Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 1812
N-H
18/04/2021
Bởi vì một loạt động tác của Bùi Nguyên Minh, có thể nói là hiện giờ tập đoàn điện ảnh và truyên hình Sơn Vũ gà bay chó sủa.
Mà Trần Duy Nghĩa là một trong những người khởi xướng, anh ta ở trong tập đoàn bị người ta nghỉ ngờ, cho nên áp lực rất lớn.
Hôm nay anh ta đi theo Lý Khải Lâm tới giãm lên người khác, cho nên trên người tràn ngập khí phách.
Lúc này trực tiếp cầm cốc nước hất lên mặt công tử Hải, chỉ là xem như chào hỏi mà thôi.
Món chính còn ở phía sau.
Mãy nữ minh tinh xinh đẹp đi theo bọn họ tới nhìn thấy cảnh tượng này, đều lộ vẻ mặt châm chọc.
Bùi Nguyên Minh đắc tội Lý Khải Lâm, đắc tội tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, đây không phải chuyện hất mấy cốc nước là có thể xóa bỏ.
Vẻ mặt Lý Khải Lâm lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, bắt chéo hai chân, thản nhiên nuốt mây nhả khói.
Theo ý ông ta, nên cho người của Bùi Nguyên Minh một chút ra oai phủ đầu, tránh cho người ngoài cảm thấy Lý Khải Lâm này dễ bắt nạt.
Công tử Hải không tức giận, tùy ý lau mặt mình, thản nhiên nói: “Đạo diễn Trần, anh làm việc bá đạo như vậy, chẳng lẽ anh không biết, ứng xử lưu lại một đường, ngày sau gặp lại dễ ăn nói sao?”
“Đúng vậy! Các người ở đây chửi bậy một lúc lâu, người đàn ông này chẳng những không tức giận, còn tới đưa nước cho các người, các người không uõng còn chưa tính, còn hắt nước lên mặt người ta? Quá đáng!”
“Đúng vậy, một đám mặc âu phục, dạng chó hình người, nhưng làm việc lại không bằng heo chó!”
“Người như các anh đúng là thiếu dạy dỗ!”
“Lát nữa mà các anh bị đánh, sẽ không có người báo cảnh sát giúp các anh đâu!”
Nhìn công tử Hải hào hoa phong nhã bị bắt nạt, đám quân chúng ở xung quanh vây xem không nhịn được bắt đầu lòng đây căm phẫn.
Dù sao nơi này cũng là bệnh viện, mà đám Trần Duy Nghĩa thật sự hơi quá đáng, tất cả mọi người đều nhìn không vừa mắt.
“Câm miệng!”
Vẻ mặt Trần Duy Nghĩa âm trâm: “Một đám người hạ đẳng mà thôi, vậy mà dám ầm ï trước mặt ngài Lý của chúng tôi?”
“Chuyện của chúng tôi, các người có tư cách xen mồm vào à?”
“Tôi nói cho mấy người biết, lại nói lời vô nghĩa, tôi đảm bảo sẽ khiến tất cả các người trực tiếp tiến vào phòng ICU”
Khi nói chuyện, Trân Duy Nghĩa lập tức ra hiệu bằng tay, lập tức có mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đều hơi bẻ cổ.
Cảnh tượng này khiến đám người bệnh đều mí mắt giật điên cuồng, lúc này chỉ có thể thu lại những lời sắp nói ra khỏi miệng.
Lý Khải Lâm không có một chút kiên nhẫn, híp mắt nhìn công tử Hải đang nở nụ cười ấm áp, lạnh
- -----------------
Mà Trần Duy Nghĩa là một trong những người khởi xướng, anh ta ở trong tập đoàn bị người ta nghỉ ngờ, cho nên áp lực rất lớn.
Hôm nay anh ta đi theo Lý Khải Lâm tới giãm lên người khác, cho nên trên người tràn ngập khí phách.
Lúc này trực tiếp cầm cốc nước hất lên mặt công tử Hải, chỉ là xem như chào hỏi mà thôi.
Món chính còn ở phía sau.
Mãy nữ minh tinh xinh đẹp đi theo bọn họ tới nhìn thấy cảnh tượng này, đều lộ vẻ mặt châm chọc.
Bùi Nguyên Minh đắc tội Lý Khải Lâm, đắc tội tập đoàn điện ảnh và truyền hình Sơn Vũ, đây không phải chuyện hất mấy cốc nước là có thể xóa bỏ.
Vẻ mặt Lý Khải Lâm lạnh nhạt nhìn cảnh tượng này, bắt chéo hai chân, thản nhiên nuốt mây nhả khói.
Theo ý ông ta, nên cho người của Bùi Nguyên Minh một chút ra oai phủ đầu, tránh cho người ngoài cảm thấy Lý Khải Lâm này dễ bắt nạt.
Công tử Hải không tức giận, tùy ý lau mặt mình, thản nhiên nói: “Đạo diễn Trần, anh làm việc bá đạo như vậy, chẳng lẽ anh không biết, ứng xử lưu lại một đường, ngày sau gặp lại dễ ăn nói sao?”
“Đúng vậy! Các người ở đây chửi bậy một lúc lâu, người đàn ông này chẳng những không tức giận, còn tới đưa nước cho các người, các người không uõng còn chưa tính, còn hắt nước lên mặt người ta? Quá đáng!”
“Đúng vậy, một đám mặc âu phục, dạng chó hình người, nhưng làm việc lại không bằng heo chó!”
“Người như các anh đúng là thiếu dạy dỗ!”
“Lát nữa mà các anh bị đánh, sẽ không có người báo cảnh sát giúp các anh đâu!”
Nhìn công tử Hải hào hoa phong nhã bị bắt nạt, đám quân chúng ở xung quanh vây xem không nhịn được bắt đầu lòng đây căm phẫn.
Dù sao nơi này cũng là bệnh viện, mà đám Trần Duy Nghĩa thật sự hơi quá đáng, tất cả mọi người đều nhìn không vừa mắt.
“Câm miệng!”
Vẻ mặt Trần Duy Nghĩa âm trâm: “Một đám người hạ đẳng mà thôi, vậy mà dám ầm ï trước mặt ngài Lý của chúng tôi?”
“Chuyện của chúng tôi, các người có tư cách xen mồm vào à?”
“Tôi nói cho mấy người biết, lại nói lời vô nghĩa, tôi đảm bảo sẽ khiến tất cả các người trực tiếp tiến vào phòng ICU”
Khi nói chuyện, Trân Duy Nghĩa lập tức ra hiệu bằng tay, lập tức có mấy người đàn ông vạm vỡ mặc âu phục đều hơi bẻ cổ.
Cảnh tượng này khiến đám người bệnh đều mí mắt giật điên cuồng, lúc này chỉ có thể thu lại những lời sắp nói ra khỏi miệng.
Lý Khải Lâm không có một chút kiên nhẫn, híp mắt nhìn công tử Hải đang nở nụ cười ấm áp, lạnh
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.