Chương 410: Đừng mơ có người sống sót rời đi
Đang cập nhập
18/09/2021
Dracula cúi đầu nhìn chăm chú vào thân thể mềm mại có tính dẻo dai cực mạnh, không ai có thể biết được giờ phút này trong lòng gã ta đang nghĩ gì.
Đột nhiên Dracula giương khóe miệng nhếch lên một đường cong khinh thường, mở miệng nói: "Không biết người có tố chất thân thể khác hẳn với người thường, thì mùi vị của máu sẽ như thế nào."
Dracula liếm bờ môi đỏ tươi như máu, trong đôi mắt của gã ta lóe lên sự cố chấp và khát vọng dị thường đối với máu tươi.
Tô Loan Loan nằm rạp trên mặt đất, đau đớn vùng vẫy một lúc, cô ta vừa định giãy dụa muốn bò lên, thì đột nhiên một bàn chân to hung hăng giẫm lên lưng cô ta, làm cho sắc mặt vốn không còn chút màu máu nào của cô ta trở nên tái nhợt hơn.
"Phụt!"
Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu tươi, thân thể điên cuồng run rẩy, trong đôi mắt lóe lên vẻ cực kì không cam lòng!
Tô Loan Loan giãy dụa muốn đứng lên, nhưng không thể làm nên chuyện gì! Bàn chân to lớn giẫm lên lưng Tô Loan Loan giống như một tòa núi cao, đè nặng trên lưng Tô Loan Loan, làm cho cô ta không thể động đậy!
"Người nước C hèn mọn, vẫn nhỏ bé yếu đuối như xưa." Dracula cúi đầu, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Tô Loan Loan.
Tô Loan Loan bị gã ta hung hăng giẫm dưới chân không thể đứng dậy được!
Nói cách khác, mạng sống của Tô Loan Loan đã bị Dracula nắm trong tay, sống hay chết đều dựa vào ý định của Dracula.
"Buông cô ấy ra!"
Đúng lúc này, sau lưng Dracula có một giọng nói lạnh lẽo tràn ngập kiên định bỗng nhiên truyền vào trong tai Dracula.
Vẻ mặt Dracula cứng lại, gã ta bỗng nhiên quay đầu, không biết Lê Kim Huyên đã xuất hiện ở sau gã ta từ lúc nào, cô quấn chặt bộ đồ ngủ màu tím, kéo cao áo ngủ che khuất những vị trí quan trọng trên người mình, nhưng lại lộ ra làn da tuyết trắng và phác họa dáng người hoàn mỹ của cô.
Dracula quay đầu lại, lúc ánh mắt rơi vào trên người Lê Kim Huyên, nội tâm nữ thần tổng giám đốc run lên, mặc dù cô cố lấy dũng khí đến đối mặt, nhưng khi ánh mắt Dracula quét tới vẫn làm cho Lê Kim Huyên sợ hãi trong lòng, sâu trong linh hồn dường như cũng trở nên run rẩy!
Lần đầu tiên Lê Kim Huyên thấy được khí chất mạnh mẽ như Dracula!
Dracula cúi đầu nhìn lướt qua Tô Loan Loan đang phun ra máu, cười dữ tợn một tiếng, rồi từ từ rút chân về, nhanh chóng đi về phía Lê Kim Huyên.
Mà Tô Loan Loan đang không ngừng giãy dụa muốn đứng lên, cô ta chật vật ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng, có lẽ, người có thể cứu vãn được tất cả chỉ có người kia…
Nhưng mà sự hy vọng của Tô Loan Loan cũng không thể làm cho cánh cửa phòng mở ra, cửa phòng vẫn đóng chặt, giống như một chậu nước lạnh trút nước như mưa tưới tắt hy vọng của Tô Loan Loan.
…
Lúc này, Trần Xuân Độ đang ở trong một căn phòng khác, anh không biết rằng trong phòng Lê Kim Huyên đang xuất hiện một mối nguy hiểm khó có thể tưởng tượng được.
Trần Xuân Độ tựa vào bên cửa sổ, nhìn vườn hoa ngoài cửa sổ khách sạn, ánh đèn neon đủ mọi màu sắc chiếu xuống vườn hoa, những bông hoa lắc lư theo gió nhẹ, tạo ra cảm giác dịu dàng không tả nổi.
Không thể nhìn rõ vườn hoa vào lúc ban đêm, nhưng những ánh đèn neon đã phủ một lớp ánh sáng lên biển hoa, làm cho những bông hoa càng diễm lệ yêu kiều, cùng với đèn đuốc sáng trưng quanh khách sạn, cảnh đẹp này cực kỳ hiếm thấy ở nước C.
Trần Xuân Độ tựa bên cửa sổ, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn ra vô tận, dường như đang bắt chuyện với những đám mây xa xôi ẩn trên các tòa nhà cao tầng… Toàn bộ Yên Kinh dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Trần Xuân Độ.
Điện thoại bên tai Trần Xuân Độ vang lên giọng nói rõ ràng của một người thanh niên, mỗi chữ mỗi câu, đều truyền vào trong tai Trần Xuân Độ một cách chính xác: "Đại ca, tôi đã điều tra, thế lực bí ẩn ở khắp nơi đang ẩn nấp trong đại hội đổ thạch lần này ở Yên Kinh nhiều vô số kể... Thậm chí còn có mấy thế lực hải ngoại."
"Tôi biết rồi." Vẻ mặt Trần Xuân Độ không có chút xao động nào, anh thản nhiên đáp lại.
"Những thế lực này đều ẩn nấp rất kĩ, mà mấy thế lực đại diện cho hải ngoại đều hợp tác với các gia tộc ở Yên Kinh, hẳn là muốn có được sự ủng hộ của những gia tộc này, tôi đã từng gặp một vài thế lực hải ngoại trong số đó ở thành phố T." Trong khoảng thời gian này người thanh niên rõ ràng không còn sống phóng túng nữa, điều tra thông tin rất kỹ càng, hiển nhiên anh ta cũng rất coi trọng đại hội đổ thạch lần này.
"Không biết là tên nhóc nào đã sớm loan tin, nói rằng chỗ này sẽ có vật cấm kỵ xuất thế, dựa vào những gì các anh em đã nói cho tôi biết, tin tức này đã gây chấn động ở hải ngoại, mặc dù đa số người đều bó tay bó chân vì sự tồn tại của ngài, nhưng có phần nhỏ người đang tụ tập về nước C liên tục không ngừng." Thanh niên dừng lại một chút, đột nhiên khuyên bảo: "Đại ca, anh ở ẩn trong thời gian càng dài, thì càng ngày càng có nhiều thế lực bắt đầu nổi loạn, không có anh, tương lai của cả hải ngoại sẽ không ổn..."
Giọng nói người thanh niên lộ ra vẻ sầu lo mãnh liệt, Long Vương vang danh thiên hạ, hải ngoại rung động, vô số thế lực cúi đầu đo cân nặng, Long Vương, mang đến sự hòa bình nhất thời... Nhưng sau khi Long Vương ở ẩn, thiên hạ lại rơi vào chiến tranh lần nữa!
Đột nhiên Dracula giương khóe miệng nhếch lên một đường cong khinh thường, mở miệng nói: "Không biết người có tố chất thân thể khác hẳn với người thường, thì mùi vị của máu sẽ như thế nào."
Dracula liếm bờ môi đỏ tươi như máu, trong đôi mắt của gã ta lóe lên sự cố chấp và khát vọng dị thường đối với máu tươi.
Tô Loan Loan nằm rạp trên mặt đất, đau đớn vùng vẫy một lúc, cô ta vừa định giãy dụa muốn bò lên, thì đột nhiên một bàn chân to hung hăng giẫm lên lưng cô ta, làm cho sắc mặt vốn không còn chút màu máu nào của cô ta trở nên tái nhợt hơn.
"Phụt!"
Tô Loan Loan phun ra một ngụm máu tươi, thân thể điên cuồng run rẩy, trong đôi mắt lóe lên vẻ cực kì không cam lòng!
Tô Loan Loan giãy dụa muốn đứng lên, nhưng không thể làm nên chuyện gì! Bàn chân to lớn giẫm lên lưng Tô Loan Loan giống như một tòa núi cao, đè nặng trên lưng Tô Loan Loan, làm cho cô ta không thể động đậy!
"Người nước C hèn mọn, vẫn nhỏ bé yếu đuối như xưa." Dracula cúi đầu, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Tô Loan Loan.
Tô Loan Loan bị gã ta hung hăng giẫm dưới chân không thể đứng dậy được!
Nói cách khác, mạng sống của Tô Loan Loan đã bị Dracula nắm trong tay, sống hay chết đều dựa vào ý định của Dracula.
"Buông cô ấy ra!"
Đúng lúc này, sau lưng Dracula có một giọng nói lạnh lẽo tràn ngập kiên định bỗng nhiên truyền vào trong tai Dracula.
Vẻ mặt Dracula cứng lại, gã ta bỗng nhiên quay đầu, không biết Lê Kim Huyên đã xuất hiện ở sau gã ta từ lúc nào, cô quấn chặt bộ đồ ngủ màu tím, kéo cao áo ngủ che khuất những vị trí quan trọng trên người mình, nhưng lại lộ ra làn da tuyết trắng và phác họa dáng người hoàn mỹ của cô.
Dracula quay đầu lại, lúc ánh mắt rơi vào trên người Lê Kim Huyên, nội tâm nữ thần tổng giám đốc run lên, mặc dù cô cố lấy dũng khí đến đối mặt, nhưng khi ánh mắt Dracula quét tới vẫn làm cho Lê Kim Huyên sợ hãi trong lòng, sâu trong linh hồn dường như cũng trở nên run rẩy!
Lần đầu tiên Lê Kim Huyên thấy được khí chất mạnh mẽ như Dracula!
Dracula cúi đầu nhìn lướt qua Tô Loan Loan đang phun ra máu, cười dữ tợn một tiếng, rồi từ từ rút chân về, nhanh chóng đi về phía Lê Kim Huyên.
Mà Tô Loan Loan đang không ngừng giãy dụa muốn đứng lên, cô ta chật vật ngẩng đầu nhìn về phía cửa phòng, có lẽ, người có thể cứu vãn được tất cả chỉ có người kia…
Nhưng mà sự hy vọng của Tô Loan Loan cũng không thể làm cho cánh cửa phòng mở ra, cửa phòng vẫn đóng chặt, giống như một chậu nước lạnh trút nước như mưa tưới tắt hy vọng của Tô Loan Loan.
…
Lúc này, Trần Xuân Độ đang ở trong một căn phòng khác, anh không biết rằng trong phòng Lê Kim Huyên đang xuất hiện một mối nguy hiểm khó có thể tưởng tượng được.
Trần Xuân Độ tựa vào bên cửa sổ, nhìn vườn hoa ngoài cửa sổ khách sạn, ánh đèn neon đủ mọi màu sắc chiếu xuống vườn hoa, những bông hoa lắc lư theo gió nhẹ, tạo ra cảm giác dịu dàng không tả nổi.
Không thể nhìn rõ vườn hoa vào lúc ban đêm, nhưng những ánh đèn neon đã phủ một lớp ánh sáng lên biển hoa, làm cho những bông hoa càng diễm lệ yêu kiều, cùng với đèn đuốc sáng trưng quanh khách sạn, cảnh đẹp này cực kỳ hiếm thấy ở nước C.
Trần Xuân Độ tựa bên cửa sổ, thần sắc bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy nhìn ra vô tận, dường như đang bắt chuyện với những đám mây xa xôi ẩn trên các tòa nhà cao tầng… Toàn bộ Yên Kinh dường như đều nằm trong tầm kiểm soát của Trần Xuân Độ.
Điện thoại bên tai Trần Xuân Độ vang lên giọng nói rõ ràng của một người thanh niên, mỗi chữ mỗi câu, đều truyền vào trong tai Trần Xuân Độ một cách chính xác: "Đại ca, tôi đã điều tra, thế lực bí ẩn ở khắp nơi đang ẩn nấp trong đại hội đổ thạch lần này ở Yên Kinh nhiều vô số kể... Thậm chí còn có mấy thế lực hải ngoại."
"Tôi biết rồi." Vẻ mặt Trần Xuân Độ không có chút xao động nào, anh thản nhiên đáp lại.
"Những thế lực này đều ẩn nấp rất kĩ, mà mấy thế lực đại diện cho hải ngoại đều hợp tác với các gia tộc ở Yên Kinh, hẳn là muốn có được sự ủng hộ của những gia tộc này, tôi đã từng gặp một vài thế lực hải ngoại trong số đó ở thành phố T." Trong khoảng thời gian này người thanh niên rõ ràng không còn sống phóng túng nữa, điều tra thông tin rất kỹ càng, hiển nhiên anh ta cũng rất coi trọng đại hội đổ thạch lần này.
"Không biết là tên nhóc nào đã sớm loan tin, nói rằng chỗ này sẽ có vật cấm kỵ xuất thế, dựa vào những gì các anh em đã nói cho tôi biết, tin tức này đã gây chấn động ở hải ngoại, mặc dù đa số người đều bó tay bó chân vì sự tồn tại của ngài, nhưng có phần nhỏ người đang tụ tập về nước C liên tục không ngừng." Thanh niên dừng lại một chút, đột nhiên khuyên bảo: "Đại ca, anh ở ẩn trong thời gian càng dài, thì càng ngày càng có nhiều thế lực bắt đầu nổi loạn, không có anh, tương lai của cả hải ngoại sẽ không ổn..."
Giọng nói người thanh niên lộ ra vẻ sầu lo mãnh liệt, Long Vương vang danh thiên hạ, hải ngoại rung động, vô số thế lực cúi đầu đo cân nặng, Long Vương, mang đến sự hòa bình nhất thời... Nhưng sau khi Long Vương ở ẩn, thiên hạ lại rơi vào chiến tranh lần nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.