Chương 512: Chiến đấu toàn lực
Đang cập nhập
14/10/2021
“Người khổng lồ” lạnh lùng nhìn anh, trong mắt là vẻ khinh thường: “Tao nói rồi, mày không xứng.”
“Người khổng lồ” hoàn toàn không để Trần Xuân Độ vào mắt, tên rác rưởi không nổi bật này mà cũng muốn chiến với hắn? Đúng là nực cười!
Trần Xuân Độ không nói gì, đột nhiên ném ra một điếu thuốc!
“Người khổng lồ” khinh thường, nhẹ nhàng bắt lấy điếu thuốc… Nhưng khi đang bắt lấy thì cánh ta hắn run lên, không bắt được điếu thuốc! Vì hắn bị sức mạnh kinh khủng của điếu thuốc làm cho cánh tay tê dại!
Mắt “người khổng lồ” cực kỳ nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, không còn vẻ giễu cợt như trước nữa!
“Bây giờ đã xứng chưa?” Trần Xuân Độ nhìn hắn đầy hứng thú, anh đang khiêu khích hắn!
Vẻ mặt “người khổng lồ” trở nên man rợ, hắn quát lạnh một tiếng rồi tung cước đạp về phía Trần Xuân Độ: “Tự tìm cái chết!”
Một tia sáng lạnh xẹt qua, thân hình “người khổng lồ” loé lên, một chiêu sát phạt kinh hoàng!
Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, Tô Loan Loan nhìn anh, anh nở nụ cười khẽ, vẫy tay với cô ta: “Cô bảo vệ Kim Huyên cho tốt, chuyện ở đây cứ giao cho tôi…”
Trần Xuân Độ còn chưa nói xong, “người khổng lồ” đã xuất hiện sau lưng anh, bất chợt đập một cái!
Trần Xuân Độ bay ngược ra, đáp xuống đất ở nơi xa!
“Không!” Lê Kim Huyên vô thức hét lên.
Mà “người khổng lồ” đã giơ con dao găm lên, ném về nơi xa.
“Tổng giám đốc Lê, cô không được qua đó, ở đó quá nguy hiểm!” Tô Loan Loan ngăn Lê Kim Huyên lại.
Con dao găm đâm về phía cổ họng Trần Xuân Độ như một nhát kiếm sấm sét! Một nhát chí mạng!
Một nụ cười khẽ lướt qua khoé miệng Trần Xuân Độ, thậm chí anh còn lười tránh, chỉ giơ tay lên!
Sức mạnh đáng sợ của con dao găm lập tức biến mất, nó bị đánh chuyển hướng, lao vào không trung!
“Người khổng lồ” lảo đảo đi về phía trước, hắn cực kỳ hung ác đột nhiên quay người đâm một nhát!
Trần Xuân Độ lại giơ tay lên đập, con dao lại bị đánh bay ra ngoài…
Vẻ mặt “người khổng lồ” thay đổi đáng kể, hắn đột ngột lăn về phía sau, nhặt con dao găm của mình lên với tộc độ nhanh như chớp. Vẻ mặt hắn lạnh lùng! Hắn là “người khổng lồ”! Dao của hắn chưa tưng bị đánh bại! Nhưng hôm nay… dao của hắn lại bị một chưởng đánh bay? Đây là một chuyện cực kỳ đáng xấu hổ!
Vẻ mặt “người khổng lồ” liên tục thay đổi, một luồng sát khí phóng ra, đó chính là luồng khí tức đáng sợ của “người khổng lồ”!
Hắn chậm rãi nâng con dao găm trong tay lên, lòng bàn tay khẽ lướt qua dao găm, trong mắt hiện lên sát khí đáng sợ: “Bao nhiêu năm nay, mày là người đầu tiên ép tao phải dốc hết sức lực, được chết trong tay tao là vinh hạnh của mày!”
“Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì đánh, giả vờ gì nhiều!” Trần Xuân Độ tỏ vẻ không kiên nhẫn.
“Chết đi!” Ánh sáng lạnh xé rách không trung! Ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ không gian tràn ngập một luồng sát khí mạnh mẽ kinh người!
Ánh sáng lạnh lao ra nhanh như chớp, bắn về phía TAHØÚtýF=ÐÆß;ìµ$´u×bÛXp׳ eÞ°mÖ÷7{ARÃÊX3ð,cÓ»ü±¤o]×í xíR±þ?£oíþm¤YI<â<Å·Î(¿þgù+~`6Z¼_(c£ g8 æp[nrV [email protected]ÿ¯c«#°ÓäóDi.pÜ|"5b`z ñû'ª 8t,¡ObOÑFªyÓÈ ?ÝB±ün·d?2Í[Î,ÄÙí0ý[email protected]¤ùFÚÍ¡³á= zòïàñ9}UѼ ' MþEk×ÌÎÇ:ÚZ >¶³â('ÏÎåHôCr7Î'~¶ì^¸¤ªèòÄ»M´³.qd1ßn÷!`CÿàâIë ÈmmV©aNµãUS,¿FÖW6þ( WZÍÛÝ®ì*%6ÌØO§Uq³Òý,á¦-næ¥.B©ÿ¶æϪiJ !×á½Ü±¡ÿä÷Ã`t(ÞKÁÿ´ÿuã¼Ñ¤Ç5u#Ô»O/â'ϼ1µÔâR>Ä»w»g áÀö2ÛÝxºâ@*M7©¢'(yÂ#I%Uñ+}4_ÉÖ¯ [ÊXWQz¾¶Sro HÕ¡WAè1ÂSÂÙ:êðËË¢@)NºáOPý£$Ü'è7=ËÔ± Õ¥ò
Vẻ mặt ângÆ°á»i khá»ng lá»â thay Äá»i: âà mà y là gì?â
Äá»t nhiên, trên cá» ângÆ°á»i khá»ng lá»â xuất hiá»n má»t vết máu nhá», mắt thÆ°á»ng không thá» nhìn ra!
Ngay sau Äó, sắc mặt ângÆ°á»i khá»ng lá»â thay Äá»i, không thá» tin Äược! Hắn ÄÆ°a tay sá» và o vết thÆ°Æ¡ng!
NhÆ°ng khi hắn sá» và o, Äầu hắn từ từ di chuyá»n, theo bá» mặt cắt của vết thÆ°Æ¡ng, từ từ rÆ¡i xuá»ngâ¦
âBá»ch!â Äầu rÆ¡i xuá»ng Äất⦠tách ra khá»i ngÆ°á»i! âNgÆ°á»i khá»ng lá»â knock out!
Bầu không khà im lặng Äến Äáng sợ!
Trong nhà há» Lê, vẻ mặt Lê Thần VÅ© hoá Äá vì kinh ngạc, anh ta Äứng báºt dáºy, vẻ mặt sá»ng sá»t, không thá» tin Äược!
âNgÆ°á»i khá»ng lá»â chết rá»i? Sao có thá»? Chuyá»n nà y là m sao có thá»?
âÄược chết trong tay tao, mà y cÅ©ng có thá» tá»± hà o.â Trần Xuân Äá» lãnh Äạm nhìn lÆ°á»t qua thi thá» tên ângÆ°á»i khá»ng lá»â, cháºm rãi nói.
Äúng thế! Äược chết trong tay Long Vong Äủ Äá» khiến ângÆ°á»i khá»ng lá»â tá»± hà o⦠Äó là sá»± vinh dá»± to lá»n! Chủ của long há»n, Long VÆ°Æ¡ng! Äó là sá»± tá»n tại Äáng sợ là m rung chuyá»n toà n bá» thế giá»i hải ngoại! Äó⦠là thế giá»i mà cả Äá»i nà y nhân váºt tôm tép nhÆ° ângÆ°á»i khá»ng lá»â không thá» vá»i tá»iâ¦
Trần Xuân Äá» vứt con dao cao râu, xoay ngÆ°á»i rá»i Äi, vô cùng lạnh lùng lãnh Äạm, nhÆ° thá» Äang á» bên ngoà i sá»± viá»c.
Trần Xuân Äá» cháºm rãi trá» lại bên cạnh Lê Kim Huyên, ná» nụ cÆ°á»i nhẹ nhà ng: âXin lá»i Äã Äá» em chá» lâu.â
Äôi mắt xinh Äẹp của Lê Kim Huyên vẫn Äá» Äẫn, cô vẫn chÆ°a phản ứng lại trÆ°á»c cảnh tượng Äẫm máu vừa rá»i.
Sau khi trá» vá» khách sạn, Lê Kim Huyên không thá» bình tÄ©nh lại Äược, rá»t cuá»c cô không nhá»n Äược nữa bèn há»i Tô Loan Loan: âRá»t cuá»c Äã xảy ra chuyá»n gì?â
Tô Loan Loan sá»ng sá»t, sau Äó cháºm rãi lắc Äầu: âTôi cÅ©ng không rõ, tên sát thủ Äó hẳn là có lai lá»ch rất lá»n.â
âTrần Xuân Äá» Äâu?â Lê Kim Huyên há»i.
âAnh ấy nói muá»n Äi tra thân pháºn tên sát thủ kia.â Tô Loan Loan Äáp.
âThân pháºn?â Lê Kim Huyên nhÃu mà y: âAnh ấy có thá» tra ra Äược gì?%!1Ð̱u*ä=4ß"«ãmÊx4AÙTË" ^¡ÎÜ"|Ú1Í?]nÃñí@_ÂÔ{¬óÚAx50Lb"Û¢þÏ CæX¯uÏÎ%0¾Æ©w"ýþ ;åð}o1¦E?ÇáÆØî%¡ðÉ_¿NÜADÞt±ÇÛ!¦éZ[ì[Ðä¹rç nVÇÊd©¿VCýöm¡ojÅn¢ëoÂ^_/JÃkìôÊÑB³y6NPû¶Jç#ùÐáeBàç·,¾a¶+h×ZUÎbÕéýNð°KMIt¤ ÀË:ïåTÎMÒ6Õ»ùÏF~¦BÀºA5ÆYúî2Cæ: ;^à§sÁÀã¬d:ý TOÓ¯Ø4bYPô}T ô_×NTdI|ðÛ¼Öá×æC¢^C¼Ô&~/rÝË`äc8Qo³ÉÆ+ãÖÉVÏ °ÊbéÖùÈÐXG¸i.OÅ8».¦sîSØ8îÖ¦æiè¢é"ëµfT)0ü¡[email protected]½H öpÕag7*3Ó#fïw1ºø,È7 -®ÃDÚwXôBâ(Ç4 /X~áiHµì½é¥Ä¼oì Fäv_¤~kx{bm,1ítnÇ·Ï/%>@&ŹcBË È?by4F"Ò¡ kÀ¹âw ¢P§§$«k]ÝØåø-KDÕñsÖųU¢ÖóûûN9ýs³xµ®p¤qÈÂÙ-6½ÃñL¼®nzͲ°¾Qg3`IÒcÊómLÏò?ʤ'KF|ÎÜ0r%qs[le°Î9o1fZ"ãÞñÖ;=ÄæÉV áÆíJHÌbÕùÙ²·w¯UÖlÑmÚEç-më.¯~ÝÌ÷k¡%9¹=7Uлþ91ÃF!8&BW±YR]§¢ SwÕ:mið¹}0ÜÀc¿DË;ÕT÷¤àI°ÿÿ/80_©z68]ï£m+êHÎô»Â®u£PÈ(Uð4½O¨à}"0öµ^¥UDÍÁá,#½åôÍ[email protected]7IÍôÂmQR¼sÚ[)Ë[Ð,Dðb梺©8ª ¶ý3îqtcl`îÙ®0«ÒKäM¯q$Ö9§²K#Ãu®ÂW°ÙÄoFî¶~²´ÞRå¶Î-B!_¤*ñاëVE®ÙÊ)& -zán!¯#áïèYS4khfq(Z/ɱûøøÌ¥WÿéÖÑQg`íOví%/_ltZ]@¾&©|BYN6¯ê¯©VdVDû±O³;¯jûϧiBç+|Å>½:@±·Á®ÊªiÉU
“Người khổng lồ” hoàn toàn không để Trần Xuân Độ vào mắt, tên rác rưởi không nổi bật này mà cũng muốn chiến với hắn? Đúng là nực cười!
Trần Xuân Độ không nói gì, đột nhiên ném ra một điếu thuốc!
“Người khổng lồ” khinh thường, nhẹ nhàng bắt lấy điếu thuốc… Nhưng khi đang bắt lấy thì cánh ta hắn run lên, không bắt được điếu thuốc! Vì hắn bị sức mạnh kinh khủng của điếu thuốc làm cho cánh tay tê dại!
Mắt “người khổng lồ” cực kỳ nghiêm nghị, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ, không còn vẻ giễu cợt như trước nữa!
“Bây giờ đã xứng chưa?” Trần Xuân Độ nhìn hắn đầy hứng thú, anh đang khiêu khích hắn!
Vẻ mặt “người khổng lồ” trở nên man rợ, hắn quát lạnh một tiếng rồi tung cước đạp về phía Trần Xuân Độ: “Tự tìm cái chết!”
Một tia sáng lạnh xẹt qua, thân hình “người khổng lồ” loé lên, một chiêu sát phạt kinh hoàng!
Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, Tô Loan Loan nhìn anh, anh nở nụ cười khẽ, vẫy tay với cô ta: “Cô bảo vệ Kim Huyên cho tốt, chuyện ở đây cứ giao cho tôi…”
Trần Xuân Độ còn chưa nói xong, “người khổng lồ” đã xuất hiện sau lưng anh, bất chợt đập một cái!
Trần Xuân Độ bay ngược ra, đáp xuống đất ở nơi xa!
“Không!” Lê Kim Huyên vô thức hét lên.
Mà “người khổng lồ” đã giơ con dao găm lên, ném về nơi xa.
“Tổng giám đốc Lê, cô không được qua đó, ở đó quá nguy hiểm!” Tô Loan Loan ngăn Lê Kim Huyên lại.
Con dao găm đâm về phía cổ họng Trần Xuân Độ như một nhát kiếm sấm sét! Một nhát chí mạng!
Một nụ cười khẽ lướt qua khoé miệng Trần Xuân Độ, thậm chí anh còn lười tránh, chỉ giơ tay lên!
Sức mạnh đáng sợ của con dao găm lập tức biến mất, nó bị đánh chuyển hướng, lao vào không trung!
“Người khổng lồ” lảo đảo đi về phía trước, hắn cực kỳ hung ác đột nhiên quay người đâm một nhát!
Trần Xuân Độ lại giơ tay lên đập, con dao lại bị đánh bay ra ngoài…
Vẻ mặt “người khổng lồ” thay đổi đáng kể, hắn đột ngột lăn về phía sau, nhặt con dao găm của mình lên với tộc độ nhanh như chớp. Vẻ mặt hắn lạnh lùng! Hắn là “người khổng lồ”! Dao của hắn chưa tưng bị đánh bại! Nhưng hôm nay… dao của hắn lại bị một chưởng đánh bay? Đây là một chuyện cực kỳ đáng xấu hổ!
Vẻ mặt “người khổng lồ” liên tục thay đổi, một luồng sát khí phóng ra, đó chính là luồng khí tức đáng sợ của “người khổng lồ”!
Hắn chậm rãi nâng con dao găm trong tay lên, lòng bàn tay khẽ lướt qua dao găm, trong mắt hiện lên sát khí đáng sợ: “Bao nhiêu năm nay, mày là người đầu tiên ép tao phải dốc hết sức lực, được chết trong tay tao là vinh hạnh của mày!”
“Bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì đánh, giả vờ gì nhiều!” Trần Xuân Độ tỏ vẻ không kiên nhẫn.
“Chết đi!” Ánh sáng lạnh xé rách không trung! Ngay khoảnh khắc đó, toàn bộ không gian tràn ngập một luồng sát khí mạnh mẽ kinh người!
Ánh sáng lạnh lao ra nhanh như chớp, bắn về phía TAHØÚtýF=ÐÆß;ìµ$´u×bÛXp׳ eÞ°mÖ÷7{ARÃÊX3ð,cÓ»ü±¤o]×í xíR±þ?£oíþm¤YI<â<Å·Î(¿þgù+~`6Z¼_(c£ g8 æp[nrV [email protected]ÿ¯c«#°ÓäóDi.pÜ|"5b`z ñû'ª 8t,¡ObOÑFªyÓÈ ?ÝB±ün·d?2Í[Î,ÄÙí0ý[email protected]¤ùFÚÍ¡³á= zòïàñ9}UѼ ' MþEk×ÌÎÇ:ÚZ >¶³â('ÏÎåHôCr7Î'~¶ì^¸¤ªèòÄ»M´³.qd1ßn÷!`CÿàâIë ÈmmV©aNµãUS,¿FÖW6þ( WZÍÛÝ®ì*%6ÌØO§Uq³Òý,á¦-næ¥.B©ÿ¶æϪiJ !×á½Ü±¡ÿä÷Ã`t(ÞKÁÿ´ÿuã¼Ñ¤Ç5u#Ô»O/â'ϼ1µÔâR>Ä»w»g áÀö2ÛÝxºâ@*M7©¢'(yÂ#I%Uñ+}4_ÉÖ¯ [ÊXWQz¾¶Sro HÕ¡WAè1ÂSÂÙ:êðËË¢@)NºáOPý£$Ü'è7=ËÔ± Õ¥ò
Vẻ mặt ângÆ°á»i khá»ng lá»â thay Äá»i: âà mà y là gì?â
Äá»t nhiên, trên cá» ângÆ°á»i khá»ng lá»â xuất hiá»n má»t vết máu nhá», mắt thÆ°á»ng không thá» nhìn ra!
Ngay sau Äó, sắc mặt ângÆ°á»i khá»ng lá»â thay Äá»i, không thá» tin Äược! Hắn ÄÆ°a tay sá» và o vết thÆ°Æ¡ng!
NhÆ°ng khi hắn sá» và o, Äầu hắn từ từ di chuyá»n, theo bá» mặt cắt của vết thÆ°Æ¡ng, từ từ rÆ¡i xuá»ngâ¦
âBá»ch!â Äầu rÆ¡i xuá»ng Äất⦠tách ra khá»i ngÆ°á»i! âNgÆ°á»i khá»ng lá»â knock out!
Bầu không khà im lặng Äến Äáng sợ!
Trong nhà há» Lê, vẻ mặt Lê Thần VÅ© hoá Äá vì kinh ngạc, anh ta Äứng báºt dáºy, vẻ mặt sá»ng sá»t, không thá» tin Äược!
âNgÆ°á»i khá»ng lá»â chết rá»i? Sao có thá»? Chuyá»n nà y là m sao có thá»?
âÄược chết trong tay tao, mà y cÅ©ng có thá» tá»± hà o.â Trần Xuân Äá» lãnh Äạm nhìn lÆ°á»t qua thi thá» tên ângÆ°á»i khá»ng lá»â, cháºm rãi nói.
Äúng thế! Äược chết trong tay Long Vong Äủ Äá» khiến ângÆ°á»i khá»ng lá»â tá»± hà o⦠Äó là sá»± vinh dá»± to lá»n! Chủ của long há»n, Long VÆ°Æ¡ng! Äó là sá»± tá»n tại Äáng sợ là m rung chuyá»n toà n bá» thế giá»i hải ngoại! Äó⦠là thế giá»i mà cả Äá»i nà y nhân váºt tôm tép nhÆ° ângÆ°á»i khá»ng lá»â không thá» vá»i tá»iâ¦
Trần Xuân Äá» vứt con dao cao râu, xoay ngÆ°á»i rá»i Äi, vô cùng lạnh lùng lãnh Äạm, nhÆ° thá» Äang á» bên ngoà i sá»± viá»c.
Trần Xuân Äá» cháºm rãi trá» lại bên cạnh Lê Kim Huyên, ná» nụ cÆ°á»i nhẹ nhà ng: âXin lá»i Äã Äá» em chá» lâu.â
Äôi mắt xinh Äẹp của Lê Kim Huyên vẫn Äá» Äẫn, cô vẫn chÆ°a phản ứng lại trÆ°á»c cảnh tượng Äẫm máu vừa rá»i.
Sau khi trá» vá» khách sạn, Lê Kim Huyên không thá» bình tÄ©nh lại Äược, rá»t cuá»c cô không nhá»n Äược nữa bèn há»i Tô Loan Loan: âRá»t cuá»c Äã xảy ra chuyá»n gì?â
Tô Loan Loan sá»ng sá»t, sau Äó cháºm rãi lắc Äầu: âTôi cÅ©ng không rõ, tên sát thủ Äó hẳn là có lai lá»ch rất lá»n.â
âTrần Xuân Äá» Äâu?â Lê Kim Huyên há»i.
âAnh ấy nói muá»n Äi tra thân pháºn tên sát thủ kia.â Tô Loan Loan Äáp.
âThân pháºn?â Lê Kim Huyên nhÃu mà y: âAnh ấy có thá» tra ra Äược gì?%!1Ð̱u*ä=4ß"«ãmÊx4AÙTË" ^¡ÎÜ"|Ú1Í?]nÃñí@_ÂÔ{¬óÚAx50Lb"Û¢þÏ CæX¯uÏÎ%0¾Æ©w"ýþ ;åð}o1¦E?ÇáÆØî%¡ðÉ_¿NÜADÞt±ÇÛ!¦éZ[ì[Ðä¹rç nVÇÊd©¿VCýöm¡ojÅn¢ëoÂ^_/JÃkìôÊÑB³y6NPû¶Jç#ùÐáeBàç·,¾a¶+h×ZUÎbÕéýNð°KMIt¤ ÀË:ïåTÎMÒ6Õ»ùÏF~¦BÀºA5ÆYúî2Cæ: ;^à§sÁÀã¬d:ý TOÓ¯Ø4bYPô}T ô_×NTdI|ðÛ¼Öá×æC¢^C¼Ô&~/rÝË`äc8Qo³ÉÆ+ãÖÉVÏ °ÊbéÖùÈÐXG¸i.OÅ8».¦sîSØ8îÖ¦æiè¢é"ëµfT)0ü¡[email protected]½H öpÕag7*3Ó#fïw1ºø,È7 -®ÃDÚwXôBâ(Ç4 /X~áiHµì½é¥Ä¼oì Fäv_¤~kx{bm,1ítnÇ·Ï/%>@&ŹcBË È?by4F"Ò¡ kÀ¹âw ¢P§§$«k]ÝØåø-KDÕñsÖųU¢ÖóûûN9ýs³xµ®p¤qÈÂÙ-6½ÃñL¼®nzͲ°¾Qg3`IÒcÊómLÏò?ʤ'KF|ÎÜ0r%qs[le°Î9o1fZ"ãÞñÖ;=ÄæÉV áÆíJHÌbÕùÙ²·w¯UÖlÑmÚEç-më.¯~ÝÌ÷k¡%9¹=7Uлþ91ÃF!8&BW±YR]§¢ SwÕ:mið¹}0ÜÀc¿DË;ÕT÷¤àI°ÿÿ/80_©z68]ï£m+êHÎô»Â®u£PÈ(Uð4½O¨à}"0öµ^¥UDÍÁá,#½åôÍ[email protected]7IÍôÂmQR¼sÚ[)Ë[Ð,Dðb梺©8ª ¶ý3îqtcl`îÙ®0«ÒKäM¯q$Ö9§²K#Ãu®ÂW°ÙÄoFî¶~²´ÞRå¶Î-B!_¤*ñاëVE®ÙÊ)& -zán!¯#áïèYS4khfq(Z/ɱûøøÌ¥WÿéÖÑQg`íOví%/_ltZ]@¾&©|BYN6¯ê¯©VdVDû±O³;¯jûϧiBç+|Å>½:@±·Á®ÊªiÉU
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.