Chương 439: Thầy giáo và trận thi đấu
Điểm Tinh Linh
01/06/2013
Trong văn phòng số bốn của trung tâm khảo hạch, đại sư Turia đang cau mày nhìn cậu học đồ cổ quái trước mắt. Ờ, được rồi, giờ thì hắn đã là chế khí sư, lần trước chính là thông qua tay mình mà đỗ cuộc khảo hạch.
Ông có một chút ấn tượng với kẻ này, chế khí thuật thì loạn thất bát tao chỉ coi như tạm đủ tiêu chuẩn... À, tuy nhiên rượu của hắn cũng không tệ lắm.
Vấn đề là... Con gái Beruanan của ta sao lại đi cùng hắn?
Beruanan đi lên, nói nhỏ vào tai Turia vài câu, chỉ là chưa đợi nàng nói xong, cái mũi của đại sư Turia liền đỏ lên, thiên phú của chủng tộc đại ác ma cũng được phát động. Trong chớp mắt, Turia đã xuất hiện trong mắt Trần Duệ, nắm lấy áo choàng của hắn, nói: "Tên lừa gạt đáng chết này, cuối cùng mày dùng chiêu số gì mà mới đây đã dụ được con gái rượu của tao?"
Trong ấn tượng của Turia, con của mình là một đứa con gái chững chạc và luôn có ý kiến riêng của mình, chắc chắn sẽ không dễ dàng đề cử một người cho ông. Hơn nữa, ông còn biết rõ ràng thằng này cũng chả có trình đồ gì, hẳn là nó đã dùng thủ đoạn đặc biệt nào đó.
Chẳng lẽ là sắc dụ? Chỉ là thời gian cũng quá ngắn a! Mà thằng này cũng chả đẹp trai mấy mà...
Do tác dụng của rượu cồn, đại sư Turia đang muốn nghiến răng nghiến lợi ép hỏi thì ông đã nghe thấy tiếng nói mang theo mấy phần tức giận của Beruan: "Cha! Cha nghe con nói hết có được không?"
Turia thấy mặt của con gái đỏ cả lên, có vẻ như thật sự đang tức giận liền vội vàng buông tay, nhìn Trần Duệ một cái đầy uy hiếp: "Thằng nhóc, đừng có ý nghĩ chạy trốn. Một lát sau để xem tao xử lý mày như thế nào."
Trần Duệ bị mùi rượu nồng nặc xông vào mặt liền im lặng không biết nói sao. Beruan kéo đại sư Turia đến một bên rồi nói tiếp vài câu, vị đại sư này liền sáng mắt lên, cảm giác say cũng giảm đi rõ rệt. Ông liền đi đến trước mặt Trần Duệ, nhìn hắn một cách cẩn thận.
Trần Duệ bị nhìn đến có chút sợ. Ngay sau đó, đại sư Turia đã cầm đến một cái áo choàng: "Nói ra thuộc tính và chất liệu của cái này."
Trần Duệ nhanh chóng nói ra đáp án: "Tốc độ di chuyển tăng thêm 32%, triệt tiêu 20% thương tổn từ ma pháp. Trong này có đến mười một loại tài liệu nhưng con chỉ nhận ra "giao tuyến" và bột "ngân bối". Còn vật liệu chính con cũng không biết rõ ràng, nhưng chắc là có khả năng hồi phục tự động ở một mức độ nào đó. Cái này có thể coi như là một trang bị cấp chuẩn truyền kì không?
"Cái gì mà xem như! Nó chính là chuẩn truyền kỳ." Turia nghe thấy Trần Duệ nói ra thuộc tính và số lượng tài liệu một cách chính xác xong thì vừa mừng vừa sợ, sau đó thì mắng lớn: "Vật liệu chính là 'ma thiền sí tuyến'. Thầy giáo trước kia của ngươi cũng quá khốn nạn đi, ngay của loại tri thức cơ bản này cũng chưa dạy cho ngươi."
"Đại sư! Mặc dù con muốn được thầy chỉ dạy nhưng cũng xin thầy không được vũ nhục thầy giáo quá cố của con. Nếu không ... Nếu không con thà rằng không cần sự giúp đỡ của tiểu thư Beruan nữa." Trần Duệ tỏ ra rất tức giận, hắn rất rõ ràng là một khi đã bày ra loại năng lực này thì Turia sẽ không để cho hắn bỏ đi. Cần biết rằng để xem xét được thuộc tính của một trang bị cần có dụng cụ đặc biệt phối hợp với nhãn lực cấp đại sư mới có thể cho ra kết luận, không cần nói đến công việc khó khăn hơn là xem xét chất liệu.
"Tốt! Tốt lắm!" Turia không những không giận mà còn tỏ ra vui mừng. Một đệ tử có được thiên phú xuất chúng như vậy, đạo đức cũng không tệ, ít nhất là còn biết nhớ ơn thầy cô, quả thật là một lựa chọn rất tốt. Chỉ cần thằng Lý Sát này có thể thể học thêm nhiều kiến thức về vật liệu thì dù trình độ chế khí sư có bị đình trệ ở đây thì nó ít nhất cũng trở thành một đại sư giám định trang bị, còn có khả năng là giám định đại sư mạnh nhất cả Chế khí sư Đồng minh, không, là cả ma giới.
Nếu ta có thể trở thành thầy giáo của một vị giám định sư mạnh nhất... Hai tròng mắt của Turia càng sáng lên... "Từ giờ trở đi, con là đệ tử của ta rồi! Giờ thầy phải đi báo cáo với đồng minh."
"Đích thân báo cáo với đồng minh? Không phải là cha muốn thu nhận đệ tử chính thức đó chứ?" Beruan lộ ra vẻ vui mừng lẫn kinh ngạc.
"Đúng, một lát nữa con đi tìm Truth và Rogge đến đây, mọi người cùng ăn một bữa cơm." Turia bị kích động liền đi nhanh ra ngoài, đột nhiên ông quay đầu lại nói: "À quên! ... Lý Sát... Nhớ chuẩn bị rượu để hiếu kính cho thầy."
Không đợi Trần Duệ kịp mở miệng trả lời, Turia đã ròi khỏi phòng làm việc.
Beruan cao hứng kéo Trần Duệ đi: "Tốt quá! Lý Sát, Truth và Rogge là hai đệ tử khác của sư phụ ta, tụi mình đi gặp họ nào!"
Chờ tí, mấy người này sao còn chưa hỏi ý kiến người trong cuộc đã trực tiếp quyết định rồi? Thật ra ta chỉ muốn làm một cái đệ tử kí danh để dễ dàng tìm kiếm tư liệu mà thôi... Trần Duệ âm thầm cười khổ, tuy nhiên mọi chuyện có vẻ thuận lợi hơn trong tưởng tượng nhỉ? Có phải không Lý Sát đồng học?
Không lâu sau, tin tức đại sư Turia thu nhận thêm một đệ tử chính thức nữa liền truyền ra khắp đồng minh. Xưa nay nhãn giới của ông rất cao, tại phương diện thu nhận đồ đệ lại càng khắc khe. Cho dù là Epps, cháu trai của hội trưởng, được đề cử đặc biệt, Turia cũng không thu nhận. Thế mà giờ này ông lại thu một gã đệ tử, hơn nữa người ngày cũng mới thông qua khảo hạch chế khí sư mà thôi?
Trong lúc này, trong chế khí sư đồng minh đều dấy lên nghị luận sôi nổi. Có người cho rằng Lý Sát có thiên phú nên trong kì thi được sự thưởng thức từ Turia, sau đó cũng được ngài đặc biệt phá lệ thu làm đồ đệ. Lại có người nói rằng Lý Sát đã tính toán kỹ lưỡng, sớm đã "tấn công" vào con gái Beruan của đại sư Turia, nhờ đó cuối cùng đã đạt được mục đích. Cách phỏng đoán này cũng không phải không có căn cứ, nhiều người đã chứng kiến hai người bọn họ ở cùng nhau tại tầng một của thư viện suốt hơn nửa ngày.
Nói tóm lại, chuyện Lý Sát có thể trở thành đệ tử chính thức của đại sư Turia là một chuyện làm người ta ghen ghét đến đỏ mắt, mà người đố kị nhất chính là Epps, người lâu nay theo đuổi Beruan nhưng không thành.
Đối với mấy lời đồn đãi này, Trần Duệ làm như không nghe thấy. Mục tiêu lớn nhất của hắn lúc này là tư liệu ở các tầng cao hơn. Tuy nhiên, đại sư Turia lại rất coi trọng Trần Duệ, đặc biệt bồi dưỡng cho hắn những kiến thức "trụ cột" làm Trần Duệ có chút dở khóc dở cười. Tuy nhiên, do nguyên nhân là siêu cấp hệ thống, trình độ chế khí học của Trần Duệ rất cao nhưng trụ cột lại chưa vững chắc mặc dù đã nhờ tự học mà bổ sung được phần nào. Thế nên lần này coi như củng cố lại căn bản một lần nữa.
Khi ở trước mặt của đại sư Turia, Trần Duệ khẳng định là không thể thể hiện trình độ thật sự của mình mà chỉ có thể biểu hiện trí nhớ kinh người. Về năng lực giải thích hay mấy thứ khác vẫn cứ thê thảm như cũ làm Turia thường xuyên tức giận đến thổi râu trừng mắt. Chuyện này không nghi ngờ là chuyện đau khổ nhất đối với hai thầy trò bọn họ.
Dưới sự trợ giúp của Beruan, đại sư Turia cuối cùng cũng đồng ý dẫn Trần Duệ đi tầng hai của đại thư viện xem một lần. Để đề phòng sơ sót, Trần Duệ đã từng giao ước giữ bí mật với Beruan để nàng không nói ra chuyện của núi Sekeruide và ốc nguyên chi nhưỡng, tránh chuốc phải mấy phiền toái không cần thiết. Trước đây có mấy lần Trần Duệ nói bóng nói gió trước mặt Turia về hai thứ này nhưng ông cũng không có phản ứng đặc biệt nào, chắc là ông cũng không rõ ràng lắm. May thay, hôm nay rốt cuộc cũng có thể lên tầng hai tìm kiếm tư liệu rồi.
Khi quyết định mang Trần Duệ lên tầng hai, Turia cũng có cân nhắc của mình. Đồ đệ này của mình có thiên phú rất mạnh nhưng có lẽ do sinh ra ở chỗ hẻo lãnh cũng như gặp phải một thầy giáo vỡ lòng không đến đâu mà nó còn nhiều thứ chưa hiểu hết, trong một thời gian ngắn cũng khó có thể bổ sung được. Có lẽ bây giờ tốt hơn hết là để cho nó chậm rãi học tập và tiếp thu cải tiến trong hoàn cảnh và bầu không khí này.
Nói một cách chính xác hơn, bây giờ cần phải gia tăng khối lượng nó đọc được, mặc kệ là nó có hiểu hay không, cứ nhớ được rồi tính. Chắc chắn rồi sẽ có một ngày nó tự động học được tinh túy của chế khí học. Ngoài ra, tích lũy kiến thức từ những bộ sách này còn có thể khiến công năng của "ma nhãn" càng thêm hoàn thiện và chính xác. Không thể không nói đối với việc bồi dưỡng đệ tử, Turia vẫn là rất tận tâm.
Một vị đại sư có thể miễn phí mang theo đệ tử vào tầng thứ hai của đại thư viện xem xét, các chế khí sư khác muốn vào phải tiêu hao điểm cống hiến. Riêng tầng thứ ba, cho dù là đại sư cũng phải tiêu hao một khoản lớn điểm cống hiến mới có thể tiến vào.
So với tầng thứ nhất, số đầu sách ở tầng hai có ít hơn một chút nhưng nội dung ở đây lại càng cô đọng và cao thâm. Trần Duệ vẫn tiếp tục cái tốc độ đọc khủng khiếp của mình, quyển nào cũng không tha. Cái cảnh này khiến không ít chế khí sư chú ý, nhưng vì có đại sư Turia ở bên cạnh nên mọi người phần lớn đều cho rằng đây là nhiệm vụ đặc biệt của đại sư ban ra, không ai tiến lên tò mò. Sau một hồi náo nhiệt, sự chú ý của mọi người cũng không còn, dù sao thì tới nơi này là phải hao phí điểm cống hiến, chả ai muốn hao phí vô ích.
"Turia, đây là đệ tử mới của ông à?" Một thanh âm lạnh như băng truyền đến đây. Thì ra là một phụ nữ mặc đồ đen, đeo kính mắt, tương đối xinh đẹp, vóc người cao gầy, chỉ có khuôn mặt là khá lạnh lùng giống như mỗi người đều nợ bà mấy vạn hắc tinh tệ.
Trần Duệ liếc qua huy chương cấp đại sư trước ngực bà một cái rồi rơi xuống cô gái đang đi theo sau bà ta, hóa ra lại là Beruan! Nàng từng nói qua trừ thuộc da ra, nàng cũng có thiên phú cực cao tại phương diện trang sức đạo cụ cho nên cũng bái một vị cô giáo khác tại chế khí sư đồng minh của đế quốc Huyết Sát.
Vị nhân viên từng giúp Trần Duệ đăng kí thẻ thành viên kia giờ cùng hắn coi như là bạn tốt. Vị nhân viên tự xưng "vạn sự thông" này đã tiết lộ không ít tin tức bát quái, trong đó có chuyện liên qua đến vị đại sư tinh thông vật phẩm trang sức lâu năm này. Bà tên Maweina, nối tiếng là "lãnh diện nữ" (người phụ nữ mặt lạnh) của đồng minh, tính tình cổ quái. Maweina cũng thuộc vào danh sách những người không thể tiếp xúc.
Turia vừa thấy Maweina liền đứng lên cười nói: "Thì ra là đại sư Maweina. Lý Sát, mau tới đây ra mắt đại sư!"
Trần Duệ tiến đến cung kính khom người: "Xin chào đại sư Maweina."
Maweina cũng không để ý tới Trần Duệ mà tập trung vào bình rượu trong tay Turia, nhíu mày có chút căm ghét: "Mùi rượu trên người ông có vẻ càng ngày càng nặng rồi."
Không biết tại sao đại sư Turia vốn tùy tiện giờ ở trước mặt Maweina lại có vẻ như thấp hơn một cái đầu, có chút chột dạ mà nói: "Đây là rượu tử tương đặc sản của đế quốc Âm Ảnh do Lý Sát mang đến..."
Maweina trừng Trần Duệ một cái, đang muốn nói gì đó thì một giọng nói có chút quái quái vang lên: "Thì ra là do thu rượu của người ra mà đại sư Turia mới nhận đồ đệ, khó trách a."
Turia đang đứng yên thoáng một cái đã lạnh mặt đi: "Julius Aitken, ta chọn đồ đệ như thế nào là tùy ở ta, ông có tư cách gì mà chỉ chỉ trỏ trỏ?"
Tình huống ở giữa sân có chút đặc thù, Trần Duệ có nghe qua vị Julius đại sư này. Ông ta am hiểu về chế tác kim loại, từ tin tức một người nhiệt tình nào đó thì vị đại sư Julius nay hình như cũng có chút ý tứ với đại sư Maweina nhưng tiếc là người ta căn bản không để ý đến. Không hiểu có phải do quan hệ với Beruan hay không mà vị nữ tử mặt lạnh này lại có chút đặc biệt để ý đến Turia.
Một núi không chứa hai hổ, trừ khi là một con đực một con cái (Dịch: Ta vừa mới biết cái kiểu thuyết pháp này, để dành sau này sử dụng :) ) Hiện tại rõ ràng lại nhiều ra thêm một con cọp đực nữa thành ra chắc chắn hai con này phải là đối thủ một mất một còn với nhau rồi.
"Ngươi nhận đệ tử như thế nào đúng là không liên quan tới ta. Chỉ là gần đây ta cũng thu một đồ đệ khác tên là Oklo, mà tuổi trẻ thì cũng nên có chút cạnh tranh mới có tiến bộ. Chi bằng để hai tụi nó luận bàn một lần để xúc tiến tình cảm a. Thế này đi, nếu thua, ta chuyển cho ngươi năm nghìn điểm cống hiến,... Ài ... Xém tí là ta quên, ngươi vì rượu mà phạm sai lầm trong mấy năm nay nên hình như chỉ còn lại trên dưới một nghìn điểm thì phải,... Thật là đáng thương mà! Ok, nếu ngươi thua thì chỉ cần đưa ra một nghìn điểm, coi như để ngươi chiếm tiện nghi đi. Sao, chơi không?"
Mấy lời nói móc này của Julius có ý muốn hạ thấp Turia trước mặt Maweina và nọi người. Đại sư Turia tức giận đến đỏ cả mũi, chẳng qua ông cũng biết cái thằng Oklo kia cũng là một thiên tài, từng được hội trưởng Bet khen ngợi. Loại mặt hàng như thằng Lý Sát nhà mình căn bản là không thể sánh được, xem ra lần này chỉ có thể nhẫn nại nén giận rồi.
"Sao? Nhát gan thế à? Ngay cả luận bàn cũng không dám?"
Julius Aiken lại tiếp tục gây hấn. Beruan chứng kiến cha mình chịu nhục như thế liền tức giận nắm chặt hai tay, mặt mày đỏ ửng, tuy nhiên nàng cũng biết cho dù là bản thân ra trận cũng không phải là đối thủ của Oklo nói gì đến Lý Sát.
Ngay thời điểm này, Trần Duệ lại đột nhiên mở miệng: "Được rồi thầy ạ, không phải là thầy muốn dẫn con lên tầng ba để mở mang kiến thức sao? Vừa lúc lại có người tặng không điểm cống hiến cho thầy trò mình."
Mặc dù là đại sư nhưng để thu hoạch được điểm cống hiến cũng không phải dễ dàng gì. Turia từng có hứa qua sau vài ngày sẽ mang Trần Duệ đi tầng thứ ba xem vài bữa, nhìn ra ông cũng vì thằng đồ đệ này mà bỏ ra không ít tâm huyết. Trần Duệ cũng không phải là một người không biết tốt xấu, cũng biết đạo lí "ăn một quả, trả cục vàng". Hôm nay thằng Julius này tự dâng đến cửa sao có thể lãng phí, vừa lúc mượn hoa hiến phật.
Turia đang ngạc nhiên thì lại nghe thấy vị đồ đệ mới thu này nói tiếp: "Còn vị đại sư heo này ("trư đại sư": Tên của Julius đọc trong tiếng hoa là /Zhū lì/(朱利), chữ đầu phát âm giống như chữ /Zhū/(猪) mang nghĩa "con heo" (trư)), con cũng chỉ mới bái sư nên thầy con cũng mới kịp dạy bảo một ít thuật giám định mà thôi, không biết ngài còn dám so không? Xin lỗi, con đến từ nông thôn nên cũng không biết cách ăn nói, mong ngài tha thứ.
Thật ra, nếu Trần Duệ bày ra năng lực chính thức của mình thì khẳng định có thể làm cho vị đại sư tên Julius kia không ngẩng đầu lên nổi nhưng dù sao cũng phải hạn chế vì thân phận hiện tại. Tuy nhiên, chỉ riêng cái thiên phú "ma nhãn" này cũng đủ để hung hăng làm bọn hắn xấu mặt một phen.
"Hừ, nếu như sư phụ của ngươi có gan thì chúng ta cũng sẵn sàng xem một chút trình độ giám định mới học của ngươi thôi!" Julius đã nhận thấy thái độ vô lễ của thằng học đồ trước mắt, còn có vẻ là cố ý. Tuy nhiên, nông dân cũng là nông dân, còn chưa nghe thấy danh tiếng thiên tài của Oklo.
Oklo là thiên tài mới nổi của đồng minh, tinh thông hai hệ chế tác kim loại và đồ trang sức, đối với phân tích tài liệu cũng có một ít giải thích độc đáo, mà giám định vật phẩm cũng là một trong số những lĩnh vực mạnh mẽ nhất của hắn. Giờ này một thằng nhóc không biết trời cao đất rộng lại muốn so đấu ở lĩnh vực này thì thật là tự tìm đường chết.
Hai cha con Turia nhất thời sáng mắt lên, không nghĩ đến Lý Sát này lại còn có thủ đoạn này. Trong phút chốc đã kéo tỷ thí đến phương diện mình thông thuộc nhất. Có cái thiên phú "ma nhãn" nghịch thiên này thì năm nghìn điểm cống hiến coi như là xác định rồi.
Turia cũng không phải đứa ngốc, đảo mắt một cái rồi làm bộ ra vẻ trách phạt Trần Duệ, nhìn Maweina một cái rồi cắn răng nói: "Ai không có gan! So thì so!"
"Tốt! Đại sư Maweina cùng mọi người ở đây sẽ là người làm chứng!" Julius mừng thầm, hồn nhiên không biết người ta đã đào sẵn hố để mình xuống mà hắn cũng đã bước một bước vào hố rồi.
Ông có một chút ấn tượng với kẻ này, chế khí thuật thì loạn thất bát tao chỉ coi như tạm đủ tiêu chuẩn... À, tuy nhiên rượu của hắn cũng không tệ lắm.
Vấn đề là... Con gái Beruanan của ta sao lại đi cùng hắn?
Beruanan đi lên, nói nhỏ vào tai Turia vài câu, chỉ là chưa đợi nàng nói xong, cái mũi của đại sư Turia liền đỏ lên, thiên phú của chủng tộc đại ác ma cũng được phát động. Trong chớp mắt, Turia đã xuất hiện trong mắt Trần Duệ, nắm lấy áo choàng của hắn, nói: "Tên lừa gạt đáng chết này, cuối cùng mày dùng chiêu số gì mà mới đây đã dụ được con gái rượu của tao?"
Trong ấn tượng của Turia, con của mình là một đứa con gái chững chạc và luôn có ý kiến riêng của mình, chắc chắn sẽ không dễ dàng đề cử một người cho ông. Hơn nữa, ông còn biết rõ ràng thằng này cũng chả có trình đồ gì, hẳn là nó đã dùng thủ đoạn đặc biệt nào đó.
Chẳng lẽ là sắc dụ? Chỉ là thời gian cũng quá ngắn a! Mà thằng này cũng chả đẹp trai mấy mà...
Do tác dụng của rượu cồn, đại sư Turia đang muốn nghiến răng nghiến lợi ép hỏi thì ông đã nghe thấy tiếng nói mang theo mấy phần tức giận của Beruan: "Cha! Cha nghe con nói hết có được không?"
Turia thấy mặt của con gái đỏ cả lên, có vẻ như thật sự đang tức giận liền vội vàng buông tay, nhìn Trần Duệ một cái đầy uy hiếp: "Thằng nhóc, đừng có ý nghĩ chạy trốn. Một lát sau để xem tao xử lý mày như thế nào."
Trần Duệ bị mùi rượu nồng nặc xông vào mặt liền im lặng không biết nói sao. Beruan kéo đại sư Turia đến một bên rồi nói tiếp vài câu, vị đại sư này liền sáng mắt lên, cảm giác say cũng giảm đi rõ rệt. Ông liền đi đến trước mặt Trần Duệ, nhìn hắn một cách cẩn thận.
Trần Duệ bị nhìn đến có chút sợ. Ngay sau đó, đại sư Turia đã cầm đến một cái áo choàng: "Nói ra thuộc tính và chất liệu của cái này."
Trần Duệ nhanh chóng nói ra đáp án: "Tốc độ di chuyển tăng thêm 32%, triệt tiêu 20% thương tổn từ ma pháp. Trong này có đến mười một loại tài liệu nhưng con chỉ nhận ra "giao tuyến" và bột "ngân bối". Còn vật liệu chính con cũng không biết rõ ràng, nhưng chắc là có khả năng hồi phục tự động ở một mức độ nào đó. Cái này có thể coi như là một trang bị cấp chuẩn truyền kì không?
"Cái gì mà xem như! Nó chính là chuẩn truyền kỳ." Turia nghe thấy Trần Duệ nói ra thuộc tính và số lượng tài liệu một cách chính xác xong thì vừa mừng vừa sợ, sau đó thì mắng lớn: "Vật liệu chính là 'ma thiền sí tuyến'. Thầy giáo trước kia của ngươi cũng quá khốn nạn đi, ngay của loại tri thức cơ bản này cũng chưa dạy cho ngươi."
"Đại sư! Mặc dù con muốn được thầy chỉ dạy nhưng cũng xin thầy không được vũ nhục thầy giáo quá cố của con. Nếu không ... Nếu không con thà rằng không cần sự giúp đỡ của tiểu thư Beruan nữa." Trần Duệ tỏ ra rất tức giận, hắn rất rõ ràng là một khi đã bày ra loại năng lực này thì Turia sẽ không để cho hắn bỏ đi. Cần biết rằng để xem xét được thuộc tính của một trang bị cần có dụng cụ đặc biệt phối hợp với nhãn lực cấp đại sư mới có thể cho ra kết luận, không cần nói đến công việc khó khăn hơn là xem xét chất liệu.
"Tốt! Tốt lắm!" Turia không những không giận mà còn tỏ ra vui mừng. Một đệ tử có được thiên phú xuất chúng như vậy, đạo đức cũng không tệ, ít nhất là còn biết nhớ ơn thầy cô, quả thật là một lựa chọn rất tốt. Chỉ cần thằng Lý Sát này có thể thể học thêm nhiều kiến thức về vật liệu thì dù trình độ chế khí sư có bị đình trệ ở đây thì nó ít nhất cũng trở thành một đại sư giám định trang bị, còn có khả năng là giám định đại sư mạnh nhất cả Chế khí sư Đồng minh, không, là cả ma giới.
Nếu ta có thể trở thành thầy giáo của một vị giám định sư mạnh nhất... Hai tròng mắt của Turia càng sáng lên... "Từ giờ trở đi, con là đệ tử của ta rồi! Giờ thầy phải đi báo cáo với đồng minh."
"Đích thân báo cáo với đồng minh? Không phải là cha muốn thu nhận đệ tử chính thức đó chứ?" Beruan lộ ra vẻ vui mừng lẫn kinh ngạc.
"Đúng, một lát nữa con đi tìm Truth và Rogge đến đây, mọi người cùng ăn một bữa cơm." Turia bị kích động liền đi nhanh ra ngoài, đột nhiên ông quay đầu lại nói: "À quên! ... Lý Sát... Nhớ chuẩn bị rượu để hiếu kính cho thầy."
Không đợi Trần Duệ kịp mở miệng trả lời, Turia đã ròi khỏi phòng làm việc.
Beruan cao hứng kéo Trần Duệ đi: "Tốt quá! Lý Sát, Truth và Rogge là hai đệ tử khác của sư phụ ta, tụi mình đi gặp họ nào!"
Chờ tí, mấy người này sao còn chưa hỏi ý kiến người trong cuộc đã trực tiếp quyết định rồi? Thật ra ta chỉ muốn làm một cái đệ tử kí danh để dễ dàng tìm kiếm tư liệu mà thôi... Trần Duệ âm thầm cười khổ, tuy nhiên mọi chuyện có vẻ thuận lợi hơn trong tưởng tượng nhỉ? Có phải không Lý Sát đồng học?
Không lâu sau, tin tức đại sư Turia thu nhận thêm một đệ tử chính thức nữa liền truyền ra khắp đồng minh. Xưa nay nhãn giới của ông rất cao, tại phương diện thu nhận đồ đệ lại càng khắc khe. Cho dù là Epps, cháu trai của hội trưởng, được đề cử đặc biệt, Turia cũng không thu nhận. Thế mà giờ này ông lại thu một gã đệ tử, hơn nữa người ngày cũng mới thông qua khảo hạch chế khí sư mà thôi?
Trong lúc này, trong chế khí sư đồng minh đều dấy lên nghị luận sôi nổi. Có người cho rằng Lý Sát có thiên phú nên trong kì thi được sự thưởng thức từ Turia, sau đó cũng được ngài đặc biệt phá lệ thu làm đồ đệ. Lại có người nói rằng Lý Sát đã tính toán kỹ lưỡng, sớm đã "tấn công" vào con gái Beruan của đại sư Turia, nhờ đó cuối cùng đã đạt được mục đích. Cách phỏng đoán này cũng không phải không có căn cứ, nhiều người đã chứng kiến hai người bọn họ ở cùng nhau tại tầng một của thư viện suốt hơn nửa ngày.
Nói tóm lại, chuyện Lý Sát có thể trở thành đệ tử chính thức của đại sư Turia là một chuyện làm người ta ghen ghét đến đỏ mắt, mà người đố kị nhất chính là Epps, người lâu nay theo đuổi Beruan nhưng không thành.
Đối với mấy lời đồn đãi này, Trần Duệ làm như không nghe thấy. Mục tiêu lớn nhất của hắn lúc này là tư liệu ở các tầng cao hơn. Tuy nhiên, đại sư Turia lại rất coi trọng Trần Duệ, đặc biệt bồi dưỡng cho hắn những kiến thức "trụ cột" làm Trần Duệ có chút dở khóc dở cười. Tuy nhiên, do nguyên nhân là siêu cấp hệ thống, trình độ chế khí học của Trần Duệ rất cao nhưng trụ cột lại chưa vững chắc mặc dù đã nhờ tự học mà bổ sung được phần nào. Thế nên lần này coi như củng cố lại căn bản một lần nữa.
Khi ở trước mặt của đại sư Turia, Trần Duệ khẳng định là không thể thể hiện trình độ thật sự của mình mà chỉ có thể biểu hiện trí nhớ kinh người. Về năng lực giải thích hay mấy thứ khác vẫn cứ thê thảm như cũ làm Turia thường xuyên tức giận đến thổi râu trừng mắt. Chuyện này không nghi ngờ là chuyện đau khổ nhất đối với hai thầy trò bọn họ.
Dưới sự trợ giúp của Beruan, đại sư Turia cuối cùng cũng đồng ý dẫn Trần Duệ đi tầng hai của đại thư viện xem một lần. Để đề phòng sơ sót, Trần Duệ đã từng giao ước giữ bí mật với Beruan để nàng không nói ra chuyện của núi Sekeruide và ốc nguyên chi nhưỡng, tránh chuốc phải mấy phiền toái không cần thiết. Trước đây có mấy lần Trần Duệ nói bóng nói gió trước mặt Turia về hai thứ này nhưng ông cũng không có phản ứng đặc biệt nào, chắc là ông cũng không rõ ràng lắm. May thay, hôm nay rốt cuộc cũng có thể lên tầng hai tìm kiếm tư liệu rồi.
Khi quyết định mang Trần Duệ lên tầng hai, Turia cũng có cân nhắc của mình. Đồ đệ này của mình có thiên phú rất mạnh nhưng có lẽ do sinh ra ở chỗ hẻo lãnh cũng như gặp phải một thầy giáo vỡ lòng không đến đâu mà nó còn nhiều thứ chưa hiểu hết, trong một thời gian ngắn cũng khó có thể bổ sung được. Có lẽ bây giờ tốt hơn hết là để cho nó chậm rãi học tập và tiếp thu cải tiến trong hoàn cảnh và bầu không khí này.
Nói một cách chính xác hơn, bây giờ cần phải gia tăng khối lượng nó đọc được, mặc kệ là nó có hiểu hay không, cứ nhớ được rồi tính. Chắc chắn rồi sẽ có một ngày nó tự động học được tinh túy của chế khí học. Ngoài ra, tích lũy kiến thức từ những bộ sách này còn có thể khiến công năng của "ma nhãn" càng thêm hoàn thiện và chính xác. Không thể không nói đối với việc bồi dưỡng đệ tử, Turia vẫn là rất tận tâm.
Một vị đại sư có thể miễn phí mang theo đệ tử vào tầng thứ hai của đại thư viện xem xét, các chế khí sư khác muốn vào phải tiêu hao điểm cống hiến. Riêng tầng thứ ba, cho dù là đại sư cũng phải tiêu hao một khoản lớn điểm cống hiến mới có thể tiến vào.
So với tầng thứ nhất, số đầu sách ở tầng hai có ít hơn một chút nhưng nội dung ở đây lại càng cô đọng và cao thâm. Trần Duệ vẫn tiếp tục cái tốc độ đọc khủng khiếp của mình, quyển nào cũng không tha. Cái cảnh này khiến không ít chế khí sư chú ý, nhưng vì có đại sư Turia ở bên cạnh nên mọi người phần lớn đều cho rằng đây là nhiệm vụ đặc biệt của đại sư ban ra, không ai tiến lên tò mò. Sau một hồi náo nhiệt, sự chú ý của mọi người cũng không còn, dù sao thì tới nơi này là phải hao phí điểm cống hiến, chả ai muốn hao phí vô ích.
"Turia, đây là đệ tử mới của ông à?" Một thanh âm lạnh như băng truyền đến đây. Thì ra là một phụ nữ mặc đồ đen, đeo kính mắt, tương đối xinh đẹp, vóc người cao gầy, chỉ có khuôn mặt là khá lạnh lùng giống như mỗi người đều nợ bà mấy vạn hắc tinh tệ.
Trần Duệ liếc qua huy chương cấp đại sư trước ngực bà một cái rồi rơi xuống cô gái đang đi theo sau bà ta, hóa ra lại là Beruan! Nàng từng nói qua trừ thuộc da ra, nàng cũng có thiên phú cực cao tại phương diện trang sức đạo cụ cho nên cũng bái một vị cô giáo khác tại chế khí sư đồng minh của đế quốc Huyết Sát.
Vị nhân viên từng giúp Trần Duệ đăng kí thẻ thành viên kia giờ cùng hắn coi như là bạn tốt. Vị nhân viên tự xưng "vạn sự thông" này đã tiết lộ không ít tin tức bát quái, trong đó có chuyện liên qua đến vị đại sư tinh thông vật phẩm trang sức lâu năm này. Bà tên Maweina, nối tiếng là "lãnh diện nữ" (người phụ nữ mặt lạnh) của đồng minh, tính tình cổ quái. Maweina cũng thuộc vào danh sách những người không thể tiếp xúc.
Turia vừa thấy Maweina liền đứng lên cười nói: "Thì ra là đại sư Maweina. Lý Sát, mau tới đây ra mắt đại sư!"
Trần Duệ tiến đến cung kính khom người: "Xin chào đại sư Maweina."
Maweina cũng không để ý tới Trần Duệ mà tập trung vào bình rượu trong tay Turia, nhíu mày có chút căm ghét: "Mùi rượu trên người ông có vẻ càng ngày càng nặng rồi."
Không biết tại sao đại sư Turia vốn tùy tiện giờ ở trước mặt Maweina lại có vẻ như thấp hơn một cái đầu, có chút chột dạ mà nói: "Đây là rượu tử tương đặc sản của đế quốc Âm Ảnh do Lý Sát mang đến..."
Maweina trừng Trần Duệ một cái, đang muốn nói gì đó thì một giọng nói có chút quái quái vang lên: "Thì ra là do thu rượu của người ra mà đại sư Turia mới nhận đồ đệ, khó trách a."
Turia đang đứng yên thoáng một cái đã lạnh mặt đi: "Julius Aitken, ta chọn đồ đệ như thế nào là tùy ở ta, ông có tư cách gì mà chỉ chỉ trỏ trỏ?"
Tình huống ở giữa sân có chút đặc thù, Trần Duệ có nghe qua vị Julius đại sư này. Ông ta am hiểu về chế tác kim loại, từ tin tức một người nhiệt tình nào đó thì vị đại sư Julius nay hình như cũng có chút ý tứ với đại sư Maweina nhưng tiếc là người ta căn bản không để ý đến. Không hiểu có phải do quan hệ với Beruan hay không mà vị nữ tử mặt lạnh này lại có chút đặc biệt để ý đến Turia.
Một núi không chứa hai hổ, trừ khi là một con đực một con cái (Dịch: Ta vừa mới biết cái kiểu thuyết pháp này, để dành sau này sử dụng :) ) Hiện tại rõ ràng lại nhiều ra thêm một con cọp đực nữa thành ra chắc chắn hai con này phải là đối thủ một mất một còn với nhau rồi.
"Ngươi nhận đệ tử như thế nào đúng là không liên quan tới ta. Chỉ là gần đây ta cũng thu một đồ đệ khác tên là Oklo, mà tuổi trẻ thì cũng nên có chút cạnh tranh mới có tiến bộ. Chi bằng để hai tụi nó luận bàn một lần để xúc tiến tình cảm a. Thế này đi, nếu thua, ta chuyển cho ngươi năm nghìn điểm cống hiến,... Ài ... Xém tí là ta quên, ngươi vì rượu mà phạm sai lầm trong mấy năm nay nên hình như chỉ còn lại trên dưới một nghìn điểm thì phải,... Thật là đáng thương mà! Ok, nếu ngươi thua thì chỉ cần đưa ra một nghìn điểm, coi như để ngươi chiếm tiện nghi đi. Sao, chơi không?"
Mấy lời nói móc này của Julius có ý muốn hạ thấp Turia trước mặt Maweina và nọi người. Đại sư Turia tức giận đến đỏ cả mũi, chẳng qua ông cũng biết cái thằng Oklo kia cũng là một thiên tài, từng được hội trưởng Bet khen ngợi. Loại mặt hàng như thằng Lý Sát nhà mình căn bản là không thể sánh được, xem ra lần này chỉ có thể nhẫn nại nén giận rồi.
"Sao? Nhát gan thế à? Ngay cả luận bàn cũng không dám?"
Julius Aiken lại tiếp tục gây hấn. Beruan chứng kiến cha mình chịu nhục như thế liền tức giận nắm chặt hai tay, mặt mày đỏ ửng, tuy nhiên nàng cũng biết cho dù là bản thân ra trận cũng không phải là đối thủ của Oklo nói gì đến Lý Sát.
Ngay thời điểm này, Trần Duệ lại đột nhiên mở miệng: "Được rồi thầy ạ, không phải là thầy muốn dẫn con lên tầng ba để mở mang kiến thức sao? Vừa lúc lại có người tặng không điểm cống hiến cho thầy trò mình."
Mặc dù là đại sư nhưng để thu hoạch được điểm cống hiến cũng không phải dễ dàng gì. Turia từng có hứa qua sau vài ngày sẽ mang Trần Duệ đi tầng thứ ba xem vài bữa, nhìn ra ông cũng vì thằng đồ đệ này mà bỏ ra không ít tâm huyết. Trần Duệ cũng không phải là một người không biết tốt xấu, cũng biết đạo lí "ăn một quả, trả cục vàng". Hôm nay thằng Julius này tự dâng đến cửa sao có thể lãng phí, vừa lúc mượn hoa hiến phật.
Turia đang ngạc nhiên thì lại nghe thấy vị đồ đệ mới thu này nói tiếp: "Còn vị đại sư heo này ("trư đại sư": Tên của Julius đọc trong tiếng hoa là /Zhū lì/(朱利), chữ đầu phát âm giống như chữ /Zhū/(猪) mang nghĩa "con heo" (trư)), con cũng chỉ mới bái sư nên thầy con cũng mới kịp dạy bảo một ít thuật giám định mà thôi, không biết ngài còn dám so không? Xin lỗi, con đến từ nông thôn nên cũng không biết cách ăn nói, mong ngài tha thứ.
Thật ra, nếu Trần Duệ bày ra năng lực chính thức của mình thì khẳng định có thể làm cho vị đại sư tên Julius kia không ngẩng đầu lên nổi nhưng dù sao cũng phải hạn chế vì thân phận hiện tại. Tuy nhiên, chỉ riêng cái thiên phú "ma nhãn" này cũng đủ để hung hăng làm bọn hắn xấu mặt một phen.
"Hừ, nếu như sư phụ của ngươi có gan thì chúng ta cũng sẵn sàng xem một chút trình độ giám định mới học của ngươi thôi!" Julius đã nhận thấy thái độ vô lễ của thằng học đồ trước mắt, còn có vẻ là cố ý. Tuy nhiên, nông dân cũng là nông dân, còn chưa nghe thấy danh tiếng thiên tài của Oklo.
Oklo là thiên tài mới nổi của đồng minh, tinh thông hai hệ chế tác kim loại và đồ trang sức, đối với phân tích tài liệu cũng có một ít giải thích độc đáo, mà giám định vật phẩm cũng là một trong số những lĩnh vực mạnh mẽ nhất của hắn. Giờ này một thằng nhóc không biết trời cao đất rộng lại muốn so đấu ở lĩnh vực này thì thật là tự tìm đường chết.
Hai cha con Turia nhất thời sáng mắt lên, không nghĩ đến Lý Sát này lại còn có thủ đoạn này. Trong phút chốc đã kéo tỷ thí đến phương diện mình thông thuộc nhất. Có cái thiên phú "ma nhãn" nghịch thiên này thì năm nghìn điểm cống hiến coi như là xác định rồi.
Turia cũng không phải đứa ngốc, đảo mắt một cái rồi làm bộ ra vẻ trách phạt Trần Duệ, nhìn Maweina một cái rồi cắn răng nói: "Ai không có gan! So thì so!"
"Tốt! Đại sư Maweina cùng mọi người ở đây sẽ là người làm chứng!" Julius mừng thầm, hồn nhiên không biết người ta đã đào sẵn hố để mình xuống mà hắn cũng đã bước một bước vào hố rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.