Chương 180: Luyện tâm! Đường sống duy nhất
Điểm Tinh Linh
18/03/2013
Trần Duệ tâm tình khẩn trương, hỏi: “Pagliuca, ta nên làm gì đây?”.
“Lực lượng linh hồn có thể ảnh hưởng ý chí, ngược lại, linh hồn cũng chịu ý chí khống chế. Dù là linh hồn ma đế cấp, chỉ cần ý chí ngươi đủ mạnh, có thể vượt qua nó, triệt để khống chế linh hồn. Như vậy, những lực lượng được tiêu hóa sẽ chân chính trở thành của ngươi, cũng tiến hành chất biến. Nếu như muốn thực hiện điều này, cũng không phải không có khả năng, nhưng hiện tại ngươi phải đối mặt với khảo nghiệm quá nghiêm khắc, cơ hồ không có tỷ lệ thành công”.
“Mau nói cho ta biết, phải làm như nào?” Trần Duệ vừa nghe có hy vọng liền vội hỏi.
“Chỉ có một biện pháp, chính là tu tâm. Tư chất của ngươi tương đối ưu tú, nếu như có đủ thời gian, có lẽ ngươi có thể sáng tạo kỳ tích, nhưng ngươi chỉ còn lại một trăm ngày” Độc long thở dài nói.
Tu tâm? Trần Duệ đột nhiên nhớ đến yếu lĩnh Liệt cảnh là “luyện tâm”, nhãn thần sáng ngời lên, chỉ là như nào mới có thể tu tâm?
Pagliuca nhanh chóng giải đáp cho hắn, thông thường có hai loại tu tâm, một là tĩnh, tu tâm dưỡng tính, một là động, lợi dụng áp lực ma luyện tâm cảnh. Tâm cảnh mỗi người khác nhau, cho nên khốn khó trong tu hành cũng khác nhau, không thể dùng ngôn ngữ miêu tả ra được.
Bất kể như thế nào, một cửa luyện tâm này nhất định phải qua được, nghĩ đến Athena còn đang ngủ say, tín niệm của Trần Duệ càng thêm kiên định.
Pagliuca nhìn ra được quyết tâm của Trần Duệ, cũng không nói nhảm gì, chỉ ra cho hắn biết niết bàn chi hỏa có tác dụng tương đối lớn với linh hồn, cần vận dụng thêm. Ngoài ra, nếu như có thể chân chính làm chủ Phệ Thần mặt nạ, cũng có thể tăng thêm tỷ lệ thành công của khảo nghiệm.
Trần Duệ thầm nghĩ, khi xuất hiện cảnh báo mô hình phệ tinh gặp nguy hiểm, bất đắc dĩ mới phải dùng hóa tinh, nhưng dù vậy, hậu quả cũng rất nghiêm trọng, mà hiện tại hối hận cũng vô dụng, then chốt là phải vượt qua cửa ải trước mắt này. Khảo nghiệm này nghiêm khắc hơn nhiều những khải nghiệm trước đây, căn cứ Pagliuca phân tích, cần cố hết sức dùng độ sâu phân tích phá giải Phệ Thần mặt nạ, nếu như có thể chân chính khống chế thần khí, tin tưởng sẽ có trợ giúp rất lớn, thêm vào đó cần tiến hành tu tâm, một trăm ngày tuy rất ngắn, nhưng nhờ huấn luyện trường có thể kéo dài nhiều lần. Chỉ là để mở mô hình hóa tinh, đã tốn một trăm vạn linh khí, hiện tại chỉ còn lại ba mươi hai vạn linh khí, dù cho trong trữ vật thương khố có không ít linh quả, nhưng nếu như muốn dùng huấn luyện trường liên tục, như vậy còn chưa đủ.
Đáng tiếc, sau khi Glorfin chết, tinh thể che phủ quáng thạch cũng theo đó tan biến, làm không còn nguồn thu linh khí nữa. Vấn đề linh khí lại một lần nữa trở thành vấn đề trọng yếu.
Trần Duệ nhớ đến Joseph từng nói hắn có thể lợi dụng tất cả tài nguyên, tâm niệm chuyển biến, hiện tại, Royce phụ trách việc này. Bây giờ trong lòng Joseph, Royce đã hoàn toàn hiệu trung, mà Sasha đã bị Guile chiếm hữu, Royce tuyệt đối sẽ không dễ dàng đưa ra tài nguyên, nhưng hắn nào biết đối tượng Royce hiệu trung lại là Guile…
Do ảnh hưởng của viêm long phụ thể, Trần Duệ không thể sử dụng kỹ năng, mà thủ vệ đang lùng sục khắp Ám Nguyệt thành, nên vì đảm bảo an toàn, hắn quyết định ở lại nơi này.
Trần Duệ lấy ra trướng bồng, nói: “Pagliuca, ta hiện tại nghỉ ngơi trước, ta sẽ ngủ say cả ngày, ngươi cần phải bảo vệ ta đấy”.
Độc long lần này đầy nghiêm túc nói: “Yên tâm đi, để đề phòng vạn nhất, ta sẽ bố trí minh văn xung quanh che đi dấu vết chiến đấu lúc trước”.
Trần Duệ gật gật đầu đáp, hắn cũng không dong dài lập tức tiến vào trướng bồng. Hắn cũng không vào để ngủ mà lập tức tiến vào siêu cấp hệ thống, ở quang bình tiến độ, tiến độ độ sâu phân tích cùng hóa tinh vẫn là 0%, trước khi đến Lam Ba hồ, Trần Duệ còn vì điều này mà đắc ý, hiện tại tiến độ này như một cái bùa đòi mạng, án theo nhắc nhở của hóa tinh, càng về sau, lực lượng hấp thu càng mạnh, đồng thời dục vọng cũng càng thêm mãnh liệt, nếu như không sớm tu hành ý chí, linh hồn hắn nhất định sẽ bị hủy diệt.
Trước mắt tuy không thể sử dụng kỹ năng, nhưng vẫn có thể sử dụng huấn luyện trường, hiện tại vẫn còn ba mươi hai vạn linh khí, Trần Duệ không chút ngập ngừng tiêu tốn mười vạn linh khí, trực tiếp tuyển chọn trăm ngày thời gian, do thân thể còn ở trong kỳ mệt nhọc, hắn cũng không lựa chọn quy tắc hoàn cảnh, mà thử dùng hoàn cảnh phổ thông nhất tiến hành tu tâm.
Hiện tại, Liệt cảnh chính là luyện tâm, nhưng đây cũng chỉ là phương hướng mà thôi, cũng không có công pháp gì cụ thể, cũng không phải cứ ngồi mơ ta mạnh lên là ta mạnh lên được!
Trước kia hắn xem không ít tiểu thuyết, những cụm từ như đan điền, nê hoàn, khí hải cứ thay nhau hiện ra, nhưng dù là trí nhớ tốt đến mấy, cũng không nhớ ra được một bộ công pháp hoàn chỉnh, mà càng huống hồ, những tâm pháp này là thật hay giả còn khó nói, không khéo lại luyện tẩu hỏa nhập ma thì thảm.
Chẳng qua theo như Pagliuca nói, “tĩnh” là cơ bản của tu tâm, “động” cũng chỉ là lợi dụng ngoại lực tiến thêm một bước ma luyện tâm mà thôi. Vốn ở tiền thế, cũng phổ biến xu hướng tĩnh tu, cho nên bước đầu tiên hắn lựa chọn tĩnh tâm lại.
Hắn nhớ được cái gì ngũ tâm hướng thiên, mắt nhìn lỗ mũi… hẳn không khỏi thầm nhủ, hẳn là không khó đi.
Trần Duệ vừa thử tĩnh tu nhưng rất nhanh đã phát hiện ra, căn bản không tĩnh được. Trước kia hắn luôn vì một một tiêu nào đó mà phấn đấu, hay đối kháng với áp lực. Hiện tại trái lại, không có chút áp lực nào, làm tâm tình khó chịu, muốn “tĩnh” xuống cũng không được.
Trần Duệ lúc này mới biết bốn chữ “tâm vô tạp niệm” nói thì dễ nhưng làm quá khó. Lòng bàn tay hướng đỉnh đầu đã đủ khó chịu rồi, càng nhục nhã là mắt nhìn mũi, đôi mắt cứ chằm chằm nhìn chóp mũi cả nửa ngày, đầu hoa mắt choáng mà cũng chả nhìn thấy “tâm” đâu cả!
Ta không tin! Trần Duệ lần lượt thử lại nhưng đều thất bại, trong không gian này, hắn không thể ngủ được, Trần Duệ tác tính vứt bỏ tư thế, nằm dài trên mặt đất ngẩng đầu nhìn trời sao, bỗng nảy sinh cảm giác vô lực, chẳng lẽ muốn ở chỗ này cả ba tháng? Thà huấn luyện n lần trọng lực còn hơn!
Đương nhiên, làm chưởng khống giả, Trần Duệ có thể lựa chọn rời huấn luyện trường, nhiều nhất là lãng phí một ngày cùng mười vạn linh khí mà thôi. Nhưng hắn không nguyện ý vứt bỏ như vậy, càng huống hồ, đối với hắn mà nói, thời gian trôi qua một ngày là hắn ít đi một ngày.
Tính cả thời gian khổi động ban sáng, hiện tại chỉ còn lại chín mươi chín ngày, lần khảo nghiệm này đáng sợ hơn nhiều so với chiến tranh khế ước. Đối với chiến tranh khế ước cùng lắm thì hắn có thể chạy đến chỗ Pagliuca, nhưng hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào chính mình, chính là hắn không thể nắm giữ yếu quyết tu tâm. Trần Duệ thở dài một hơi, chuyện cũ hiện lên trong đầu, từ một dân otaku nho nhỏ, đến linh hồn trọng sinh đến thế giới này, không chỉ lực lượng mà cách nghĩ cũng khác nhiều.
Thu hoạch lớn nhất đời này có lẽ là gặp được Athena, Trần Duệ nhớ lại từng ký ức cùng nàng, trên mặt lúc vui lúc buồn, cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Đúng lúc này, nhân thể ở bảng trạng thái ẩn ẩn lóe lên quang mang, Trần Duệ lập tức có cảm ứng, tâm niệm vừa động, quang mang lại tan biến.
Trần Duệ lại thử nhớ về Athena, nhưng lần này không có phản ứng gì xảy ra, xem ra nguyên nhân không phải là Athena, mà là tâm cảnh an bình lúc cuối. Tâm cảnh, tâm, đây hẳn là nguyên nhân, thảo nào gọi là “luyện tâm”.
Trần Duệ như hiểu ra, cũng không cố ý làm tư thế gì, cũng không nghĩ tới trăm ngày sau như thế nào, chỉ chầm chậm cảm thụ hô hấp bản thân, thân thể dần buông lỏng, dần dần, hắn cũng không cảm thụ được tiếng hít thở nữa, tiến vào trạng thái bình tĩnh hoàn toàn.
Quả nhiên tinh đồ lại phát ra quang mang, nhưng lần này Trần Duệ cũng không tiến đến quan sát, vẫn chìm trong bình tĩnh.
Cũng không biết qua bao nhiêu ngày, Trần Duệ đã nắm được phương pháp tĩnh tâm, đó cũng không phải là bình tĩnh thuần túy, dưới trạng thái tĩnh tâm này, minh tưởng chiến đấu sau đó thực tiễn ở huấn luyện trường cảm giác được làm ít công nhiều. Dần dần, hắn đã quen với việc mỗi ngày nhắm mắt tĩnh tâm một thời gian.
Vốn là tu hành của hắn trước kia phần lớn là huấn luyện, hiện tại mới có cảm giác “tu”. Đương nhiên, tĩnh tâm mới chỉ là bước đầu của luyện tâm, phải đi tiếp như thế nào cũng chỉ có thể chầm chậm mày mò.
Sau khi chân chính tĩnh tâm, nháy mắt đã trôi qua một trăm ngày, Trần Duệ mở mở ra, lúc này đã sang buổi tối ngày thứ hai, hắn cảm giác được lực lượng tăng thêm một ít, nhìn vào tiến độ hóa tinh, lúc này tiến độ đã là 1%. Lực lượng tăng thêm cũng đồng nghĩa với dục vọng tăng thêm, nếu như là trước khi lĩnh ngộ “tĩnh”, Trần Duệ nhất định sẽ lo âu không thôi, mà hiện tại hắn chỉ khẽ nhíu mày, bổ sung thực vật rồi ngủ một giấc.
Mờ sáng hôm sau, Trần Duệ cáo từ Pagliuca quay về Ám Nguyệt thành đi tới cạnh kỹ trường.
Không lâu sau, Royce, Araujo Alex cùng Sasha đến gian phòng bí mật bên dưới cạnh kỹ trường, “Royce, ta hiện tại cần gấp một ít tài liệu ma pháp phẩm chất cao, không biết trong ma pháp thương điếm có không?”.
Royce cung kính trả lời: “Kỳ thực trong ma pháp thương điếm chỉ chứa một phần nhỏ tài nguyên Joseph có thôi, do tranh đấu ở Xích U lãnh địa, nên ngoại trừ bí khố ra, Joseph đưa đại lượng tài nguyên chuyển tới Ám Nguyệt thành. Tối hôm đó khi thuộc hạ hiệu trung với hắn, hắn đã đêm hết tài nguyên ở Ám Nguyệt thành giao cho thuộc hạ quản lý, chủ nhân cần tài liệu gì, thuộc hạ sẽ nhanh chóng thu xếp”.
“Ngươi làm khá lắm, trước cứ gửi ít hàng mẫu cho ta đã, sau đó ta sẽ đưa danh sách cụ thể. Chẳng qua bên phía Joseph, ngươi có thể dùng ma pháp truyền tấn báo cáo cho hắn, phóng đại thái độ cường ngạnh của ta, trước khi lấy được quả ác ma, ta tin Joseph sẽ không trở mặt đâu”.
Royce gật gật đầu, hơi chút ngập ngừng, có chút ấp a ấp úng nói: “Còn có một việc ta muốn báo cáo với chủ nhân, manh mối bí bảo phụ thân ta nắm đó phong ấn trong thân thể Sasha ta đã giành được”.
“A” Trần Duệ khẽ ngốc, rồi lập tức cười gian xảo nhìn Sasha, Sasha xưa nay vốn lãnh diễm cũng không khỏi hổ thẹn cúi thấp đầu trước cái nhìn của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.