Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 2250
N-H
08/05/2021
Bùi Nguyễn Minh thản nhiên nói: “Không cần. “Tối nay bọn họ nhằm vào tôi.” “Mọi người xem diễn là được!” “Bùi Nguyên Minh, đến nước này rồi cậu còn làm bộ làm tịch, cậu thực sự cho rằng mình có chút bản lĩnh mèo ba chân thì là đại cao thủ!” “Hôm nay, có thể chết dưới tay Chiến Thần tôi, cũng là vinh hạnh của cậu!”
Giọng nói vừa ngừng, thân thể Lục Minh Phúc trực tiếp lao về trước, Đả Cẩu Bổng trong tay quét ngang mà ra, nhất thời còn ảnh tung bay, vô cùng đáng sợ.
Đồng thời trên Đả Cẩu Bổng truyền ra âm thanh quỷ khóc sói gào, giống như oan hồn từng chết dưới cây gậy này đang kêu gào.
Có không ít người ở đây lộ ra vẻ mặt giật mình, đặc biệt là đệ tử Long Môn nhớ tới đủ loại lời đồn về Đả Cẩu Bổng, lúc này sợ hãi tới cực hạn.
Ngay sau đó, bọn họ đều thấy Bùi Nguyễn Minh đứng yên không cử động.
Cảnh tượng này, giống như Đả Cẩu Bổng đã kìm hãm tinh khí thần của anh. Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiện đều lập tức thay đổi sắc mặt, muốn tiến lên, nhưng phát hiện mình bị thứ gì đó vô hình kìm hãm.
Mà đệ tử Long Môn khác cũng phát hiện, toàn thân mình không thể nhúc nhích, giống như đang ở trong đầm lây.
Mọi người thấy tình hình của mình như vậy, tất nhiên là cũng nghĩ Bùi Nguyễn Minh như thế. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Trên gương mặt sưng đỏ của Lục Khả Nhiên đều là châm chọc, Bùi Nguyên Minh xong đời, thực sự xong đời, đối nghịch với bọn họ quả thực là muốn chết!
Lục Minh Phúc ra tay cũng lộ ra nụ cười dữ tợn: “Bùi Nguyên Minh, nhớ kỹ, hôm nay có thể chết dưới Đả Cẩu Bổng, là vinh hạnh của cậu.”
Ầm L”
Ngay sau đó, giọng nói lạnh nhạt truyền ra, mang theo khinh thường và lạnh lùng.
Lục Minh Phúc hơi sửng sốt, trong lòng hiện lên cảm giác khó có thể tin.
Còn không đợi anh ta kịp phản ứng, chỉ thấy Bùi
Nguyễn Minh xuất hiện trước người anh ta.
Lúc này, mí mắt Lục Minh Phúc giật giật, vẻ mặt cứng đờ.
Vậy mà Bùi Nguyễn Minh không bị Đả Cẩu Bổng kìm hãm?
Vậy mà đi tới trước mặt mình?
Là mình quá yếu, hay là đối phương quá mạnh? “Bốp..
Còn không đợi Lục Minh Phúc kịp phản ứng hoàn toàn, một cái tát đã đánh vào mặt anh ta. "Ram..."
Thân thể Lục Minh Phúc bay ra sau, giống như chó chết bay xa hơn mười mét, đập lên trên đá cẩm thạch.
Không đợi Lục Minh Phúc kịp phản ứng, thân thể Bùi Nguyễn Minh tiến lên một lần nữa, sau đó lại tát một cái. "Bop!" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Một cái tát thật mạnh, tát Lục Minh Phúc đang định xoay người xông lên bay ra sau lần nữa, hơn nữa toàn thân không ngừng giật giật, miệng đầy máu tươi. “Với chút năng lực đó của anh, còn tự xưng là cấp Chiến Thần?” “Có phải vũ nhục hai chữ đó hay không?” “Nếu không phải anh cầm Đả Cẩu Bổng trong tay, tôi tát một cái có thể tát chết anh, biết không?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lại tát một cái.
Lục Minh Phúc vừa định đứng dậy lại bị tát bay ra, lúc rơi xuống đất, bắt đầu phun ra máu. Mà bên đám người Lục Khả Nhiên và đệ tử chấp pháp đường, đều trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng này, trong đôi mắt tràn ngập hoảng sợ.
Lục Minh Phúc là cấp Chiến Thần, tuy vừa mới bước vào cấp Chiến Thần, nhưng trong tay anh ta còn có Đả Cẩu Bổng!
Nhưng Bùi Nguyên Minh chỉ tùy ý tát mấy cái, anh ta liên tục không có năng lực đánh trả?
Chẳng lẽ là vì Bùi Nguyễn Minh đánh lén?
Nhưng vấn đề là, nếu Bùi Nguyễn Minh đánh lén, cũng không có khả năng lần nào đánh lén cũng thành công! “Tên nhóc, vậy mà cậu dám đánh lén tôi hả?"
Vẻ mặt Lục Minh Phúc khó coi tới cực hạn, anh ta cảm thấy mình còn chưa bùng nổ, không nên bị đánh bại rõ ràng như vậy, thê thảm như vậy.
Giọng nói vừa ngừng, thân thể Lục Minh Phúc trực tiếp lao về trước, Đả Cẩu Bổng trong tay quét ngang mà ra, nhất thời còn ảnh tung bay, vô cùng đáng sợ.
Đồng thời trên Đả Cẩu Bổng truyền ra âm thanh quỷ khóc sói gào, giống như oan hồn từng chết dưới cây gậy này đang kêu gào.
Có không ít người ở đây lộ ra vẻ mặt giật mình, đặc biệt là đệ tử Long Môn nhớ tới đủ loại lời đồn về Đả Cẩu Bổng, lúc này sợ hãi tới cực hạn.
Ngay sau đó, bọn họ đều thấy Bùi Nguyễn Minh đứng yên không cử động.
Cảnh tượng này, giống như Đả Cẩu Bổng đã kìm hãm tinh khí thần của anh. Tần Ý Hàm và Sở Tuấn Hiện đều lập tức thay đổi sắc mặt, muốn tiến lên, nhưng phát hiện mình bị thứ gì đó vô hình kìm hãm.
Mà đệ tử Long Môn khác cũng phát hiện, toàn thân mình không thể nhúc nhích, giống như đang ở trong đầm lây.
Mọi người thấy tình hình của mình như vậy, tất nhiên là cũng nghĩ Bùi Nguyễn Minh như thế. Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Trên gương mặt sưng đỏ của Lục Khả Nhiên đều là châm chọc, Bùi Nguyên Minh xong đời, thực sự xong đời, đối nghịch với bọn họ quả thực là muốn chết!
Lục Minh Phúc ra tay cũng lộ ra nụ cười dữ tợn: “Bùi Nguyên Minh, nhớ kỹ, hôm nay có thể chết dưới Đả Cẩu Bổng, là vinh hạnh của cậu.”
Ầm L”
Ngay sau đó, giọng nói lạnh nhạt truyền ra, mang theo khinh thường và lạnh lùng.
Lục Minh Phúc hơi sửng sốt, trong lòng hiện lên cảm giác khó có thể tin.
Còn không đợi anh ta kịp phản ứng, chỉ thấy Bùi
Nguyễn Minh xuất hiện trước người anh ta.
Lúc này, mí mắt Lục Minh Phúc giật giật, vẻ mặt cứng đờ.
Vậy mà Bùi Nguyễn Minh không bị Đả Cẩu Bổng kìm hãm?
Vậy mà đi tới trước mặt mình?
Là mình quá yếu, hay là đối phương quá mạnh? “Bốp..
Còn không đợi Lục Minh Phúc kịp phản ứng hoàn toàn, một cái tát đã đánh vào mặt anh ta. "Ram..."
Thân thể Lục Minh Phúc bay ra sau, giống như chó chết bay xa hơn mười mét, đập lên trên đá cẩm thạch.
Không đợi Lục Minh Phúc kịp phản ứng, thân thể Bùi Nguyễn Minh tiến lên một lần nữa, sau đó lại tát một cái. "Bop!" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Một cái tát thật mạnh, tát Lục Minh Phúc đang định xoay người xông lên bay ra sau lần nữa, hơn nữa toàn thân không ngừng giật giật, miệng đầy máu tươi. “Với chút năng lực đó của anh, còn tự xưng là cấp Chiến Thần?” “Có phải vũ nhục hai chữ đó hay không?” “Nếu không phải anh cầm Đả Cẩu Bổng trong tay, tôi tát một cái có thể tát chết anh, biết không?” Vẻ mặt Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt, lại tát một cái.
Lục Minh Phúc vừa định đứng dậy lại bị tát bay ra, lúc rơi xuống đất, bắt đầu phun ra máu. Mà bên đám người Lục Khả Nhiên và đệ tử chấp pháp đường, đều trợn mắt há miệng nhìn cảnh tượng này, trong đôi mắt tràn ngập hoảng sợ.
Lục Minh Phúc là cấp Chiến Thần, tuy vừa mới bước vào cấp Chiến Thần, nhưng trong tay anh ta còn có Đả Cẩu Bổng!
Nhưng Bùi Nguyên Minh chỉ tùy ý tát mấy cái, anh ta liên tục không có năng lực đánh trả?
Chẳng lẽ là vì Bùi Nguyễn Minh đánh lén?
Nhưng vấn đề là, nếu Bùi Nguyễn Minh đánh lén, cũng không có khả năng lần nào đánh lén cũng thành công! “Tên nhóc, vậy mà cậu dám đánh lén tôi hả?"
Vẻ mặt Lục Minh Phúc khó coi tới cực hạn, anh ta cảm thấy mình còn chưa bùng nổ, không nên bị đánh bại rõ ràng như vậy, thê thảm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.