Chàng Rể Phế Vật

Chương 365: Nguy cấp!

Đang cập nhập

07/09/2021

“Vèo!”

Trần Xuân Độ cử động cổ tay, từng cây từng cây kim châm cứu từ trong tay Trần Xuân Độ bắn ra, xuyên qua hư không, bay thẳng về phía Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường!

“Cậu muốn làm gì!” Toàn thân vị chuyên gia kia run rẩy, theo bản năng hoảng sợ quát lên.

Nhưng cuối cùng phản ứng của ông ta vẫn chậm một nhịp, kim châm cứu trong tay Trần Xuân Độ vung ra, nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt, chuyên gia kia căn bản không thể dùng mắt thường để bắt được chuyển động của anh… đây quả thực có thể so với tốc độ đỉnh điểm!

Đáy lòng chuyên gia run lên, ông ta chỉ nhìn thấy từng ánh chớp màu vàng lóe qua trước mắt mình, ngay sau đó… những tàn ảnh màu vàng lưu lại giữa không trung khiến da đầu chuyên gia tê dại!

Mà chờ vị chuyên gia kia phản ứng lại thì đã muộn, khi ông ta nhìn về phía Trạm trưởng Lý nằm ở trên giường, con ngươi ông ta đột nhiên co rút lại!

Vừa liếc mắt ông ta đã trông thấy, trên cơ thể như da bọc xương của Trạm trưởng Lý cắm chi chít kim châm cứu!

“Cậu biết cậu đang làm cái gì không! Cậu làm như thế này chính là muốn giết chết ông ta!” Hai mắt chuyên gia nghiêm lại, bỗng nhiên chỉ vào Trần Xuân Độ tức giận quát lên.

“Rầm!” Cửa phòng bị một chân đá văng, đám đặc công xông vào.

Sau khi những đặc công đó nhìn thấy những kim châm cứu cắm trên người Trạm trưởng Lý, sắc mặt chợt thay đổi! Thi nhau nhào về phía Trạm trưởng Lý!

Ngay khi những đặc công này muốn nhào lên trên người Trạm trưởng Lý, đột nhiên trước mắt bọn họ nhoáng lên, ngay sau đó hình ảnh trong mắt không ngừng xoay tròn, cả đám thi nhau bay rớt ra ngoài!

Bọn họ nhanh nhẹn bò dậy, vừa nhìn đã thấy Trần Xuân Độ ngăn ở trước mặt bọn họ, che chở Trạm trưởng Lý ở sau lưng.

“Cút ngay cho tôi, anh làm thế này là đang mưu sát Trạm trưởng Lý, anh ắt phải chết!” Bò Cạp căm tức quát lên, trở tay rút dao găm, đằng đằng sát khí xông về phía Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ lạnh lùng quét nhìn Bò Cạp, vẻ mặt không có bất kỳ thay đổi nào, chỉ ngạo nghễ nâng một chân lên!

“A…” Bò Cạp hét to, tốc độ bất chợt tăng vọt, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ, khua dao găm sắc bén trong tay, hung hăng đâm về phía Trần Xuân Độ!

Anh ta muốn cứu Trạm trưởng Lý, Trần Xuân Độ cắm nhiều kim châm cứu vào người Trạm trưởng Lý như vậy, Trạm trưởng Lý đang trong tình trạng nước sôi lửa bỏng!

Đây quả thật là giết người giữa ban ngày!

Mà ngay khi Bò Cạp chỉ cách lồng ngực Trần Xuân Độ nửa cánh tay… Chân dài đã nâng cao của Trần Xuân Độ hung hăng đá vào bả vai Bò Cạp!

“Rầm!”

Bả vai Bò Cạp bị một sức mạnh to lớn đánh vào, toàn bộ cơ thể theo quán tính mà ép xuống mặt đất, hai chân quỳ trên mặt đất, xương bả vai bị sức mạnh to lớn này đánh cho vỡ nát.



“Răng rắc!”

Đôi mắt Bò Cạp trừng lớn, vẻ mặt mang theo khiếp sợ và kinh ngạc, anh ta nghe thấy rõ ràng tiếng nứt răng rắc của xương bả vai mình!

“Anh muốn chết!” Bò Cạp hét chói tai, sắc mặt lộ rõ căm giận ngập trời.

Mà Trần Xuân Độ chỉ liếc mắt nhìn anh ta, dường như cũng không để anh ta vào mắt, xách anh ta lên, tiện tay ném ra ngoài.

“Rầm!”

Cả người Bò Cạp rơi xuống mặt đất, anh ta ôm lấy bả vai, vẻ mặt lạnh lùng dữ tợn, tay phải của anh ta muốn vung dao găm lần nữa… nhưng anh ta phát hiện, Trần Xuân Độ đã đánh nát xương bả vai của anh ta, tay phải của anh ta chỉ có thể yếu ớt treo lơ lửng trong không trung!

Hai con ngươi của Bò Cạp co rụt lại, dù thế nào anh ta cũng không thể chấp nhận được… từ đầu đến cuối Trần Xuân Độ chỉ dùng một chân đã giải quyết được anh ta!

Cơ thể Bò Cạp run rẩy, anh ta muốn đứng dậy, nhưng anh ta không làm được!

“Đừng nhúc nhích!” Đúng lúc này, những đặc công bên ngoài phòng thi nhanh chen vào!

Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, vẻ mặt bình tĩnh, mà Bọ Cạp nhờ hai vị đặc công đứng ở hai bên nâng đỡ giãy giụa bò dậy, lên tiếng: “Tôi đã sớm biết anh không có ý tốt gì, muốn giết Trạm trưởng, không dễ dàng như vậy đâu!”

Trần Xuân Độ quét nhìn Bò Cạp, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, trong đôi mắt nhìn về phía Bò Cạp lóe lên vẻ trêu tức.

“Anh làm gì Trạm trưởng rồi?” Mấy vị đặc công bao vây xung quanh Trần Xuân Độ, chất vấn.

“Chắc chắn là anh ta muốn mưu sát Trạm trưởng!”

“Tôi nhìn dáng vẻ kia của anh ta thì đã thấy không phải thứ tốt lành gì rồi, rõ ràng là muốn dùng danh nghĩa cứu Trạm trưởng để giết hại Trạm trưởng!”

Những ánh mắt lạnh lẽo tức giận rơi xuống người Trần Xuân Độ, rất nhiều đặc công ở đây đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, hận không thể xé nát Trần Xuân Độ, như vậy mới có thể giảm bớt lửa giận trong lòng bọn họ.

“Đây rõ ràng là muốn hại ông ta!” Đúng lúc này, bỗng nhiên chuyên gia lên tiếng, khiến ánh mắt những đặc công nhìn Trần Xuân Độ càng thêm lạnh lẽo.

“Tôi đang hại ông ta?” Trần Xuân Độ nhìn về phía chuyên gia kia, bật cười.

“Không phải cậu đang hại ông ta sao! Trong Đông y châm cứu có tác dụng điều dưỡng cơ thể… không hề có chút quan hệ nào với trị bệnh cứu người… cậu dùng loại điều trị mà thời gian dài còn không thấy tác dụng rõ ràng này để cứu người, cậu coi tôi là kẻ ngu sao?”

Chuyên gia hừ lạnh, nhìn về phía Trần Xuân Độ, châm chọc nói: “Đồng thời phần lớn chỉ châm cứu mười mấy kim… cậu châm nhiều kim như vậy, rõ ràng là muốn hại chết ông ta!” Chuyên gia nhìn Trần Xuân Độ, lạnh lùng quát.

Trần Xuân Độ không giải thích, mà đối mặt với chuyên gia, nụ cười càng thêm nghiền ngẫm và sâu thẳm.



“Anh còn có cái gì để giải thích không, rõ ràng là muốn hại chết Trạm trưởng, nếu không phải chúng tôi mời chuyên gia đến, Trạm trưởng đã bị anh hại chết rồi!” Sắc mặt Bò Cạp tái xanh nhìn Trần Xuân Độ, nói toạc ra, trên mặt anh ta vẫn còn sót lại tức giận chưa tan biến.

“Trước tiên bắt anh ta lại, đến lúc đó mang về Yên Kinh giao cho cấp trên thẩm vấn, đến lúc đó anh ta chính là hung thủ hại chết Trạm trưởng, điều tra xem anh ta có quan hệ gì với hai nhà Đỗ Trương.” Trên mặt Bò Cạp tràn đầy coi khinh: “Nói không chừng anh ta đã bị nhà họ Trương xúi giục, trở thành gian tế đột nhập vào chỗ chúng ta.”

Bò Cạp vừa nói như vậy, ánh mắt của những đặc công nhìn Trần Xuân Độ đồng loạt trở nên kỳ lạ khác thường, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Xuân Độ, đều lộ rõ cảm giác xa cách và hờ hững.

Chuyên gia ở bên cạnh không ngừng gật đầu, lạnh lùng nhìn Trần Xuân Độ nói: “Muốn dùng châm cứu cứu người… suy nghĩ hão huyền, thật sự cho rằng cậu có thể diệu thủ hồi xuân, tình huống giống như thế này, Tổ chức Y tế Yên Kinh cũng không chắc có biện pháp, cậu lại muốn dùng mấy cây kim châm cứu cứu sống người ta… cậu coi người khác là kẻ ngu à?”

Vẻ mặt chuyên gia đầy khinh thường, kiêu ngạo nhìn Trần Xuân Độ, không chút lưu tình đả kích.

Mà Trần Xuân Độ vẫn giữ im lặng, chỉ lẳng lặng nhìn chuyên gia, đôi mắt thâm thúy, châm chọc nhàn nhạt ở nơi sâu trong đáy mắt dần dần lộ rõ ra…

“Ừm…”

Đúng lúc này, bỗng nhiên ngón tay của Trạm trưởng Lý vẫn luôn lẳng lặng nằm trên giường khẽ run lên, phát ra tiếng rên rỉ khàn khàn mang theo đau đớn.

Xoạt!

Đột nhiên bầu không khí yên tĩnh trở lại, âm thanh kia cắt đứt châm chọc của chuyên gia và Bò Cạp.

Bỗng nhiên vẻ mặt khinh thường của chuyên gia cứng ngắc, mà đáy lòng Bò Cạp thì lộp bộp, tất cả đặc công ở đây đều dồn mắt về phía Trạm trưởng Lý đang nằm trên giường.

Ngay sau đó, vẻ mặt chuyên gia cứng lại, thay vào đó là khiếp sợ và không thể nào tin nổi.

“Trạm trưởng… chuyện này không thể nào…” Bò Cạp nhìn Trạm trưởng nằm ở trên giường, không ngừng lẩm bẩm, toàn thân run rẩy, trên mặt toát vẻ kinh ngạc.

Mà Trần Xuân Độ đứng nguyên tại chỗ, khóe miệng từ từ nâng lên một đường cong mang theo suy ngẫm, nhìn về phía chuyên gia và Bò Cạp đang trợn mắt há hốc miệng, ánh mắt đầy trêu tức.

“Trạm trưởng… ngài tỉnh rồi?” Ngay sau đó, cơ thể mấy vị đặc công chợt lóe lên! Chỉ trong chốc lát đã dùng tốc độ nhanh không tưởng nổi xuất hiện bên giường Trạm trưởng Lý! Để lại chuyên gia và Bò Cạp không cách nào di chuyển ở tại chỗ.

“Chuyện này không thể nào… sao trò bịp bợm giang hồ này… lại thật sự có thể cải tử hồi sinh!” Chuyên gia không ngừng lắc đầu, vẻ mặt ngây ngốc, ánh mắt tràn đầy khiếp sợ! Trong đầu ông ta trống rỗng! Nhìn Trạm trưởng Lý đang mở hai mắt ra kia, giống như đang gặp ma!

Ở trong mắt ông ta, chỉ có Tây y, Tây y chính là vua, thứ như Đông y này chỉ là trò bịp bợm giang hồ… mà hiện thực lại vả mặt ông ta bôm bốp!

Hiện thực quá mức tàn khốc khiến cho ông ta khó mà tiếp nhận… cái người mà trước đó còn bị ông ta châm chọc là bịp bợm giang hồ, vậy mà bây giờ thật sự dùng mấy cây kim châm cứu làm Trạm trưởng Lý tỉnh lại! Theo như ông ta thấy, điều này quả thật không có căn cứ, nhưng kết quả Trần Xuân Độ lại thật sự làm được!

Chuyên gia đứng ở nơi đó, sắc mặt âm trầm, vô cùng khó coi, hô hấp của ông ta dồn dập rối loạn, từng hình ảnh lóe lên trong đầu, đến bây giờ ông ta vẫn không hiểu nổi… Trần Xuân Độ châm nhiều kim châm cứu như vậy… dựa trên lý thuyết, cơ thể người bình thường vốn không thể chịu đựng được… nhưng Trạm trưởng lại được anh cứu sống!

Chuyên gia đứng ở nơi đó… khuôn mặt đau rát… đây hoàn toàn là bản thân ông ta tự vả mặt mình! Ngay ở mấy phút trước, ông ta còn không chút kiêng kị châm chọc giễu cợt đấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Phế Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook