Chàng Rể Phế Vật

Chương 700: Đối chiến với lão giả tóc trắng

Đang cập nhập

19/12/2021

Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa hội quán võ hiệp Thành phố T, một âm thanh thắng xe gấp vang lên!

Từng chiếc xe dừng trước hội quán võ hiệp.

Một đám con em nhà họ Tiêu vọt vào hội quán võ hiệp với khí thế nghiêm nghị, sát khí dày đặc ngút trời!

"Hỗn láo! Dám vô lễ với đại trưởng lão của chúng ta! Còn chưa cút mau?" Con cháu nhà họ Tiêu phẫn nộ quát!

Một đám người trực tiếp xông tới, kịch liệt oanh tập đám người võ hiệp Thành phố T!

Thành viên võ hiệp Thành phố T vốn không phải là đối thủ, tất cả đều bị đánh bay. Một tràng tiếng hét thảm vang lên, trong không khí nồng nặc mùi máu tanh!

Lão giả tóc trắng chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh đứng ở giữa sân giống như vô hình, đặt bản thân là người ngoài cuộc.

Mấy phút sau, toàn bộ võ hiệp Thành phố T hỗn loạn tràn ngập máu tanh... Khắp nơi trên đất đều là tiếng hét thảm, máu tươi không ngừng tuôn ra… lạnh lẽo không gì sánh được...

Con em nhà họ Tiêu đằng đằng sát khí đứng phía sau lão giả tóc trắng, cung kính nói: “Đại trưởng lão, đã thanh lý xong!"

Lão giả tóc trắng chậm rãi gật đầu, trong con ngươi mờ mịt thâm thúy.

"Gọi Trần Xuân Độ ra đây... bằng không, lão phu san bằng võ hiệp Thành phố T này." Giọng nói bình tĩnh của lão giả tóc trắng vang lên, bên trong mang theo lực rung động đáng sợ, không ngừng quanh quẩn giữa không trung!

Hiện trường tĩnh mịch đẫm máu!

Hạ Đình Đình run rẩy cầm điện thoại di động lên... bấm số điện thoại của Trần Xuân Độ...

...

Phòng làm việc tại tập đoàn Lê thị, Trần Xuân Độ đang ngồi trước máy vi tính chơi trò chơi bắn gà, đột nhiên anh nhận được điện thoại của Hạ Đình Đình.

"Ai? Nhà họ Tiêu ở Dung Thành?" Trần Xuân Độ nhận cuộc gọi, vùng xung quanh lông mày nhất thời gồ lên! Con mẹ nó nhà họ Tiêu này cứ nhất định phải dồn ép tới đường cùng! Năm lần bảy lượt tìm tới cửa gây phiền phức, Trần Xuân Độ thật sự không thể nhịn được nữa!

Nhưng lúc này anh cũng không còn cách nào, chỉ có thể vội vã chạy xuống lầu, lái xe nhanh như bay tiến thẳng đến hội quán võ hiệp Thành phố T...

Hai mươi phút sau, Maybach màu đen dừng ngay ở cửa hội quán võ hiệp Thành phố T.

Trần Xuân Độ lười nói nhảm với ông ta, thân thể trực tiếp vọt lên, rút lui trốn tránh!

Trong võ quán, hai đạo thân ảnh không ngừng qua lại!

Thân người Trần Xuân Độ nhanh như gió, liên tục xẹt tới xẹt lui tránh né!

Mà ở phía sau, sắc mặt lão giả tóc trắng lạnh như băng, sát phạt kinh khủng oanh tập đến!

Tất cả mọi người ở đây đều chấn động đến sững sờ! Bọn họ mở to hai mắt nhìn chằm chằm cảnh tượng trước mắt! Quả thực quá mức rung động!



Thân pháp lão giả tóc trắng nhanh như tia chớp, nắm tay giống như sát phạt đáng sợ kịch liệt rung động oanh tập đến!

Mà Trần Xuân Độ còn phản ứng nhanh hơn, thân thể như u linh thuấn di né tránh, vậy mà lại có thể tránh được tất cả oanh kích đáng sợ của đối phương!

...

Trong hội quán võ đạo, sát phạt kinh khủng không ngừng chấn động! Lão giả tóc trắng oanh tập liên tiếp, mà Trần Xuân Độ thì luôn luôn rút lui tránh né, anh vốn không có ý định nghênh chiến...

"Mẹ nó!" Trần Xuân Độ thực sự sắp phát điên rồi! Đ* m*! Giờ khắc này Trần Xuân Độ như muốn bạo phát!

"Là cậu đã đánh tộc nhân nhà họ Tiêu! Chết đi!" Lão giả tóc trắng tức sùi bọt mép, thân ảnh trực tiếp vọt lên, bắn thẳng về phía Trần Xuân Độ!

Cả người Trần Xuân Độ không phản ứng kịp, trực tiếp bị một quyền cực mạnh của lão giả tóc trắng đánh bay ra ngoài!

"Bịch!" Trần Xuân Độ ngã sấp xuống đất cách đó hơn mười mét... ngay cả mặt đất cũng đều nứt nẻ... cả người anh vô cùng hỗn loạn!

Anh đang muốn đứng lên... thân ảnh lão già tóc bạc bạo phát vọt tới lần nữa! Từ giữa không trung, một cước mãnh liệt giáng xuống!

"Ầm!" Mặt đất rạn nứt sụp đổ, một cái hố sâu hình người rất lớn hiện lên!

Cả người Trần Xuân Độ bị đánh hãm vào trong hố, nhìn hết sức bi thảm!

"Lão già... ông bị bệnh à?" Sắc mặt Trần Xuân Độ tái xanh dữ tợn, anh run rẩy bò dậy từ trong hố lớn... Còn chưa kịp phản ứng, cả người anh lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa!

"Nghiệp chướng! Dám đụng đến tộc nhân nhà họ Tiêu, đây chính là kết quả! Hôm nay, lão phu phế đi tứ chi của cậu để tế võ đạo của lão phu!" Giọng nói của lão giả tóc trắng băng lãnh dữ tợn, trong chớp mắt cả người ông ta phóng ra sát khí đáng sợ!

Trần Xuân Độ cũng nổi giận! Anh xoay người lăn một cái, từ dưới đất đứng bật dậy!

"Vù…" Một lần nữa, thân ảnh lão giả tóc trắng vọt lên, một quyền kinh khủng vung tới!

Đó... chính là lực lượng của đại trưởng lão! Uy lực võ đạo đáng sợ của nhà họ Tiêu bọn họ!

"Bịch!" Một quyền của lão giả tóc trắng nện mạnh vào trước ngực của Trần Xuân Độ!

Cả người Trần Xuân Độ bị một lực đạo đáng sợ hất bay!

Trần Xuân Độ té mạnh xuống đất, còn chưa kịp phản ứng... thân ảnh lão giả tóc trắng đã tức khắc vọt lên lần thứ hai, nhấc một cước đạp mạnh xuống!

"Bịch!" Cả người Trần Xuân Độ bị giẫm lõm vào mặt đất, bụi bặm bốc lên bốn phía!

Gương mặt Hạ Đình Đình trắng bệch, cô ta ngây người sợ hãi nhìn một màn này... Hết thảy những gì xảy ra trước mắt đều khiến trái tim cô ta hoàn toàn rối loạn...

Các đệ tử của võ đạo Thành phố T nằm dưới đất, bi thảm không gì sánh được... Tất cả mọi người cũng chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn cảnh tượng khuất nhục trước mặt... bị đối phương hung hăng đánh như vậy... hầu như không có bất kỳ sức đánh trả nào...

"Tôi nói này lão già... là nhà họ Tiêu ông động thủ trước..." Thân thể Trần Xuân Độ lóe lên, thoát ra từ khe nứt dưới mặt đất, giải thích với thần tình bất đắc dĩ.

"Thằng nhóc ồn ào!" Thân ảnh lão giả tóc trắng bùng lên lần thứ hai!



"Rầm rầm!" Hai quyền hung hăng đánh vào trên ngực Trần Xuân Độ!

Cả người Trần Xuân Độ bị hất bay lần nữa, đập mạnh vào vách tường, trong nháy mắt bức tường sụp xuống!

"Lão già chết tiệt! Tôi ăn thua đủ với ông! Rõ ràng là người nhà họ Tiêu ông đánh người trước!" Trần Xuân Độ run rẩy bò dậy từ dưới đất, cả giận nói! Anh thật sự không muốn vướng vào mớ rắc rối này!

Sắc mặt lão giả tóc trắng hoàn toàn băng lãnh!

"Lão phu bế quan mấy năm, hôm nay... sẽ lấy máu cậu, tế lễ cho võ đạo của lão phu!" Nói xong, thân ảnh lão giả tóc trắng nhanh như thiểm điện, mãnh liệt công kích tới! Những nơi lão đi qua, mặt đất đều rạn nứt!

Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, gấp gáp đi đến.

"Con mẹ nó ai tìm tôi vậy? Tôi nói có phiền hay không hả!" Hiển nhiên sắc mặt Trần Xuân Độ rất bực bội, giọng nói mang theo vẻ tức giận.

Lão giả tóc trắng chắp hai tay sau lưng đứng giữa hội quán võ hiệp, chậm rãi xoay người lại, bình tĩnh nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ.

"Cậu chính là người đả thương Khắc Sanh?" Giọng nói của lão giả tóc trắng bình tĩnh thâm thúy.

Trần Xuân Độ khinh thường nhìn chằm chằm lão già tóc trắng, hỏi ngược lại: “Ông là ai vậy?"

"Làm càn! Nhìn thấy đại trưởng lão của chúng ta mà còn không quỳ xuống!" Một gã con cháu nhà họ Tiêu đứng bên cạnh quát lên!

Đôi mắt Trần Xuân Độ ngưng trọng, một điếu thuốc bắn thẳng tới!

Tên con cháu nhà họ Tiêu kia trực tiếp bị đầu mẩu thuốc lá đánh trúng, kịch liệt ho khan!

Đôi mắt lão giả tóc trắng hơi ngưng đọng, trên gương mặt già nua lập tức lạnh xuống.

"Con cháu nhà họ Tiêu ta... bị thương nặng như thế ở thành phố T... Cậu xuống tay ác như vậy, cậu có biết sẽ nhận phải hậu quả gì không?" Lão giả tóc trắng chậm rãi nói, giọng điệu lộ ra hàn ý.

Đầu tiên Trần Xuân Độ sửng sốt, sau đó giễu cợt nói: “Lão già, tôi không thích nghe lời này của ông... Chỉ cho phép nhà họ Tiêu ông phóng hỏa, mà lại không cho phép võ hiệp Thành phố T tôi đốt đèn? Sao ông không hỏi xem, con em nhà họ Tiêu ông đã đả thương bao nhiêu người ở võ hiệp Thành phố T?"

Đôi mắt già nua của lão giả tóc trắng chợt ngưng trọng!

Cả người tản mát ra một khí tràng đáng sợ! Mặt đất nơi ông ta giẫm chân... đang chậm rãi nứt nẻ!

Toàn bộ đám con cháu nhà họ Tiêu có mặt ở đây đều cung kính khom người. Bọn họ biết, đại trưởng lão muốn xuất thủ!

Đại trưởng lão bế quan tập võ nhiều năm, từ lâu đã siêu thoát cảnh giới võ đạo ở thế tục. Trên thế gian phàm tục này... vốn không có người nào có thể địch nổi! Nhà họ Tiêu ông ta đã đứng trên đỉnh võ đạo! “Cậu tự mình động thủ, phế tứ chi của mình, hay là để lão phu động thủ?" Trong giọng nói thâm thúy của lão giả tóc trắng mang theo chiến ý lãnh ngạo!

Trần Xuân Độ nghe vậy, không khỏi nở nụ cười: “Lão già, đã lớn tuổi như vậy rồi, còn muốn tỏ ra trâu bò, cảm thấy thú vị sao?"

"Vù!" Thân ảnh lão giả tóc trắng lóe lên, trực tiếp phóng tới như điện xẹt, hóa thành một đạo tàn ảnh kinh khủng! Bàn tay co lại thành quyền đánh tới, không khí chấn động!

Một chớp mắt này, toàn thể con em nhà họ Tiêu đều ngừng thở!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Phế Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook