Chàng Rể Phế Vật

Chương 594: Trói thành bánh chưng

Đang cập nhập

06/11/2021

“Vụt!” Một cây kim bạc bắn ra.

Cơ thể Trần Xuân Độ nhẹ nhàng lánh đi, tránh được cây kim bạc này, cây kim bắn vào không trung, găm vào trần nhà. Trần nhà lập tức bị ăn mòn, xuất hiện một lỗ lớn vài centimet.

Lê Kim Huyên và thư ký của cô kinh ngạc, hai người chưa từng thấy vũ khí nào đáng sợ như vậy... cũng chưa từng nghe thấy những vũ khí này.

Richard nhân cơ hội đứng bật dậy, chịu đựng cơn đau trước ngực, lao thẳng ra khỏi phòng làm việc rồi chạy trốn. Lúc này, thoát thân mới quan trọng.

“Vụt!” Đầu lọc thuốc lá bắn ra, mang theo sức lực tương đương, bắn mạnh vào trong lỗ tai Richard.

“A...!” Điếu thuốc bắn thẳng vào tai, não Richard lập tức mất thăng bằng, ngã mạnh xuống đất! Điếu thuốc vẫn đang cháy, thiêu đốt lỗ tai hắn ta, hắn ta đau đớn, mặt mày dữ tợn!

Trần Xuân Độ dứt khoát đi thẳng tới, xách hắn ta lên như xách một con chó chết, quay vào trong phòng làm việc.

Lê Kim Huyên và thư ký hoàn toàn đơ ra, ngẩn người nhìn cảnh tượng này.

Cơ thể Richard run rẩy, môi hắn ta run lên xin tha: “Xin anh... xin anh tha cho tôi, tôi chỉ làm theo lệnh của gia tộc...”

“Làm theo lệnh của gia tộc? Chẳng phải vừa rồi mày rất ngông cuồng sao? Chẳng phải Richard mấy người tự cho rằng mình rất kiêu ngạo sao?” Trần Xuân Độ đạp mạnh lên mặt hắn ta, nghiền nát bấy tất cả những tôn nghiêm, danh dự và kiêu ngạo của hắn ta.

Nữ thần tổng giám đốc Lê Kim Huyên đã sững sờ, một lúc lâu sau cô mới phản ứng lại: “Trần Xuân Độ...” Lê Kim Huyên gọi tên Trần Xuân Độ, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào anh, như đang khuyên anh, đừng giết, cô không muốn Trần Xuân Độ dây vào nhiều rắc rối hơn vì tập đoàn Lê thị...

Trần Xuân Độ cho cô một ánh mắt yên tâm, sau đó lại giẫm mạnh lên người Richard, đau đến nỗi Richard nhe răng trợn mắt mà hét lên.

“Xin... xin anh... đừng giết tôi... tôi là thành viên đời thứ sáu của gia tộc Richard...” Richard đau đớn giãy giụa trước khi chết.

“Thành viên đời thứ sáu? Cho dù mày có là người gầy dựng nên gia tộc Richard thì cũng vô dụng thôi! Hôm nay, mày dám gây chuyện ở tập đoàn Lê thị thì phải chuẩn bị để bị chà đạp!” Trần Xuân Độ đạp mạnh, ruột gan phèo phổi của Richard run dữ dội, bị cú đạp này của Trần Xuân Độ khiến cho hoàn toàn nổ tung!

Trần Xuân Độ quét mắt quanh phòng làm việc, hỏi: “Có băng keo không?”

Lê Kim Huyên ngơ ngác, có hơi không phản ứng kịp: “Anh... anh cần băng keo làm gì?”



Khóe miệng Trần Xuân Độ cong lên một nụ cười gian: “Chơi một trò ảo thuật.”

Lê Kim Huyên ngẩn ra, tìm một cuộn băng keo dày trong bàn làm việc, ném cho Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ đón lấy cuộn băng keo, không nói gì mà dứt khoát mở băng kéo quấn quanh người Richard.

Richard sợ hãi, cả người run lẩy bẩy: “Đừng giết tôi, đừng giết tôi! Cầu xin anh... tha cho tôi một mạng.”

Trần Xuân Độ hoàn toàn phớt lờ hắn ta, quấn băng keo hết vòng này đến vòng khác, toàn thân Richard bị bọc như cái xác ướp, tay chân hoàn toàn bị trói với nhau, không thể cử động được.

Một lúc sau.

“Không đủ băng keo, lấy thêm cho tôi vài cuộn nữa.” Trần Xuân Độ thản nhiên nói. Ngôn Tình Hay

Thư ký phản ứng lại, lật đật chạy ra khỏi phòng làm việc, sau đó tìm vài cuộn băng keo ở bên ngoài đến.

Trần Xuân Độ tháo băng keo, hừng hực khí thế quấn thêm vài lớp nữa lên người Richard. Từng lớp từng lớp băng keo quấn Richard thành một cái bánh chưng dày cộp, trông vô cùng thê thảm.

Richard bị trói thành cái bánh chưng, sợ đến nỗi cả người run như cầy sấy, nước mắt nước mũi lẫn với nhau chảy xuống, thậm chí ở đũng quần cũng có dòng nước ấm trào ra... sợ tè cả ra rồi!

“Cầu xin anh... tha cho tôi... Long Vương, cầu xin anh!” Richard cực kỳ thảm thương, cầu xin.

“Bốp!” Trần Xuân Độ thẳng tay giáng một bạt tai, cắt ngang lời Richard.

Chỉ có điều, đôi mắt xinh đẹp của nữ thần tổng giám đốc khựng lại, chính xác! Vừa rồi cô nghe thấy rõ ràng câu đó của Richard... Long Vương! Hắn ta gọi Trần Xuân Độ là Long Vương!

Giây phút này, ánh mắt của nữ thần tổng giám đốc vô cùng phức tạp, cô nhìn chòng chọc vào Trần Xuân Độ, quả nhiên anh có biệt danh là Long Vương! Long Vương? Rốt cuộc biệt danh này đại diện cho thân phận gì? Lê Kim Huyên chỉ cảm thấy mình cách thân phận phía sau Trần Xuân Độ ngày càng gần, nhưng sự thật cũng ngày càng phức tạp!

Quả nhiên Trần Xuân Độ không hề đơn giản, rốt cuộc anh đang giấu mình điều gì... Lê Kim Huyên rơi vào trầm tư...



Trần Xuân Độ bó Richard thành cái bánh chưng nhân thịt, sau đó xách hắn ta lên đi thẳng đến bên cửa sổ sát đất của tầng chín mươi chín.

“Kim Huyên, không ngại anh phá hỏng kính chứ?”

Lê Kim Huyên sững sờ, có hơi phản ứng không kịp. Nhưng cô vẫn vô thức gật đầu, cô không hiểu Trần Xuân Độ muốn làm gì?

vô số đầu băng keo được Trần Xuân Độ dán trên người Richard dính liền xuống mặt sàn.

Cơ thể Richard run lẩy bẩy: “Cầu xin anh tha cho tôi, đừng giết tôi, đừng giết tôi!”

Trần Xuân Độ cười ẩn ý: “Yên tâm, tao sẽ không giết mày, tao sẽ đưa mày đi trải nghiệm chuyến bay trên không tuyệt nhất thế giới này.”

Trần Xuân Độ nói xong, đột nhiên xách cơ thể Richard lên, nện mạnh về phía cửa sổ sát đất!

“Xoảng.” Tiếng kính vỡ cực lớn vang lên, cửa sổ kính sát đất vỡ tan tành.

Cơ thể như cái bánh chưng thịt của Richard đập thẳng ra khỏi cửa sổ sát đất, rơi xuống cùng với vô số mảnh vỡ thủy tinh! Từ tầng chín mươi chín, lao xuống với tốc độ nhanh chóng từ độ cao hơn năm trăm mét!

“A!” Từ trên cao rơi nhanh xuống, mặt mày Richard tái nhợt, kinh hoàng hét lên thảm thiết, đó là tiếng than khóc trước khi chết, tiếng khóc cuối cùng của hắn ta.

Lớp băng keo dày cộm trên người Richard nhanh chóng bị tháo gỡ ra trong không trung, như thể từng sợi dây thần kinh bị tháo rời khỏi người hắn ta... Cả người hắn ta gần như quay cuồng, rơi nhanh xuống mặt đất mấy trăm mét bên dưới!

Trong phòng làm việc của tập đoàn Lê thị, một nhóm đồng nghiệp đang họp, đột nhiên một tiếng hét thảm thiết ở bên ngoài cửa sổ đang rơi nhanh xuống. Tất cả đồng nghiệp trong phòng họp đều trợn mắt há mồm, mọi người lao đến trước cửa sổ, kinh hoàng nhìn cảnh tượng trước mắt!

Lúc này, Richard trở thành tiêu điểm của mọi ánh mắt. Gần như phân nửa tòa nhà, hàng ngàn nhân viên của tập đoàn Lê thị đều bám trước cửa sổ, sửng sốt nhìn Richard bị quấn thành cái bánh chưng thịt đang rơi xuống.

Từng lớp băng keo không ngừng bị tháo ra, giải phóng lực va chạm hết tầng này đến tầng khác.

Sắc mặt Richard trắng bệch, mắt như sắp nứt ra, nhìn chòng chọc vào mặt đất bên dưới. Cơ thể hắn ta đang rơi nhanh xuống, giây phút này, hắn cho rằng mình xong đời, máu me bê bết rồi.

Cuối cùng, toàn bộ băng keo trên người Richard bị tháo ra, hãm lại vô số lực va chạm, cơ thể hắn ta rơi mạnh xuống đất!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chàng Rể Phế Vật

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook