Chàng Rể Ma Giới

Chương 639: Gặp lại

Điểm Tinh Linh

10/06/2013

Một cái ấn ký phát ra quang mang chói mắt hiện ra trước mặt hai gã nam tử, giống như hàng loạt ma pháp trận đan xen trùng lặp lên nhau. Ma pháp trận phát ra vô số điểm sáng, những điểm sáng kia lấy một loại phương thức huyền ảo nhanh chóng gộp lại với nhau, sinh ra lực lượng hủy diệt cường đại. Lấy ấn ký làm trung tâm, trong nháy mắt khuếch tán ra bốn phía.

Ánh sáng mãnh liệt giống như mũi nhọn nhẹ nhàng xé rách sương mù bao phủ cả rừng cây. Hai gã nam tử kia ở trong quang mang chói mắt ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra thì đã hóa thành tro bụi biến mất.

Nhưng đám sương mù không có người khống chế dần dần mất đi hiệu lực tiêu tan trong không khí. Đồng thời lực lượng quỷ dị trói buộc mỏi người cũng biến mất.

Lúc âm thanh kia phát ra trong rừng cây, cũng là lúc tất cả thành viên Thiết Thuẫn dong binh đoàn đều không hẹn mà lộ ra vẻ phấn khởi.

Trong rừng cây, Trần Duệ nở nụ cười bình tĩnh. Cho dù không cảm ứng được tinh thần kết nối thì một chiêu "Thần Quang Diệt Tuyệt" này hắn cũng có thể xác định được thân phận của người chạy đến đây rồi.

Một chiêu này, hắn đã từng gặp ở một nơi. Nói chính xác hơn là, tự thân lĩnh giáo qua.

Nơi kia chính là Marin trấn ở Xích U lãnh địa!

Tiêu diệt hai tên hắc ám ma pháp sư là một nam tử có dáng người hơi ốm, trên người mặc một bộ bán khôi giáp, tóc nâu, hai mắt màu ngọc bích, tay nắm một thanh trường đao. Nam tử này đang muốn chạy về phía trước, đột nhiên đồng tử co rút lại, bởi vì phía trước hắn tự nhiên vô thanh vô tức (không tiếng động ) mà xuất hiện một người, đang đưa lưng về phía hắn.

Người này xuất hiện từ lúc nào, thế mà chính mình ngay cả một chút dấu hiệu cũng không phát hiện được! Mặc dù hình bóng người này chỉ phát tán ra khí tức sĩ cấp sơ giai, nhưng hắn hiểu rằng thực lực người này sâu không thể lường được. Đồng thời trong lòng hắn cũng dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt. Thực lực người này, chỉ sợ...

Nam tử nắm chặt trường đao trong tay. Kích phát lực lượng toàn thân ra, vào lúc này, người kia quay đầu lại, vừa vặn đón nhận ánh mắt kính sợ của nam tử kia.

Nam tử này chấn động mạnh, địch ý trong hai mắt tiêu tan hết, đổi thành quang mang khó có thể tin được. Giống như hắn đang thấy một điều gì không thể tưởng tượng nổi.

"Đã lâu không gặp, Samuel" Trận Duệ mỉm cười, vuốt cằm nói:"Xem ra lần lịch lãm của ngươi ở Xích U lãnh địa khá thành công. Thực lực của ngươi quả nhiên đã đạt đến cấp ma hoàng... Ặc, phải xưng là thánh cấp mới đúng chứ. Nhược điểm về sức chịu đựng của ngươi hình như cũng đã được khắc phục. Rất tốt."

Nam tử này chính là nhân loại đầu tiên Trần Duệ gặp phải ở ma giới, cũng chính là người từng tuyên thệ hiệu trung với hắn. Bạch ngân kị sĩ của Long Hoàng đế quốc, Samuel Kemplott.

Samuel lúc xưa bởi vì vị hôn thê bị ngươi ta đoạt mất nên phải tới ma giới, dưới cơ duyên xảo hợp gặp được Trần Duệ, bởi vì hắn biết Trần Duệ có Quang Quyến chi thể và thân phận hoàng tử. Sau đó Samuel phát huy tác dụng mấu chốt ở giai đoạn đầu trong kế hoạch góp vốn, dùng thân phận nhân loại để lừa gạt và tiếp xúc với đám người Trác Thiết. Trần Duệ đóng làm "ca ca" Charles của Samuel.

Cuối cùng, Samuel được Trác Thiết là lãnh chủ Xích U rèn luyện, thành công từ đại ma vương cấp lên ma hoàng cấp. Cuối cùng cũng kích hoạt thành công cổng không gian, rời khỏi ma giới. Sau khi Trần Duệ tới thế giới mặt đất, cũng muốn nghĩ cách liên lạc với Samuel, chẳng qua không ngờ là nhanh như vậy đã gặp được hắn rồi.

Vào thời điểm Trần Duệ và Samuel gặp nhau, Trần Duệ dùng khuôn mặt trạch nam ở địa cầu của hắn. Nhưng người giống người không phải là không có, nên Samuel lúc đầu cũng không dám tin tưởng. Nhưng khi hắn vừa nói mấy câu lúc nãy, Samuel liền không có nửa điểm hoài nghi, kích động quỳ một chân xuống: "Quang Minh thần ở trên cao! Thật sự là Arthur điện hạ! Điện hạ cuối cùng đã trở lại!"

Bên tai Samuel dường như đang văng vẳng câu nói đầy quyết tâm và kiên định lúc đầu của vị điện hạ này: "Hiện giờ lực lượng của ta còn chưa đủ, không thể nào thay đổi vận mệnh của mình. Đợi đến thời điểm lực lượng của ta đủ khống chế tất cả, ta sẽ lấy tư thái này đứng trước mặt bọn địch nhân kia, lúc mà bọn hắn run sợ trước con mắt Quang Minh, thì cũng là lúc tất cả mọi thứ đã thuộc về ta! Ngươi cũng vậy, hiểu chưa?"

Đoạn văn này khích lệ Samuel khá lớn, thậm chí còn khiến hắn đột phá bình cảnh hung hiểm nhất khi tiến giai, trong tiềm thức hắn liền gợi lại những câu nói đó, thúc đẩy hắn cuối cùng đột phá chướng ngại sư cấp, vọt tới thánh cấp.

"Điện hạ không tiếc dấn thân vào nguy hiểm khôn cùng trong ma giới, lợi dụng sức mạnh và mưu lược không ngừng tôi luyện bản thân. Hôm nay nếu đã trở về thế giới mặt đất, như vậy phải chăng đại biểu cho... ý định này bỗng nhiên nổi lên trong đầu hắn: 'Lấy lại tất cả những thứ thuộc về mình'?"

Nhìn ánh mắt rực lửa của bạch ngân kỵ sỹ, trong lòng Trần Duệ bỗng dâng lên cảm giác ảo não. Tất nhiên hắn không thể nói rằng lần này hắn quay trở lại là ngoài ý muốn, hơn nữa bản thân hắn còn phải quay trở về ma giới. Ngây người một hồi lâu, hắn không thể làm gì khác hơn là lắc đầu nói: "Những chuyện khác cứ ném sang một bên, từ giờ ngươi phải gọi ta là Richard..."

Trong rừng cây, những tia sáng chói mắt khiến hắc ám dần dần tản đi. Ánh nắng ấm áp xuyên qua khe hở những tán cây chiếu xuống, tạo thành từng cột sáng lung linh.

Một bóng người tắm mình trong cột sáng, hiện ra trước mặt mọi người

Những đoàn viên của Thiết Thuẫn dong binh đoàn hưng phấn mà xông tới, thất chùy bát tiệt (bảy mồm tám lưỡi) mà hô lên.

"Phó đoàn trưởng!"



"Chiêu vừa rồi quá mạnh, trong chớp lực lượng hắc ám chết tiệt đã biến mất!"

"Có phó đoàn trưởng ở đây, ngay cả địch nhân mạnh hơn nữa ta cũng không sợ!"

Samuel cũng chào hỏi lại mọi người, hắn vừa quay đầu, liền chạm phải ánh mắt của Ena, khẽ mỉm cười: "Đoàn trưởng, ta đến rồi."

Trong mắt Ena chớp động thần thái khác thường, cười nói: "Xem ra ngươi là phó đoàn trưởng nhưng so với đoàn trưởng như ta còn được hoan nghênh hơn nhiều, thà ngươi cứ làm đoàn trưởng thay ta luôn đi."

"Ta chỉ tạm thời làm phó đoàn trưởng mà thôi," Samuel lỡ đễnh lắc đầu, "Cứ giống như ước định ban đầu của chúng ta là được... Đúng rồi, rốt cục thì các ngươi gặp phải địch nhân gì? Ta đang trên đường tới tụ họp cùng các ngươi liền phát hiện ra ấn ký cầu cứu, cho nên liền lập tức chạy đến đây."

Ena nghe được hai chữ "tạm thời", liền nhất thời lộ ra vẻ ảm đạm, nhưng rất nhanh khôi phục lại trạng thái bình thường, đem sự tình Chủy Thủ Huynh Đệ hội nói ra.

Samuel liếc nhìn tên mập phía bên này: "Bọn họ chính là mục tiên cần bảo vệ lần này?"

"Đúng vậy, ngươi hẳn là biết Romana mục sư, còn có thêm tên..." Ena gật đầu, chợt thấy Trần Duệ xuất hiện bên cạnh mập mạp, khẽ kinh ngạc: "Richard? Ngươi vừa rồi chạy đi đâu đấy?"

"Ta từ lúc nãy tới giờ ở cùng một chỗ với các ngươi mà." Trần Duệ nhún vai, "Vừa rồi các chiêu thức Hắc Ám Thiên Mạc kia thật đáng sợ, thiếu chút nữa rút hết cả lực lượng của ta, may mà nhờ có vị này... Ặc, là phó đoàn trưởng của các ngươi chạy đến, nếu không chỉ sợ chúng ta đã đoàn diệt rồi."

"Vậy sao?" Ena lộ ra vẻ hoài nghi, "Làm sao lúc nãy ta không thấy ngươi?"

"Có thể do ta diện mạo của ta so với người bình thường thiếu cảm giác tồn tại. Hơn nữa chỗ ta đứng tít ở phía sau... cùng một chỗ với nó." Trần Duệ vừa nói, vừa vuốt ve đầu phong báo, con phong báo hung hãn kia giống như con mèo nhỏ ngoan ngoãn cọ vào chân hắn.

Ena suy nghĩ một chút, gật đầu, lúc trước nếu không phải là "Richard" thì mọi người đã sớm chết khi bị đám độc xà vây công rồi, người này hành tung có chút quỷ dị. Nhưng dù sao cũng là một trong những cố chủ, hơn nữa mỗi người đều có bí mật của mình, cho nên hắn cũng không có hỏi gì thêm.

Romana đứng một bên cảm thấy kinh ngạc đối với thực lực Samuel vừa thi triển ra. Cái tên phó đoàn trưởng Thiết Thuẫn dong binh đoàn này dường như là mới nhậm chức không lâu, luôn ít xuất hiện, không ngờ rằng sức chiến đấu của hắn lại mạnh như vậy. Chỉ sợ là đem ra so sánh với đoàn trưởng Dahevil thì hắn cũng không kém bao nhiêu.

Cảm giác đáng sợ trong rừng cây vừa rồi vẫn còn mới mẻ trong ký ức mập mạp, khiến hắn e sợ rằng loại ác mộng này lại tái diễn một lần nữa, làm cho hắn chỉ muốn mau sớm tới nơi, liền vội vàng hỏi: "Chúng ta hiện giờ không có xe ngựa hay ngựa cưỡi, hành trình nhất định sẽ chậm lại, nên làm gì bây giờ?"

Tuy nói phần lớn mọi người trên thế giới mặt đất đều tín ngưỡng Quang Minh thần, nhưng có trời thì có trăng, có ban ngày thì có ban đêm. Cho dù là Quang Minh giáo hội cũng không thể nào hoàn toàn xua tan sự tồn tại của "ám". Nhất là thích khách, hay đạo tặc cũng không thể nào rời bỏ lực lượng ám nguyên tố. Quang Mnh giáo hội đối với việc này cũng mắt nhắm mắt mở. Chỉ là thông qua việc tôn trọng quang minh rồi hạ thấp hắc ám, khiến cho hắc ám trở thành một thứ hèn mọn, một đại danh từ vô sỉ, phải bị chống lại và miệt thị.

Nguyên tắc cơ bản nhất của Quang Minh giáo hội là, cấm được tín ngưỡng hắc ám hay liên quan tới hắc ám. Ví như nếu ngươi tôn sùng Hắc Ám giáo hội mà một khi bị phát hiện thì ngươi sẽ bị coi là tà giáo khinh nhờ quang minh, bị giáo đồ tại sở tài phán xử tử trên giàn hỏa thiêu.

Cho nên, mặc dù thích khách Chủy Thủ Huynh Đệ hội thi triển lực lượng hắc ám, chỉ cần không chạm đến ranh giới cuối cùng, thì mập mạp cũng không cách nào dùng việc này để báo thù. Dĩ nhiên, mập mạp từ đầu đã không có chút hùng tâm tráng chí nào muốn đối phó với Chủy Thủ Huynh đệ hội. Chỉ muốn giữ được cái mạng nhỏ của hắn mà thôi.

Ena lấy ra bản đồ, trầm tư trong chốc lát, mở miệng nói: "Xe ngựa và ngựa cưỡi đã không còn biện pháp nào tìm về rồi, đi bộ trên đường lớn thì tính cả lúc ăn ngủ nghỉ cũng phải mất tầm bốn năm ngày đường, không khỏi đêm dài lắm mộng. Hay là chúng ta đi con đường xuyên qua núi Hắc Nham đến thành Garden, nếu như thuận lợi thì nhiều nhất tốn ba ngày có thể tới thành Garden rồi."

"Núi Hắc Nham?" Mập mạp hơi chần chờ một chút: "Đó là địa bàn của ải nhân miền núi, bởi vì một chút nguyên nhân trong lịch sử, các ải nhân dường như không quá tốt bụng với nhân loại..."

Ena tiếp lời nói: "Không sai, chính bởi vì như vậy, cho nên tỷ lệ Chủy Thủ Huynh Đệ hội ra tay dưới chân núi Hắc Nham cũng giảm xuống rất thấp, cho nên ta cảm thấy rằng đây là con đường an toàn và nhanh nhất hiện giờ."

Samuel tỏ ra đồng ý, đoàn viên Thiết Thuẫn dong binh đoàn cũng rối rít phụ họa theo.

Mập mạp hỏi ý Trần Duệ xem thế nào, hắn nhún nhún vai, tỏ ý sao cũng được. Mập mạp liếc Samuel một cái, cuối cùng gật đầu nói: "Tốt, ta nghe lời Ena đoàn trưởng!"

Lúc này mọi người thay đổi lộ tuyến, xuyên qua rừng cây, tiến về phía núi Hắc Nham. Đêm đó, đội ngũ đóng quân tại đỉnh một ngọn núi.



Đêm khuya, Samuel chịu trách nhiệm thay râu xồm canh gác phần về sáng. Vừa lúc đó, bên tai hắn đột nhiên vang lên âm thanh của Trần Duệ: "Đi theo ta."

Samuel hiểu ý, vô thanh vô tức theo sát thân ảnh Trần Duệ.

Tốc độ của hai người rất nhanh, trong chớp mắt đã đi tới một ngọn núi khác.

Trần Duệ dừng bước: "Doanh địa bên kia ngươi cứ yên tâm, ta đã chuẩn bị chu toàn."

Trần Duệ dựa vào thân ngoại hóa thân, đã lưu Tu La lại trong doanh địa, cho dù thật sự có thích khách, cũng có thể dễ dàng giải quyết.

Samuel gật đầu. Trần Duệ mỉm cười nói: "Lúc trước bởi vì vấn đề thời gian, cho nên còn rất nhiều chuyện chưa kịp nói, hiện giờ có thể yên tâm mà nói chuyện rồi. Đúng rồi, tại sao ngươi lại gia nhập Thiết Thuẫn dong binh đoàn?"

"Từ lúc ta từ ma giới trở về thế giới trên mặt đất, lập tức muốn trở lại Long Hoàng đế quốc, nhưng sau đó lại nghe tin tức Paul đánh bại kiếm thánh Foleite… Trên thực tế, ta, Paul, hay Foletie hiện giờ chỉ là ngụy thánh, cũng chính là cấp độ ma hoàng tại ma giới. Foleite tiến vào ngụy thánh đã năm năm, Paul có thể đánh bại hắn, cũng có thể thấy được một chút thực lực của hắn, xem ra lần trước ta cùng hắn so kiếm hắn vẫn còn che dấu thực lực. Mặc dù ta tại ma giới đã đạt tới thực lực ngụy thánh, nhưng chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn, cho nên ta quyết định tiếp tục tu hành khắc khổ."

“Còn về Thiết Thuẫn dong binh đoàn…” Samuel dừng lại một chút: “Đó là vào nửa năm trước, bởi vì bế quan tu hành mà trọng thương đến hôn mê, may mà Ena và bọn họ đã cứu ta. Vì để báo đáp, ta lưu lại Thiết Thuẫn, nhưng hầu hết thời gian đều tu hành, rất ít khi trực tiếp tham gia nhiệm vụ. Chỉ là mới đây ta nghe ngóng được một tin tức xấu. Do Paul muốn tiến vào Bạch nhai tham gia chân tuyển thần điện kỵ sĩ, cho nên hai tháng trước hắn đã yêu cầu thành hôn cùng Joanna, vấn đề này đã được phụ thân Joanna đồng ý!”

“Cho nên, ngưoi nhất thiết phải nội trong hai tháng đánh bại Paul?” Trần Duệ lỗ ra vẻ hiểu rõ. Joanna theo lời Samuel chính là người yêu hắn. Tên bạch ngân kị sĩ này chính là vì nàng mà không sợ hiểm nguy tiến vào ma giới lịch lãm tu hành.

Samuel cúi thấp đầu xuống: “Lần này Joanna đồng ý lời mời của bạn thân Eliza của nàng, tới Garden thành du ngoạn. Trên thực tế, nàng muốn lợi dụng lần này mà vứt bỏ tất cả, cùng ta bỏ trốn.”

“Bỏ trốn?” Trần Duệ ngẩn người, xem ra vị Joanna tiểu thư này đối với Samuel là thật lòng thật dạ… Đúng rồi, bạn thân của Joanna không ngờ lại là Eliza, cũng chính là mục tiêu cần phải “tiến công” trong kế hoạch của mập mạp. Thật đúng là trùng hợp.

Vừa nói, bạch ngân kỵ sĩ lại quỳ xuống: “Điện hạ, xin tha thứ cho sự ích kỷ của ta, ta đã từng dùng Phệ Quang chi huyết phát thệ. Cả đời này trở thành thanh lợi kiếm của điện hạ, chặt đứt tất cả bụi gai cản đường của ngài. Nhưng quyết định này của Joanna quả thật khiến ta vô cùng dao động.”

Trần Duệ rất muốn nói cho Samuel rằng hắn hông ích kỷ một chút nào, hắn dẹp mẹ nó thanh lợi kiếm chém bụi gai đi, cứ yên tâm mà xxx cùng Joanna, bản điện hạ vốn không muốn lưu lại nơi này.

Nhưng mà Trần Duệ điện hạ còn chưa có mở miệng, bạch ngân kỵ sĩ đã xiết chặt tay lại: “Điện hạ xin ngài cứ yên tâm, ta quyết sẽ không bởi vì tình riêng mà vứt bỏ lời thề với điện hạ. Trọn đời này, ta sẽ dùng sinh mạng để bảo vệ vinh quang thuộc về điện hạ! Hơn nữa, ta cũng không muốn Joanna vì ta mà chuốc lấy ô danh, không muốn nàng vì ta mà vứt bỏ mẫu thân và muội muội. Ta nhất định phải đường đường chính chính mà đánh bại Paul! Khiến phụ thân nàng thay đổi chủ ý!”

“Ta đã hiểu rõ, ngươi trước tiên cứ đứng lên đi.” Trần Duệ nhìn thấy toàn thân bạch ngân kỵ sĩ phát ra đấu chí cường đại, đột nhiên nhớ tới những nữ nhân của mình, nghĩ tới trong kỳ hạn phải trở về cứu lấy Isabella. Trong lòng hắn sinh ra một loại cảm giác đồng cảm mãnh liệt.

“Đúng rồi, còn cái hộp báu Horadric… Ặc, cái không gian chiến trường kia còn hay không? Chúng ta vào bên trong đó đi.”

Không gian chiến trường Horadric chính là di vật mà lão sư của Samuel - kiếm thành Jensen lưu lại. Là một loại đạo cụ không gian đặc biệt, còn có thể như sân huấn luyện ở siêu cấp hệ thống, có thể chuyển đổi hoàn cảnh chiến trường.

Samuel từ cổ tay lấy xuống một cái dây chuyền, sau khi dùng lực lượng đặc thù kích hoạt, dây chuyền liền biến thành một cái khối lập phương. Khối lập phương phát ra quang mang mãnh liệt, một cánh cổng ánh sáng liền xuất hiện.

“Chúng ta vào đi.” Hai người một trước một sau tiếng vào, quang môn cũng tan biến.

Samuel theo Trần Duệ vào không gian chiến trường, Trần Duệ nhìn bình địa dưới chân một chút nói: “Cái không gian chiến trường này có thể thừa nhận được lực lượng rất mạnh?”

“Không gian chiến trường Horadric có thể thừa nhận được lực lượng ngụy thánh cấp, cũng là lực lượng ma hoàng cấp. Thông thường mà nói, lực lượng thật sự của thánh cấp cũng có thể thừa nhận. Lão sư từng nói qua, nếu muốn phá cái không gian này, bắt buộc phải có lực lượng thánh cấp đỉnh phong.”

“Nói cách khác, không gian này không thể nào tiếp nhận lực lượng của ma đế đỉnh phong?” Trần Duệ gật đầu, vẫy tay với Samuel nói: “Người không phải muốn trong hai tháng có thể đánh bại tên Paul kia sao? Như vậy, bây giờ phô diễn hết toàn bộ của ngươi ra đây xem nào, nhỡ kỹ, là phải xuất toàn lực.”

Bạch ngân kỵ sĩ ngẩn ra: “Toàn lực? Điện hạ…”

Trần Duệ giơ một ngón tay lên: “Ta ra lệnh cho ngươi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook