Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 2634
N-H
28/05/2021
“Còn nữa, đấy là cổ phần của nhà họ Giang, không phải nhà họ Thôi các người, anh có tư cách thay bọn họ làm chủ à? Hay là nói chủ nhân đứng sau lưng anh đã sợ, không dám trêu chọc đến chúng tôi nữa, cho nên mới đưa ra điều kiện nhục nước mất chủ quyền như thế?”
Ánh mắt Hứa Tuyết Kỳ lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thôi Văn Triết, rõ ràng là muốn từ trong ánh mắt của anh ta nhìn ra được thứ gì đó, thuận tiện cho mình làm việc.
Thế nhưng vẻ mặt Thôi Văn Triết lại lạnh lùng, lúc này anh ta chỉ chậm rãi nói.
“Cô Hứa không cần nói nhảm nhiều như vậy làm gì, tôi chỉ hỏi cô một câu, rốt cuộc cô có đồng ý làm giao dịch này với tôi không?”
Hứa Tuyết Kỳ chậm rãi đến gần, từ trên cao nhìn xuống Thôi Văn Triết, hơi thở như lan nói.
“Điều kiện tốt như thế, tôi đương nhiên nguyện ý, chỉ tiếc tôi thật sự không đưa cô Giang đi, cho dù có, chủ nhân phía sau của anh đã sẵn lòng tốn công sức lực để đưa cô ta đi, như vậy còn chẳng bằng tôi bắt cô ta, khiến nhà họ Giang không thể không xảy ra xung đột với chủ nhân đứng sau lưng anh, chẳng phải chơi rất hay à?”.
“Người đứng phía sau anh, chỉ dựa vào chút khôn lỏi và công phu mèo quào đó thì có thể làm mưa | làm gió ở Cảng Thành và Las Vegas à?”
"Tôi chỉ có thể nói, anh ta đã quá ngây thơ rồi”
“Ngay cả việc xuất hiện cũng không dám, mà chính là để một tên phế vật như anh đến đây, điều này nói lên anh ta cũng chính là phế vật”
“Anh Thôi, tôi cảm thấy anh nên đồng ý thì tương đối tốt hơn đó. Vừa rồi chúng tôi đã quay được không ít video và ảnh chụp của anh, anh không đồng ý, nhỡ đầu tôi run tay một cái đăng nó lên mạng, xem như anh sẽ biến thành nhân vật hot nhất trên mạng, ôi chao một đêm thành danh”
Nghe được Lâm Nhã Chi nói như thế, mấy người phụ nữ xinh đẹp đều cười to.
“Đòi tiền thì đơn giản, tôi có thể đưa bảy nghìn tỷ” Vẻ mặt Thôi Văn Triết lạnh lùng nói, rõ ràng là cố gắng cuối cùng.
“Chỉ cần cô thả Giang Ngọc Hạ, tất cả đều không thành vấn đề”. Hứa Tuyết Kỳ trực tiếp hắt ly rượu vang trong tay lên mặt Thôi Văn Triết. “Đến nước này rồi mà anh vẫn còn cùng tôi cò kè mặc cả”. “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, không thả người, không giao người, anh chờ chết đi” Vẻ mặt Hứa Tuyết Kỳ đầy ý lạnh, sau đó ra hiệu.
“Đưa anh Thôi xuống, sau đó gọi điện cho Thôi Nhã Tuyết, bảo cô ta đưa Cao Thanh Nga đến. Đừng quên còn có ba nghìn năm trăm tỷ”
Nghe thấy thế mấy vệ sĩ vạm vỡ mang theo vẻ mặt dữ tợn chuẩn bị nhào lên. Mà lúc này Thổi Văn Triết vẻ mặt lạnh lẽo. “Xem ra Hứa Tuyết Kỳ cô nhất định không cho tôi mặt mũi này?”
- -----------------
Ánh mắt Hứa Tuyết Kỳ lạnh lẽo nhìn chằm chằm Thôi Văn Triết, rõ ràng là muốn từ trong ánh mắt của anh ta nhìn ra được thứ gì đó, thuận tiện cho mình làm việc.
Thế nhưng vẻ mặt Thôi Văn Triết lại lạnh lùng, lúc này anh ta chỉ chậm rãi nói.
“Cô Hứa không cần nói nhảm nhiều như vậy làm gì, tôi chỉ hỏi cô một câu, rốt cuộc cô có đồng ý làm giao dịch này với tôi không?”
Hứa Tuyết Kỳ chậm rãi đến gần, từ trên cao nhìn xuống Thôi Văn Triết, hơi thở như lan nói.
“Điều kiện tốt như thế, tôi đương nhiên nguyện ý, chỉ tiếc tôi thật sự không đưa cô Giang đi, cho dù có, chủ nhân phía sau của anh đã sẵn lòng tốn công sức lực để đưa cô ta đi, như vậy còn chẳng bằng tôi bắt cô ta, khiến nhà họ Giang không thể không xảy ra xung đột với chủ nhân đứng sau lưng anh, chẳng phải chơi rất hay à?”.
“Người đứng phía sau anh, chỉ dựa vào chút khôn lỏi và công phu mèo quào đó thì có thể làm mưa | làm gió ở Cảng Thành và Las Vegas à?”
"Tôi chỉ có thể nói, anh ta đã quá ngây thơ rồi”
“Ngay cả việc xuất hiện cũng không dám, mà chính là để một tên phế vật như anh đến đây, điều này nói lên anh ta cũng chính là phế vật”
“Anh Thôi, tôi cảm thấy anh nên đồng ý thì tương đối tốt hơn đó. Vừa rồi chúng tôi đã quay được không ít video và ảnh chụp của anh, anh không đồng ý, nhỡ đầu tôi run tay một cái đăng nó lên mạng, xem như anh sẽ biến thành nhân vật hot nhất trên mạng, ôi chao một đêm thành danh”
Nghe được Lâm Nhã Chi nói như thế, mấy người phụ nữ xinh đẹp đều cười to.
“Đòi tiền thì đơn giản, tôi có thể đưa bảy nghìn tỷ” Vẻ mặt Thôi Văn Triết lạnh lùng nói, rõ ràng là cố gắng cuối cùng.
“Chỉ cần cô thả Giang Ngọc Hạ, tất cả đều không thành vấn đề”. Hứa Tuyết Kỳ trực tiếp hắt ly rượu vang trong tay lên mặt Thôi Văn Triết. “Đến nước này rồi mà anh vẫn còn cùng tôi cò kè mặc cả”. “Tôi cho anh một cơ hội cuối cùng, không thả người, không giao người, anh chờ chết đi” Vẻ mặt Hứa Tuyết Kỳ đầy ý lạnh, sau đó ra hiệu.
“Đưa anh Thôi xuống, sau đó gọi điện cho Thôi Nhã Tuyết, bảo cô ta đưa Cao Thanh Nga đến. Đừng quên còn có ba nghìn năm trăm tỷ”
Nghe thấy thế mấy vệ sĩ vạm vỡ mang theo vẻ mặt dữ tợn chuẩn bị nhào lên. Mà lúc này Thổi Văn Triết vẻ mặt lạnh lẽo. “Xem ra Hứa Tuyết Kỳ cô nhất định không cho tôi mặt mũi này?”
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.