Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 1030
N-H
15/03/2021
Bùi Nguyên Minh hoàn toàn không để ý tới Phương Viễn, mà chỉ vẫy tay với Trịnh Tuyết Dương: “Vợ ơi, mau lên xe, chúng ta về nhà thôi.”
Trịnh Tuyết Dương tuy có hơi sững sờ nhưng cô vẫn kịp phản ứng và lên xe ngay lập tức.
Chờ đến khi chiếc xe đã đi xa và chỉ còn để lại vệt đèn hậu thấp thoáng giữa làn đường, Phương Viễn mới có thể tỉnh táo lại.
Chồng của người đẹp này, hóa ra lại là người có tiền như vậy sao?
Chi ra hai trăm tỷ cho một chiếc xe hơi? Số tiền đó còn đáng giá hơn cả căn nhà mà anh ta đang ở. Không phải anh từng nghe nói người chồng của Trịnh Tuyết Dương chỉ là một tên ở rể vô tích sự hay sao? Nghĩa là, chiếc xe thật ra là của cô ta?
Vừa nghĩ tới đây, trong mắt Phương Viễn liền lộ ra vẻ tham lam.
Lúc trước, anh ta thực sự chỉ muốn ngủ cùng Trịnh Tuyết Dương một đêm.
Nhưng bây giờ suy nghĩ của anh đã thay đổi. Anh muốn trực tiếp đá bay Bùi Nguyên Minh và thế chỗ của anh ta.
Anh tin rằng với sự kiên nhẫn và năng lực của mình, chỉ cần có cơ hội đến gần Trịnh Tuyết Dương, người phụ nữ này cùng khối tài sản lớn sau lưng sẽ là của riêng anh.
Bên trong xe.
Trịnh Tuyết Dương tỏ vẻ tò mò.
Chiếc xe này quá đắt, còn cao cấp hơn cả Porsche, và đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy nó
Nguyên Minh, anh thuê chiếc xe này ở đâu vậy? Khi nào hết giờ phải lập tức trả cho người ta đấy."
Trịnh Tuyết Dương không nghĩ rằng Bùi Nguyên
Minh có thể mua một chiếc xe đắt tiền như vậy.
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vợ, anh mua chiếc xe này làm quà cho em mà.” “Dạo này em bận rất nhiều việc, hơn nữa cũng cần phương tiện đi lại. Anh nghĩ chiếc xe này rất phù hợp với tình trạng hiện tại của em.” "Gì cơ? Anh nói thật sao? Anh lấy tiền ở đâu để mua xe vậy?" Trịnh Tuyết Dương sửng sốt.
Bùi Nguyên Minh không trả lời, mà chỉ trực tiếp đưa cho Trịnh Tuyết Dương giấy tờ xe.
Trịnh Tuyết Dương chết lặng khi nhìn thấy tên mình trên đó.
Chiếc xe này, trị giá hai trăm tỷ, có tên cô trên phần chủ sở hữu.
Trở về nhà, trên bàn ăn, Trịnh Tuấn, Thanh Linh và
Trịnh Khánh Vân đã sớm biết về chiếc Bentley.
Trịnh Khánh Vân không có cảm giác gì, chỉ cười nói: "Anh rể, vì anh mua xe cho chị gái em, vậy thì anh cũng nên mua cho em một chiếc đi chứ. Em muốn một chiếc Ferrari 488."
Bùi Nguyên Minh liếc cô một cái nói: “Được rồi, nếu em trúng tuyển vào một trường đại học tốt, anh sẽ mua cho em.” "Cảm ơn anh rể!"
Trịnh Khánh Vân trực tiếp nhảy lên, hôn lên má Bùi Nguyên Minh một cái.
Trịnh Tuyết Dương nhìn cảnh này liền mỉm cười, cảm thấy thật tốt khi em gái có quan hệ tốt với chồng mình.
Tuy nhiên, biểu cảm của Trịnh Tuấn và Thanh Linh trong nháy mắt trở nên đen kịt.
Họ thậm chí còn không tin rằng Bùi Nguyên Minh có thể tặng cho Trịnh Tuyết Dương một chiếc xe hơi đắt tiền như vậy.
Hơn nữa, bây giờ Trịnh Khánh Vân và Bùi Nguyên Minh có mối quan hệ tốt như vậy, họ lại càng quẫn trí hơn.
Điều gì sẽ xảy ra nếu cô gái nhỏ này cũng sẽ học theo chị gái đây.
Con gái lớn đã không có hy vọng gì, nhưng bọn họ vẫn muốn dựa vào con gái nhỏ mà làm ăn phát đạt. Nghĩ đến đây hai người chán tới không buồn ăn nữa.
Trịnh Tuấn nghiêm mặt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu nói thật đi, chiếc xe này ở đầu mà ra?"
Thanh Linh cũng nghiêm túc nói: "Cậu không thể gạt chúng tôi. Bằng không, chúng tôi sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà ngay lập tức."
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, cảm thấy đã đến lúc phải cho bọn họ biết một chuyện.
Lúc này mới nghiêm túc nói: “Ba mẹ đừng lo lắng, tiền mua xe này tuyệt đối đều là tiền chân chính do con kiếm được." "Chiếc xe này con vừa mua chiều nay, bố mẹ xem, vẫn còn hóa đơn chứng thực."
Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa đẩy tờ hóa đơn đến trước mặt Trịnh Tuấn và Thanh Linh.
Hai người nhìn một hồi, vẻ mặt vẫn còn nghi hoặc.
Hai trăm tỷ trả trong vòng một lần? Bùi Nguyên Minh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Đúng lúc này, Trịnh Tuyết Dương đột nhiên nói: "Bùi Nguyên Minh, có phải chiều nay anh nhận tiền của người ta không?"
- -----------------
Trịnh Tuyết Dương tuy có hơi sững sờ nhưng cô vẫn kịp phản ứng và lên xe ngay lập tức.
Chờ đến khi chiếc xe đã đi xa và chỉ còn để lại vệt đèn hậu thấp thoáng giữa làn đường, Phương Viễn mới có thể tỉnh táo lại.
Chồng của người đẹp này, hóa ra lại là người có tiền như vậy sao?
Chi ra hai trăm tỷ cho một chiếc xe hơi? Số tiền đó còn đáng giá hơn cả căn nhà mà anh ta đang ở. Không phải anh từng nghe nói người chồng của Trịnh Tuyết Dương chỉ là một tên ở rể vô tích sự hay sao? Nghĩa là, chiếc xe thật ra là của cô ta?
Vừa nghĩ tới đây, trong mắt Phương Viễn liền lộ ra vẻ tham lam.
Lúc trước, anh ta thực sự chỉ muốn ngủ cùng Trịnh Tuyết Dương một đêm.
Nhưng bây giờ suy nghĩ của anh đã thay đổi. Anh muốn trực tiếp đá bay Bùi Nguyên Minh và thế chỗ của anh ta.
Anh tin rằng với sự kiên nhẫn và năng lực của mình, chỉ cần có cơ hội đến gần Trịnh Tuyết Dương, người phụ nữ này cùng khối tài sản lớn sau lưng sẽ là của riêng anh.
Bên trong xe.
Trịnh Tuyết Dương tỏ vẻ tò mò.
Chiếc xe này quá đắt, còn cao cấp hơn cả Porsche, và đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy nó
Nguyên Minh, anh thuê chiếc xe này ở đâu vậy? Khi nào hết giờ phải lập tức trả cho người ta đấy."
Trịnh Tuyết Dương không nghĩ rằng Bùi Nguyên
Minh có thể mua một chiếc xe đắt tiền như vậy.
Bùi Nguyên Minh cười nói: “Vợ, anh mua chiếc xe này làm quà cho em mà.” “Dạo này em bận rất nhiều việc, hơn nữa cũng cần phương tiện đi lại. Anh nghĩ chiếc xe này rất phù hợp với tình trạng hiện tại của em.” "Gì cơ? Anh nói thật sao? Anh lấy tiền ở đâu để mua xe vậy?" Trịnh Tuyết Dương sửng sốt.
Bùi Nguyên Minh không trả lời, mà chỉ trực tiếp đưa cho Trịnh Tuyết Dương giấy tờ xe.
Trịnh Tuyết Dương chết lặng khi nhìn thấy tên mình trên đó.
Chiếc xe này, trị giá hai trăm tỷ, có tên cô trên phần chủ sở hữu.
Trở về nhà, trên bàn ăn, Trịnh Tuấn, Thanh Linh và
Trịnh Khánh Vân đã sớm biết về chiếc Bentley.
Trịnh Khánh Vân không có cảm giác gì, chỉ cười nói: "Anh rể, vì anh mua xe cho chị gái em, vậy thì anh cũng nên mua cho em một chiếc đi chứ. Em muốn một chiếc Ferrari 488."
Bùi Nguyên Minh liếc cô một cái nói: “Được rồi, nếu em trúng tuyển vào một trường đại học tốt, anh sẽ mua cho em.” "Cảm ơn anh rể!"
Trịnh Khánh Vân trực tiếp nhảy lên, hôn lên má Bùi Nguyên Minh một cái.
Trịnh Tuyết Dương nhìn cảnh này liền mỉm cười, cảm thấy thật tốt khi em gái có quan hệ tốt với chồng mình.
Tuy nhiên, biểu cảm của Trịnh Tuấn và Thanh Linh trong nháy mắt trở nên đen kịt.
Họ thậm chí còn không tin rằng Bùi Nguyên Minh có thể tặng cho Trịnh Tuyết Dương một chiếc xe hơi đắt tiền như vậy.
Hơn nữa, bây giờ Trịnh Khánh Vân và Bùi Nguyên Minh có mối quan hệ tốt như vậy, họ lại càng quẫn trí hơn.
Điều gì sẽ xảy ra nếu cô gái nhỏ này cũng sẽ học theo chị gái đây.
Con gái lớn đã không có hy vọng gì, nhưng bọn họ vẫn muốn dựa vào con gái nhỏ mà làm ăn phát đạt. Nghĩ đến đây hai người chán tới không buồn ăn nữa.
Trịnh Tuấn nghiêm mặt nhìn Bùi Nguyên Minh, nói: “Bùi Nguyên Minh, cậu nói thật đi, chiếc xe này ở đầu mà ra?"
Thanh Linh cũng nghiêm túc nói: "Cậu không thể gạt chúng tôi. Bằng không, chúng tôi sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà ngay lập tức."
Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút, cảm thấy đã đến lúc phải cho bọn họ biết một chuyện.
Lúc này mới nghiêm túc nói: “Ba mẹ đừng lo lắng, tiền mua xe này tuyệt đối đều là tiền chân chính do con kiếm được." "Chiếc xe này con vừa mua chiều nay, bố mẹ xem, vẫn còn hóa đơn chứng thực."
Vừa nói, Bùi Nguyên Minh vừa đẩy tờ hóa đơn đến trước mặt Trịnh Tuấn và Thanh Linh.
Hai người nhìn một hồi, vẻ mặt vẫn còn nghi hoặc.
Hai trăm tỷ trả trong vòng một lần? Bùi Nguyên Minh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Đúng lúc này, Trịnh Tuyết Dương đột nhiên nói: "Bùi Nguyên Minh, có phải chiều nay anh nhận tiền của người ta không?"
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.