Chàng Rể Ma Giới

Chương 996: Triệu hoán cuối cùng

Điểm Tinh Linh

30/09/2014

“Nữ chủ nhân vĩ đại...” Vào thời khắc mấu chốt, trùng biến hình lại kinh sợ. “Ta sợ...”

“Nhanh lên!” Lola không khỏi tức giận, mặc dù hiện tại lực lượng của cốt tháp đã suy yếu, nàng nhân cơ hội để nắm giữ phòng hộ nguyên tố nhưng trong tay dù sao cũng không có mảnh vụn Thủy Nguyên phong hệ, dù sao cũng không thể trực tiếp chống lại “phần cứng” của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ, chỉ có thể lợi dụng căn nguyên phong hệ trong Lục Nguyên Tố quốc độ để mô phỏng ra. Muốn duy trì được lối đi này rất khó khăn, căn bản không thể trì hoãn nhiều.

“Chân Đâu Đâu mềm quá... không chuyển động được...” Rõ ràng là con hành tây không “chân” kia đã sợ hãy đến độ không dám cử động rồi.

Thomas thấy tình thế không ổn, vội huy động hai tay. Máu tươi chảy ra từ trên tay hắn rơi xuống nền tế đàn, thông đạo bắt đầu thu hẹp lại, vòng xoáy lửa xung quanh Lola cũng thít chặt lại.

“Muốn sống thì đi mau, nếu không chúng ta đều chết hết!” Lola cảm thấy áp lực gia tăng, vương miện Nguyên Tố Nữ Thần trên đầu tỏa sáng chói lọi, kiệt lực duy trì lực phòng hộ cho bản thân và con đường vừa tạo lên nhờ căn nguyên phong hệ. Loại tiêu hao này cũng rất lớn, hơn nữa, thời gian hữu hiệu của hồn binh cũng chỉ có nửa giờ, một khi mất hiệu lực thì không chỉ là kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ mà tính mạng của nàng và Đâu Đâu cũng gặp nguy hiểm.

Đâu Đâu rùng mình một cái, tuy ham ăn biếng làm nhưng nó cũng rất sợ chết, nếu như ngay cả mạng cũng không còn thì lấy gì để hết ăn lại nằm?

Trùng biến hình rốt cục cũng vực dậy được dũng khí, thân thể biến thành dạng dài như rắn, phóng về phía thông đạo.

Lực cản trong thông đạo rất mạnh, nhất là bên cạnh còn tỏa ra khí tức hủy diệt khiến thân hình trùng biến hình không ngừng bị phân liệt tan rã. Nếu như không phải có năng lực tái sinh siêu cường thì nó sớm đã bị phân thân toái cốt.

Đâu Đâu kiên trì vọt tới, không ngừng tái sinh không ngừng tổ hợp, chỉ cảm thấy thông đạo này dường như dài vô tận mà áp lực chung quanh ngày càng nhiều. Nó không khỏi khóc hô: “Không được, đau quá! Nữ chủ nhân, chủ nhân, cứu mạng!”

Trùng biến hình nhát gan tất nhiên là một nguyên nhân nhưng còn một nguyên nhân nữa đó là lối đi kia đã bị Thomas thi triển lực lượng đặc biệt. Nó ẩn chứa khí tức của chúa tể sợ hãi, phóng đại sự sợ hãi của người ta lên tận cùng. Sợ hãi càng nhiều thì lực sát thương càng lớn.

“Bùm!” Thân thể trùng biến hình nổ tung, vô số “khối vụn” đồng thời phát ra tiếng kêu khóc thảm thiết: “Đâu Đâu đại nhân không chịu nổi!”

Thanh âm của Lola từ xa vọng lại: “Thẻ vàng miễn phí của Công Chúa sơn trang.”

Vô số “khối vụn” đột nhiên im bặt rồi sau đó tụ lại biến thành hình cái tai, dường như muốn nghe rõ ràng hơn.

“Trong một tháng, cầm thẻ tới có thể mua hàng không cần trả tiền.” Mắt kính của tiên nữ long tiểu thư bỗng dưng lóe sáng một cái. “Cộng thêm mười thẻ vàng quà tặng của Công Chúa phường, mỗi tấm trị giá 888 hắc tinh tệ.”

Cái “lỗ tai” kia đã hoàn toàn xác nhận được mình thu được lợi tốt. Trong một tháng, ăn uống tùy nghi ở Công Chúa sơn trang! Còn cả mua đồ trị giá 888 hắc tinh tệ ở Công Chúa phường nữa! Quan trọng nhất đó là không mất tiền!

“Lỗ tai” chấn động. Chỉ trong tích tắc, mỹ thực và kim tiền tài vật tràn ngập khắp óc trùng biến hình. Ý thức này mãnh liệt đến nỗi khiến cho nỗi sợ hãi trong lòng nó bay biến hết.

“Lỗ tai” kia nháy mắt biến thành cái miệng cực lớn, tỏa ra khí thế trước nay chưa từng có, sau đó vọt về phía trước. Tất cả mọi thứ bên đường kia đều bị biến trở thành thức ăn, thông đạo cũng bị “cái miệng” này gặm cho rỗng huếch rỗng hoác.

Quá trình này thật ra rất hung hiểm. Thomas liều mạng thi triển bí thuật cho nên “cái miệng” cũng bị sứt mẻ nhiều nhưng đặc tính bất tử của trùng biến hình được phát huy vô cùng tinh tế, rất nhanh lại ngưng tụ về như cũ.

Trong mắt thật đẹp trai đại gia, những công kích này đã sớm bị hắn thôi miên biến thành mỹ thực và tài bảo. Cho nên nó đã dùng một khí thế hùng hổ hơn bao giờ hết để mà gặm cho sạch uống cho cạn. Càng bay về phía chủ tế đàn, cái miệng càng lớn hơn.

“Không!” Trong tiếng kêu tuyệt vọng đầy thảm thiết của Thomas, cái miệng kia nuốt luôn cả mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ vào.



Cơ hội tốt! Lola cảm giác phòng ngự chủ tế đàn nháy mắt đã hạ tới điểm thấp nhất, vòng xoáy lửa chung quanh cũng ảm đạm đi. Vương miện Nguyên Tố Nữ Thần hô ứng với thải quang trong đôi mắt tím của nàng, ma trượng Bí Ảnh trong trạng thái hồn binh được giơ cao lên!

Trên chủ tế đàn xuất hiện một chiếc cầu vồng, sau đó cả địa cung đều run rẩy. Vách núi chắc chắn xuất hiện vết rách kinh người, phía trên không ngừng có cự nham rơi xuống.

Một kích này ngưng tụ toàn bộ lực lượng của tiên nữ long, tổng hợp từ vương miện Nguyên Tố Nữ Thần, ma trượng Bí Ảnh, tinh vị gia thành, gia thành của tinh cấp cường hóa và uy lực của bán thần quốc độ. Chủ tế đàn mất đi sự thủ hộ của mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ cho nên không cách nào chịu nổi, lập tức bị chia năm xẻ bảy. Thomas đứng đó cũng chịu chung số phận.

Chủ tế đàn vừa nứt vỡ ra, những cốt tháp còn chưa bị Pagliuca phá hủy tự động sụp đổ, tầng huyết sắc quấn quanh đó tiêu tán không còn, con đường xác chết cũng bị hủy diệt. Hai Thâm Uyên Hồn biến thể kịch chiến với Trần Duệ nháy mắt phát nổ, hóa thành hạt bụi rơi lả tả trong không khí.

“Làm tốt lắm, Lola!” Trần Duệ mừng rỡ, nháy mắt đã xuất hiện bên người Pagliuca, vươn tay đỡ lấy thân hình sắp đổ kia. Pagliuca đã sớm biến thành huyết nhân, Trần Duệ nhìn mà giật mình, vội vàng rót dược tề cho hắn.

“Xong rồi sao? Không hổ là nữ nhân điên...” Độc long chiến đấu hôm nay là dựa vào tín niệm và quyết tâm cao độ. Khi chủ tế đàn bị phá, áp lực biến mất thì lực lượng chèo chống cũng tan theo, hai chân hắn lập tức mềm oặt xuống. Nếu như không phải Trần Duệ đỡ thì hắn đã ngã sấp xuống đất rồi.

Lúc này, Đâu Đâu đã thoát khỏi trạng thái anh dũng vô địch. Trùng biến hình đại gia bị thương khắp mình mẩy, không còn đủ sức lực để nhảy nữa, đành phải bò bò như con sâu lông. Thật vất vả nó mới tới được trước mặt nữ chủ nhân.

Ngôn ngữ cơ thể biểu lộ quá phong phú, như muốn nói rằng một con trùng sắp tử vong đang muốn thỏa mãn ước nguyện cuối cùng trong đời.

Kích vừa rồi Lola dùng hết toàn lực, tiên nữ long tiểu thư vẫn còn đang thở hổn hển. Thấy bộ dáng thế thảm của trùng biến hình, đôi mắt màu tím khẽ chớp chớp, vài tấm thẻ màu vàng kim lóng lánh xuất hiện trong tay. Đâu Đâu “sắp chết” sáng mắt lên, há miệng nhả ra một mảnh tinh thể màu ố vàng, đúng là mảnh vụn Thủy Nguyên.

Mảnh vụn Thủy Nguyên dính đầy nước miếng của trùng biến hình khiến tiên nữ long tiểu thư nhíu mày. Trần Duệ dìu độc long đi tới không so đo nhiều, khẽ phất tay một cái, mảnh vụn Thủy Nguyên thổ hệ bay tới, thu vào trong kho hàng của siêu cấp hệ thống.

Đâu Đâu như nguyện lấy được những tấm thẻ kia, đồng thời biến ra vài bàn tay, đếm cẩn thận từng cái một. Sau khi xác nhận đã đủ mười tấm, nó mới hé cái miệng to đùng ra để cười. “Thẻ vàng của Công Chúa sơn trang! Thẻ ưu đãi 888 hắc tinh thệ của Công Chúa phường! Phát tài rồi! Đâu Đâu đại gia thật đẹp trai!”

Trùng biến hình cao hứng bừng bừng, quả thực tinh thần vô cùng phấn chấn, sung sức nhảy tưng tưng, trông nào có bộ dáng như sắp chết vừa rồi?

Thẻ vàng miễn phí của Công Chúa sơn trang? Thẻ tặng quà của Công Chúa phường? Trần Duệ sững sờ, đột nhiên nhớ đến bộ dáng trùng biến hình ban đầu ở Tử Vong chi hải khi đối chiến với thánh long Rodriguez, có vẻ giống nhau y hệt. Hắn lập tức giật mình, đợi đã, không đúng!

Cái gọi là “thẻ miễn phí” chính là loại thẻ số lượng có hạn dành cho khách quý của Công Chúa sơn trang trong những ngày đầu khai trương nhưng chỉ có hiệu lực hai năm, đến hiện tại thì đã sớm quá thời hạn.

“Thẻ quà tặng của Công Chúa phường” còn có thể dùng nhưng điều kiện phải là tích lũy chi tiêu được 8888 hắc tinh tệ, hơn nữa mỗi lần chỉ được hạn định có một tấm.

Được rồi, hình như trùng biến hình đã bị lừa đảo.

Trần Duệ liếc mắt nhìn Lola một cái, vừa vặn bắt gặp ánh mắt của tiên nữ long tiểu thư.

Tiên nữ long tiểu thư ranh mãnh chớp mắt, trong lòng người nào đó không khỏi xuất hiện hai chữ “gian xảo”, sau đó đồng tình liếc nhìn trùng biến hình.

Nhưng vào lúc này, trung tâm tế đàn vừa bị chia năm xẻ bảy kia đột nhiên bốc lên một tầng huyết vụ nồng đậm. Trùng biến hình vừa rồi vẫn còn cao hứng tung hô lập tức rùng mình, hàm răng va lập cập vào nhau. Không chỉ Đâu Đâu, ba người Trần Duệ đồng thời cảm thấy sợ hãi không ngừng lại được, dường như sắp có chuyện gì vô cùng khủng bố xảy ra.



Hiện giờ, Pagliuca mất sức chiến đấu, Lola thì gần như tiêu hao tất cả lực lượng bởi vì một kích kia. Dưới tình huồng bình thường, Đâu Đâu có thể gạt qua bột bên, người còn lực chiến đấu duy nhất chỉ còn Trần Duệ thôi.

Trần Duệ hét lớn một tiếng, chắn trước người tiên nữ long và độc long. Trong biển tinh thần, hơn trăm con viêm long cuồng bạo gào thét phi ra, phóng về phía huyết vụ.

Huyết vụ vẫn như thế, Viêm Long Gào Thét không mang lại chút lực trùng kích nào với nó cả.

Thủy triều hồng long cuồng bạo nháy mắt đã xông vào huyết vụ, sau đó biến mất không còn tăm tích.

Đá chìm đáy biển, trong đầu Trần Duệ đột nhiên xuất hiện bốn chữ này.

Giữa hồng vụ quỷ dị xuất hiện một đôi mắt. Trong tích tắc đó, hồng quang chói mắt phát ra, vô số cự thú hình rắn khổng lồ vừa rồi lại ào ào quay ngược về phía mọi người.

Sắc mặt Trần Duệ đại biến, Viêm Long Gào Thét bị bắn ngược trở lại!

Lola phản ứng nhanh nhất, ma trượng Bí Ảnh huơ lên, một vòng tròn thải hồng xuất hiện chắn phía trước bầy viêm long. Chỉ là thải hồng mới ngăn được một lát đã bị viêm long cắn nát bấy.

Nhưng mà vài giây ngắn ngủi đó đã đủ để Trần Duệ thi triển Phong Tinh dung hợp, đưa Lola, Pagliuca và Đâu Đâu vào đài Phong Tinh.

Lúc này, bầy viêm long đã bao phủ Trần Duệ. Địa cung mất đi lực phòng ngự của chủ tế đàn nên không ngừng rung lắc kịch liệt, nhiều chỗ còn bị sụp lún.

Hồng viêm cuồng bạo rốt cục cũng bị dập tắt. Ma pháp đăng trong địa cung dưới trùng kích cường đại kia đã bị tắt hơn phân nửa. Ma pháp đăng ở thế giới loài người khác với ma giới, nó là lực lượng quang hệ tinh khiết, rất dễ dàng bị quấy nhiễu mà nát bấy.

Nhờ ánh đèn hôn ám có thể thấy, mặt đất bị phá hủy cực độ. Một bóng người vẫn bình yên đứng vững, chỉ là áo giáp trên người đã bị tàn phá biến mất không còn, khí thế cũng giảm trên phạm vi lớn.

Nếu như không phải có quy tắc thời gian và năng lực “Hóa Ruồi” thì Trần Duệ vừa rồi đã tự tan biến dưới tuyệt chiêu của mình rồi.

Trong huyết vụ, một đôi mắt xanh biếc phát ra ánh sáng khiếp người. Đôi mắt này trông thật quen thuộc, giống như gã “người quen” ở lòng đất thành Hậu Thổ.

“Chúng ta lại gặp nhau rồi, chúa tể sợ hãi Naxos Baher.” Trần Duệ đột nhiên tán đi tất cả lực lượng, nhìn qua chỉ có thực lực sĩ cấp (cao giai ác ma). Hắn yếu ớt ngồi xuống đất, nói: “Cùng là hình chiếu nhưng ngươi yếu hơn Kuiliannuo rất nhiều, tại vì chủ tế đàn này bị phá à?”

Con mắt màu xanh biếc hơi lóe lên, tập trung nhìn vào Trần Duệ.

Trần Duệ cảm tưởng như bản thân là một con ếch, đang bị một con rắn độc rình mò, vô số ý nghĩ sợ hãi tuôn ra trong lòng. Nhưng mà hắn lại nở nụ cười rất tươi: “Thật ra ta còn rất nhiều bí mật muốn nói nhưng trước đó ngươi có thể ôn chuyện với... lão bằng hữu của mình đi.”

Trên tay hắn có một chiếc huy chương, Thánh Hoàn huy chương. Trong tích tắc tránh thoát khỏi viêm long vừa rồi, hắn đã kích hoạt lực lượng của chiếc huy chương đó.

Vừa dứt lời, bầu trời bao la bị phong bế đột nhiên chiếu xuống một cột sáng chói mắt. Cột sáng tràn đầy lực lượng thần thánh mà cường đại, trong ánh hào quang đó, một bóng người dần trở nên rõ ràng, sau lưng là mười hai cánh chim trắng noãn.

Một trong ba vị thiên sứ tối cao, Rafael!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Ma Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook