Chàng Rể Ma Giới

Chương 915: Cậu ơi, ra nói chuyện nào

Điểm Tinh Linh

11/03/2014

Khoảng mười phút sau, Paergelisi và các trưởng lão đi tới ngọn Thải Hồng của Meiliya.

Còn chưa tới quảng trường mọi người liền cả kinh, chỉ thấy dưới núi có một đội ngũ đang đi ra.

"Wagner, ngươi tại sao lại xếp lên trên?"

"Thí luyện mới hai mươi phút, thật là không đã! Nhưng thứ hạng của ta đúng là ở đây, lần này có lẽ có thể nhận được truyền thừa rồi! Ế, Kaier Song, ngươi không phải sợ nhất chính là thí luyện sao? Sao còn không trốn đi?"

"Sợ cái đầu ngươi! Ta vừa rồi mới giết xong tên thí luyện giả kia, không ngờ nhặt được lọ hồi huyết thủy mười phần trăm, cũng may ta nhanh tay, lập tức cất vào thương khố. Ha ha, đợi lát nữa lại tiếp tục đi mạo hiểm."

"Vận khí ngươi đúng là *** chó, ta cùng Saroga đánh con quái thú kia, đã sắp giết được nó rồi, không ngờ lại hết thời gian…"

"Nghe nói không chỉ có những lọ hồi huyết như thế này mà còn có thể nhặt được cả trang bị đặc thù."

"Cuộc thí luyện này so với ở đảo Bạo Phong cường độ còn cao hơn nhiều, không chỉ có linh hồn phản phệ mà cảm giác chiến đấu còn truyền tới tận não bộ. Pierre, đợi lúc nào trở về chúng ta tái đấu một trận, lần này ta rất tin tưởng có thể phá tuyệt chiêu của ngươi!"

"Đấu thì đấu, ai sợ ai!"

"…"

Stanwell vội vàng nói: "Bệ hạ, đây là quỷ kế của Meiliya cùng tên nhân loại âm hiểm kia, những… Long tộc này có thể là bị lừa tới đây…"

Paergelisi nhìn Stanwell thật lâu, khiến hắn có chút chột dạ, không dám nói nữa.

Mọi người rất nhanh đã tới quảng trường. Chỉ thấy trên quảng trường đã dựng thêm một cây cột thẳng. Tinh Linh vương Greenspan cùng đám người Pagliuca đứng thủ hộ bên cạnh, còn xung quanh là rất nhiều thành viên Long tộc dưới dạng người, trên đầu đội một loại mũ ma pháp đặc biệt, đang mê man nằm dưới đấy, Paergelisi tiến lại gần họ cũng không phát hiện.

"Cho họ tỉnh lại đi!"

Trần Duệ búng tay một cái, một luồng huyễn lực phóng ra, Long tộc môn nhân lần lượt tỉnh lại.

"Có chuyện gì vậy?"

"Greenspan đại nhân, xảy ra chuyện gì vậy?"

"Vừa mới cùng Lateyi đánh tiểu đầu mục, đã sắp giết được rồi, đột nhiên lại không thấy gì nữa…"

"Mau tiếp tục đê!"

"..."

"Thằng chó kia vừa đập vào đầu bổn đại gia... A?! Paergelisi điện hạ?!"

Chúng long vội vàng hạ thân hành lễ. Paergelisi nhìn đám Long tộc đang kêu gào đòi truyền thừa, trong đó cũng không ít tên gia hỏa bình thường vô cùng lười biếng. Trong đám Long tộc này có rất nhiều con cái cũng như đệ tử của các trưởng lão Long tộc, thậm chí còn có cả người thân tín của hắn, nếu nói tất cả đều bị Meiliya mua chuộc tới lừa gạt hắn thì dường như không có khả năng.

Như vậy chỉ có thể giải thích rằng, vùng đất thí luyện này quả thực đúng theo lời tên nhân loại kia, có sự hấp dẫn rất lớn.

Thực sự còn mạnh mẽ hơn đảo Bạo Phong gấp trăm lần sao?

Paergelisi cầm một chiếc mũ ma pháp lên, bên tai liền truyền tới tiếng Trần Duệ: "Bệ hạ, hệ thống thí luyện hiện tại không áp dụng cho tu hành giả đã vượt qua cảnh giới quốc độ đỉnh phong, nếu bệ hạ muốn thử thì phải áp chế lực lượng linh hồn xuống dưới cảnh giới này. Nhưng cho dù làm vậy thì bệ hạ cũng chỉ có thể thử nghiệm thôi chứ không thể thu được lợi ích khi tu luyện vì lực lượng linh hồn của ngài đã quá cao."

Paergelisi gật gật đầu, đội mũ giáp lên, các trưởng lão cũng làm theo. Stanwell hơi do dự một chút nhưng rốt cuộc cũng cầm lên đội vào.

Ba giờ sau.

Đại điện ở ngọn Thải Hồng.



"Ngài Richard!"

Paergelisi cười cười nhìn nhân loại trước mặt. Sau khi đích thân thử nghiệm cuộc thí luyện và nghe Trần Duệ nói về kế hoạch phát triển ma pháp du hí trên toàn thế giới, thái độ của Long Hoàng bệ hạ đã có sự thay đổi rất lớn.

Bất kể là về tuổi thọ hay sức mạnh, Long tộc luôn là một khái niệm mà các chủng tộc khác không thể sánh bằng. Cho dù ma pháp du hí phát triển khắp thế giới, các chủng tộc đều có cơ hội tu hành thì Long tộc vẫn phát triển vượt trội so với các chủng tộc khác, cộng thêm việc thu lệ phí tham gia thí luyện, khả năng gây thương vong cho tu hành giả cũng không lớn, nhất định sẽ đem về một nguồn tài phú cùng nhân tài khổng lồ.

Nhân loại này không phải là nói khoác.

"Kế hoạch của ngài Richard ta vô cùng tán thành, đây nhất định sẽ là một cuộc cách mạng trọng đại. Chỉ có điều về vấn đề lợi nhuận, ba bảy có phải là hơi không hợp lý hay không? Ta thấy nên chia năm năm thì thích hợp hơn."

"Bệ hạ, nói tới lợi nhuận, ta còn cảm thấy đưa cho Long tộc ba phần là quá nhiều." Trần Duệ lắc đầu nói. "Loại mô hình kỹ thuật này không kẻ nào có khả năng phá hoại cũng như bắt chước, vừa rồi các vị thử qua cũng đã thấy. Lại nói, ta là người duy nhất sở hữu mô hình này, việc mà ta cần đó là tìm một đối tác uy tín. Thứ cho ta nói thẳng, Long tộc cũng không phải nơi duy nhất có thể phát triển mô hình ma pháp du hí, có thể lấy ví dụ như Quang Minh thánh sơn, Tinh Linh tộc, họ cũng có thể đưa ra điều kiện rất tốt, bệ hạ nghĩ xem có đúng không?"

"Cho dù là vậy, ngài nên nhớ Quang Minh giáo hội hay Tinh Linh tộc đều không thể so với Long tộc chúng ta được, cho dù về công hay tư!" Paergelisi phất tay nói. "Nếu không thì ta để trưởng lão Lola tới đàm phán với ngài vậy!"

Trần Duệ cười nói: "Nếu thế thì bệ hạ nên chuẩn bị tâm lý thiệt thòi đi, Lola là nữ nhân của ta, chỉ sợ để nàng đàm phán thì Long tộc các ngài ngay cả một phần lợi nhuận cũng chưa chắc đã có! Thực ra mà nói, ma pháp du hí chỉ là một hạng mục trong sự hợp tác giữa ta và các ngài, nói thế này cho dễ hiểu vậy…"

Dứt lời trên bàn xuất hiện một bình rượu, mùi rượu lan tỏa ra xung quanh. Long tộc môn nhân gần như không có ai là không thích rượu, huống hồ bình rượu này lại thơm như vậy, nhiều trưởng lão không nhịn được hít lấy hít để hương rượu.

"Hoàng tửu, làm ra từ nước suối Sinh Mệnh, chia làm tam phẩm, nhị phẩm, nhất phẩm và cực phẩm, bình rượu này là loại cực phẩm, bệ hạ nếm thử xem."

Paergelisi cũng vô cùng mê rượu, Trần Duệ vừa dứt lời hắn liền đưa chai lên uống một hợp hết sạch.

Nhìn Long Hoàng biểu hiện vô cùng thích thú, đám trưởng lão cũng trở nên thèm thuồng. Trần Duệ cười thầm trong lòng: “Rượu này bổn đại gia ngày thường uống thay nước lọc, nếu nói rượu ngon thì phải kể tới thứ rượu trắng kia nữa kìa!”

"Không chỉ rượu, còn có dược tề."

"Dược tề?" Paergelisi lắc đầu nói: "Nếu là rượu thì chúng ta có thể hợp tác, còn dược tề… không gạt ngươi, trưởng lão Karen Dieter là một tông sư trong lĩnh vực này, hắn đã nghiên cứu y dược nhiều năm, dược phương mà hắn chế ra hơn nhân loại các ngươi rất nhiều lần, không cần…"

Paergelisi còn chưa nói xong, Trần Duệ ném một bình dược màu đen cho vị trưởng lão Karen.

Karen Dieter mở nắp bình, lập tức kinh ngạc hô: "Bệ hạ, khoan đã!"

Paergelisi ngẩn người, Karen Dieter trước nay luôn là người lãnh tính, không ngờ lúc này lại kích động như vậy.

Karen trưởng lão nói: "Bệ hạ hãy khoan, ta muốn thí nghiệm một chút."

Dứt lời Karen Dieter biến mất. Một lát sau, hắn quay trở lại, trong tay cầm theo một con Long Dăng.

Long Dăng là một sinh vật thuộc Long tộc, khả năng công kích khá mạnh nhưng sinh mạng yếu ớt, bề ngoài nhìn giống con ruồi.

Karen Diete khẽ nhíu tay, tách thân con Long Dăng làm hai phần. Hiển nhiên con Long Dăng này đã chết.

Sau đó chỉ thấy Karen Dieter cầm chiếc bình dược màu đen kia, chậm rãi đổ vào giữa hai nửa con Long Dăng. Không ngờ con vật đã chết rõ ràng như vậy mà khi dược thủy đổ xuống, hai mảnh thân thể liền gắn lại, con vật lại cất cánh bay lên.

Cảnh tượng này khiến Paergelisi trợn trừng mặt, đôi đồng tử co rút lại, cuối cùng hắn cũng hiểu ra tại sao Karen lại có biểu hiện thất thố như vậy, thứ dược phương này… hoàn toàn có thể coi như những báu vật trong truyền thuyết!

Trần Duệ không đổi sắc mặt, hắn có cảm giác bản thân giống như một vị công tử giàu có nhìn thấy đám dân nghèo nhà quê mới lên tỉnh, mà chính hắn lại quên mất, cái bản mặt hắn lúc mới nhìn thấy dược thủy này là như thế nào.

"Không ngờ thực sự có thể khởi tử hồi sinh!" Karen Dieter bật thốt lên làm cả đại sảnh bừng tỉnh từ cơn kinh ngạc. Lão lập tức xông tới trước mặt Trần Duệ. "Bình dược này là từ đâu mà có?"

"Ta đã nói qua, ta có phương pháp luyện dược thượng cổ, nói cho chính xác thì ta được truyền thừa lại." Trần Duệ hờ hững nói. "Loại dược thủy này là do ta phối chế ra, ngoài loại này, ta còn có thể phối chế tất cả các loại chân hệ cũng như vĩnh hằng dược tề."

Nghe tới đây Meiliya cùng Greenspan bốn mắt nhìn nhau, bọn họ lúc này cảm thấy vô cùng vui mừng, nữ tế không ngờ còn có thể chế ra những dược tề chân quý như vậy. Ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ ngày càng vừa lòng.



"Đại tông sư!" Karen Dieter hưng phấn kên lên, sắc mặt lão có chút đỏ bừng, cung kính nói: "Thứ lỗi cho học sinh vừa rồi vô lễ. Thực không tưởng tượng được, đến cuối đời còn có thể được chiêm ngưỡng loại dượng phương tối cao này!"

Học sinh? Trần Duệ sửng sốt. Lão già này hơn hắn tuổi tác gấp hắn cả vạn lần là ít, vội xua tay nói: "Đợi chút đã, Karen trưởng lão…"

"Xin ngài đừng gọi như vậy, nơi đây không có trưởng lão nào hết, chỉ có đại tông sư là ngài và học đồ là ta. Ta… cái kia…" Tính tình Karen Dieter vốn giản dị ít nói, lúc này lão quả thực không biết nên dùng ngôn từ gì để diễn đạt cảm xúc của mình. Paergelisi thấy một màn này thì cũng ngây người.

Long tộc là chủng tộc có kiến thức uyên bác, vì thế để làm một trưởng lão ở Long tộc, kẻ đó phải có một kiến thức cùng tài năng mà được cả thế giới công nhận.

Kẻ có thể phối trí ra toàn hệ vĩnh hằng dược tề đã là tông sư khiên cả thế giới ngước nhìn rồi chứ đừng nói gì tới Phục Hoạt dược tề của đại tông sư đỉnh cấp.

Bên này Trần Duệ phải vất vả lắm mới có thể làm lão đầu kia tạm thời gác ý nghĩ bái sư lại.

"Thì ra ngài Richard còn là một đại tông sư về dược tề!" Paergelisi lúc này càng thêm kính trọng Trần Duệ. "Meiliya trưởng lão, ta từng nói ngươi có một vị trượng phu tài ba, hiện tại ta bổ sung thêm, ngươi còn có một đứa con gái và một chàng rể cũng vô cùng tài ba!"

Meiliya khẽ cúi đầu cảm tạ lời tán dương của Long Hoàng. Thấy Trần Duệ thể hiện khả năng cường đại của mình, sắc mặt Stanwell liền trở nên khó coi, ngay cả Paergelisi cũng đã phải gọi là đại tông sư. Điều này đã đập tan chút may mắn cuối cùng trong lòng hắn.

"Bệ hạ, bây giờ ngài đã có thể có cái nhìn khác về chuyện hợp tác giữa chúng ta chưa?"

"Đương nhiên rồi, ta đồng ý, ngài Richard!" Paergelisi cười nói.

Trần Duệ nhún vai nói: "Chỉ là ta còn có một vấn đề. Trước khi chúng ta hợp tác…" Trần Duệ vừa nói vừa nhìn về phía Stanwell. "Dường như trưởng lão Stanwell có chút thành kiến với chúng ta, hắn lúc thì đòi trục xuất Meiliya a di, lúc lại một mực la hét đòi gả thê tử của ta cho tên hỗn đản nào đó, chuyện này ta nhất định phải giải quyết!"

Long Hoàng cười có chút cổ quái nói: "Ngươi xác định muốn thế?"

"Đúng vậy! Muốn giải quyết chuyện này cũng không khó, chỉ cần Stanwell trưởng lão chịu đứng trước toàn bộ tộc nhân cúi đầu xin lỗi Meiliya a di và Greenspan thúc thúc, đồng thời nộp ra toàn bộ tài sản làm phí bồi thường thì chuyện này coi như xong."

"Ngươi nằm mơ! Chuyện mâu thuẫn giữa ta và Meiliya là chuyện riêng của long tộc, người ngoài như ngươi có tư cách gì mà nhúng tay vào?" Stanwell lập tức nhảy dựng lên, nếu hắn thật sự chấp nhận làm theo lời Trần Duệ thì đừng nói cạnh tranh với Meiliya, sau này tại Long cốc hắn nhất định sẽ thân bại danh liệt không ngóc đầu nổi.

Trần Duệ cố ý liếc Gro Elias một cá, sau đó liền quát: "Ta đã cho ngươi cơ hội Stanwell!"

"Nhân loại, ngươi cho rằng thông đồng cùng Gro Elias phá hoại đảo Bạo Phong thì có thể dọa được ta sao?" Stanwell quan sát sắc mặt Trần Duệ, trong lòng thầm phán đoán, nói: "Xin lỗi và bồi thường là chuyện không thể! Muốn giải quyết ân oán? Cũng được, chúng ta ra ngoài đấu một trận công bằng!"

"Richard…" Meiliya có chút khẩn trương. "Hiện tại ngươi hợp tác cùng Long cốc, chuyện này bỏ qua đi, thực lực của Stanwell…"

"Richard…" Long tiểu thư cũng "lo lắng" gọi.

Stanwell nghe vậy thì càng chắc chắn rằng Richard kia chỉ là một con hổ giấy. Mọi chuyện đúng như hắn dự liệu, Gro Elias cùng Meiliya là cùng một nhóm, như vậy tới khi đại hội trưởng lão diễn ra lão đã có cách để giải thích về chuyện ở đảo Bạo Phong rồi.

Không những thế, Stanwell còn có một năng lực cảm ứng tinh thần thiên phú, có thể cảm nhận rõ ràng, nhân loại kia còn chưa tới ba mươi tuổi. Cho dù hắn có thể tạo ra kỳ tích gì, thì giỏi lắm cũng chỉ ở cấp quốc độ mà thôi. Nói cấp quốc độ là bởi vì được Lola xem trọng thì hiển nhiên hắn không thể có cấp độ quá thấp, nếu không lão chỉ cho rằng hắn đạt cảnh giới Thánh cấp là cùng.

Stanwell trước nay luôn rất tự hào về thực lực của mình, tuy bề ngoài chỉ là quốc độ cấp nhưng nhờ sự trợ giúp của Long Hoàng, cách đây không lâu hắn đã đạt cảnh giới Bán Thần, đây cũng là một điều kiện khiến tự tin tranh chấp chức đại trưởng lão, chỉ cần Meiliya cùng Greenspan không ra tay, kể cả là Lola thì hắn cũng không e ngại.

Ở chiều ngược lại, Trần Duệ lại thầm khâm phục mẹ vợ, chỉ một câu mà đã khiến Stanwell ảo tưởng về sức mạnh bản thân, tự chui đầu vào lưới.

"Được rồi, nếu Meiliya a di đã nói vậy, ta mở cho ngươi con đường khác, tài sản có thể không cần, nhưng xin lỗi thì phải làm!"

"Ha ha!" Stanwell cười điên cuồng. "Không cần, ta ra ngoài chờ ngươi, chỉ cần ngươi có thể khiến ta khâm phục thì đừng nói xin lỗi, ngay cả tài sản ta cũng có thể đem ra bồi thường."

Nói xong Stanwell lập tức xoay người bỏ ra ngoài, không cho Trần Duệ cơ hội nói thêm lời nào. Trần Duệ hơi chút do dự, dường như cũng sợ mất mặt, đành bước ra theo.

Thân ảnh hai người biến mất, Gro Elias liền nói: "Ở đảo Bạch Phong ta từng giao đấu với Richard, kết quả không chống đỡ nổi một phút, đó là sự thật!"

Các trưởng lão nghe vậy đều kinh ngạc, Meiliya lại cười nói thêm: "Ta biết, ban nãy ta chưa nói hết câu, Stanwell thực lực quá yếu, giao đấu với hắn làm chỉ để mang tiếng bắt nạt kẻ yếu…"

Các trưởng lão:...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook