Chương 656: Gấp rút cứu viện
Điểm Tinh Linh
21/06/2013
Trong phòng, thanh âm Eliza đang tiếp tục vang lên.
“Ta vốn còn có chút áy náy với chuyện này, với cả ngươi và Joanna, nhưng mà vừa rồi ngươi đã đáp ứng tự tay giết chết Joanna, vậy ta chỉ còn áy náy với Joanna thôi... Dù sao, nàng ta cũng là bạn tốt của ta. Chính vì vậy, ta mới không đành lòng trực tiếp xuống tay, bỏ mặc nàng tiến vào đảo Bạo Phong, nói không chừng còn có cơ hội sinh tồn.”
Eliza nói là áy náy, nhưng trên mặt lại không có nửa điểm áy náy nào, làm Paul không rét mà run. Lấy sự hiểm ác của đảo Bạo Phong thì cho dù Paul tự thân đi cũng rất khó sinh tồn, chứ đừng nói là Joanna.
Lần này, nội tâm Paul giãy dụa nhỏ hơn nhiều so với trước kia, rốt cục "chết đi sống lại, con người càng trưởng thành hơn". Hắn rất rõ ràng, Eliza không hoàn toàn tính nhiệm hắn. Giết chết Joanna là cắt đứt đường lui của hắn, ngăn ngừa hắn ba tâm hai ý.
“Đúng rồi, tin Joanna bị bắt trên đảo Phong Bạo xế chiều hôm qua đã phái người nói cho vị Samuel kia. Theo tình báo thu được, hắn trước tiên đã đuổi tới đảo Phong Bạo cứu viện, vừa vặn, giúp ngươi giải quyết luôn tên gia hỏa đáng ghét này.” Đôi mắt của Eliza chớp động. “Ngươi không cần quá cảm kích ta. Là chiến hữu thân mật cùng một trận doanh, đây là việc ta phải làm.”
Lòng Trần Duệ trầm xuống, không tiếp tục nghe lén nữa, hắn lặng lẽ rời khỏi gian phòng. Hắn không dễ gì mới được Eliza và Paul tín nhiệm, rất nhanh sẽ được trà trộn vào Bạch nhai. Nếu hắn tùy tiện giết chết Eliza thì được nhỏ mà mất lớn. Sự việc cấp bách, trước tiên tìm cách giúp đôi vợ chồng son Samuel thoát ly hiểm cảnh.
Trần Duệ lập tức rời khỏi giáo hội, trước đi tìm người hầu của mình là Lucio. Đoạn thời gian này, Lucio cũng lẫn vào giáo hội, chẳng qua vẫn dành rất nhiều thời gian dạo quanh thành Garden để thăm dò các loại tin tức.
Lúc Trần Duệ tìm đến thì bên cạnh Lucio còn có một người, là người quen. Vị kia là đoàn trưởng Ena của Thiết Thuẫn dong binh đoàn.
Nơi ba người gặp mặt là một cửa ngõ hẻo lánh, nhưng Ena còn rất cẩn thận nhìn xung quanh một chút. Lúc này mới lấy ra một vật, đưa tới trước mặt Trần Duệ
“Đây là Samuel nhờ ta chuyển cho ngươi, tuy nhiên ta không biết hắn vì sao mà muốn làm như vậy.” Nữ dong binh mang theo sự nghi hoặc không chút che dấu. Trên thực tế, lúc ở tại Hậu Thổ thành của ải nhân miền núi, Ena cũng đã cảm giác được Samuel có khả năng là có quan hệ không tầm thường với “Richard”. Chỉ đến sau khi song phương phát sinh xung đột, không vui mà tan rã thì nàng mới bỏ qua suy đoán đó.
Không ngờ Samuel vào hôm qua trước lúc vội vã rời đi lại đưa cho Ena một thứ. Hắn buộc nàng phải chuyển giao cho người đã dấn thân vào giáo hội là “Richard”.
Việc này khiến cho nghi vấn trong lòng của nữ dong binh lại nổi lên. Tối qua, ở trang viện nào đó dường như đã xảy ra sự kiện ám sát có liên quan với giáo hội. Thành chủ Kraut hạ lệnh suất động thành vệ đội cả đêm lùng bắt nhân sĩ có lai lịch bất minh. Cho đến hiện tại, toàn thành vẫn nằm trong trạng thái giới nghiêm. Giáo hội cũng đóng chặt cửa, tạm không cho phép tín đồ và nhân sĩ ngoại lai tiến vào. Ena một mực không có cơ hội gặp mặt Trần Duệ, cho tới hôm nay mới tìm đến Lucio.
Trần Duệ tiếp nhận vật được một cái bọc khá dài, mở ra nhìn vào, bên trong chình là một đoạn đao, là lúc trước khi chỉ điểm Samuel, hắn đã bẻ gãy.
Samuel nhờ Ena chuyển giao đoạn đao này cho hắn, đại biểu cho một loại tạ lỗi vì phải rời đi. Bởi vì bạch ngân kỵ sĩ biết lần này đi đảo Bạo Phong, rất có thể không trở lại được, không cách nào hiệu trung với “Arthur” điện hạ.
“Người biết lần này hắn đi đâu không?” Trân Duệ hỏi.
Ena lắc đầu, cắn môi nói: “Hắn không nói, chỉ là nhắn nhủ ta vài câu kì quái. Nhưng... ta có thể cảm giác được, hắn rất giống muốn đi hoàn thành một sự tình cực độ nguy hiểm.”
“Không thể không nói, trực giác nữ nhân quả nhiên rất chuẩn.” Trần Duệ thở dài một hơi: “Tên kia lại mang theo quyết tâm phải chết mà đi.”
Samuel không cầu trợ Trần Duệ. Đối với một cường giả thánh cấp chân chính thì đảo Bạo Phong cũng là một nơi tràn đầy nguy hiểm. Hắn vì nữ nhân mình yêu mà đã không cách nào thực hiện lời thề với “điện hạ” rồi, sao lại có thể cuốn người vào vòng nguy hiểm nữa chứ?
Lời này khiến Ena chấn động: “ Ngươi biết hắn đi đâu?”
“Là một dong binh, ngươi đã hoàn thành ủy thác.” Trần Duệ lắc lắc đầu “Sự tình còn lại ngươi cũng không cần nhọc lòng.”
“Đây không phải thuê mướn!” Ena phẫn nộ: “Ta không rõ ràng quan hệ của các ngươi là gì, nhưng từ sự quan tâm của một người bằng hữu đối với hắn, ta có quyền được biết chân tướng! Hắn cuối cùng thì đã phải đối mặt với nguy hiểm gì?”
Trần Duệ nhìn vào thần tình khích động của Ena, đột nhiên hiểu rõ chút gì đó, trầm ngâm hỏi một câu: "Ngươi không biết vì sao mà ta cố ý công khai trở mặt với Thiết Thuẫn dong binh đoàn không? Bởi vì ta không muốn liên lụy đến các ngươi! Nếu như quả thật không sợ liên lụy mà tiến vào, ngươi tất yếu phải có giác ngộ, ít nhất phải phủi sạch quan hệ với Thiết Thuẫn dong binh đoàn, thậm chí có khả năng cả đời đều phải mai danh ẩn tích..."
Ena không nghĩ tới sẽ có hậu quả như thế, lại nghe Trần Duệ nói thêm một câu: “Ta chỉ để lộ một điểm, hắn lần này không tiếc tính mạng đích thân đi vào nguy hiểm, là đi cứu người yêu trong lòng hắn, ngươi xác định còn muốn đi vào sao?”
Ena chấn động, kích động cuối cùng dần tỉnh táo lại, hai mắt thất lạc.
“Ngươi đi đi, hắn đã tín nhiệm ngươi, ta cũng sẽ không làm trò gì với ngươi hết. Nhưng ngươi phải quên đi chuyện phát sinh hôm nay, kể cả thứ này nữa.” Trân Duệ giương giương đoạn đao trong tay, nhìn Lucio một cái rồi rời khỏi, chỉ lưu lại Ena thất thần ngây người đứng đó.
Sau khi rời khỏi hẻm nhỏ, Trần Duệ mở miệng nói với Lucio: "Ngươi biết gì về đảo Bạo Phong?"
“Ý của chủ nhân là gì? Địa phương Samuel đi là đảo Bạo Phong sao?” Lucio cả kinh, lập tức đáp: "Xuất phát từ cảng Thor phía nam thành Garden, nếu đi qua hải vực Bạo Phong, nhanh thì ước chừng mất hai ngày đêm. Ba năm trước lúc ta hoàn thành nhiệm vụ, đã đi qua phiến hải vực kia, nhưng không dám đến gần.”
“Nếu hiện tại phải đi qua đảo Bạo Phong, ngươi có dám hay không?”
Lucio lại cả kinh, ngập ngừng một chút, cắn răng nói: "Nếu như không có chủ nhân, ta hiện tại chỉ là tên phế vật nửa sống nửa chết. Từ khi bắt đầu đi theo chủ nhân, tính mạng sớm đã giao cho chủ nhân! Đừng nói là đi đảo Bạo Phong, cho dù là đi ma giới, ta cũng tuyệt sẽ không ngập ngừng!” (Dịch: đoạn phía trên vừa ngập ngừng song )
Câu nói sau cùng khiến Trần Duệ sửng sốt, lập tức liền cười: “Ma giới sao... Yên tâm! Lần này đi đảo Bạo Phong sẽ không muốn mạng ngươi. Ngươi lập tức đi thuê một chiếc thuyền câu nhỏ. Nhớ kỹ, đừng để cho ai biết, không cần thuyền phu hay thủy thủ, cũng không mang lương thực, đúng rồi. Lấy một hải đồ với hải vực liên quan.”
“Thuyền câu?” Luxio tưởng mình nghe lầm. “Chủ nhân, chí ít cũng phải có một thuyền biển cùng vài thủy thủ. Hải vực Bạo Phong không phải là sông trên đất liền.”
“Cứ theo ta nói mà làm, càng nhanh càng tốt.” Trần Duệ suy nghĩ một chút “Còn nữa. Ta có khả năng rất nhanh sẽ rời khỏi thành Garden, tiến hướng Long Hoàng đế quốc, sau đó liền đi Bạch nhai. Ta cũng không biết đến lúc đó sẽ gây dạng chấn động gì, ngươi trước hết hãy 'chết' một lần, sau đó đổi thân phận, như thế có thể ngăn ngừa liên quan.”
“A?” Lucio sửng sốt, phản ứng lại rồi cung kính thi lễ, không hỏi gì nhiều.
Hắn so sánh với một cường giả có thực lực thánh cấp “Richard” mà nói, chỉ là con kiến hôi thôi. Nhưng mà vị cường giả hắn phải ngẩng đầu nhìn lên này lại suy xét đến an nguy của hắn chứ không phải sử dụng thủ đoạn diệt khẩu. Bất kể thế nào thì ngài ấy cũng là một vị chủ nhân đáng để hắn theo hầu.
Ước chừng hai giờ sau, thành chủ mập mạp Kraut nhận được tin tức từ đội tuần tra, “Richard” - Quang Minh kỵ sĩ dự bị của giáo hội lọt vào phục kích tại khu phố số 3. Thân bị trọng thương, tùy tùng Lucio bất hạnh tử vong.
Thành chủ mập mạp căng thẳng trong lòng, quả thật nếu như bình thường, một Quang Minh kỵ sĩ dự bị thụ thương thì căn bản không cần hắn nhọc lòng nhưng mà hôm qua tại trang viên Phiêu Hương đã phát sinh sự kiện ám sát điệt nữ của hồng y giáo chủ, đệ tử của thánh nữ điện hạ - Eliza. Kết quả, Eliza trọng thương, mục sư trấn Goudin là Romana bị đâm chết, chuyện này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến vị trí thành chủ của hắn. Hiện tại đang là thời kì mẫn cảm thế này mà lại phát sự kiện ám sát người trong giáo hội lần hai.
Hai lần ám sát ắt hẳn có quan hệ mật thiết, rất có thể là cùng một thế lực gây nên. Theo sau đó, mập mạp thành chủ lại biết thêm một tin mới. Richard là người đã nhắc nhở Eliza tại thời điểm then chốt, cứu nàng một mạng. Kẻ này được Eliza tán thưởng, cũng đã trở thành tùy tùng của đệ nhất thiên tài của Long Hoàng đế quốc, đệ tử của thánh kỵ sĩ trưởng - Paul.
Hắn là đại gia đó, liên quan đến rất nhiều nhân vật cao tầng! Nước mắt mập mạp rất nhanh rớt xuống. Hắn tự thân chạy gấp tới hiện trường, an ủi và trị liêu cho “Richard” bị trọng thương. Lúc này, người của giáo hội cũng đến, cầm đầu là mục sư Solan Dayton và Paul.
"Paul đại nhân!"
Trần Duệ lộ ra thần tình cố sức, đang muốn giãy dụa đứng dậy, thì được Paul đỡ lấy: "Richard! Thương thế của ngươi sao rồi? Hiện tại Ta sẽ dùng quang minh ma pháp trị liệu cho ngươi!"
Thành chủ mập mạp đứng một bên thấp thỏm không yên. Trông bộ dáng của Paul thế này thì quan hệ giữa ngài ấy và tên tùy tùng kia không tầm thường, may mà mình cũng không chậm trễ.
Trần Duệ ngầm cười lạnh. Paul vì lợi ích cả nữ nhân mình thích đều có thể tự tay giải quyết, đại biểu cho loại nhân vật ngoan độc, làm như vậy chẳng qua là thu mua nhân tâm thôi. Nhưng hắn cũng phải phối hợp mà lộ ra thần sắc cảm động: "Không cần, Paul đại nhân, thành chủ Kraut đã phái người trị liệu rồi, chắc là không có gì phải lo lắng quá lớn, nghỉ ngơi hai ba ngày sẽ không việc gì, chỉ là... Tùy tùng Lucio của ta, trúng độc thủ của thích khách, đến thi thể đều..."
“Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?" Paul nhìn vào vết thương được ngụy trang thuật biến ra, lông mày gắt gao nhăn lại.
"Ta cũng không biết, ta vừa đi ra điện Quang Minh, tìm đến chỗ tùy tùng Lucio, nhờ hắn chuẩn bị một ít chuyện trước khi xuất phát thì đột nhiên lọt vào phục kích của một đám thích khách. Nếu như không phải Lucio nhắc nhở ta, ta đã mất mạng. Những tên thích khách này có phải liên quan đến những thích khách tối qua tại trang viên hay không."
Lời Trần Duệ về sự kiện ám sát thực ra có rất nhiều người chứng kiến, nhưng những gì người đi qua đường nhìn thấy đều là huyễn lực Tu La huyễn hóa ra. Còn Lucio chân chính đã đổi hình dạng, đi đến cảng Thor.
“Chẵng lẽ vì tối qua ngươi nhắc nhở Eliza mà bị báo thù?” Paul xiết chặt nắm tay, vỗ nhẹ nhẹ bả vai Trần Duệ: "Vị tùy tùng kia sẽ không chết vô ích, sự kiện này ta nhất định sẽ không chịu để yên! Thương thế của Eliza còn chưa hồi phục, ta muốn ở chỗ này mấy ngày, ngươi an tâm dưỡng thương, đến lúc đó cùng ta trở về Long Hoàng đế quốc.”
“Ta vốn còn có chút áy náy với chuyện này, với cả ngươi và Joanna, nhưng mà vừa rồi ngươi đã đáp ứng tự tay giết chết Joanna, vậy ta chỉ còn áy náy với Joanna thôi... Dù sao, nàng ta cũng là bạn tốt của ta. Chính vì vậy, ta mới không đành lòng trực tiếp xuống tay, bỏ mặc nàng tiến vào đảo Bạo Phong, nói không chừng còn có cơ hội sinh tồn.”
Eliza nói là áy náy, nhưng trên mặt lại không có nửa điểm áy náy nào, làm Paul không rét mà run. Lấy sự hiểm ác của đảo Bạo Phong thì cho dù Paul tự thân đi cũng rất khó sinh tồn, chứ đừng nói là Joanna.
Lần này, nội tâm Paul giãy dụa nhỏ hơn nhiều so với trước kia, rốt cục "chết đi sống lại, con người càng trưởng thành hơn". Hắn rất rõ ràng, Eliza không hoàn toàn tính nhiệm hắn. Giết chết Joanna là cắt đứt đường lui của hắn, ngăn ngừa hắn ba tâm hai ý.
“Đúng rồi, tin Joanna bị bắt trên đảo Phong Bạo xế chiều hôm qua đã phái người nói cho vị Samuel kia. Theo tình báo thu được, hắn trước tiên đã đuổi tới đảo Phong Bạo cứu viện, vừa vặn, giúp ngươi giải quyết luôn tên gia hỏa đáng ghét này.” Đôi mắt của Eliza chớp động. “Ngươi không cần quá cảm kích ta. Là chiến hữu thân mật cùng một trận doanh, đây là việc ta phải làm.”
Lòng Trần Duệ trầm xuống, không tiếp tục nghe lén nữa, hắn lặng lẽ rời khỏi gian phòng. Hắn không dễ gì mới được Eliza và Paul tín nhiệm, rất nhanh sẽ được trà trộn vào Bạch nhai. Nếu hắn tùy tiện giết chết Eliza thì được nhỏ mà mất lớn. Sự việc cấp bách, trước tiên tìm cách giúp đôi vợ chồng son Samuel thoát ly hiểm cảnh.
Trần Duệ lập tức rời khỏi giáo hội, trước đi tìm người hầu của mình là Lucio. Đoạn thời gian này, Lucio cũng lẫn vào giáo hội, chẳng qua vẫn dành rất nhiều thời gian dạo quanh thành Garden để thăm dò các loại tin tức.
Lúc Trần Duệ tìm đến thì bên cạnh Lucio còn có một người, là người quen. Vị kia là đoàn trưởng Ena của Thiết Thuẫn dong binh đoàn.
Nơi ba người gặp mặt là một cửa ngõ hẻo lánh, nhưng Ena còn rất cẩn thận nhìn xung quanh một chút. Lúc này mới lấy ra một vật, đưa tới trước mặt Trần Duệ
“Đây là Samuel nhờ ta chuyển cho ngươi, tuy nhiên ta không biết hắn vì sao mà muốn làm như vậy.” Nữ dong binh mang theo sự nghi hoặc không chút che dấu. Trên thực tế, lúc ở tại Hậu Thổ thành của ải nhân miền núi, Ena cũng đã cảm giác được Samuel có khả năng là có quan hệ không tầm thường với “Richard”. Chỉ đến sau khi song phương phát sinh xung đột, không vui mà tan rã thì nàng mới bỏ qua suy đoán đó.
Không ngờ Samuel vào hôm qua trước lúc vội vã rời đi lại đưa cho Ena một thứ. Hắn buộc nàng phải chuyển giao cho người đã dấn thân vào giáo hội là “Richard”.
Việc này khiến cho nghi vấn trong lòng của nữ dong binh lại nổi lên. Tối qua, ở trang viện nào đó dường như đã xảy ra sự kiện ám sát có liên quan với giáo hội. Thành chủ Kraut hạ lệnh suất động thành vệ đội cả đêm lùng bắt nhân sĩ có lai lịch bất minh. Cho đến hiện tại, toàn thành vẫn nằm trong trạng thái giới nghiêm. Giáo hội cũng đóng chặt cửa, tạm không cho phép tín đồ và nhân sĩ ngoại lai tiến vào. Ena một mực không có cơ hội gặp mặt Trần Duệ, cho tới hôm nay mới tìm đến Lucio.
Trần Duệ tiếp nhận vật được một cái bọc khá dài, mở ra nhìn vào, bên trong chình là một đoạn đao, là lúc trước khi chỉ điểm Samuel, hắn đã bẻ gãy.
Samuel nhờ Ena chuyển giao đoạn đao này cho hắn, đại biểu cho một loại tạ lỗi vì phải rời đi. Bởi vì bạch ngân kỵ sĩ biết lần này đi đảo Bạo Phong, rất có thể không trở lại được, không cách nào hiệu trung với “Arthur” điện hạ.
“Người biết lần này hắn đi đâu không?” Trân Duệ hỏi.
Ena lắc đầu, cắn môi nói: “Hắn không nói, chỉ là nhắn nhủ ta vài câu kì quái. Nhưng... ta có thể cảm giác được, hắn rất giống muốn đi hoàn thành một sự tình cực độ nguy hiểm.”
“Không thể không nói, trực giác nữ nhân quả nhiên rất chuẩn.” Trần Duệ thở dài một hơi: “Tên kia lại mang theo quyết tâm phải chết mà đi.”
Samuel không cầu trợ Trần Duệ. Đối với một cường giả thánh cấp chân chính thì đảo Bạo Phong cũng là một nơi tràn đầy nguy hiểm. Hắn vì nữ nhân mình yêu mà đã không cách nào thực hiện lời thề với “điện hạ” rồi, sao lại có thể cuốn người vào vòng nguy hiểm nữa chứ?
Lời này khiến Ena chấn động: “ Ngươi biết hắn đi đâu?”
“Là một dong binh, ngươi đã hoàn thành ủy thác.” Trần Duệ lắc lắc đầu “Sự tình còn lại ngươi cũng không cần nhọc lòng.”
“Đây không phải thuê mướn!” Ena phẫn nộ: “Ta không rõ ràng quan hệ của các ngươi là gì, nhưng từ sự quan tâm của một người bằng hữu đối với hắn, ta có quyền được biết chân tướng! Hắn cuối cùng thì đã phải đối mặt với nguy hiểm gì?”
Trần Duệ nhìn vào thần tình khích động của Ena, đột nhiên hiểu rõ chút gì đó, trầm ngâm hỏi một câu: "Ngươi không biết vì sao mà ta cố ý công khai trở mặt với Thiết Thuẫn dong binh đoàn không? Bởi vì ta không muốn liên lụy đến các ngươi! Nếu như quả thật không sợ liên lụy mà tiến vào, ngươi tất yếu phải có giác ngộ, ít nhất phải phủi sạch quan hệ với Thiết Thuẫn dong binh đoàn, thậm chí có khả năng cả đời đều phải mai danh ẩn tích..."
Ena không nghĩ tới sẽ có hậu quả như thế, lại nghe Trần Duệ nói thêm một câu: “Ta chỉ để lộ một điểm, hắn lần này không tiếc tính mạng đích thân đi vào nguy hiểm, là đi cứu người yêu trong lòng hắn, ngươi xác định còn muốn đi vào sao?”
Ena chấn động, kích động cuối cùng dần tỉnh táo lại, hai mắt thất lạc.
“Ngươi đi đi, hắn đã tín nhiệm ngươi, ta cũng sẽ không làm trò gì với ngươi hết. Nhưng ngươi phải quên đi chuyện phát sinh hôm nay, kể cả thứ này nữa.” Trân Duệ giương giương đoạn đao trong tay, nhìn Lucio một cái rồi rời khỏi, chỉ lưu lại Ena thất thần ngây người đứng đó.
Sau khi rời khỏi hẻm nhỏ, Trần Duệ mở miệng nói với Lucio: "Ngươi biết gì về đảo Bạo Phong?"
“Ý của chủ nhân là gì? Địa phương Samuel đi là đảo Bạo Phong sao?” Lucio cả kinh, lập tức đáp: "Xuất phát từ cảng Thor phía nam thành Garden, nếu đi qua hải vực Bạo Phong, nhanh thì ước chừng mất hai ngày đêm. Ba năm trước lúc ta hoàn thành nhiệm vụ, đã đi qua phiến hải vực kia, nhưng không dám đến gần.”
“Nếu hiện tại phải đi qua đảo Bạo Phong, ngươi có dám hay không?”
Lucio lại cả kinh, ngập ngừng một chút, cắn răng nói: "Nếu như không có chủ nhân, ta hiện tại chỉ là tên phế vật nửa sống nửa chết. Từ khi bắt đầu đi theo chủ nhân, tính mạng sớm đã giao cho chủ nhân! Đừng nói là đi đảo Bạo Phong, cho dù là đi ma giới, ta cũng tuyệt sẽ không ngập ngừng!” (Dịch: đoạn phía trên vừa ngập ngừng song )
Câu nói sau cùng khiến Trần Duệ sửng sốt, lập tức liền cười: “Ma giới sao... Yên tâm! Lần này đi đảo Bạo Phong sẽ không muốn mạng ngươi. Ngươi lập tức đi thuê một chiếc thuyền câu nhỏ. Nhớ kỹ, đừng để cho ai biết, không cần thuyền phu hay thủy thủ, cũng không mang lương thực, đúng rồi. Lấy một hải đồ với hải vực liên quan.”
“Thuyền câu?” Luxio tưởng mình nghe lầm. “Chủ nhân, chí ít cũng phải có một thuyền biển cùng vài thủy thủ. Hải vực Bạo Phong không phải là sông trên đất liền.”
“Cứ theo ta nói mà làm, càng nhanh càng tốt.” Trần Duệ suy nghĩ một chút “Còn nữa. Ta có khả năng rất nhanh sẽ rời khỏi thành Garden, tiến hướng Long Hoàng đế quốc, sau đó liền đi Bạch nhai. Ta cũng không biết đến lúc đó sẽ gây dạng chấn động gì, ngươi trước hết hãy 'chết' một lần, sau đó đổi thân phận, như thế có thể ngăn ngừa liên quan.”
“A?” Lucio sửng sốt, phản ứng lại rồi cung kính thi lễ, không hỏi gì nhiều.
Hắn so sánh với một cường giả có thực lực thánh cấp “Richard” mà nói, chỉ là con kiến hôi thôi. Nhưng mà vị cường giả hắn phải ngẩng đầu nhìn lên này lại suy xét đến an nguy của hắn chứ không phải sử dụng thủ đoạn diệt khẩu. Bất kể thế nào thì ngài ấy cũng là một vị chủ nhân đáng để hắn theo hầu.
Ước chừng hai giờ sau, thành chủ mập mạp Kraut nhận được tin tức từ đội tuần tra, “Richard” - Quang Minh kỵ sĩ dự bị của giáo hội lọt vào phục kích tại khu phố số 3. Thân bị trọng thương, tùy tùng Lucio bất hạnh tử vong.
Thành chủ mập mạp căng thẳng trong lòng, quả thật nếu như bình thường, một Quang Minh kỵ sĩ dự bị thụ thương thì căn bản không cần hắn nhọc lòng nhưng mà hôm qua tại trang viên Phiêu Hương đã phát sinh sự kiện ám sát điệt nữ của hồng y giáo chủ, đệ tử của thánh nữ điện hạ - Eliza. Kết quả, Eliza trọng thương, mục sư trấn Goudin là Romana bị đâm chết, chuyện này rất có thể sẽ ảnh hưởng đến vị trí thành chủ của hắn. Hiện tại đang là thời kì mẫn cảm thế này mà lại phát sự kiện ám sát người trong giáo hội lần hai.
Hai lần ám sát ắt hẳn có quan hệ mật thiết, rất có thể là cùng một thế lực gây nên. Theo sau đó, mập mạp thành chủ lại biết thêm một tin mới. Richard là người đã nhắc nhở Eliza tại thời điểm then chốt, cứu nàng một mạng. Kẻ này được Eliza tán thưởng, cũng đã trở thành tùy tùng của đệ nhất thiên tài của Long Hoàng đế quốc, đệ tử của thánh kỵ sĩ trưởng - Paul.
Hắn là đại gia đó, liên quan đến rất nhiều nhân vật cao tầng! Nước mắt mập mạp rất nhanh rớt xuống. Hắn tự thân chạy gấp tới hiện trường, an ủi và trị liêu cho “Richard” bị trọng thương. Lúc này, người của giáo hội cũng đến, cầm đầu là mục sư Solan Dayton và Paul.
"Paul đại nhân!"
Trần Duệ lộ ra thần tình cố sức, đang muốn giãy dụa đứng dậy, thì được Paul đỡ lấy: "Richard! Thương thế của ngươi sao rồi? Hiện tại Ta sẽ dùng quang minh ma pháp trị liệu cho ngươi!"
Thành chủ mập mạp đứng một bên thấp thỏm không yên. Trông bộ dáng của Paul thế này thì quan hệ giữa ngài ấy và tên tùy tùng kia không tầm thường, may mà mình cũng không chậm trễ.
Trần Duệ ngầm cười lạnh. Paul vì lợi ích cả nữ nhân mình thích đều có thể tự tay giải quyết, đại biểu cho loại nhân vật ngoan độc, làm như vậy chẳng qua là thu mua nhân tâm thôi. Nhưng hắn cũng phải phối hợp mà lộ ra thần sắc cảm động: "Không cần, Paul đại nhân, thành chủ Kraut đã phái người trị liệu rồi, chắc là không có gì phải lo lắng quá lớn, nghỉ ngơi hai ba ngày sẽ không việc gì, chỉ là... Tùy tùng Lucio của ta, trúng độc thủ của thích khách, đến thi thể đều..."
“Cuối cùng thì đã xảy ra chuyện gì?" Paul nhìn vào vết thương được ngụy trang thuật biến ra, lông mày gắt gao nhăn lại.
"Ta cũng không biết, ta vừa đi ra điện Quang Minh, tìm đến chỗ tùy tùng Lucio, nhờ hắn chuẩn bị một ít chuyện trước khi xuất phát thì đột nhiên lọt vào phục kích của một đám thích khách. Nếu như không phải Lucio nhắc nhở ta, ta đã mất mạng. Những tên thích khách này có phải liên quan đến những thích khách tối qua tại trang viên hay không."
Lời Trần Duệ về sự kiện ám sát thực ra có rất nhiều người chứng kiến, nhưng những gì người đi qua đường nhìn thấy đều là huyễn lực Tu La huyễn hóa ra. Còn Lucio chân chính đã đổi hình dạng, đi đến cảng Thor.
“Chẵng lẽ vì tối qua ngươi nhắc nhở Eliza mà bị báo thù?” Paul xiết chặt nắm tay, vỗ nhẹ nhẹ bả vai Trần Duệ: "Vị tùy tùng kia sẽ không chết vô ích, sự kiện này ta nhất định sẽ không chịu để yên! Thương thế của Eliza còn chưa hồi phục, ta muốn ở chỗ này mấy ngày, ngươi an tâm dưỡng thương, đến lúc đó cùng ta trở về Long Hoàng đế quốc.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.