Chàng Rể Ma Giới

Chương 654: Tín nhiệm

Điểm Tinh Linh

21/06/2013

Cuộc gặp gỡ giữa hai vị nữ hoàng khá thành công. Hội đàm ngày đầu tiên kết thúc trong bầu không khí hữu hảo.

Trong bí cung Đọa Thiên Sứ, Mejia nhìn "Guile" đã cởi bỏ áo choàng và mặt nạ, gật đầu nói: "Lola, cảm ơn!"

Thì ra "Guile" ở trước mặt Katherine lúc trước chính là do Lola giả trang. Dù sao, bình thường "Guile" vẫn luôn mặc áo choàng cho nên không có người được nhìn thấy rõ khuôn mặt hắn. Chỉ cần Mejia thừa nhận thì giả mạo không khó khăn gì.

"Ờ." Tiên nữ long tiểu thứ ứng một tiếng.

Mejia lại dời ánh mắt tới Isabella đứng một bên: "Ngươi sao rồi?"

"Tạm thời không chết được." Isabella ngáp một cái, nở nụ cười tùy ý. "Chỉ là hiện tại không có chuyện gì để làm, cả người trở nên lười biếng, suốt một ngày chỉ muốn ngủ thôi. Nhưng như thế cũng tốt, nếu như vào một ngày nào đó phải ngủ một giấc dài thì cũng có thể buông xuống tất cả."

Sau khi biết chuyện Isabella trúng ấn chú, Mejia bảo nàng tạm thời bỏ hết chuyện của Ám Bộ xuống, án tâm tĩnh dưỡng. Lần này, Isabella biết Katherine tới chơi cho nên đề ra chủ ý, để cho Lola thay Trần Duệ hóa thân thành Guile.

Bằng hữu của Lola rất ít, Athena là người thứ nhất, thứ hai là thiết kế trang phục kiêm chiến hữu trên giường - tiểu yêu nữ. Trong thời gian tĩnh dưỡng ở Thải Hồng sơn cốc, Isabella đã bộc lộ toàn bộ năng lực ngoại giao của mình, kiến lập được mối quan hệ tương đối hòa hợp với Lola. Lúc trước Lola cũng bảo hộ Mejia cho nên quan hệ với tỷ muộn Mejia cũng khá tốt. Đặc biệt là tiểu la lỵ, vì muốn luyện thành ma pháp bí thuật hệ ngực lớn nên Alice đã đặc biệt nịnh nọt, mở miệng một tiếng tỷ tỷ, ngậm miệng một tiếng lão sư khiến cho tiên nữ long tiểu thư không sinh ra nổi một chút cảm giác bài xích nào. Cho nên, lần này tiên nữ long tiểu thư đã đặc biệt dẹp chuyện thí nghiệm và tu hành qua một bên, đến nơi này giúp một tay.

"Lola, ngươi có nắm chắc thắng được vị Katherine đại đế kia không?" Isabella bảo Lola giả trang Guile: thứ nhất để chấn nhiếp Katherine. Thứ hai là tìm hiểu một chút về vị được xưng là đệ nhị cường giả ma giới này. Thứ ba là công khai tạo thế cho thân phận Trần Duệ, tương lai cho dù là phong tứ, làm việc hay ngay cả hôn sự với Mejia cũng đều sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Gần đây, đế đô đã có không ít những lời nghi vấn xung quanh vị hôn phu của nữ hoàng bệ hạ. Nếu như Mejia vẫn chỉ là lãnh chủ Ám Nguyệt thì sẽ không chịu nhiều ngăn cản như thế. Hiện tại, Mejia đã là vua một nước. Rất nhiều người cho rằng, làm vương phu của nữ hoàng bệ hạ tuy không có thực quyền gì nhưng cũng là tượng trưng cho một thân phận tối cao, dạng người có lai lịch bất minh như Guile thật không thích hợp. Cho nên, Mejia bệ hạ chắc hẳn nên tuyển chọn đối tượng khác trong vương tộc, như thế còn có thể bảo chứng một tia huyết mạnh duy nhất cho hậu duệ, bởi vì cường giả cao tầng rất khó sinh con.

Lần này, Lola không hề giả ngốc như cũ, nàng suy nghĩ một hồi rồi đáp: "Ta không biết."

Isabella và Mejia quay ra nhìn nhau một cái, trong mắt hai người đều mang theo vẻ kinh ngạc. Lola đã được công nhận là siêu cấp cường giả, đứng ở tầng thứ đỉnh phong ma đế. Trong trận quyết chiến với Hắc Diệu, nàng đại triển thần uy, giày vò hai long tộc ma đế đến chết đi sống lại. Hữu tể tướng Stiller Bhor - đệ nhất ma pháp sư đế quốc cũng là đệ tử ký danh của nàng. Hiện nay, tiên nữ long còn được thổ nguyên tố quân vương tặng thổ chi nguyên lực, cự ly tới quốc độ hóa của nàng lại gần thêm một bước... Không ngờ, lấy trình độ thực lực bây giờ của Lola mà cũng không dám chắc sẽ đánh bại được Katherine.

Katherine không chỉ thông minh mà còn rất xinh đẹp, có thực lực cường đại. Ma giới đệ nhị cường giả quả nhiên danh bất hư truyền. Vậy thì... vị đệ nhất cường giả Razen đại đế kia thì sao? Hắn đã đạt tới trình độ nào rồi?

"Thực lực của Katherine rất mạnh, không kém ta là mấy." Kính mắt của Lola chớp lên một đạo ánh sáng. "Không chỉ như thế, trong thiên phú của Aspen Maude còn có nguyên tố suy yếu, dùng ma pháp đối chiến với nàng rất phí sức, đối phó với Katherine thì còn khó hơn cả thể chất miễn dịch của hắc long. Thắng thua cụ thể hiện tại nói sẽ không chuẩn, phải chiến đấu rồi mới biết rõ. Nhưng ta có tự tin, chít ít ta sẽ không thua."

"Được rồi, bệ hạ của chúng ta chắc hẳn nên chuẩn bị ứng phó với dạ vũ vào buổi tối đi. Ta phải trở về ngủ đây, mệt chết đi được." Isabella gật đầu, ngáp một cái xong cũng không hành lễ mà trực tiếp đeo diện sa lên rồi đi ra ngoài.

Trong đôi mắt của Mejia lộ ra sự lo âu. Mặc dù là có lực lượng của ốc nguyên chi nhưỡng trấn áp nhưng trạng thái của Isabella dường như bắt đầu trở nên không ổn, rất có thể là triệu trứng trước khi phát tác của Quang Yên chi ấn.

"Yên tâm đi, chàng... nhất định sẽ về kịp."



Thanh âm của Mejia khiến cho Isabella đang đi đến cửa lớn chợt khựng lại, Mặc dù là khi nói đến Trần Duệ, hai người vẫn luôn là "tình địch" đọ sức lẫn nhau nhưng nữ hoàng bệ hạ và đầu lĩnh tình báo kỳ thực lại có một loại tình cảm và sự tín nhiệm kỳ dị. Cảm giác giống như tri kỷ này bắt đầu từ trận chiến Hắc Diệu thảo phạt Ám Nguyệt.

"Đúng, tên kia từ trước đến giờ vẫn không để cho chúng ta thất vọng." Lần này mở miệng nói là tiên nữ long tiểu thư vẫn thường xuyên giả ngốc. Một câu nói "chúng ta" đã bao hàm rất nhiều tầng ý tứ.

"Ừm." Isabella tùy ý ứng tiếng rồi lại tiếp tục bước đi. Thân thể của nàng lúc này đột nhiên có cảm thấy ấm áp dễ chịu, gió cũng không còn lạnh nữa.

Không gian bên kia, Trần Duệ cũng không biết đặc khu kinh tế mình sắp đặt đã phát triển nhanh chóng trong một thời gian ngắn như vậy. Hắn cũng không biết chuyện hai vị nữ hoàng bệ hạ đã chính thức gặp mặt nhau lần đầu tiên. Thực tế, khi ở Ám Nguyệt lãnh địa, nữ hoàng bệ hạ đổi tên thành Isis, giả mạo làm hộ vệ của sứ giả Âm Ảnh đã từng gặp mặt Mejia rồi. Sau đó, nàng còn bắt cả nhạc phụ đại nhân Azgalor của Trần Duệ về nữa.

Lúc này, hắn đang theo lời mời của Eliza, đi tới phòng của vị tiểu thư này. Ngoài phòng của Eliza đã không còn mấy Quang Minh kỵ sĩ hộ vệ nữa. Trần Duệ gõ gõ lên cánh cửa đang khép hờ, bên trong truyền ra tiếng nói: "Mời vào."

Trần Duệ vừa vào cửa liền nhìn thấy Eliza đang mặt một bộ quần áo trắng, lười biếng dựa trên ghế sofa, biểu lộ một loại phong tình khác hẳn ngày thường, Nhưng mà Trần Duệ cũng không có ý niệm gì trong đầu, hắn đứng từ xa hành lễ: "Eliza tiểu thư, chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng, Richard." Eliza ngồi dậy. "Đóng cửa lại đi."

Trần Duệ theo lời đóng cửa lại. Eliza buông tay, tỏ ý hắn ngồi xuống phía đối diện mình: "Richard, ta gọi ngươi tới đây là để cảm tạ ngươi. Tình huống ngày hôm quả quả thực là nguy cấp vạn phần. Nếu như không phải có lời nhắc nhở của ngươi, ta rất có thể đã bỏ mạng trong tay thích khách rồi."

"Eliza tiểu thứ không cần khách khí, đây là việc ta nên làm. Hơn nữa, với thực lực của tiểu thư... nói ra thật xấu hổ, ta vẫn không biết là thực lực tiểu thư cường đại như thế. Với năng lực của tiểu thư chắc cũng có thể hóa hiểm thành an."

Eliza khẽ cười, chần chừ một chút rồi nàng lại híp mắt nhìn Trần Duệ: "Ta cảm thấy hiếu kỳ một chuyện. Lúc đó, ngay cả tay cũng không cảm giác thấy tên hộ vệ kia có vấn đề gì, ngươi làm sao lại có thể phát hiện được."

Vấn đề này, Trần Duệ đã sớm có chuẩn bị, hắn nói: "Là thế này, tiểu thư chắc hẳn là biết tâm linh chi ngữ của ta có thể dùng để câu thông với ma thú. Lúc đó, lôi điểu trên vai ta cảm ứng được sát khí đến từ người tên hộ vệ kia, nó sinh ra sự sợ hãi cường liệt. Loại hiện tượng này từ trước đến giờ chưa hề phát sinh. Cảm thấy khác thường cho nên ta mới bất chấp tất cả mà hô lên như thế."

Rất nhiều ma thú có thiên phú cảm ứng mà nhân loại theo không kịp, huống chi lại là loại hàng lôi điểu cao cấp thế này. Giải thích này có thể nói là hợp tình hợp lý. Eliza gật đầu, không tiếp tục truy hỏi vấn đề này mà chuyển lời nói: "Mặc dù thế nào thì ta vẫn cứ phải cảm tạ ngươi. Nhưng trước lúc đó, ta vẫn nên nói thẳng một chuyện. Thực ra... ta vẫn luôn có một chút hoài nghi với ngươi."

"Hoài nghi?" Trần Duệ biểu lộ một khuôn mặt kinh ngạc. Đây không hoàn toàn là giả trang, hắn đã sớm cảm giác được Eliza đang nghi ngờ mình nhưng hắn không nghĩ tới làm sao mà nàng lại đi nói thẳng ra như thế này.

"Từ nhỏ ta đã có thiên phú về tinh thần rất cường đại, có thể nhạy bén cảm ứng được tinh thần ba động, thậm chí là biến hóa rất nhỏ của tâm lý. Tỷ như, cái tên huân tước Wali kia ngấp nghe với thân thể của ta. Cái tên thành chủ mập kia có dục vọng cực độ với quyền lực. Lại tỷ như, cái tên thần điện kỵ sĩ tương lai nào đó thực ra cũng có chút tâm tư nào đó với ta nhưng chẳng qua vì suy xét rất nhiều vấn đề nên hắn mới luôn ẩn tàng trong đáy lòng... Những tâm tình này đều không giấu nổi cảm giác của ta."

Nói tới đây, Eliza nhìn thẳng vào Trần Duệ, chậm rãi nói: "Chỉ có ngươi! Án chiếu theo lời ngươi nói thì với xuất thân của ngươi chắc hẳn phải có dục vọng theo đuổi rất nhiều thứ nhưng ta lại cảm thấy người 'không cầu gì cả' hoặc là nói 'không quan tâm gì hết'. Cho nên, ta vẫn luôn hoài nghi ngươi, thậm chí ta còn hoài nghi ngươi là gian tế do địch nhân phái đến... Mãi cho đến khi vào thời khắc then chốt, ngươi lại lên tiếng nhắc nhở ta, cứu ta một mạng. Điều này đã xóa bỏ nghi ngờ của ta đối với ngươi."

Trần Duệ cảnh giác, thì ra là do nguyên nhân này. Lúc đầu, Samuel từng dùng thuật Trân Tri Nhãn phá bỏ ngụy trang của hắn. Hiện tại, Eliza lại có cảm ứng lực kinh khủng này. Thế giới nhân loại cũng có được những người có trí tuệ và thiên phú siêu phàm, không thể xem nhẹ. Sau này, hắn nên hành sự cẩn thận một chút.

Chẳng qua, lần này vì suy xét cho kế hoạch mà lên tiếng nhắc nhở vừa vặn đã loại bỏ hoài nghi của Eliza dành cho mình. Đúng là mèo mù vớ cá rán, chó ngáp phải ruồi.



"Tất cả những gì tiểu thư cảm ứng được... ta nghĩ là do liên quan đến tâm linh chi ngữ..." Trần Duệ nở nụ cười khổ: "Khiến tiểu thư chê cười rồi, ta đã trả qua rất nhiều chuyện cũng gặp rất nhiều thất bại, kể cả là về phương diện tình cảm, cho nên có chút gì đó..."

"Ồ? Có phải là liên quan đến tinh linh kia hay không?"

Trần Duệ thuận thế gật đầu: "Một khắc khi nàng chết kia, ta cảm giác được lồng ngực như vỡ tung ra, tất cả mọi thứ của mình như bị hủy diệt. Mãi cho đến sau khi ta tỉnh lại rồi, cũng không biết vì sao ta hầu như mất hết cảm giác với những nữ tử khác. Có thể là một loại tinh thần ám thị nào đó nàng đã cho ta trước khi chết..."

Trần Duệ vốn muốn nói mình lúc đó biến thành một ông lão đầu tóc bạc phơ nhưng cuối cùng cảm thấy khẩu vị quá nặng đô cho nên chỉ dùng loại thuyết pháp mờ mịt sát vạch gôn vậy thôi.

Lần này đến lượt Eliza kinh ngạc. Vẻ mặt nàng có vẻ cổ quái, đặc biệt là ánh mắt nàng nhìn Trần Duệ lúc này, khiến cho hắn có xung động trợn trắng mắt: được rồi, cổ quái thì cổ quái. Còn hơn là để ngươi hoài nghi. Ca nhịn!

(Dịch: Không yêu nữ nhân... chẳng lẽ... )

"Ặc, nếu như chúng ta đã nói rõ ràng với nhau như vậy thì ta cũng không làm kiêu nữa. Richard!" Eliza không tiếp tục dây dưa ở vấn đề này nữa mà chính sắc hỏi: "Ta hy vọng ngươi có thể trở thành trợ thủ đắc lực của ta. Ta nhất định sẽ trọng dụng ngươi. Đây không chỉ đơn giản là cảm tạ mà cũng là một loại thừa nhận, chỉ ngươi mới có thể có được nó. Ngươi có thể ở lại thành Garden, cũng có thể đi vương đô. Ta bảo chứng, không quá ba năm, ngươi sẽ trở thành Quang Minh kỵ sĩ trưởng, có lẽ còn có hy vọng tiến vào Bạch nhai. Cho dù ngươi không tính sau này suốt đời làm nhân viên thần chức nhưng lấy thân phận Quang Minh kỵ sĩ trưởng, thêm trợ lực từ ta nữa, như vậy ngươi có là vương tử của một vương quốc thì ta cũng có thể thỏa mãn tâm nguyện lớn nhất của ngươi."

Đối với "Richard" thì đây quả là một điều kiện khá dụ hoặc.

Đôi mắt Trần Duệ sáng ngời, khuôn mặt hơi động tâm, sau đó biểu tình lại sa vào do dự. Rất lâu sau, hắn cắn răng nói: "Xin lỗi, Eliza tiểu thư, điều kiện của người thật khiến cho ta động tâm nhưng đáng tiếc là ta đã thề trở thành tùy tùng cho Paul đại nhân. Ta vốn ký kết khế ước với Romana mục sư. Hiện tại mục sư đã chết, lực lượng khế ước đã được giải trừ, ta sẽ lưu khế ước này lại cho đại nhân Paul. Ta muốn tận mắt nhìn thấy Paul đại nhân chính thức trở thành thần điện kỵ sĩ rồi đem khế ước này tặng cho ngài ấy như một món quà. Đây là lời hứa của ta với Paul đại nhân."

Eliza nhíu mày: "Thúc phụ của ta là hồng y giáo chủ. Lão sư của ta là Quang Minh thánh nữ. Chẳng lẽ làm tùy tùng của ta còn không tốt hơn so với Paul sao?"

"Bối cảnh của Eliza tiểu thư vượt qua Paul đại nhân." Trần Duệ lắc đầu, lần này còn kiên quyết hơn cả lần trước: "Nhưng mà một tên tùy tùng chỉ vì lợi ích mà phản bội là chủ thượng thì cho dù Eliza tiểu thư có thể tín nghiệm nhưng ta cũng không còn mặt mũi nào mà ở bên cạnh tiểu thư."

"Richard, chấp niệm của ngươi làm cho ta cảm thấy kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy kính nể." Vẻ mặt Eliza phức tạp. "Có một tùy tùng thế này, ta không biết là nên chúc mừng hay là nên đố kỵ ngươi đây? Paul đại nhân của ta?"

Câu nói này vừa dứt, Paul đã chậm rãi đi ra từ phòng trong. Ánh mắt hắn lúc này nhìn về phía Trần Duệ không chút che dấu sự hân hưởng. Từ giờ khắc này, Trần Duệ biết, hắn đã hoàn toàn lấy được sự tín nhiệm của Paul, đồng thời cũng loại bỏ được giới bị của Eliza.

Eliza chắc là vẫn có lòng mời chào Trần Duệ. Loại dụ dỗ lấy xúc động để giữ tình, lấy lợi ích để thuyết phục không chỉ muốn lôi kéo Trần Duệ mà phần nhiều là làm cho Paul xem. Nàng chắc rằng đã biết chuyện Trần Duệ trở thành tùy tùng của Paul. Một khi Trần Duệ thật sự bị động tâm bởi những lợi ích kia, Paul khẳng định sẽ mất đi tín nhiệm với tên tùy tùng này, vậy thì nàng có thể chân chính trộm hắn đi. Đáng tiếc, nàng đã thất bại.

Thực ra, Paul và Eliza cũng không biết, mặc dù Paul đã thu liễm hơi thử nhưng Trần Duệ vẫn sớm biết hắn trốn trong phòng. Sở dĩ Trần Duệ nói như vậy là để trấn an nội tâm của Paul, thứ hai là xảo diệu kéo dài chuyện khế ước đến sau khi tiến vào Bạch nhai.

"Ngươi có thể về nghỉ ngơi, trợ thủ trung thành nhất của ta." Paul lần đầu tiên mỉm cười với Trần Duệ. "Ta và Eliza tiểu thư có một chút chuyện cần bàn. Đúng rồi, mấy ngày hôm nay ngươi nên tùy thời chuẩn bị rời đi. Trước hết, chúng ta sẽ về Long Hoàng đế quốc làm xong một số chuyện rồi sau đó ta sẽ dẫn ngươi tham gia chân tuyển thần điện kỵ sĩ ở Bạch nhai. Ta có thể bảo chứng, ở thánh sơn, ngươi sẽ tận mắt nhìn thấy ta tiếp nhận trường kiếm của thần điện kỵ sĩ. Đây cũng sẽ chính là thời khắc mà ngươi suốt đời khó quên."

Trần Duệ cũng nở nụ cười với Paul, cung kính khom người một cái rồi rời khỏi gian phòng. Trước lúc đi, trong lòng hắn còn không quên bổ sung một câu: đến lúc đó cũng sẽ phát sinh một chuyện làm cho ngươi cả đời khó quên, thần điện kỵ sĩ đại nhân đáng yêu của ta.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook