Chương 903: Người chiến thắng!
Điểm Tinh Linh
24/02/2014
Trong tích tắc “Trần Duệ” nổ tung, một Trần Duệ “khác” ở
nơi nào đó quyết đoán dùng siêu cấp hệ thống dẹp bỏ hoàn
toàn tia lực lượng Tà đồng cuối cùng còn sót lại.
Dưới cảm ứng linh hồn của Sariel, “hạt giống” cấy trên người tên “bộc nhân” kia triệt để bị hủy diệt. Trước kia hắn còn hơi nghi ngờ vì sao không cảm ứng được khí tức Tà đồng trên “bộc nhân”, hiện tại tận mắt nhìn thấy “Trần Duệ” tử vong, “hạt giống” Tà đồng bị hủy diệt, nghi ngờ tự nhiên tan biến.
Đương nhiên, với Sariel mà nói, sinh tử của tên kiến hôi này khống đáng quan tâm, lực chú ý của hắn tập trung vào ngân tráp. Satan vẫn không khống chế ngân tráp đóng lại, hiện tại hai bên đều đang cố hết sức để chống đỡ lại lực hủy diệt căn nguyên của ngân tráp.
Hủy diệt căn nguyên của hai ngân tráp, không đơn giản như là một cộng một, cho dù mới chỉ dung hợp chưa đến một nửa nhưng uy lực mà nó phát ra đã vô cùng khủng bố, ngay cả thân thể của ngụy thần cũng không thể nào chịu đựng, bắt đầu bị chôn diệt.
Sariel có năng lực tái sinh cực mạnh của nguyệt hồn chi thể, vốn có ưu thế tuyệt đối ở phương diện chịu đựng và tái sinh, nhưng lực lượng bình thường căn bản không thể so sánh với lực hủy diệt này, nó chính là lực căn nguyên mạnh nhất, ngụy thần cũng không thể thừa nhận, mà Satan trước cuộc chiến đã dung hợp được dung khí là một ngân tráp có đặc tính đặc biệt có thể cất chứa lực hủy diệt này, ngược lại chiếm ưu thế. Hơn nữa trước đó Sariel vì muốn Trần Duệ đoạt được ngân tráp mà không tiếc thi triển bí thuật, liều mạng thụ thương để cầm cố Satan, vì thế thân thể bắt đầu xuất hiệu dấu hiệu sụp đổ, không ngờ có điểm không duy trì được…
Sariel không phải kẻ ngốc, hắn biết rõ mình đã trúng kế của Satan, cứ tiếp tục như vậy không những không lấy được ngân tráp mà còn nguy hiểm đến tính mạng.
Lần này quả thật lỗ nặng, không chỉ mất một tên “bộc nhân” mà ngân tráp đã dâng đến tận miệng cũng bay đi.
Nhưng là một ngụy thần tồn tại đã lâu, Sariel càng hiểu rõ hơn bất cứ người nào khác sự quan trọng của sinh mạng, ngân tráp tuy là một đồ vật tốt nhưng vẫn không trọng yếu bằng tính mạng, huống hồ hiện tại chỉ có hai cái ngân tráp, lại không thể nào gom đủ hủy diệt chi thư, Satan cũng không đạt được chỗ tốt thực chất gì.
Nghĩ đến đây, Sariel cắn răng thi triển bí thuật thiêu đốt một lần nữa, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ vùng thoát khỏi thế giằng co. Không gian xung quanh làn khói xuất hiện lượng lớn vết nứt, nó nhanh chóng chui vào bên trong rồi biến mất.
Ngân tráp chầm chậm hợp lại, khí tức hủy diệt cũng dần dần tan biến.
Satan hít sâu một hơi, thân thể bị tàn phá vốn đang mờ nhạt lần nữa hiện rõ nét, hoàn chỉnh trở lại, trên mặt lộ ra nụ cười đắc chí, không nghi ngờ gì hắn là người chiến thắng trong sự kiện thần bí lần này.
Chỉ là lão cáo già như Satan cũng không biết hắn không phải là người thắng duy nhất.
Kẻ chiến thắng còn lại chính là tên nhân loại đã “chết”, Trần Duệ.
Còn người nổ tung dưới khí tức hủy diệt kia là “siêu diễn viên đóng thế” Tu La.
Chân thân của Trần Duệ sớm đã tiến vào Tinh Không chi môn, hắn không ngu đến mức trực tiếp đi đối mặt với phân thân của hai vị ngụy thần (thực tế là chân thân), trước khi đi hắn giao triệu hoán Tà đồng huy chương của Sariel cho Tu La.
Trần Duệ để Tu La ở lại chỗ đó không phải để đoạt lấy ngân tráp, đồ vật kia là vật nóng phỏng tay, cái tên “Guile” của hắn vẫn còn lưu lại ở chỗ Sariel, cho dù có may mắn lấy được thì cũng sẽ liên lụy đến thân hữu, hơn nữa vĩnh viễn không được an tĩnh.
Theo kế hoạch, mục đích của Tu La là đi “chịu chết”, chết trước mắt Sariel, triệt tiêu cái tên “Guile” này, cũng là để Satan thấy, triệt để diệt trừ tai họa ngầm còn lại nào đó. Trước khi có được lực lượng có thể chân chính đối kháng lại Sariel, “Guile” phải hoàn toàn biệt tích ở ma giới.
Nhưng khiến Trần Duệ không tưởng tượng được là, vốn chỉ dùng Tu La làm kẻ chết thay, không ngờ lại gặp vận may lớn. Satan đưa chân thân tới mang theo cái ngân tráp đầu tiên mà hắn đoạt được từ cuộc chiến ngụy thần ban đầu, ý định dung hợp mấy cái lại với nhau, hoàn toàn khống chế hủy diệt căn nguyên, cũng chính là hủy diệt chi thư mà hai ngụy thần nhắc đến. Sariel cũng có tính toán riêng của mình, kết quả thời điểm Tu La vâng mệnh đoạt lấy ngân tráp, Satan lại điều khiển ngân tráp mở ra, Tu La chôn diệt.
Nhưng cả hai đại ngụy thần đều không nghĩ đến chân tướng “kiến hôi” bị chôn diệt kia, với hủy diệt chi thể của Tu La, cho dù không gánh được hai loại căn nguyên chi lực cũng không có khả năng chôn diệt nhanh như vậy, tất cả chỉ là diễn trò mà thôi. Mấu chốt nhất là trước khi bị chôn diệt, Tu La đã dùng phương pháp đặc biệt hấp thu cái ngân tráp đầu tay của Satan cùng khí tức căn nguyên pháp tắc của hai cái ngân tráp đang dung hợp.
Loại cắn nuốt này tương đương với một loại ký ức lạc ấn, tuyệt đối không ảnh hưởng đến ngân tráp.
Tu La là phân thân sẽ không tử vong thật sự, chỉ cần qua một thời gian sẽ khôi phục như ban đầu, Trần Duệ chỉ cần dung hợp phân thân này liền có thể lĩnh ngộ từ từ cho đến khi hoàn toàn nắm giữ căn nguyên pháp tắc hủy diệt mà Tu La vừa mới hấp thu. Điều này có nghĩa là, ba cái ngân tráp, cảm ngộ của ba tờ hủy diệt chi thư, toàn bộ đều đã gom đủ! (Biên: Tự dưng nhớ tới phân thân Naruto .)
Trần Duệ đi chuyến này không lấy được ngân tráp nhưng những gì hắn thu hoạch được từ mảnh vụn pháp tắc, cảm ngộ hủy diệt căn nguyên, hướng đi trong tương lai…cho đến việc Tiffany an toàn quay lại, tất cả đều vượt xa giá trị của ngân tráp.
Trần Duệ hiện tại đang ở trên một hòn đảo trôi nổi trong không trung.
Thì ra đích đến của Tinh Không chi môn lại là vùng đất U Phù!
U Phù không phải là thế giới hỗn độn kia, Trần Duệ từng thử nghiệm, Tinh Không chi môn cùng tinh điểm có thể sử dụng ở đây, lúc đó hắn đã lưu lại một tinh điểm.
Hắn trở về U Phù là để phòng trường hợp thực lực của Sariel thấp hơn bình thường, vùng đất thần bí này hẳn có thể làm lẫn lộn cảm ứng của Tà đồng.
Hiện giờ Tu La “tử vong”, hắn thành công lừa gạt Satan và Sariel, như vậy có thể yên tâm mà quay về Ám Nguyệt.
Lần trở về này, ngoại trừ việc “Guile” im hơi lặng tiếng, nhân loại “Trần Duệ’ tốt nhất cũng nên dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Về phần hôn sự của “Guile” cùng hai vị nữ hoàng Ám Ảnh, Huyết Sát (một vị là nữ hoàng tương lai) chỉ có thể áp chế xuống, dù sao Raizen cũng là người hiểu chuyện, hiện tại vấn đề mà Trần Duệ cảm thấy khó giải quyết nhất chính là ngân tráp của Ám Nguyệt.
Khác với hai cái kia, cái ngân tráp này bên trong còn có một cái hộp nhỏ. Cái hộp nhỏ này rất không “bình thường”. Từ cuộc đối thoại của Satan và Sariel, Trần Duệ nghe được một vài bí văn của cuộc chiến tranh đoạt ngân tráp giữa các ngụy thần năm đó, đặc biết nhất là cái tên “Bí Hoăng”.
Nghe khẩu khí của hai đại ngụy thần, có vẻ Bí Hoăng là cường giả cùng tầng thứ. Năm đó người này vì tranh đoạt ngân tráp mà thiêu đốt thân thể, cuối cùng chỉ còn lại linh hồn mang theo ngân tráp trốn chạy, lại còn phóng ra lượng lớn đạn khói, chế tạo ra vô số ngân tráp giả, cả Satan và Sariel đến nay vẫn không thể tìm được ngân tráp thật ở đâu, có thể thấy được tâm kế không ít chút nào.
Nếu vậy, bên trong ngân tráp trong Phục Hoạt chi tuyền ở Thải Hồng sơn cốc là… Bí Hoăng?
Hộp nhỏ?
Trần Duệ bỗng nhiên nghĩ đến việc Tu La được hình thành, nghĩ đến việc Lola tấn cấp ngoài ý muốn ở Thải Hồng sơn cốc, lông mày không khỏi nhíu lại thật chặt.
Trần Duệ đang muốn mở Tinh Không chi môn trở về Ám Nguyệt bỗng dưng cảm giác được có người đang cấp tốc tiến về phía hắn, hơi kinh ngạc, thân hình vừa động đã thi triển xong Tiềm Hành thuật, ẩn giấu bản thân.
Trước mặt hắn xuất hiện một nữ nhân tóc rám nắng, vóc người đầy đặn, ngũ quan thanh tú, chỉ là có vẻ chật vật, trên người có nhiều vết thương.
“Kỳ quái? Rõ ràng cảm giác được bên này có động tĩnh.” Nữ nhân lộ vẻ nghi ngờ, cẩn thận đánh giá xung quanh.
Nữ nhân này không ngờ là một trong hai bán thần của Satan, Weixierna Beelzebub!
Trần Duệ nhớ rõ lúc trước Tiffany chính trực mở cửa vào thế giới hỗn độn, Keleisha đã dẫn một đám du hồn ra ngoài, Weixierna cùng Enkuite bị bức bách làm hướng dẫn viên cho đám du hồn kia, kết quả chỉ có Enkuite quay về, cứ tưởng Weixierna đã bị giết chết không ngờ vẫn còn ngoan cường mà sống!
Trên thực tế, ban đầu Weixierna bị “bom người” của Keleisha ám toán, sau lại bị đám du hồn bao vây, dùng hết toàn lực cũng không thể thoát ra, ngay cả bản thân cũng không cho rằng mình có thể sống. Ngay lúc nàng nhắm mắt đợt chết, đám du hồn bỗng nhiên phát điên, buông tha nàng mà vọt về phía trước, không lâu sau bọn chúng lại mạc danh kì diệu liều mạng chạy trốn khắp nơi, hoàn toàn không đếm xỉa gì tới Weixierna.
Weixierna không biết chuyện gì đã xảy ra, khi nàng chạy tới nơi chỉ kịp nhìn thấy khoảnh khắc cánh cửa kia đóng lại. Weixierna hiểu rõ bản thân đã bỏ lỡ hy vọng cuối cùng, mặc dù may mắn giữ được tính mạng nhưng lại có khả năng vĩnh viễn không thể nào rời khỏi địa phương này.
Weixierna không chết tâm, không ngừng tìm kiếm cách rời đi, từ đánh chết du hồn thu thập mảnh vụn pháp tắc cho đến ma pháp trận lấy được từ hồi ức của Enkuite… Mặc dù nhớ rõ phương pháp chuẩn xác để quay về nhưng lại không có chìa khóa, hy vọng vẫn mù mịt như cũ, nhưng chỉ cần có một tia khả năng, nàng sẽ không bỏ qua.
“Thì ra ngươi không chết.”
Câu nói thình lình vang lên dọa Weixierna nhảy dựng, liền thấy một thân ảnh hiện ra trước mặt, chính là đội hữu “Raikkonen”.
“Là ngươi!” Weixierna đang cảnh giác cao độ thở dài một hơi, “Raikkonen” này chẳng qua chỉ có thực lực quốc độ, nàng có thể dễ dàng khống chế hắn, huống hồ có thêm tên này, bản thân sẽ không phải cô đơn một người nữa. Trong hoàn cảnh này, cô độc còn đáng sợ hơn cả tử vong.
“Định rời đi à?” Trần Duệ nói một câu đúng ngay điểm yếu của Weixierna. “Ta có thể mang ngươi rời khỏi đây.”
“Ngươi biết cách ly khai?” Weixierna đột nhiên nghĩ đến điều gì. “Chẳng lẽ ngươi đi ra từ cánh cửa kia?”
Lúc trước nàng không thấy Trần Duệ bị hút vào, nhưng liên tưởng đến vị trí của “Raikkonen” khi đó cùng với ngữ khí tự tin của hắn, tim nàng lập tức đập nhanh một trận, thằng cha này dường như không phải đang nói dối!
“Chỉ một điều kiện, thần phục”
“Cái gì?” Weixierna tưởng mình nghe lầm, nhưng nhìn biểu tình hờ hững của Trần Duệ, nàng giận quá hóa cười: “Não ngươi bị úng rồi phải không? Muốn ta thần phục? Ta cho ngươi mười giây, nói phương pháp ly khai, nếu không ta sẽ biến ngươi thành khôi lỗi rồi moi tin tức từ chính miệng ngươi, đừng nghĩ tới việc đùa giỡn ta, ngươi không có cơ hội đâu. Trước mặt cường giả bán thần, ngươi ngay cả tự sát cũng không thể làm được.”
“Tự sát? Xem ra ngươi không nhận thức được chênh lệch giữa hai ta. Cho dù ngươi không bị thương cũng không phải là đối thủ của ta.” Trần Duệ khẽ lắc đầu. “Ta nói lại một lần nữa, thần phục ta! Ta không chỉ mang ngươi ra ngoài mà còn cho ngươi lực lượng cùng tín ngưỡng mạnh hơn.”
“Buồn cười!” Weixierna vung mạnh tay, một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh thẳng về Trần Duệ. “Ngươi thành công chọc giận ta, ta nhất định sẽ bắt ngươi lại rồi chế thành khôi lỗi!”
Một kích này đánh trúng Trần Duệ, mãnh liệt nổ tung nhưng là nổ tung vô số phi ruồi, phi ruồi rất nhanh ngưng tụ thành thân người, một kích này hoàn toàn vô hiệu.
Sắc mặt Weixierna đại biến, gắt gao nhìn vào mặt nạ đột nhiên xuất hiện trên mặt Trần Duệ: “Phệ Thần mặt nạ!”
Một trong bảy thần khí, thần khí tối cao cảu Beelzebub vương tộc!
“Ngươi là hoàng tộc của đế quốc? Tộc trưởng đương nhiệm của Beelzebub?” Weixierna hỏi dò, hiển nhiên nàng không phải là quý tộc của Phệ Thần đế quốc năm đó.
“Không, ta không phải Beelzebub nhất tộc, hơn nữa ta không chỉ có được Phệ Thần mặt nạ…” Trên người Trần Duệ hiện ra một bộ hắc sắc khải giáp, trong tay nắm chặt một thanh kiếm. “Còn có Nộ Vương khải, Đọa Thiên Sứ chi kiếm, Huyễn Ma thuẫn…”
Những thần khí kia xuất hiện khiến Weixierna cực kỳ chấn động. Trước nay chỉ có vương tộc được thừa nhận mới có thể sử dụng bảy thần khí, chưa từng nghe nói người ngoài có thể sử dụng, càng chưa nghe nói có người có thể dùng cùng lúc nhiều loại thần khí!
“Đúng rồi, còn có…Cực Tinh Biến.”
Cỗ khí thế đáng sợ thình lình bộc phát, sau đó là ánh sao lộng lẫy tràn ngập.
Nhìn bóng người được bọc trong tinh quang màu đỏ kia, cảm thụ khí tức tín ngưỡng mênh mông, khổng lồ, đặc biệt là hồng sắc lực lượng cực kỳ khủng bố, thanh âm Weixierna không khỏi có chút run rẩy: “Ngươi rốt cục là ai?”
“Mười giây, cho ngươi đưa ra lựa chọn cuối cùng. Thần phục? Khôi lỗi của Phệ Thần mặt nạ? Hay là… một phần tử của đám du hồn ở đây?”
Dưới cảm ứng linh hồn của Sariel, “hạt giống” cấy trên người tên “bộc nhân” kia triệt để bị hủy diệt. Trước kia hắn còn hơi nghi ngờ vì sao không cảm ứng được khí tức Tà đồng trên “bộc nhân”, hiện tại tận mắt nhìn thấy “Trần Duệ” tử vong, “hạt giống” Tà đồng bị hủy diệt, nghi ngờ tự nhiên tan biến.
Đương nhiên, với Sariel mà nói, sinh tử của tên kiến hôi này khống đáng quan tâm, lực chú ý của hắn tập trung vào ngân tráp. Satan vẫn không khống chế ngân tráp đóng lại, hiện tại hai bên đều đang cố hết sức để chống đỡ lại lực hủy diệt căn nguyên của ngân tráp.
Hủy diệt căn nguyên của hai ngân tráp, không đơn giản như là một cộng một, cho dù mới chỉ dung hợp chưa đến một nửa nhưng uy lực mà nó phát ra đã vô cùng khủng bố, ngay cả thân thể của ngụy thần cũng không thể nào chịu đựng, bắt đầu bị chôn diệt.
Sariel có năng lực tái sinh cực mạnh của nguyệt hồn chi thể, vốn có ưu thế tuyệt đối ở phương diện chịu đựng và tái sinh, nhưng lực lượng bình thường căn bản không thể so sánh với lực hủy diệt này, nó chính là lực căn nguyên mạnh nhất, ngụy thần cũng không thể thừa nhận, mà Satan trước cuộc chiến đã dung hợp được dung khí là một ngân tráp có đặc tính đặc biệt có thể cất chứa lực hủy diệt này, ngược lại chiếm ưu thế. Hơn nữa trước đó Sariel vì muốn Trần Duệ đoạt được ngân tráp mà không tiếc thi triển bí thuật, liều mạng thụ thương để cầm cố Satan, vì thế thân thể bắt đầu xuất hiệu dấu hiệu sụp đổ, không ngờ có điểm không duy trì được…
Sariel không phải kẻ ngốc, hắn biết rõ mình đã trúng kế của Satan, cứ tiếp tục như vậy không những không lấy được ngân tráp mà còn nguy hiểm đến tính mạng.
Lần này quả thật lỗ nặng, không chỉ mất một tên “bộc nhân” mà ngân tráp đã dâng đến tận miệng cũng bay đi.
Nhưng là một ngụy thần tồn tại đã lâu, Sariel càng hiểu rõ hơn bất cứ người nào khác sự quan trọng của sinh mạng, ngân tráp tuy là một đồ vật tốt nhưng vẫn không trọng yếu bằng tính mạng, huống hồ hiện tại chỉ có hai cái ngân tráp, lại không thể nào gom đủ hủy diệt chi thư, Satan cũng không đạt được chỗ tốt thực chất gì.
Nghĩ đến đây, Sariel cắn răng thi triển bí thuật thiêu đốt một lần nữa, thân thể hóa thành một làn khói nhẹ vùng thoát khỏi thế giằng co. Không gian xung quanh làn khói xuất hiện lượng lớn vết nứt, nó nhanh chóng chui vào bên trong rồi biến mất.
Ngân tráp chầm chậm hợp lại, khí tức hủy diệt cũng dần dần tan biến.
Satan hít sâu một hơi, thân thể bị tàn phá vốn đang mờ nhạt lần nữa hiện rõ nét, hoàn chỉnh trở lại, trên mặt lộ ra nụ cười đắc chí, không nghi ngờ gì hắn là người chiến thắng trong sự kiện thần bí lần này.
Chỉ là lão cáo già như Satan cũng không biết hắn không phải là người thắng duy nhất.
Kẻ chiến thắng còn lại chính là tên nhân loại đã “chết”, Trần Duệ.
Còn người nổ tung dưới khí tức hủy diệt kia là “siêu diễn viên đóng thế” Tu La.
Chân thân của Trần Duệ sớm đã tiến vào Tinh Không chi môn, hắn không ngu đến mức trực tiếp đi đối mặt với phân thân của hai vị ngụy thần (thực tế là chân thân), trước khi đi hắn giao triệu hoán Tà đồng huy chương của Sariel cho Tu La.
Trần Duệ để Tu La ở lại chỗ đó không phải để đoạt lấy ngân tráp, đồ vật kia là vật nóng phỏng tay, cái tên “Guile” của hắn vẫn còn lưu lại ở chỗ Sariel, cho dù có may mắn lấy được thì cũng sẽ liên lụy đến thân hữu, hơn nữa vĩnh viễn không được an tĩnh.
Theo kế hoạch, mục đích của Tu La là đi “chịu chết”, chết trước mắt Sariel, triệt tiêu cái tên “Guile” này, cũng là để Satan thấy, triệt để diệt trừ tai họa ngầm còn lại nào đó. Trước khi có được lực lượng có thể chân chính đối kháng lại Sariel, “Guile” phải hoàn toàn biệt tích ở ma giới.
Nhưng khiến Trần Duệ không tưởng tượng được là, vốn chỉ dùng Tu La làm kẻ chết thay, không ngờ lại gặp vận may lớn. Satan đưa chân thân tới mang theo cái ngân tráp đầu tiên mà hắn đoạt được từ cuộc chiến ngụy thần ban đầu, ý định dung hợp mấy cái lại với nhau, hoàn toàn khống chế hủy diệt căn nguyên, cũng chính là hủy diệt chi thư mà hai ngụy thần nhắc đến. Sariel cũng có tính toán riêng của mình, kết quả thời điểm Tu La vâng mệnh đoạt lấy ngân tráp, Satan lại điều khiển ngân tráp mở ra, Tu La chôn diệt.
Nhưng cả hai đại ngụy thần đều không nghĩ đến chân tướng “kiến hôi” bị chôn diệt kia, với hủy diệt chi thể của Tu La, cho dù không gánh được hai loại căn nguyên chi lực cũng không có khả năng chôn diệt nhanh như vậy, tất cả chỉ là diễn trò mà thôi. Mấu chốt nhất là trước khi bị chôn diệt, Tu La đã dùng phương pháp đặc biệt hấp thu cái ngân tráp đầu tay của Satan cùng khí tức căn nguyên pháp tắc của hai cái ngân tráp đang dung hợp.
Loại cắn nuốt này tương đương với một loại ký ức lạc ấn, tuyệt đối không ảnh hưởng đến ngân tráp.
Tu La là phân thân sẽ không tử vong thật sự, chỉ cần qua một thời gian sẽ khôi phục như ban đầu, Trần Duệ chỉ cần dung hợp phân thân này liền có thể lĩnh ngộ từ từ cho đến khi hoàn toàn nắm giữ căn nguyên pháp tắc hủy diệt mà Tu La vừa mới hấp thu. Điều này có nghĩa là, ba cái ngân tráp, cảm ngộ của ba tờ hủy diệt chi thư, toàn bộ đều đã gom đủ! (Biên: Tự dưng nhớ tới phân thân Naruto .)
Trần Duệ đi chuyến này không lấy được ngân tráp nhưng những gì hắn thu hoạch được từ mảnh vụn pháp tắc, cảm ngộ hủy diệt căn nguyên, hướng đi trong tương lai…cho đến việc Tiffany an toàn quay lại, tất cả đều vượt xa giá trị của ngân tráp.
Trần Duệ hiện tại đang ở trên một hòn đảo trôi nổi trong không trung.
Thì ra đích đến của Tinh Không chi môn lại là vùng đất U Phù!
U Phù không phải là thế giới hỗn độn kia, Trần Duệ từng thử nghiệm, Tinh Không chi môn cùng tinh điểm có thể sử dụng ở đây, lúc đó hắn đã lưu lại một tinh điểm.
Hắn trở về U Phù là để phòng trường hợp thực lực của Sariel thấp hơn bình thường, vùng đất thần bí này hẳn có thể làm lẫn lộn cảm ứng của Tà đồng.
Hiện giờ Tu La “tử vong”, hắn thành công lừa gạt Satan và Sariel, như vậy có thể yên tâm mà quay về Ám Nguyệt.
Lần trở về này, ngoại trừ việc “Guile” im hơi lặng tiếng, nhân loại “Trần Duệ’ tốt nhất cũng nên dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Về phần hôn sự của “Guile” cùng hai vị nữ hoàng Ám Ảnh, Huyết Sát (một vị là nữ hoàng tương lai) chỉ có thể áp chế xuống, dù sao Raizen cũng là người hiểu chuyện, hiện tại vấn đề mà Trần Duệ cảm thấy khó giải quyết nhất chính là ngân tráp của Ám Nguyệt.
Khác với hai cái kia, cái ngân tráp này bên trong còn có một cái hộp nhỏ. Cái hộp nhỏ này rất không “bình thường”. Từ cuộc đối thoại của Satan và Sariel, Trần Duệ nghe được một vài bí văn của cuộc chiến tranh đoạt ngân tráp giữa các ngụy thần năm đó, đặc biết nhất là cái tên “Bí Hoăng”.
Nghe khẩu khí của hai đại ngụy thần, có vẻ Bí Hoăng là cường giả cùng tầng thứ. Năm đó người này vì tranh đoạt ngân tráp mà thiêu đốt thân thể, cuối cùng chỉ còn lại linh hồn mang theo ngân tráp trốn chạy, lại còn phóng ra lượng lớn đạn khói, chế tạo ra vô số ngân tráp giả, cả Satan và Sariel đến nay vẫn không thể tìm được ngân tráp thật ở đâu, có thể thấy được tâm kế không ít chút nào.
Nếu vậy, bên trong ngân tráp trong Phục Hoạt chi tuyền ở Thải Hồng sơn cốc là… Bí Hoăng?
Hộp nhỏ?
Trần Duệ bỗng nhiên nghĩ đến việc Tu La được hình thành, nghĩ đến việc Lola tấn cấp ngoài ý muốn ở Thải Hồng sơn cốc, lông mày không khỏi nhíu lại thật chặt.
Trần Duệ đang muốn mở Tinh Không chi môn trở về Ám Nguyệt bỗng dưng cảm giác được có người đang cấp tốc tiến về phía hắn, hơi kinh ngạc, thân hình vừa động đã thi triển xong Tiềm Hành thuật, ẩn giấu bản thân.
Trước mặt hắn xuất hiện một nữ nhân tóc rám nắng, vóc người đầy đặn, ngũ quan thanh tú, chỉ là có vẻ chật vật, trên người có nhiều vết thương.
“Kỳ quái? Rõ ràng cảm giác được bên này có động tĩnh.” Nữ nhân lộ vẻ nghi ngờ, cẩn thận đánh giá xung quanh.
Nữ nhân này không ngờ là một trong hai bán thần của Satan, Weixierna Beelzebub!
Trần Duệ nhớ rõ lúc trước Tiffany chính trực mở cửa vào thế giới hỗn độn, Keleisha đã dẫn một đám du hồn ra ngoài, Weixierna cùng Enkuite bị bức bách làm hướng dẫn viên cho đám du hồn kia, kết quả chỉ có Enkuite quay về, cứ tưởng Weixierna đã bị giết chết không ngờ vẫn còn ngoan cường mà sống!
Trên thực tế, ban đầu Weixierna bị “bom người” của Keleisha ám toán, sau lại bị đám du hồn bao vây, dùng hết toàn lực cũng không thể thoát ra, ngay cả bản thân cũng không cho rằng mình có thể sống. Ngay lúc nàng nhắm mắt đợt chết, đám du hồn bỗng nhiên phát điên, buông tha nàng mà vọt về phía trước, không lâu sau bọn chúng lại mạc danh kì diệu liều mạng chạy trốn khắp nơi, hoàn toàn không đếm xỉa gì tới Weixierna.
Weixierna không biết chuyện gì đã xảy ra, khi nàng chạy tới nơi chỉ kịp nhìn thấy khoảnh khắc cánh cửa kia đóng lại. Weixierna hiểu rõ bản thân đã bỏ lỡ hy vọng cuối cùng, mặc dù may mắn giữ được tính mạng nhưng lại có khả năng vĩnh viễn không thể nào rời khỏi địa phương này.
Weixierna không chết tâm, không ngừng tìm kiếm cách rời đi, từ đánh chết du hồn thu thập mảnh vụn pháp tắc cho đến ma pháp trận lấy được từ hồi ức của Enkuite… Mặc dù nhớ rõ phương pháp chuẩn xác để quay về nhưng lại không có chìa khóa, hy vọng vẫn mù mịt như cũ, nhưng chỉ cần có một tia khả năng, nàng sẽ không bỏ qua.
“Thì ra ngươi không chết.”
Câu nói thình lình vang lên dọa Weixierna nhảy dựng, liền thấy một thân ảnh hiện ra trước mặt, chính là đội hữu “Raikkonen”.
“Là ngươi!” Weixierna đang cảnh giác cao độ thở dài một hơi, “Raikkonen” này chẳng qua chỉ có thực lực quốc độ, nàng có thể dễ dàng khống chế hắn, huống hồ có thêm tên này, bản thân sẽ không phải cô đơn một người nữa. Trong hoàn cảnh này, cô độc còn đáng sợ hơn cả tử vong.
“Định rời đi à?” Trần Duệ nói một câu đúng ngay điểm yếu của Weixierna. “Ta có thể mang ngươi rời khỏi đây.”
“Ngươi biết cách ly khai?” Weixierna đột nhiên nghĩ đến điều gì. “Chẳng lẽ ngươi đi ra từ cánh cửa kia?”
Lúc trước nàng không thấy Trần Duệ bị hút vào, nhưng liên tưởng đến vị trí của “Raikkonen” khi đó cùng với ngữ khí tự tin của hắn, tim nàng lập tức đập nhanh một trận, thằng cha này dường như không phải đang nói dối!
“Chỉ một điều kiện, thần phục”
“Cái gì?” Weixierna tưởng mình nghe lầm, nhưng nhìn biểu tình hờ hững của Trần Duệ, nàng giận quá hóa cười: “Não ngươi bị úng rồi phải không? Muốn ta thần phục? Ta cho ngươi mười giây, nói phương pháp ly khai, nếu không ta sẽ biến ngươi thành khôi lỗi rồi moi tin tức từ chính miệng ngươi, đừng nghĩ tới việc đùa giỡn ta, ngươi không có cơ hội đâu. Trước mặt cường giả bán thần, ngươi ngay cả tự sát cũng không thể làm được.”
“Tự sát? Xem ra ngươi không nhận thức được chênh lệch giữa hai ta. Cho dù ngươi không bị thương cũng không phải là đối thủ của ta.” Trần Duệ khẽ lắc đầu. “Ta nói lại một lần nữa, thần phục ta! Ta không chỉ mang ngươi ra ngoài mà còn cho ngươi lực lượng cùng tín ngưỡng mạnh hơn.”
“Buồn cười!” Weixierna vung mạnh tay, một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh thẳng về Trần Duệ. “Ngươi thành công chọc giận ta, ta nhất định sẽ bắt ngươi lại rồi chế thành khôi lỗi!”
Một kích này đánh trúng Trần Duệ, mãnh liệt nổ tung nhưng là nổ tung vô số phi ruồi, phi ruồi rất nhanh ngưng tụ thành thân người, một kích này hoàn toàn vô hiệu.
Sắc mặt Weixierna đại biến, gắt gao nhìn vào mặt nạ đột nhiên xuất hiện trên mặt Trần Duệ: “Phệ Thần mặt nạ!”
Một trong bảy thần khí, thần khí tối cao cảu Beelzebub vương tộc!
“Ngươi là hoàng tộc của đế quốc? Tộc trưởng đương nhiệm của Beelzebub?” Weixierna hỏi dò, hiển nhiên nàng không phải là quý tộc của Phệ Thần đế quốc năm đó.
“Không, ta không phải Beelzebub nhất tộc, hơn nữa ta không chỉ có được Phệ Thần mặt nạ…” Trên người Trần Duệ hiện ra một bộ hắc sắc khải giáp, trong tay nắm chặt một thanh kiếm. “Còn có Nộ Vương khải, Đọa Thiên Sứ chi kiếm, Huyễn Ma thuẫn…”
Những thần khí kia xuất hiện khiến Weixierna cực kỳ chấn động. Trước nay chỉ có vương tộc được thừa nhận mới có thể sử dụng bảy thần khí, chưa từng nghe nói người ngoài có thể sử dụng, càng chưa nghe nói có người có thể dùng cùng lúc nhiều loại thần khí!
“Đúng rồi, còn có…Cực Tinh Biến.”
Cỗ khí thế đáng sợ thình lình bộc phát, sau đó là ánh sao lộng lẫy tràn ngập.
Nhìn bóng người được bọc trong tinh quang màu đỏ kia, cảm thụ khí tức tín ngưỡng mênh mông, khổng lồ, đặc biệt là hồng sắc lực lượng cực kỳ khủng bố, thanh âm Weixierna không khỏi có chút run rẩy: “Ngươi rốt cục là ai?”
“Mười giây, cho ngươi đưa ra lựa chọn cuối cùng. Thần phục? Khôi lỗi của Phệ Thần mặt nạ? Hay là… một phần tử của đám du hồn ở đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.