ Tả?”
Bảo vệ hơi nghiêng người đứng lên, vẻ mặt cổ quái.
“Nhà họ Tả ở Thanh Thiền?”
“Giờ biết sợ rồi sao?” Lái xe hừ lạnh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
Nhà họ Tả ở Thanh Thiền, con quái vật khổng lồ mà không chỉ có ở Thanh Thiền, ngay cả ở Thành phố Giang Tư, cũng không một ai dám trêu chọc vào, nhà họ Tả chính là ăn thông cả thế lực ngầm lẫn thế lực ngoài sáng.
“Nhà họ Tả? Chưa nghe bao giờ.”
Bảo vệ thu lại biểu cảm trên mặt, ném ra một câu, ngay sau đó xoay người ngồi xuống.
“Không có hẹn trước, từ đâu tới thì quay về đó đi.”
Lúc này trên lầu, Giang Hải đang đứng ở phía trước cửa sổ, mỉm cười nhìn dưới lầu.
Tả Quang Tổ đích thân tới gặp mình, điều này khiến Giang Hải có chút bất ngờ.
Anh không ngờ, gia chủ nhà họ Tả ở Thanh Thiền, thế mà lại có thể ẩn nhẫn đến mức này.
Người này mới là người làm đại sự. Nhà họ Tả có thể lớn mạnh vậy ở Thanh Thiền, cũng là có nguyên nhân.
Chịu thua trước Giang Hải, sẽ đổi được cơ hội chuẩn bị phản công.
Không hề nghi ngờ, Tả Quang Tổ một khi đợi được đến cơ hội, sẽ không chút do dự dồn Giang Hải vào chỗ chết.
Cao thủ chân chính trên đời này, thông thường đều là mặt hiền lành đức độ, nhưng tâm lại tàn nhẫn.
“Đế Vương, anh tính toán làm như thế nào?”
Thất Hồn sắc mặt bình tĩnh, giọng nói điềm đạm.
Theo cách nhìn của anh ta, cấu kết với võ sĩ Nhật, nhà họ Tả chú định là sẽ phải bị huỷ diệt.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, không chỉ có Giang Hải, Phương Đông rất nhiều thế lực, đều sẽ nhằm vào nhà họ Tả.
Giang Hải hơi hơi mỉm cười: “Chuyện này cũng không cần vội.”
Trực tiếp tiêu diệt nhà họ Tả, thật ra không hề khó.
Nhưng hậu quả e rằng khó có thể khống chế.
Nếu Tả Quang Tổ chết, nhà họ Tả cũng sẽ không tan rã.
Ngược lại, Thanh Thiền, sẽ lâm vào trong hỗn loạn. Bất luận là thế giới ngoài sáng hay là thế giới ngầm.
Mà quá trình này, nhà họ Tả ở Thanh Thiền cùng với thế lực của Nhật đang ngầm tiến dần vào Phương Đông, tất nhiên sẽ đục nước béo cò tận dụng thời cơ đại loạn này.
Hòa bình và ổn định, mới là quan trọng nhất.
“Sắp xếp gặp ông ta một lần đi.”
Dưới lầu, bảo vệ nghiêng đầu ngậm thuốc lá, nằm ở trên ghế, hai chân đáp ở trên bàn.
“Nếu tôi là anh, tôi sẽ không nhiều lời như vậy, thật không biết xấu hổ, mau mau biến đi.”
Người lái xe hung hăng nắm chặt tay thành nắm đấm, mắt lộ ra vẻ dữ tợn.
Trên xe, Tả Quang Tổ xanh mặt, người khôn ngoan như vậy sao có thể nhìn không ra, Giang Hải đây là đang cố ý làm nhục ông ta.
Ông ta hít sâu một hơi, chậm rãi từ trên xe bước xuống: “Anh bạn nhỏ, phiền cậu đi thông báo một tiếng, tôi là gia chủ của nhà họ Tả, Tả Quang Tổ.”
“Reng reng reng……”
Điện thoại đổ chuông, người bảo vệ nghe máy.
“Vâng …… vâng…… được ạ……”
Gác máy, sắc mặt hòa hoãn rất nhiều.
“Xe thì để bên ngoài đi, bên kia có quán cà phê, lát nữa anh Giang sẽ xuống lầu.”
Tả Quang Tổ kìm chế lửa giận trong lòng, cắn chặt hàm răng, nhưng trên mặt vẫn thể hiện ý cười.
“Ông chủ……”
Người đi cùng của nhà họ Tả sao có thể chịu được loại coi thường này, nhà họ Tả đã khi nào phải chịu sự khinh khi như vậy.
Vẫy vẫy tay, Tả Quang Tổ nói: “Giang Hải này, không hề đơn giản, hiện tại chúng ta rất bị động.”
“Không có ưu thế tuyệt đối, thể diện không có ý nghĩa gì, nhà họ Tả chẳng lẽ là dựa vào thể diện phát triển cho tới hôm nay?”
Nửa tiếng sau, Giang Hải thong thả đi tới, còn vừa đi vừa ăn kem ly.
“Anh chính là Tả Quang Tổ?”
Tùy ý nhìn lướt qua, Giang Hải vừa ngồi xuống, búng tay một cái, lập tức có người đưa tới một ly cà phê.
“Đây là nhà họ Tả ở Thanh Thiền……”
Giang Hải chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc như dao nhìn sang.
“Nơi này, không đến lượt cậu nói chuyện?”
Người nọ hơi há miệng, đứng lặng một lúc cũng không thốt ra được nửa chữ. Ánh mắt Giang Hải thực đáng sợ, làm anh ta có loại cảm giác tim đập nhanh, giống như có một con dao mổ đang treo ở đỉnh đầu, chỉ cần hơi ngỗ ngược, lập tức sẽ mất mạng.
Thật là đáng sợ.
Mới chỉ là một ánh mắt thôi.
“Các cậu đi ra ngoài trước đi!”
Tả Quang Tổ chậm rãi nói.
“Ông chủ……”
Bọn họ đang lo lắng an toàn của Tả Quang Tổ.
“Đi ra ngoài!”
Đám người đã đi hết, khóe miệng Giang Hải chậm rãi gợi lên.
“Ông che giấu cũng thật kĩ.”
“Sao anh lại nói vậy?” Tả Quang Tổ buông ly cà phê, sắc mặt rất mực trầm ổn.
“Rất ít người biết, gia chủ của nhà họ Tả, thế mà lại là một cổ võ giả. Chỉ e… những cổ võ thế gia của phía Tây cũng chưa chắc đã biết?”
Giang Hải đánh giá Tả Quang Tổ từ trên xuống dưới.
Ông ta không chỉ là cổ võ giả, mà còn là một cao thủ, cao thủ hiếm có.
Phương Đông, đúng là cao thủ có mặt khắp mọi nơi, chẳng trách thế lực nhà họ Tả ở Thanh Thiền mạnh mẽ như thế.
“Anh……”
Đồng tử Tả Quang Tổ chợt co rút lại, sắc mặt đại biến.
Ngay cả đến người nhà họ Tả đều không rõ, Tả Quang Tổ là cổ võ giả, Giang Hải làm sao mà biết được.
“Anh sao lại biết được?”
Giang Hải nếu đã nói ra, tự nhiên là có bằng chứng, nên Tả Quang Tổ cũng không che giấu nữa, có làm vậy cũng không có ý nghĩa gì.
Ngượng ngùng cười: “Đoán thôi!”
“……”
Tả Quang Tổ trầm giọng nói: “Anh Giang, lần này tôi tới…… là muốn biết, nhà họ Tả ở Thanh Thiền, và anh Giang đây, rốt cuộc đã xảy ra hiểu lầm gì?”
Giang Hải duỗi tay: “Hiểu lầm? Chúng ta trước nay chưa từng hiểu lầm gì.”
“Nói như vậy, anh Giang giết con cháu của nhà họ Tả chúng tôi, là có nguyên nhân?”
Ngay đến tượng đất cũng có ba phần đặc tính của đất, Tả Quang Tổ suýt chút nữa không chịu nổi mà bùng nổ.
Giang Hải này đúng là không coi nhà họ Tả ra gì.
Ngông cuồng, tự đại, ngang ngược kiêu ngạo……
“Nếu không thì sao?” Giang Hải điềm nhiên châm một điếu thuốc.
“Nếu như vậy, nhà họ Tả đã đắc tội với anh Giang chỗ nào vậy?”
Giang Hải lắc đầu: “Bởi vì…… trông xấu xí!”
Xấu xí?
Đây cũng là lý do á?
Đối với Giang Hải mà nói, bất luận là làm gì ai, đều không cần lý do, càng không cần giải thích.
Sở dĩ gặp mặt Tả Quang Tổ, chỉ là vì Giang Hải đang rảnh, nhàn!
“Anh Giang, chẳng lẽ anh thật sự muốn cùng nhà họ Tả cá chết lưới rách sao?”
“Anh hình như, còn không có thực lực này.”
Tả Quang Tổ thật sự nổi giận, không thể nói chuyện tử tế, vậy thì đánh. Nhà họ Tả truyền thừa ngàn năm, há là bị dọa sợ. Đã từng xuất hiện không ít cao thủ, cuối cùng không phải đều bị nhà họ Tả tiêu diệt đó sao?
“Có thực lực hay không, so qua mới biết được.”
Giang Hải chậm rãi đứng dậy, cười lạnh: “Nhà họ Tả, trước tiên cứ rửa sạch cái cổ đi, chờ đó!”
Không cho ông ta cơ hội nói thêm câu nào, Giang Hải đứng dậy rời đi.
Đằng sau, Tả Quang Tổ đang bừng bừng lửa giận, nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
Giờ phút này, ông ta có một loại kích động, muốn một quyền thể kết thúc mạng sống Giang Hải.
Nhưng, ông ta không làm vậy, cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng tất cả.
Suy cho cùng thì nơi này là địa bàn của Giang Hải, hơn nữa Giang Hải cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức biết rõ ông ta là cổ võ giả, mà còn nghênh ngang như vậy.
Giang Hải lại là cao thủ phẩm cấp gì đây?
“Ông chủ……”
Trở lại xe, sắc mặt Tả Quang Tổ đã khó coi tới cực điểm, người kia của nhà họ Tả, nhịn không được dò hỏi tình hình.
“Trở về, nghênh chiến!”
Bốn chữ này, đối với nhà họ Tả hiện giờ mà nói, là trầm trọng.
Việc đã lên âm mưu từ lâu kia, chỉ bởi vì một tên Giang Hải nho nhỏ, mà đã hoàn toàn mắc kẹt.
Nhật Bản bên kia, nghe nói tất cả võ sĩ đều chết thảm, đầu tiên là nổi giận, tiếp đó lại nói muốn sắp xếp cao thủ đi báo thù.
Nhưng, khi nghe nói người ra tay là Giang Hải, thì lại im lặng không có tin tức gì nữa.
Hơi hơi nheo lại hai mắt, suy nghĩ trong đầu Tả Quang Tổ càng thêm trầm trọng.
Giang Hải, rốt cuộc có thân phận gì?
Võ sĩ Nhật, thế mà đều sợ hãi.
Đối đầu với người như vậy, cho dù nhà họ Tả thắng, cũng sẽ phải trả cái giá rất lớn.
Huống chi, Tả Quang Tổ cũng không nắm chắc trăm phần trăm.
“Liên hệ Tây Cảnh, lập tức liên hệ đi!”
Trong thần sắc của Tả Quang Tổ, lần đầu tiên xuất hiện vẻ kiêng kị cực độ.
Ở Tây Cảnh, chỗ dựa của nhà họ Tả chính là nhà họ Tô. Cổ võ thế gia có thế lực khổng lồ.
“Thật sự muốn đấu cùng nhà họ Tả sao?”
Sắc mặt Thất Hồn đầy lo lắng.
“Yên tâm đi, cũng không vi phạm nguyên tắc.”
Đế Vương, tuyệt đối sẽ không can thiệp vào cân bằng thế lực của Phương Đông.
Đầu tiên là tiêu diệt Nhà họ Doãn, rồi lại tiêu diệt nhà họ Tả.
Đối với hoàng tộc mà nói, Đế Vương cũng đã có can thiệp vào thế lực hoàng tộc thống trị.
Giang Hải cũng không tính toán làm như vậy.
Nhưng, nếu như trong đó có liên quan chặt chẽ đến võ sĩ Nhật, đó lại là một khái niệm khác.
“Đế Vương, hội Duy Hợp tháng sau sẽ tụ họp ở đảo Hoà Bình!”
Giang Hải khẽ gật đầu, anh cũng đã mong chờ ngày này rất lâu.
Thanh Thiền, nhà họ Tả.
Tả Quang Tổ vừa mới trở lại Thanh Thiền, đã được nghênh đón như một vị khách đặc biệt.
“Tả Tang, nhà họ Tả không thể bảo vệ tốt cho an toàn của võ sĩ Nhật, đúng là nên đưa ra một câu giải thích thuyết phục?”
Dáng người thấp bé, đỉnh đầu cạo trọc, phía dưới lỗ mũi mọc một chùm ria mép trông giống như lông mũi.
Ngẩng khuôn mặt như quả bí ngô, giọng điệu chất vấn, khinh thường nhìn Tả Quang Tổ.
“Ông Tuyệt Hậu, võ sĩ Nhật chết thảm, tôi cũng vạn phần bi thống, nhưng cái này không phải sai lầm của nhà họ Tả.”
Mà ở đằng sau, một người của nhà họ Tả nghe thấy loại họ Tuyệt Hậu này, suýt chút nữa không nhịn được cười thành tiếng, cố nén cười đến mức mặt đỏ bừng.
Họ “Tuyệt Hậu”, liệu có phải là tuyệt tử tuyệt tôn?
Gã ta hừ lạnh một tiếng: “Nói như vậy, nhà họ Tả là muốn trốn tránh trách nhiệm sao?”
Tả Quang Tổ cũng có chút bực bội, nhưng vẫn là trầm giọng nói: “Ông Tuyệt Hậu, nhà họ Tả tôi và các ông là quan hệ hợp tác, chứ không phải quan hệ cấp trên cấp dưới. Việc chúng ta nên làm hiện tại, là báo thù, chứ không phải đẩy trách nhiệm cho nhau.”
Ý của Tả Quang Tổ đã rõ, nếu người Nhật muốn dở trò chơi không cần thể diện, vậy ông ta cũng sẽ không khách sáo.
Gã có họ là Tuyệt Hậu kia cũng không muốn già néo đứt dây, suy cho cùng thì bọn họ cũng muốn phát triển thế lực ở Phương Đông.
“Báo thù?” Gã ta hỏi: “Tôi cũng muốn nghe xem, Tả gia chủ có cao kiến gì.”
Tả Quang Tổ nở nụ cười dữ tợn, cúi người tiến lên, nhỏ giọng nói nhỏ vài câu.
Hai người nhìn nhau cười.
Gã kia gật gật đầu: “Tả gia chủ, nếu thật có thể như vậy, tên Giang Hải kia, cứ giao cho võ sĩ Nhật chúng tôi.”
Tả Quang Tổ cũng không rõ ràng thân phận của Giang Hải, nhưng gã Tuyệt Hậu kia chắc hẳn sẽ biết.
Hơn nữa, gã còn biết, đầu của Giang Hải đáng giá bao nhiêu tiền.
Mấy tháng trước, võ sĩ Nhật tiến vào Phương Đông, kết quả toàn quân bị tiêu diệt.
Mối thù hận này, Nhật sẽ không quên.
Sau đó, hai người trao đổi chi tiết, một cái lưới lớn nhằm vào Giang Hải, chậm rãi được giăng ra.
Chỉ cần Giang Hải chui đầu vào trong, thì dù có là thần tiên hạ phàm, cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Bàn xong chính sự, Tả Quang Tổ nháy mắt, rất nhanh từ bên ngoài có mấy người tiến vào, đều là những cô gái trắng trẻo, xinh xắn.
“Ông Tuyệt Hậu, đây là món quà nhỏ mà nhà họ Tả chuẩn bị cho ông……”
Đôi mắt ảm đạm của gã ta lập tức sáng bừng lên, liên tục nở nụ cười dâm đãng……
Vẻ mặt lái xe tức khắc trầm xuống.
Anh ta chính là lái xe lái xe cho ông chủ nhà họ Tả, người bình thường nhìn thấy, đến tư cách quỳ gối nâng giày cũng không có.
Tập đoàn Uyển Như Thành phố Giang Tư, cũng phô trương thật lớn.
Chỉ là anh ta cũng biết, trước mặt Tả Quang Tổ không được lỗ mãng.
Nếu không người bảo vệ trước mặt này, sớm đã bị đánh ngã lăn ra đất rồi.
“Xe ai vậy?”
Bảo vệ khinh miệt liếc mắt nhìn.
“Anh cứ nói ra thử đi, biết đâu thật sự dọa được tôi.”
Cực kỳ ngông cuồng.
“Cậu……”
Lái xe tiến lên một bước, thiếu chút không nhịn được nữa muốn ra tay.
“Đây là xe của nhà họ Tả ở Thanh Thiền, không muốn chết thì mau chạy đi mở cửa thông báo.”
“Nhà họ Tả?”
Bảo vệ hơi nghiêng người đứng lên, vẻ mặt cổ quái.
“Nhà họ Tả ở Thanh Thiền?”
“Giờ biết sợ rồi sao?” Lái xe hừ lạnh, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý.
Nhà họ Tả ở Thanh Thiền, con quái vật khổng lồ mà không chỉ có ở Thanh Thiền, ngay cả ở Thành phố Giang Tư, cũng không một ai dám trêu chọc vào, nhà họ Tả chính là ăn thông cả thế lực ngầm lẫn thế lực ngoài sáng.
“Nhà họ Tả? Chưa nghe bao giờ.”
Bảo vệ thu lại biểu cảm trên mặt, ném ra một câu, ngay sau đó xoay người ngồi xuống.
“Không có hẹn trước, từ đâu tới thì quay về đó đi.”
Lúc này trên lầu, Giang Hải đang đứng ở phía trước cửa sổ, mỉm cười nhìn dưới lầu.
Tả Quang Tổ đích thân tới gặp mình, điều này khiến Giang Hải có chút bất ngờ.
Anh không ngờ, gia chủ nhà họ Tả ở Thanh Thiền, thế mà lại có thể ẩn nhẫn đến mức này.
Người này mới là người làm đại sự. Nhà họ Tả có thể lớn mạnh vậy ở Thanh Thiền, cũng là có nguyên nhân.
Chịu thua trước Giang Hải, sẽ đổi được cơ hội chuẩn bị phản công.
Không hề nghi ngờ, Tả Quang Tổ một khi đợi được đến cơ hội, sẽ không chút do dự dồn Giang Hải vào chỗ chết.
Cao thủ chân chính trên đời này, thông thường đều là mặt hiền lành đức độ, nhưng tâm lại tàn nhẫn.
“Đế Vương, anh tính toán làm như thế nào?”
Thất Hồn sắc mặt bình tĩnh, giọng nói điềm đạm.
Theo cách nhìn của anh ta, cấu kết với võ sĩ Nhật, nhà họ Tả chú định là sẽ phải bị huỷ diệt.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, không chỉ có Giang Hải, Phương Đông rất nhiều thế lực, đều sẽ nhằm vào nhà họ Tả.
Giang Hải hơi hơi mỉm cười: “Chuyện này cũng không cần vội.”
Trực tiếp tiêu diệt nhà họ Tả, thật ra không hề khó.
Nhưng hậu quả e rằng khó có thể khống chế.
Nếu Tả Quang Tổ chết, nhà họ Tả cũng sẽ không tan rã.
Ngược lại, Thanh Thiền, sẽ lâm vào trong hỗn loạn. Bất luận là thế giới ngoài sáng hay là thế giới ngầm.
Mà quá trình này, nhà họ Tả ở Thanh Thiền cùng với thế lực của Nhật đang ngầm tiến dần vào Phương Đông, tất nhiên sẽ đục nước béo cò tận dụng thời cơ đại loạn này.
Hòa bình và ổn định, mới là quan trọng nhất.
“Sắp xếp gặp ông ta một lần đi.”
Dưới lầu, bảo vệ nghiêng đầu ngậm thuốc lá, nằm ở trên ghế, hai chân đáp ở trên bàn.
“Nếu tôi là anh, tôi sẽ không nhiều lời như vậy, thật không biết xấu hổ, mau mau biến đi.”
Người lái xe hung hăng nắm chặt tay thành nắm đấm, mắt lộ ra vẻ dữ tợn.
Trên xe, Tả Quang Tổ xanh mặt, người khôn ngoan như vậy sao có thể nhìn không ra, Giang Hải đây là đang cố ý làm nhục ông ta.
Ông ta hít sâu một hơi, chậm rãi từ trên xe bước xuống: “Anh bạn nhỏ, phiền cậu đi thông báo một tiếng, tôi là gia chủ của nhà họ Tả, Tả Quang Tổ.”
“Reng reng reng……”
Điện thoại đổ chuông, người bảo vệ nghe máy.
“Vâng …… vâng…… được ạ……”
Gác máy, sắc mặt hòa hoãn rất nhiều.
“Xe thì để bên ngoài đi, bên kia có quán cà phê, lát nữa anh Giang sẽ xuống lầu.”
Tả Quang Tổ kìm chế lửa giận trong lòng, cắn chặt hàm răng, nhưng trên mặt vẫn thể hiện ý cười.
“Ông chủ……”
Người đi cùng của nhà họ Tả sao có thể chịu được loại coi thường này, nhà họ Tả đã khi nào phải chịu sự khinh khi như vậy.
Vẫy vẫy tay, Tả Quang Tổ nói: “Giang Hải này, không hề đơn giản, hiện tại chúng ta rất bị động.”
“Không có ưu thế tuyệt đối, thể diện không có ý nghĩa gì, nhà họ Tả chẳng lẽ là dựa vào thể diện phát triển cho tới hôm nay?”
Nửa tiếng sau, Giang Hải thong thả đi tới, còn vừa đi vừa ăn kem ly.
“Anh chính là Tả Quang Tổ?”
Tùy ý nhìn lướt qua, Giang Hải vừa ngồi xuống, búng tay một cái, lập tức có người đưa tới một ly cà phê.
“Đây là nhà họ Tả ở Thanh Thiền……”
Giang Hải chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt sắc như dao nhìn sang.
“Nơi này, không đến lượt cậu nói chuyện?”
Người nọ hơi há miệng, đứng lặng một lúc cũng không thốt ra được nửa chữ. Ánh mắt Giang Hải thực đáng sợ, làm anh ta có loại cảm giác tim đập nhanh, giống như có một con dao mổ đang treo ở đỉnh đầu, chỉ cần hơi ngỗ ngược, lập tức sẽ mất mạng.
Thật là đáng sợ.
Mới chỉ là một ánh mắt thôi.
“Các cậu đi ra ngoài trước đi!”
Tả Quang Tổ chậm rãi nói.
“Ông chủ……”
Bọn họ đang lo lắng an toàn của Tả Quang Tổ.
“Đi ra ngoài!”
Đám người đã đi hết, khóe miệng Giang Hải chậm rãi gợi lên.
“Ông che giấu cũng thật kĩ.”
“Sao anh lại nói vậy?” Tả Quang Tổ buông ly cà phê, sắc mặt rất mực trầm ổn.
“Rất ít người biết, gia chủ của nhà họ Tả, thế mà lại là một cổ võ giả. Chỉ e… những cổ võ thế gia của phía Tây cũng chưa chắc đã biết?”
Giang Hải đánh giá Tả Quang Tổ từ trên xuống dưới.
Ông ta không chỉ là cổ võ giả, mà còn là một cao thủ, cao thủ hiếm có.
Phương Đông, đúng là cao thủ có mặt khắp mọi nơi, chẳng trách thế lực nhà họ Tả ở Thanh Thiền mạnh mẽ như thế.
“Anh……”
Đồng tử Tả Quang Tổ chợt co rút lại, sắc mặt đại biến.
Ngay cả đến người nhà họ Tả đều không rõ, Tả Quang Tổ là cổ võ giả, Giang Hải làm sao mà biết được.
“Anh sao lại biết được?”
Giang Hải nếu đã nói ra, tự nhiên là có bằng chứng, nên Tả Quang Tổ cũng không che giấu nữa, có làm vậy cũng không có ý nghĩa gì.
Ngượng ngùng cười: “Đoán thôi!”
“……”
Tả Quang Tổ trầm giọng nói: “Anh Giang, lần này tôi tới…… là muốn biết, nhà họ Tả ở Thanh Thiền, và anh Giang đây, rốt cuộc đã xảy ra hiểu lầm gì?”
Giang Hải duỗi tay: “Hiểu lầm? Chúng ta trước nay chưa từng hiểu lầm gì.”
“Nói như vậy, anh Giang giết con cháu của nhà họ Tả chúng tôi, là có nguyên nhân?”
Ngay đến tượng đất cũng có ba phần đặc tính của đất, Tả Quang Tổ suýt chút nữa không chịu nổi mà bùng nổ.
Giang Hải này đúng là không coi nhà họ Tả ra gì.
Ngông cuồng, tự đại, ngang ngược kiêu ngạo……
“Nếu không thì sao?” Giang Hải điềm nhiên châm một điếu thuốc.
“Nếu như vậy, nhà họ Tả đã đắc tội với anh Giang chỗ nào vậy?”
Giang Hải lắc đầu: “Bởi vì…… trông xấu xí!”
Xấu xí?
Đây cũng là lý do á?
Đối với Giang Hải mà nói, bất luận là làm gì ai, đều không cần lý do, càng không cần giải thích.
Sở dĩ gặp mặt Tả Quang Tổ, chỉ là vì Giang Hải đang rảnh, nhàn!
“Anh Giang, chẳng lẽ anh thật sự muốn cùng nhà họ Tả cá chết lưới rách sao?”
“Anh hình như, còn không có thực lực này.”
Tả Quang Tổ thật sự nổi giận, không thể nói chuyện tử tế, vậy thì đánh. Nhà họ Tả truyền thừa ngàn năm, há là bị dọa sợ. Đã từng xuất hiện không ít cao thủ, cuối cùng không phải đều bị nhà họ Tả tiêu diệt đó sao?
“Có thực lực hay không, so qua mới biết được.”
Giang Hải chậm rãi đứng dậy, cười lạnh: “Nhà họ Tả, trước tiên cứ rửa sạch cái cổ đi, chờ đó!”
Không cho ông ta cơ hội nói thêm câu nào, Giang Hải đứng dậy rời đi.
Đằng sau, Tả Quang Tổ đang bừng bừng lửa giận, nắm chặt hai tay thành nắm đấm.
Giờ phút này, ông ta có một loại kích động, muốn một quyền thể kết thúc mạng sống Giang Hải.
Nhưng, ông ta không làm vậy, cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng tất cả.
Suy cho cùng thì nơi này là địa bàn của Giang Hải, hơn nữa Giang Hải cũng sẽ không ngu xuẩn đến mức biết rõ ông ta là cổ võ giả, mà còn nghênh ngang như vậy.
Giang Hải lại là cao thủ phẩm cấp gì đây?
“Ông chủ……”
Trở lại xe, sắc mặt Tả Quang Tổ đã khó coi tới cực điểm, người kia của nhà họ Tả, nhịn không được dò hỏi tình hình.
“Trở về, nghênh chiến!”
Bốn chữ này, đối với nhà họ Tả hiện giờ mà nói, là trầm trọng.
Việc đã lên âm mưu từ lâu kia, chỉ bởi vì một tên Giang Hải nho nhỏ, mà đã hoàn toàn mắc kẹt.
Nhật Bản bên kia, nghe nói tất cả võ sĩ đều chết thảm, đầu tiên là nổi giận, tiếp đó lại nói muốn sắp xếp cao thủ đi báo thù.
Nhưng, khi nghe nói người ra tay là Giang Hải, thì lại im lặng không có tin tức gì nữa.
Hơi hơi nheo lại hai mắt, suy nghĩ trong đầu Tả Quang Tổ càng thêm trầm trọng.
Giang Hải, rốt cuộc có thân phận gì?
Võ sĩ Nhật, thế mà đều sợ hãi.
Đối đầu với người như vậy, cho dù nhà họ Tả thắng, cũng sẽ phải trả cái giá rất lớn.
Huống chi, Tả Quang Tổ cũng không nắm chắc trăm phần trăm.
“Liên hệ Tây Cảnh, lập tức liên hệ đi!”
Trong thần sắc của Tả Quang Tổ, lần đầu tiên xuất hiện vẻ kiêng kị cực độ.
Ở Tây Cảnh, chỗ dựa của nhà họ Tả chính là nhà họ Tô. Cổ võ thế gia có thế lực khổng lồ.
“Thật sự muốn đấu cùng nhà họ Tả sao?”
Sắc mặt Thất Hồn đầy lo lắng.
“Yên tâm đi, cũng không vi phạm nguyên tắc.”
Đế Vương, tuyệt đối sẽ không can thiệp vào cân bằng thế lực của Phương Đông.
Đầu tiên là tiêu diệt Nhà họ Doãn, rồi lại tiêu diệt nhà họ Tả.
Đối với hoàng tộc mà nói, Đế Vương cũng đã có can thiệp vào thế lực hoàng tộc thống trị.
Giang Hải cũng không tính toán làm như vậy.
Nhưng, nếu như trong đó có liên quan chặt chẽ đến võ sĩ Nhật, đó lại là một khái niệm khác.
“Đế Vương, hội Duy Hợp tháng sau sẽ tụ họp ở đảo Hoà Bình!”
Giang Hải khẽ gật đầu, anh cũng đã mong chờ ngày này rất lâu.
Thanh Thiền, nhà họ Tả.
Tả Quang Tổ vừa mới trở lại Thanh Thiền, đã được nghênh đón như một vị khách đặc biệt.
“Tả Tang, nhà họ Tả không thể bảo vệ tốt cho an toàn của võ sĩ Nhật, đúng là nên đưa ra một câu giải thích thuyết phục?”
Dáng người thấp bé, đỉnh đầu cạo trọc, phía dưới lỗ mũi mọc một chùm ria mép trông giống như lông mũi.
Ngẩng khuôn mặt như quả bí ngô, giọng điệu chất vấn, khinh thường nhìn Tả Quang Tổ.
“Ông Tuyệt Hậu, võ sĩ Nhật chết thảm, tôi cũng vạn phần bi thống, nhưng cái này không phải sai lầm của nhà họ Tả.”
Mà ở đằng sau, một người của nhà họ Tả nghe thấy loại họ Tuyệt Hậu này, suýt chút nữa không nhịn được cười thành tiếng, cố nén cười đến mức mặt đỏ bừng.
Họ “Tuyệt Hậu”, liệu có phải là tuyệt tử tuyệt tôn?
Gã ta hừ lạnh một tiếng: “Nói như vậy, nhà họ Tả là muốn trốn tránh trách nhiệm sao?”
Tả Quang Tổ cũng có chút bực bội, nhưng vẫn là trầm giọng nói: “Ông Tuyệt Hậu, nhà họ Tả tôi và các ông là quan hệ hợp tác, chứ không phải quan hệ cấp trên cấp dưới. Việc chúng ta nên làm hiện tại, là báo thù, chứ không phải đẩy trách nhiệm cho nhau.”
Ý của Tả Quang Tổ đã rõ, nếu người Nhật muốn dở trò chơi không cần thể diện, vậy ông ta cũng sẽ không khách sáo.
Gã có họ là Tuyệt Hậu kia cũng không muốn già néo đứt dây, suy cho cùng thì bọn họ cũng muốn phát triển thế lực ở Phương Đông.
“Báo thù?” Gã ta hỏi: “Tôi cũng muốn nghe xem, Tả gia chủ có cao kiến gì.”
Tả Quang Tổ nở nụ cười dữ tợn, cúi người tiến lên, nhỏ giọng nói nhỏ vài câu.
Hai người nhìn nhau cười.
Gã kia gật gật đầu: “Tả gia chủ, nếu thật có thể như vậy, tên Giang Hải kia, cứ giao cho võ sĩ Nhật chúng tôi.”
Tả Quang Tổ cũng không rõ ràng thân phận của Giang Hải, nhưng gã Tuyệt Hậu kia chắc hẳn sẽ biết.
Hơn nữa, gã còn biết, đầu của Giang Hải đáng giá bao nhiêu tiền.
Mấy tháng trước, võ sĩ Nhật tiến vào Phương Đông, kết quả toàn quân bị tiêu diệt.
Mối thù hận này, Nhật sẽ không quên.
Sau đó, hai người trao đổi chi tiết, một cái lưới lớn nhằm vào Giang Hải, chậm rãi được giăng ra.
Chỉ cần Giang Hải chui đầu vào trong, thì dù có là thần tiên hạ phàm, cũng sẽ phải chết không thể nghi ngờ.
Bàn xong chính sự, Tả Quang Tổ nháy mắt, rất nhanh từ bên ngoài có mấy người tiến vào, đều là những cô gái trắng trẻo, xinh xắn.
“Ông Tuyệt Hậu, đây là món quà nhỏ mà nhà họ Tả chuẩn bị cho ông……”
Đôi mắt ảm đạm của gã ta lập tức sáng bừng lên, liên tục nở nụ cười dâm đãng……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.