Chàng Rể Phế Vật

Chương 664: Trả thù

Đang cập nhập

30/11/2021

Thành phố T, nhà họ Trương.

Nhà họ Trương tọa lạc trên dải đất sát với phố xá sầm uất của thành phố T... Đây là một khu nhà cổ kính ẩn mình với thế giới bên ngoài. Dọc theo phạm vi một cây số trong phương viên nhà họ Trương, hầu như không có người nào dám tới gần. Ở đây vô cùng vắng vẻ, giống như một mảnh thế ngoại đào nguyên. Năm đó lão tổ nhà họ Trương khiến vùng biển thành phố T chấn động, người đã từng oai phong một cõi có thủ đoạn chấn nhiếp vô số người... Tuy đã trăm năm trôi qua nhưng thủ đoạn sát phạt năm đó vẫn khiến người đời sau chấn động như cũ...

Đột nhiên, một chiếc Maybach mang theo tiếng động cơ ầm ĩ từ trên đường phố vắng vẻ phóng nhanh đến!

Vị trí của nhà họ Trương ở thành phố T hết sức đặc biệt, nơi đây giống như vùng cấm vậy, xung quanh có rất ít người qua lại.

Giờ này, bốn phía nhà họ Trương vô cùng vắng vẻ. Nhưng đúng lúc đó, từ đằng xa bỗng truyền đến một tràng tiếng nổ chói tai, chỉ thấy một chiếc Maybach màu đen mang theo khí thế ngập trời giống như muốn nghiền ép tất cả mãnh liệt chạy tới như bay, âm thanh động cơ gầm thét như muốn phá vỡ sự tĩnh lặng xung quanh.

"Két!" Ngay khi Maybach sắp đến gần nhà cũ của nhà họ Trương thì đột nhiên có tiếng thắng gấp vang lên chói tai, Maybach chợt xoay tròn trước cửa nhà cũ của nhà họ Trương!

Động cơ tốc độ cao vẫn không ngừng nổ vang, Trần Xuân Độ giẫm mạnh chân ga dưới chân, cố sức quay tròn tay lái!

Maybach giống như mãnh thú không thể khống chế, kịch liệt xoay tròn trượt dài trên mặt đất! Bánh xe liên tục ma sát, lưu lại từng đạo vết tích thật dài, phát ra âm thanh chói tai!

Bánh xe ma sát khiến bụi mù không ngừng cuộn lên, động tĩnh này hoàn toàn phá vỡ sự yên tĩnh trước nhà cũ của nhà họ Trương! Chim muông hoảng hốt bay lên!

Cuối cùng, cánh cửa nặng nề mang phong cách cổ xưa cũng mở ra!

Hai tên người làm mang sắc mặt lạnh lùng tức giận đứng ở cửa, nổi cáu quát lớn: "Ai? Người nào dám làm càn trước cửa nhà họ Trương?"

Maybach thắng gấp rồi dừng lại, trong miệng Trần Xuân Độ ngậm thuốc lá, một tay chống ở trước cửa sổ xe thản nhiên nói: "Gọi Vương Vô Địch ra đây cho tôi."

"Chúng tôi không biết Vương Vô Địch nào cả, khuyên anh mau cút đi, bằng không... đừng trách chúng tôi không khách khí!" Giọng nói của hai tên người làm vô cùng lạnh lẽo, lộ ra hàn ý nồng đậm.

"Hửm?" Ánh mắt Trần Xuân Độ bình thản không gì sánh được, anh trả lời tựa như khiêu khích: "Nếu như tôi không cút thì sao?"

"Láo xược! Bắt anh ta lại!" Giọng nói của hai tên tôi tớ lạnh lẽo cực độ! Khi hai người vừa nói dứt lời, phía sau lập tức có một đám người làm cầm côn sắt trong tay xông ra ngoài!

Thân pháp của bọn họ nhanh như chớp, mãnh liệt xông lên, trực tiếp tấn công về phía Maybach của Trần Xuân Độ!

Một gã người làm cầm trường côn trong tay hung tợn đập vào cửa sổ xe bên cạnh vị trí ngồi của Trần Xuân Độ!

Trần Xuân Độ vốn không hề né Truy cập https://truyenonline123.net để cập nhật nội dung các bạn nhé! sắt dùng sức bẻ!

"Răng rắc!" Cây côn sắt thô dài lập tức bị vặn đến biến hình!



Sắc mặt tên cửa xe Maybach đã lập tức bật mở!

"Ầm!" Người làm bị cự lực của cánh cửa mở ra đánh bay, máu tươi tung toé!

Trần Xuân Độ ngậm điếu thuốc, nhàn nhạt bước ra khỏi xe.

"Chết đi!" Thân ảnh của đám người nhanh như chớp, bất chợt vọt về phía Trần Xuân Độ! Từng cây côn sắt cứng rắn thô dày giống như hóa thành sát phạt sắc bén hung tàn đáng sợ nhất thế gian!

Trần Xuân Độ ngậm điếu động thủ. Chân dài nhẹ nhàng đảo qua!

"Bịch bịch bịch!" Từng đạo bóng người bay ngược ra xa! Máu bắn tung toé giữa không trung!

Một gã người làm giơ côn sắt dữ tợn đánh lén từ phía sau!

"Bịch!" Côn sắt thô dày đánh mạnh vào gáy của Trần Xuân Độ!

Côn sắt... bị oanh kích trở nên cong vòng!

Mà đầu của Trần Xuân Độ hoàn hảo không tổn hại gì! Ngay cả một tia vết máu cũng không có!

Con ngươi tên người làm mãnh liệt co rụt, anh ta còn chưa kịp phản ứng... Trần Xuân Độ đã nhấc chân đạp tới!

Lồng ngực của anh ta giống như bị một tảng đá lớn đập vào, cả người trực tiếp bay ra ngoài, máu tươi điên cuồng bắn ra!

Chưa đầy năm giây ngắn ngủi, không ít người nằm la liệt khắp nơi trên đất, một tràng tiếng kêu rên thê thảm vang lên!

Cả đám người làm của nhà họ Trương bị đánh giống như con rùa rụt cổ nằm dưới đất, hết máu rồi lại nước mũi chảy ra... Một đống lộn xộn không gì sánh được...

Trần Xuân Độ chậm rãi phun ra một vòng khói, vô cùng bình tĩnh nói: "Tôi nói lại lần nữa, bảo Vương Vô Địch… cút ra đây."

Con ngươi hai gã người làm co rụt lại, thân thể lảo đảo lùi lại mấy bước...

"Cậu Vương... không ở chỗ chúng tôi... Anh tới đây cũng vô ít thôi, thức thời... thì mau cút đi!" Mặc dù hai người có chút chấn động nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ. Nơi này là nhà họ Trương, trong tộc có vô số cao thủ! Không cần phải e ngại cái tên tiểu tốt vô danh trước mắt?

Trần Xuân Độ híp mắt lại, đầu mẩu thuốc lá trong tay bắn mạnh ra!

"Vù!" Đầu mẩu thuốc lá mang theo lực đạo khủng bố bắn về phía tên người làm! Ngay cả không khí đều mang theo uy thế chấn động!



Trong chớp mắt này, con ngươi tên người làm chợt co rút! Thân thể anh ta vốn không thể phản ứng kịp! Ngay cả cơ hội tránh né cũng không có!

"Vụt!" Đột nhiên có một bàn tay già nua vươn ra chắn ngang trước mặt tên người làm!

Đầu mẩu thuốc lá mang theo lực đạo khủng bố... lập tức bắn trúng bàn tay già nua! Một kích sắc bén kinh khủng lại bị ngăn cản!

Chỉ thấy một lão giả còng lưng mặc trường bào mang phong cách cổ xưa lặng lẽ xuất hiện trước mặt... Tới lặng yên không một tiếng động... cứ như hợp thành một thể với không khí.

Sắc mặt tên người làm kia trắng bệch! Thân thể vội vàng bước lui mấy bước, cực kỳ cung kính với lão giả trước mặt: "Đa tạ trưởng lão cứu giúp!"

Lão giả chậm rãi gật đầu, đôi mắt già nua thâm thúy không gì sánh được, giống như mang theo năm tháng dài đằng đẵng.

"Người trẻ tuổi này có chuyện gì có thể nói với lão già tôi đây một tiếng?" Giọng nói khàn khàn của lão giả mang theo vẻ thâm thúy vang lên.

Trần Xuân Độ khẽ híp mắt... Vừa nãy, những người làm của nhà họ Trương không nhìn rõ... nhưng anh thì rõ mồn một... thân pháp người này rất mềm mại... Đây là thân pháp luyện đến đẳng cấp tột cùng... Không ngờ anh lại gặp được một vị tông sư võ học hơn năm mươi tuổi tại đây nhà họ Trương này...

"Lão già, hình như ông khá mạnh. Với thân pháp này của ông, hẳn là rất có lai lịch." Giọng nói của Trần Xuân Độ bình tĩnh không gì sánh được, nghe không ra là khen hay là trào phúng.

Trưởng lão thâm trầm, sắc mặt già nua cũng không nhìn ra chút vui buồn nào.

"Người trẻ tuổi, hãy nghe tôi nói, mau rời đi thôi... Cậu không thể xông vào đây được." Trưởng lão chậm rãi nói.

Nghe thấy lời của ông ta, Trần Xuân Độ nở nụ cười, cười đến mức thâm sâu khó hiểu.

"Ý ông là cái nhà cũ này của các người là tường đồng vách sắt sao? Ngược lại tôi muốn xông vào một lần." Trần Xuân Độ nhàn nhạt khiêu khích.

Đám người làm đau đớn rên rỉ bò dậy, thối lui đến phía sau trưởng lão, đôi mắt lạnh lẽo trợn trừng nhìn Trần Xuân Độ.

Trước cửa nhà họ Trương có một cái cây già, một trận gió mát thổi qua... lá cây nhẹ nhàng bay xuống, phiêu đãng giữa không trung... chậm rãi rơi xuống trước mặt trưởng lão.

Bỗng nhiên, trưởng lão chợt dùng hai ngón tay kẹp lấy lá xanh, cổ tay chấn động một cái!

"Vù!" Lá xanh hóa thành lưỡi dao bắn ra nhanh như gió... Nó trực tiếp vạch phá không khí trước mặt, mang theo một trận sát khí vù vù đáng sợ, chợt phóng về phía Trần Xuân Độ!

Thân thể của Trần Xuân Độ vẫn đứng ở chỗ cũ như trước, thậm chí còn không thèm động đậy, một ngón tay chĩa ra!

Chiếc lá rụng bay vụt đến liền bị lực đạo to lớn của ngón tay anh... xỏ xuyên qua... Chiếc lá xanh vốn không thể thừa nhận được lực đạo tập kích bực này, trực tiếp hóa thành mảnh vụn... Chỉ còn lại một hàng xương lá trụi lủi... chậm rãi bay xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Phế Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook