Chương 945: Nguy cơ lãnh địa
Điểm Tinh Linh
08/05/2014
Long Hoàng đế quốc, Kim Diệu lãnh địa.
Đối mặt với lãnh địa khổng lồ thuộc về mình này, nghĩ tới chuyện vừa mới xuyên qua phải giãy dụa kiếm sống ở Ám Nguyệt lãnh địa, Trần Duệ không khỏi cảm khái.
Nhưng mà hắn lập tức không còn thời gian cảm khái, bởi vì Samuel đang ngưng trọng báo cáo cho hắn.
Kim khố của Kim Diệu lãnh địa không còn một bạch tinh tệ, kho lương cũng không còn một hạt thóc.
Điều quan trọng nhất là toàn bộ nhân viên quản lý đã rút đi hết.
Trong thời gian Garfield cai trị Kim Diệu lãnh địa cũng từng tranh thủ tư cách tổ chức thương mậu đại hội cho lãnh địa. Hiện giờ cách đại hội còn chưa tới hai tháng, rất nhiều công trình đã xây dựng xong. Đây vốn là một cơ hội tốt nhưng Garfield đâu thể để Trần Duệ chiếm được chỗ tốt. Hắn lấy cớ kiến trúc trục trặc cần phải dỡ bỏ ra xây lại rồi sau đó lại mang đi một đống nhân viên công trình, còn khất nợ lương của dân công.
Garfield còn âm thầm bày đặt mưu kế khiến mấy gia tộc đau đầu, lợi dụng một ít nhược điểm cố ý lưu lại để nháo sự kiếm cớ gây chuyện.
Tất cả mấy thứ đó tất nhiên đều là "lễ vật" mà nhị hoàng tử Garfield cố ý lưu lại cho "hoàng đệ", nếu không phải thời gian chuyển giao ba ngày quá ngắn, Trần Duệ không hề nghi ngờ rằng Kim Diệu lãnh địa đã biến thành một đống hoang tàn.
Lý do của Garfield rất đường hoàng, những vật tư và người đó đều là thành quả hắn vất vả kinh doanh bảy năm. Bây giờ chuyển giao quyền xử lý, hắn tất nhiên phải lấy đi những "tài sản" thuộc về mình.
Sau khi Rex đại đế biết chuyện không nhúng tay, cũng không cung cấp viện trợ.
Sau ngày cha con tranh luận đó, "Arthur" đã không còn chỉ là người con trai Rex yêu thương nhất mà còn là một vị hoàng tử chân chính.
Người thừa kế trong khi tranh giành ngôi vị hoàng đế chỉ cần không chạm tới điểm mấu chốt, đế vương chắc chắn sẽ không can thiệp. Đây chính là quy tắc ngầm qua các chiều đại đế quốc. Người có thể trổ hết tài năng trong tranh đấu rồi giành được thắng lợi cuối cùng mới là người kế thừa hoàng vị thích hợp nhất.
Kiếm báu phải được ma luyện, Rex đại đế cũng muốn xem bổn sự của đứa con này sau bảy năm mất tích.
Chịu thương nặng rồi hoàn toàn thất bại? Hay là càng dũng mãnh vượt qua nguy cơ?
Đây không chỉ là khảo nghiệm của Rex với Arthur mà còn là sự mong chờ của các thế lực với vị hoàng tử mất tích này.
"Điện hạ, ta có thể lấy ra nhiều nhất bảy trăm hắc tinh tệ." Samuel ngượng ngùng cúi đầu. Thực ra, bảy trăm hắc tinh tệ này là tiền của Joanna và Ena. Vị hoàng kim kỵ sĩ này bình thường có biết khái niệm tiền là gì đâu, hiện giờ đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán, lần đầu tiên hắn cảm thấy xấu hổ đến vậy.
Tình hình kinh tế của Joanna cũng chẳng dư dả gì, lúc trước vì nghĩ cách cứu Samuel mà bôn tẩu cầu trợ khắp nơi, tiền tiêu đã gần hết. Còn Ena, tiền vốn kinh doanh của nàng sau trận ở Ngạc Mộng chi nguyên đã mất hết sạch, hiện tại tính là trắng tay.
Bảy trăm hắc tinh tệ là một con số to tướng với gia đình bình dân nhưng đối với cả một Kim Diệu lãnh địa thì quả thực là muối bỏ biển, không có tác dụng.
"Tiền không phải vấn đề, các ngươi không cần quan tâm." Trần Duệ lắc đầu. "Chỉ là phương diện nhân tài khiến ta hơi đau đầu."
Trần Duệ quả thực không lo lắng về tiền, nói một cách khoa trương, chỉ riêng số hắc tinh tệ kiếm được nhờ trò trơi ma pháp tại ma giới cũng đủ phủ kín mặt đất Kim Diệu lãnh địa.
Nhưng mà thành phần quản lý lãnh địa đã rời khỏi hết. Garfield lần này chơi chiêu rút củi đáy nồi, mang đi rất nhiều nhân tài ở vị trí mấu chốt. Cho dù Trần Duệ và Isabella đều là cao thủ nội chính nhưng cũng không thể thay thế vị trí cho nhiều nhân tài như vậy. Cũng giống như một cái Kim Tự Tháp, nếu như không có hạ tầng làm cơ sở trụ cột thì đỉnh nhọn vinh quang cũng không cách nào thành hình.
Về lâu về dài, có tiền có chính sách đủ để hấp dẫn nhân tài nhưng hiện tại thời gian cấp bách, căn bản không kịp.
"Ta từ nhỏ lớn lên ở Kim Diệu lãnh địa, có biết một ít nhân tài không được các gia tộc trọng dụng, hẳn có thể mời chào cho điện hạ. Đúng rồi, trong gia tộc ta còn mấy thân tín..."
"Kemplott gia tộc?" Trần Duệ dường như nghĩ tới điều gì đó, buột miệng ra cùng lúc với Isabella. Hai vợ chồng ăn ý nhìn nhau cười.
Một màn này khiến tiên nữ long tiểu thư cảm thấy quen mắt, mặc dù không rõ ràng tình hình bên trong nhưng cũng giả bộ gật gù: "Ồ!"
Không lâu sau, tộc trưởng Kemplott gia tộc một trong hai đại gia tộc - nguyên sở trưởng sở tài chính Carlo Kemplott được triệu tập tới phủ lãnh chủ.
Đây không phải lần đầu tiên Carlo tới phủ lãnh chủ nhưng lần này tâm tình có thể nói là cực kỳ phức tạp.
Tam hoàng tử "Arthur" năm đó từng có đại ân với Kemplott gia tộc cho nên Carlo từng thề nguyện trung thành với người, đảm nhiệm chức quan thuế vụ của lãnh địa. Hắn được điện hạ hết sức tín nhiệm.
Nhưng bảy năm trước tam hoàng tử mất tích, quyền lãnh chủ nhị hoàng tử Garfield tiến hành tẩy trừ Kim Diệu lãnh địa. Carlo bị bãi miễn chức quan thuế vụ, Kemplott gia tộc cũng bị chèn ép không thở nổi.
Bởi vì Kemplott gia tộc là gia tộc buôn bán đệ nhất, giao thiệp với nhiều nơi, chân chính được gọi là phú địch khả quốc, cũng khiến cho Rex đại đế kiêng kỵ. Mà Garfield lấy thân phận lãnh chủ, tuyệt đối có quyền xử lý công việc trong lãnh địa, cho nên Rex mới mắt nhắm mắt mở bỏ mặc hành vi của Garfield. Điều này khiến Kemplott gia tộc rơi vào tình trạng khổ không thể tả.
Sau khi con trai Carlo - Samuel đánh bại đệ nhất thiên tài Paul, chiếm được sự khen ngợi của Rex đại đế, được phong làm Hoàng kim kỵ sĩ và thành viên của Long Kỵ quân đoàn, Kemplott gia tộc mới tìm được cơ hội quật khởi. Carlo nhờ con trai được nhận chức sở trưởng sở tài chính.
Dưới tình huống tốt đẹp đó, trong lòng Carlo khó tránh khỏi sinh ra ý tưởng mới, nếu "Arthur" đã mất tích nhiều năm như vậy, nếu muốn gia tộc Kemplott có thể tiệp tục duy trì lớn mạnh, hắn nhất định phải tìm kiếm chỗ dựa mới. Cho nên Carlo mới lo lắng, tiếp nhận cành ô liu tứ hoàng tử Luke vứt tới, dùng nó tạm thời tránh khỏi sự chèn ép hãm hại của Garfield dành cho gia tộc.
Nhưng mà trời không chiều lòng người, Carlo bất ngờ gặp phải chuyện "liên danh lên án", bị cách chức bắt giam, Samuel cũng vì tội "ám sát" Garfield mà thành tù nhân. Mặc dù được Rex đại đế đặc xá nhưng cái mũ "đọa lạc giả" trên đỉnh đầu khiến Samuel nguy trong sớm tối. May mắn rằng ở phút cuối cùng, tam hoàng tử "Arthur" kịp thời xuất hiện, xoay chuyển tình thế một cách kỳ tích, thay Samuel rửa sạch tội danh.
Hiện giờ, "Arthur" đã nắm giữ quyền hành Kim Diệu lãnh địa, ngay sau đó lập tức triệu kiến mình tới, là để hỏi tội sao? Hay là để mời chào? Hoặc đủ cả hai? Như vậy mình nên ứng đối thế nào đây? Tiếp tục về phe tứ hoàng tử Luke? Hay là quay đầu lại nguyện trung thành với tam hoàng tử "Arthur" như cũ?
Nhất thời, Carlo lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
"Carlo đại nhân." Thanh âm của Trần Duệ kéo Carlo ra khỏi suy nghĩ.
"Ở trước mặt điện hạ, Carlo sao dám xưng là 'đại nhân'?" Carlo khom người thật sâu với Trần Duệ. "Carlo trước hết xin tạ lỗi với điện hạ."
"Ta từng nói với Samuel, bất kể là ngươi hay là hắn đều không cần phải xin lỗi ta." Trần Duệ nhìn ra mâu thuẫn trong lòng Carlo, mỉm cười nói: "Chuyện quá khứ không cần nhắc lại nữa, ngươi trước hết hãy xem cái này."
Carlo cầm lấy cuốn da ma pháp Trần Duệ đưa tới, thấy bảy chữ "Nghị định bổ nhiệm Tài thuế quan" trên đó, trong lòng âm thầm cảm thấy không yên, quả nhiên...
"Ngươi trước hết không nên cự tuyệt hoặc lo lắng gì, nghe ta nói đã." Trần Duệ nhìn ra tâm sự của Carlo. "Ta từng là hoàng tử Rex bệ hạ thích nhất, đương nhiên bay giờ còn thích hay không thì không xác định, nhưng mà ta có thể chắc chắn một điều, hiện giờ ta là tam hoàng tử đế quốc, lãnh chủ Kim Diệu lãnh địa, còn là... một trong ba tông sư chế khí nhân loại."
Carlo gật đầu. "Arthur" hoàng tử lần này trở về quả thật khiến người ta chố mắt ra nhìn, chỉ riêng cái danh tông sư đã đại chấn thiên hạ.
"Lúc trước ngươi từng là Tài thuế quan của lãnh địa, hơn nữa năng lực khá tuyệt, ta luôn coi trọng ngươi. Bây giờ ta trở về, tất nhiên phải sử dụng người mình tín nhiệm nhất. Tờ bổ nhiệm này không phải cấp cho bản thân ngươi mà là cho cả Kemplott gia tộc, người được chọn cụ thể do ngươi xác định nhưng nhất định phải là nhân tài. Kemplott gia tộc là một trong hai đại gia tộc của Kim Diệu lãnh địa và còn từng là thân tín của ta cho nên nhận chức vị kia là hợp lý. Ngươi không cần từ chối, cũng không thể từ chối, nếu không... ta cũng không ngại áp dụng lại mấy thủ đoạn của Garfield."
"Vâng thưa điện hạ." Đối phương đã nói đến như vậy, Carlo tự nhiên không thể cự tuyệt, trừ khi Kemplott gia tộc không muốn sống ở Kim Diệu lãnh địa nữa.
Mà gia tộc không sống ở đây thì quá không thực tế, bởi vì chỗ này là căn cơ gia tộc, đã có lịch sử hơn mười đời, kể cả vào thời điểm cực kỳ khó khăn nhất cũng chưa từng rời khỏi chứ đừng nói là ngày hôm nay.
"Còn một việc nữa! Samuel sẽ không tiếp tục quay về Kemplott gia tộc."
"Ta biết, điện hạ." Carlo buồn bã nói. Hắn từng khuyên Samuel nhưng đã thất bại, hắn biết tính cách con trai mình, một khi đã quyết tâm thì không thể sửa được.
"Samuel đi theo ta, cho dù là với cả Kemplott gia tộc hay với chính bản thân hắn đều không phải chuyện xấu." Trần Duệ nhìn rõ vẻ mặt của Carlo, hắn mỉm cười nói: "Cũng giống như việc trứng chim không đặt một giỏ, đạo lý này với thân phận của kẻ nắm giữ đại gia tộc, ngươi phải hiểu hơn ta..."
Carlo từng là một trong ba sở trưởng của ba sở, lịch duyệt phong phú, lão tất nhiên hiểu ý của câu nói trên. Đôi mắt xẹt qua chút kinh ngạc, đây là "Arthur" điện hạ sao?
"Ta hiểu rồi." Carlo gật đầu. "Xin điện hạ hãy để Samuel về nhà một chuyến, ta sẽ chính thức tuyên bố khai trừ nó ra khỏi gia tộc."
"Không tệ, Carlo đại nhân quả là người hiểu biết, đáng tiếc... có một số mặt, người trong nhà chưa tỏ người ngoài ngõ đã tường, ngươi đã chọn sai chỗ nhờ vả cho nên mới phải vào trong ngục."
Carlo cúi đầu cười khổ, không hề biện giải.
"Xem ra bây giờ ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ." Trần Duệ lắc đầu. "Ngươi và Kemplott gia tộc chỉ cần nguyện trung thành với một người thôi, đó chính là bệ hạ. Mặc kệ bị mất đi thứ gì, mặc kệ phải vứt bỏ những lợi ích gì, mặc kệ Luke cho các ngươi lợi ích hoặc hứa hẹn gì... con đường phát triển và sinh tồn của Kemplott gia tộc chỉ có ở chỗ bệ hạ. Biết bỏ qua mới có thể có được điều tốt đẹp. Hiện tại tuy Kemplott gia tộc đang trong tình trạng nguy hiểm nhưng vị tất đây lại không phải một cơ hội để bệ hạ 'bao che' cho gia tộc ngươi. Nể mặt Samuel, ta tiếp tục cho ngươi một cơ hội càng lớn. Kim Diệu lãnh địa sắp diễn ra biến đổi lớn, chấn động đế quốc, thậm chí chấn động cả thế giới loài người. Làm hoàng tử, lại còn là chế khí tông sư, ta sẽ bị bệ hạ chú ý, có câu 'cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ'. Mặc dù là cha con, nhưng bệ hạ là một đế vương, không thể nào coi thường uy hiếp ở ngay bên cạnh mình. Cho nên ở bên cạnh ta, cần phải có một con mắt giúp bệ hạ tùy thời quan sát. Tài thuế quan, ta nghĩ nó là chức vụ thích hợp nhất dành cho ngươi."
Carlo chấn động, đôi mắt nhìn Trần Duệ tràn đầy sự khó tin.
Sau cuộc gặp kỳ diệu vừa rồi, ý niệm lớn nhất trong đầu Carlo là: lựa chọn của Samuel xem ra đã xoay chuyển vận mệnh của cả Kemplott gia tộc.
Đối mặt với lãnh địa khổng lồ thuộc về mình này, nghĩ tới chuyện vừa mới xuyên qua phải giãy dụa kiếm sống ở Ám Nguyệt lãnh địa, Trần Duệ không khỏi cảm khái.
Nhưng mà hắn lập tức không còn thời gian cảm khái, bởi vì Samuel đang ngưng trọng báo cáo cho hắn.
Kim khố của Kim Diệu lãnh địa không còn một bạch tinh tệ, kho lương cũng không còn một hạt thóc.
Điều quan trọng nhất là toàn bộ nhân viên quản lý đã rút đi hết.
Trong thời gian Garfield cai trị Kim Diệu lãnh địa cũng từng tranh thủ tư cách tổ chức thương mậu đại hội cho lãnh địa. Hiện giờ cách đại hội còn chưa tới hai tháng, rất nhiều công trình đã xây dựng xong. Đây vốn là một cơ hội tốt nhưng Garfield đâu thể để Trần Duệ chiếm được chỗ tốt. Hắn lấy cớ kiến trúc trục trặc cần phải dỡ bỏ ra xây lại rồi sau đó lại mang đi một đống nhân viên công trình, còn khất nợ lương của dân công.
Garfield còn âm thầm bày đặt mưu kế khiến mấy gia tộc đau đầu, lợi dụng một ít nhược điểm cố ý lưu lại để nháo sự kiếm cớ gây chuyện.
Tất cả mấy thứ đó tất nhiên đều là "lễ vật" mà nhị hoàng tử Garfield cố ý lưu lại cho "hoàng đệ", nếu không phải thời gian chuyển giao ba ngày quá ngắn, Trần Duệ không hề nghi ngờ rằng Kim Diệu lãnh địa đã biến thành một đống hoang tàn.
Lý do của Garfield rất đường hoàng, những vật tư và người đó đều là thành quả hắn vất vả kinh doanh bảy năm. Bây giờ chuyển giao quyền xử lý, hắn tất nhiên phải lấy đi những "tài sản" thuộc về mình.
Sau khi Rex đại đế biết chuyện không nhúng tay, cũng không cung cấp viện trợ.
Sau ngày cha con tranh luận đó, "Arthur" đã không còn chỉ là người con trai Rex yêu thương nhất mà còn là một vị hoàng tử chân chính.
Người thừa kế trong khi tranh giành ngôi vị hoàng đế chỉ cần không chạm tới điểm mấu chốt, đế vương chắc chắn sẽ không can thiệp. Đây chính là quy tắc ngầm qua các chiều đại đế quốc. Người có thể trổ hết tài năng trong tranh đấu rồi giành được thắng lợi cuối cùng mới là người kế thừa hoàng vị thích hợp nhất.
Kiếm báu phải được ma luyện, Rex đại đế cũng muốn xem bổn sự của đứa con này sau bảy năm mất tích.
Chịu thương nặng rồi hoàn toàn thất bại? Hay là càng dũng mãnh vượt qua nguy cơ?
Đây không chỉ là khảo nghiệm của Rex với Arthur mà còn là sự mong chờ của các thế lực với vị hoàng tử mất tích này.
"Điện hạ, ta có thể lấy ra nhiều nhất bảy trăm hắc tinh tệ." Samuel ngượng ngùng cúi đầu. Thực ra, bảy trăm hắc tinh tệ này là tiền của Joanna và Ena. Vị hoàng kim kỵ sĩ này bình thường có biết khái niệm tiền là gì đâu, hiện giờ đúng là một đồng tiền làm khó anh hùng hảo hán, lần đầu tiên hắn cảm thấy xấu hổ đến vậy.
Tình hình kinh tế của Joanna cũng chẳng dư dả gì, lúc trước vì nghĩ cách cứu Samuel mà bôn tẩu cầu trợ khắp nơi, tiền tiêu đã gần hết. Còn Ena, tiền vốn kinh doanh của nàng sau trận ở Ngạc Mộng chi nguyên đã mất hết sạch, hiện tại tính là trắng tay.
Bảy trăm hắc tinh tệ là một con số to tướng với gia đình bình dân nhưng đối với cả một Kim Diệu lãnh địa thì quả thực là muối bỏ biển, không có tác dụng.
"Tiền không phải vấn đề, các ngươi không cần quan tâm." Trần Duệ lắc đầu. "Chỉ là phương diện nhân tài khiến ta hơi đau đầu."
Trần Duệ quả thực không lo lắng về tiền, nói một cách khoa trương, chỉ riêng số hắc tinh tệ kiếm được nhờ trò trơi ma pháp tại ma giới cũng đủ phủ kín mặt đất Kim Diệu lãnh địa.
Nhưng mà thành phần quản lý lãnh địa đã rời khỏi hết. Garfield lần này chơi chiêu rút củi đáy nồi, mang đi rất nhiều nhân tài ở vị trí mấu chốt. Cho dù Trần Duệ và Isabella đều là cao thủ nội chính nhưng cũng không thể thay thế vị trí cho nhiều nhân tài như vậy. Cũng giống như một cái Kim Tự Tháp, nếu như không có hạ tầng làm cơ sở trụ cột thì đỉnh nhọn vinh quang cũng không cách nào thành hình.
Về lâu về dài, có tiền có chính sách đủ để hấp dẫn nhân tài nhưng hiện tại thời gian cấp bách, căn bản không kịp.
"Ta từ nhỏ lớn lên ở Kim Diệu lãnh địa, có biết một ít nhân tài không được các gia tộc trọng dụng, hẳn có thể mời chào cho điện hạ. Đúng rồi, trong gia tộc ta còn mấy thân tín..."
"Kemplott gia tộc?" Trần Duệ dường như nghĩ tới điều gì đó, buột miệng ra cùng lúc với Isabella. Hai vợ chồng ăn ý nhìn nhau cười.
Một màn này khiến tiên nữ long tiểu thư cảm thấy quen mắt, mặc dù không rõ ràng tình hình bên trong nhưng cũng giả bộ gật gù: "Ồ!"
Không lâu sau, tộc trưởng Kemplott gia tộc một trong hai đại gia tộc - nguyên sở trưởng sở tài chính Carlo Kemplott được triệu tập tới phủ lãnh chủ.
Đây không phải lần đầu tiên Carlo tới phủ lãnh chủ nhưng lần này tâm tình có thể nói là cực kỳ phức tạp.
Tam hoàng tử "Arthur" năm đó từng có đại ân với Kemplott gia tộc cho nên Carlo từng thề nguyện trung thành với người, đảm nhiệm chức quan thuế vụ của lãnh địa. Hắn được điện hạ hết sức tín nhiệm.
Nhưng bảy năm trước tam hoàng tử mất tích, quyền lãnh chủ nhị hoàng tử Garfield tiến hành tẩy trừ Kim Diệu lãnh địa. Carlo bị bãi miễn chức quan thuế vụ, Kemplott gia tộc cũng bị chèn ép không thở nổi.
Bởi vì Kemplott gia tộc là gia tộc buôn bán đệ nhất, giao thiệp với nhiều nơi, chân chính được gọi là phú địch khả quốc, cũng khiến cho Rex đại đế kiêng kỵ. Mà Garfield lấy thân phận lãnh chủ, tuyệt đối có quyền xử lý công việc trong lãnh địa, cho nên Rex mới mắt nhắm mắt mở bỏ mặc hành vi của Garfield. Điều này khiến Kemplott gia tộc rơi vào tình trạng khổ không thể tả.
Sau khi con trai Carlo - Samuel đánh bại đệ nhất thiên tài Paul, chiếm được sự khen ngợi của Rex đại đế, được phong làm Hoàng kim kỵ sĩ và thành viên của Long Kỵ quân đoàn, Kemplott gia tộc mới tìm được cơ hội quật khởi. Carlo nhờ con trai được nhận chức sở trưởng sở tài chính.
Dưới tình huống tốt đẹp đó, trong lòng Carlo khó tránh khỏi sinh ra ý tưởng mới, nếu "Arthur" đã mất tích nhiều năm như vậy, nếu muốn gia tộc Kemplott có thể tiệp tục duy trì lớn mạnh, hắn nhất định phải tìm kiếm chỗ dựa mới. Cho nên Carlo mới lo lắng, tiếp nhận cành ô liu tứ hoàng tử Luke vứt tới, dùng nó tạm thời tránh khỏi sự chèn ép hãm hại của Garfield dành cho gia tộc.
Nhưng mà trời không chiều lòng người, Carlo bất ngờ gặp phải chuyện "liên danh lên án", bị cách chức bắt giam, Samuel cũng vì tội "ám sát" Garfield mà thành tù nhân. Mặc dù được Rex đại đế đặc xá nhưng cái mũ "đọa lạc giả" trên đỉnh đầu khiến Samuel nguy trong sớm tối. May mắn rằng ở phút cuối cùng, tam hoàng tử "Arthur" kịp thời xuất hiện, xoay chuyển tình thế một cách kỳ tích, thay Samuel rửa sạch tội danh.
Hiện giờ, "Arthur" đã nắm giữ quyền hành Kim Diệu lãnh địa, ngay sau đó lập tức triệu kiến mình tới, là để hỏi tội sao? Hay là để mời chào? Hoặc đủ cả hai? Như vậy mình nên ứng đối thế nào đây? Tiếp tục về phe tứ hoàng tử Luke? Hay là quay đầu lại nguyện trung thành với tam hoàng tử "Arthur" như cũ?
Nhất thời, Carlo lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
"Carlo đại nhân." Thanh âm của Trần Duệ kéo Carlo ra khỏi suy nghĩ.
"Ở trước mặt điện hạ, Carlo sao dám xưng là 'đại nhân'?" Carlo khom người thật sâu với Trần Duệ. "Carlo trước hết xin tạ lỗi với điện hạ."
"Ta từng nói với Samuel, bất kể là ngươi hay là hắn đều không cần phải xin lỗi ta." Trần Duệ nhìn ra mâu thuẫn trong lòng Carlo, mỉm cười nói: "Chuyện quá khứ không cần nhắc lại nữa, ngươi trước hết hãy xem cái này."
Carlo cầm lấy cuốn da ma pháp Trần Duệ đưa tới, thấy bảy chữ "Nghị định bổ nhiệm Tài thuế quan" trên đó, trong lòng âm thầm cảm thấy không yên, quả nhiên...
"Ngươi trước hết không nên cự tuyệt hoặc lo lắng gì, nghe ta nói đã." Trần Duệ nhìn ra tâm sự của Carlo. "Ta từng là hoàng tử Rex bệ hạ thích nhất, đương nhiên bay giờ còn thích hay không thì không xác định, nhưng mà ta có thể chắc chắn một điều, hiện giờ ta là tam hoàng tử đế quốc, lãnh chủ Kim Diệu lãnh địa, còn là... một trong ba tông sư chế khí nhân loại."
Carlo gật đầu. "Arthur" hoàng tử lần này trở về quả thật khiến người ta chố mắt ra nhìn, chỉ riêng cái danh tông sư đã đại chấn thiên hạ.
"Lúc trước ngươi từng là Tài thuế quan của lãnh địa, hơn nữa năng lực khá tuyệt, ta luôn coi trọng ngươi. Bây giờ ta trở về, tất nhiên phải sử dụng người mình tín nhiệm nhất. Tờ bổ nhiệm này không phải cấp cho bản thân ngươi mà là cho cả Kemplott gia tộc, người được chọn cụ thể do ngươi xác định nhưng nhất định phải là nhân tài. Kemplott gia tộc là một trong hai đại gia tộc của Kim Diệu lãnh địa và còn từng là thân tín của ta cho nên nhận chức vị kia là hợp lý. Ngươi không cần từ chối, cũng không thể từ chối, nếu không... ta cũng không ngại áp dụng lại mấy thủ đoạn của Garfield."
"Vâng thưa điện hạ." Đối phương đã nói đến như vậy, Carlo tự nhiên không thể cự tuyệt, trừ khi Kemplott gia tộc không muốn sống ở Kim Diệu lãnh địa nữa.
Mà gia tộc không sống ở đây thì quá không thực tế, bởi vì chỗ này là căn cơ gia tộc, đã có lịch sử hơn mười đời, kể cả vào thời điểm cực kỳ khó khăn nhất cũng chưa từng rời khỏi chứ đừng nói là ngày hôm nay.
"Còn một việc nữa! Samuel sẽ không tiếp tục quay về Kemplott gia tộc."
"Ta biết, điện hạ." Carlo buồn bã nói. Hắn từng khuyên Samuel nhưng đã thất bại, hắn biết tính cách con trai mình, một khi đã quyết tâm thì không thể sửa được.
"Samuel đi theo ta, cho dù là với cả Kemplott gia tộc hay với chính bản thân hắn đều không phải chuyện xấu." Trần Duệ nhìn rõ vẻ mặt của Carlo, hắn mỉm cười nói: "Cũng giống như việc trứng chim không đặt một giỏ, đạo lý này với thân phận của kẻ nắm giữ đại gia tộc, ngươi phải hiểu hơn ta..."
Carlo từng là một trong ba sở trưởng của ba sở, lịch duyệt phong phú, lão tất nhiên hiểu ý của câu nói trên. Đôi mắt xẹt qua chút kinh ngạc, đây là "Arthur" điện hạ sao?
"Ta hiểu rồi." Carlo gật đầu. "Xin điện hạ hãy để Samuel về nhà một chuyến, ta sẽ chính thức tuyên bố khai trừ nó ra khỏi gia tộc."
"Không tệ, Carlo đại nhân quả là người hiểu biết, đáng tiếc... có một số mặt, người trong nhà chưa tỏ người ngoài ngõ đã tường, ngươi đã chọn sai chỗ nhờ vả cho nên mới phải vào trong ngục."
Carlo cúi đầu cười khổ, không hề biện giải.
"Xem ra bây giờ ngươi vẫn còn chưa hiểu rõ." Trần Duệ lắc đầu. "Ngươi và Kemplott gia tộc chỉ cần nguyện trung thành với một người thôi, đó chính là bệ hạ. Mặc kệ bị mất đi thứ gì, mặc kệ phải vứt bỏ những lợi ích gì, mặc kệ Luke cho các ngươi lợi ích hoặc hứa hẹn gì... con đường phát triển và sinh tồn của Kemplott gia tộc chỉ có ở chỗ bệ hạ. Biết bỏ qua mới có thể có được điều tốt đẹp. Hiện tại tuy Kemplott gia tộc đang trong tình trạng nguy hiểm nhưng vị tất đây lại không phải một cơ hội để bệ hạ 'bao che' cho gia tộc ngươi. Nể mặt Samuel, ta tiếp tục cho ngươi một cơ hội càng lớn. Kim Diệu lãnh địa sắp diễn ra biến đổi lớn, chấn động đế quốc, thậm chí chấn động cả thế giới loài người. Làm hoàng tử, lại còn là chế khí tông sư, ta sẽ bị bệ hạ chú ý, có câu 'cây mọc thành rừng, gió vẫn thổi bật rễ'. Mặc dù là cha con, nhưng bệ hạ là một đế vương, không thể nào coi thường uy hiếp ở ngay bên cạnh mình. Cho nên ở bên cạnh ta, cần phải có một con mắt giúp bệ hạ tùy thời quan sát. Tài thuế quan, ta nghĩ nó là chức vụ thích hợp nhất dành cho ngươi."
Carlo chấn động, đôi mắt nhìn Trần Duệ tràn đầy sự khó tin.
Sau cuộc gặp kỳ diệu vừa rồi, ý niệm lớn nhất trong đầu Carlo là: lựa chọn của Samuel xem ra đã xoay chuyển vận mệnh của cả Kemplott gia tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.