Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 2712
N-H
01/06/2021
Đang nói, người tâm phúc này lấy điện thoại ra, bên trong có rất nhiều video.
Không chỉ có cảnh Bùi Nguyên Minh gọi đồ ăn, còn có cảnh anh nằm trong phòng vì quá mệt, ngay cả rèm cửa sổ cũng chưa kịp hạ xuống.
Ngoài ra còn có một đoạn video về những tuyến đường tuần tra của những quân tinh nhuệ Long Điền kia để giúp người khác hiểu rõ rốt cuộc bây giờ họ đang ở đâu.
“Tốt! Rất tốt!”
“Không phải tên họ Bùi kia rất giỏi sao?”
“Không phải tay đánh thanh kiếm nước Đảo, chân đá đường chủ Long Môn à?”
“Sao cũng có lúc mệt mỏi như vậy?”
“Bây giờ không có Dương Đế Minh chống lưng cho anh, tôi muốn xem xem anh có thể kiêu ngạo tới lúc nào?”
Lời vừa dứt, Sư Tuệ Lan làm một động tác, liền thấy một nhóm lớn tất cả đều xuống xe.
Sư Tuệ lan chỉ vào hai người dẫn đầu, nhẹ giọng nói: “Số một, anh phụ trách đưa vài anh em vào từ cửa cứu hỏa canh gác lối “Số hai, anh dẫn vài người đi canh gác ở thang máy đặc biệt, không thể để bất cứ người nào ra vào”
“Những người khác đi cùng tôi vào vườn hoa trên cao, giải quyết những quân tinh nhuệ Long Điền kia”
“Nhớ kỹ, chúng ta phải tốc chiến tổng thẳng, không cần giữ lại ai!”
“Quan trọng nhất là, nhất định phải giữ lại mạng của tên Bùi Nguyên Minh kia, tôi muốn hắn sống không bằng chết!”
Lúc này một nhóm lớn ám vệ của Long Môn tại Cảng Thành và Las Vegas nhẹ giọng nói: “Vâng thưa cô chủ!”
Tên gọi này khiến Sư Tuệ Lan càng thêm hưng phấn. Lúc này cô ta không còn nhìn lại những chuyện đã qua nữa, mà thẳng thừng hạ lệnh: “Làm đi!”
Lời nói vừa dứt, cô ta cũng xách theo một thanh trường đạo nước Đảo, mang theo ba phần kích động, ba phần thù hận, ba phần bình tĩnh cùng một phần hận ý đi vào khách sạn Three Seasons. Bởi vì giờ là ba giờ sáng, khách sạn chỉ còn lại vài nhân viên trực ở sảnh.
Mà những người này sao có thể là đối thủ của quân tinh nhuệ của Long Môn tại Cảng Thành và Las Vegas? Dưới sự đột kích của họ, những người này nhanh chóng hôn mê dưới đất.
Một nhóm lớn canh gác, phá cửa, còn có rất nhiều người làm quân tiên phong, hiển nhiên vô cùng ăn ý. Ngay sau đó, họ đột phá lực lượng an ninh của mười mấy tầng, đánh thẳng tới vườn treo Babylon tầng cao nhất. Toàn bộ cả quá trình như được đào tạo bài bản giống như đội quân lính đánh thuê.
Vào lúc này, những người mà Sư Tuệ Lan dẫn dắt ngang nhiên như đi vào chỗ không người.
Cô ta muốn đánh thẳng đến phòng Tổng thống, giết chết Bùi Nguyên Minh.
Nhưng lại không ý thức được sự yên tĩnh quá mức của cả vườn treo Babylon lúc này, yên tĩnh tới mức khó tin.
“HỰ”
Âm thanh khe khẽ vang lên, vài tên ám vệ được sắp xếp canh gác ở lối vào đang định trốn ở góc thì cảm thấy cổ họng của mình hơi lạnh.
Họ thậm chí không kịp phát ra bất cứ âm thanh hay kịp làm ra hành động nào thì đã xụi lơ trên đất. Những người canh gác ở cửa cứu hỏa, thang máy đặc biệt cũng được đãi ngộ tương tự.
Ngoại trừ yết hầu bị cắt trong âm thầm thì đến cả thi thể cũng được đưa đi.
Nếu không nhìn thấy vài giọt máu tươi trên mặt đất thì khó có thể tưởng tượng rất nhiều người vừa mới chết ở nơi này.
“Cạch!”
Nhìn thấy một nhóm người không thấy động tĩnh, vẫn chạy vội về phía phòng Tổng thống, Thôi Văn Triết khóa cửa ra vào với vẻ thờ ơ.
Lúc này anh ta tràn đầy kính nể với Bùi Nguyên Minh.
Không hổ danh là tổng giáo đầu bách chiến bách thắng, khi thời điểm rời khỏi đạo quan Long Môn thì đã bày sẵn thế cờ, quả nhiên đã chờ được con mồi.
Tổng giáo đầu từng nói, thợ săn cao siêu luôn là kiểu thích giả dạng thành con mồi.
Hóa ra là ý này. Nghĩ đến lời dạy của Bùi Nguyên Minh, Thôi Văn Triết cười, bước ra ngoài với Đường đao trong tay. Tập kích kẻ địch!”
Lúc quân tinh nhuệ Long Điện tay đang ở cửa vào thì Sư Tuệ Lan dẫn theo một nhóm lớn ám vệ tới phòng Tổng thống cuối cùng hét lên.
Không chỉ có cảnh Bùi Nguyên Minh gọi đồ ăn, còn có cảnh anh nằm trong phòng vì quá mệt, ngay cả rèm cửa sổ cũng chưa kịp hạ xuống.
Ngoài ra còn có một đoạn video về những tuyến đường tuần tra của những quân tinh nhuệ Long Điền kia để giúp người khác hiểu rõ rốt cuộc bây giờ họ đang ở đâu.
“Tốt! Rất tốt!”
“Không phải tên họ Bùi kia rất giỏi sao?”
“Không phải tay đánh thanh kiếm nước Đảo, chân đá đường chủ Long Môn à?”
“Sao cũng có lúc mệt mỏi như vậy?”
“Bây giờ không có Dương Đế Minh chống lưng cho anh, tôi muốn xem xem anh có thể kiêu ngạo tới lúc nào?”
Lời vừa dứt, Sư Tuệ Lan làm một động tác, liền thấy một nhóm lớn tất cả đều xuống xe.
Sư Tuệ lan chỉ vào hai người dẫn đầu, nhẹ giọng nói: “Số một, anh phụ trách đưa vài anh em vào từ cửa cứu hỏa canh gác lối “Số hai, anh dẫn vài người đi canh gác ở thang máy đặc biệt, không thể để bất cứ người nào ra vào”
“Những người khác đi cùng tôi vào vườn hoa trên cao, giải quyết những quân tinh nhuệ Long Điền kia”
“Nhớ kỹ, chúng ta phải tốc chiến tổng thẳng, không cần giữ lại ai!”
“Quan trọng nhất là, nhất định phải giữ lại mạng của tên Bùi Nguyên Minh kia, tôi muốn hắn sống không bằng chết!”
Lúc này một nhóm lớn ám vệ của Long Môn tại Cảng Thành và Las Vegas nhẹ giọng nói: “Vâng thưa cô chủ!”
Tên gọi này khiến Sư Tuệ Lan càng thêm hưng phấn. Lúc này cô ta không còn nhìn lại những chuyện đã qua nữa, mà thẳng thừng hạ lệnh: “Làm đi!”
Lời nói vừa dứt, cô ta cũng xách theo một thanh trường đạo nước Đảo, mang theo ba phần kích động, ba phần thù hận, ba phần bình tĩnh cùng một phần hận ý đi vào khách sạn Three Seasons. Bởi vì giờ là ba giờ sáng, khách sạn chỉ còn lại vài nhân viên trực ở sảnh.
Mà những người này sao có thể là đối thủ của quân tinh nhuệ của Long Môn tại Cảng Thành và Las Vegas? Dưới sự đột kích của họ, những người này nhanh chóng hôn mê dưới đất.
Một nhóm lớn canh gác, phá cửa, còn có rất nhiều người làm quân tiên phong, hiển nhiên vô cùng ăn ý. Ngay sau đó, họ đột phá lực lượng an ninh của mười mấy tầng, đánh thẳng tới vườn treo Babylon tầng cao nhất. Toàn bộ cả quá trình như được đào tạo bài bản giống như đội quân lính đánh thuê.
Vào lúc này, những người mà Sư Tuệ Lan dẫn dắt ngang nhiên như đi vào chỗ không người.
Cô ta muốn đánh thẳng đến phòng Tổng thống, giết chết Bùi Nguyên Minh.
Nhưng lại không ý thức được sự yên tĩnh quá mức của cả vườn treo Babylon lúc này, yên tĩnh tới mức khó tin.
“HỰ”
Âm thanh khe khẽ vang lên, vài tên ám vệ được sắp xếp canh gác ở lối vào đang định trốn ở góc thì cảm thấy cổ họng của mình hơi lạnh.
Họ thậm chí không kịp phát ra bất cứ âm thanh hay kịp làm ra hành động nào thì đã xụi lơ trên đất. Những người canh gác ở cửa cứu hỏa, thang máy đặc biệt cũng được đãi ngộ tương tự.
Ngoại trừ yết hầu bị cắt trong âm thầm thì đến cả thi thể cũng được đưa đi.
Nếu không nhìn thấy vài giọt máu tươi trên mặt đất thì khó có thể tưởng tượng rất nhiều người vừa mới chết ở nơi này.
“Cạch!”
Nhìn thấy một nhóm người không thấy động tĩnh, vẫn chạy vội về phía phòng Tổng thống, Thôi Văn Triết khóa cửa ra vào với vẻ thờ ơ.
Lúc này anh ta tràn đầy kính nể với Bùi Nguyên Minh.
Không hổ danh là tổng giáo đầu bách chiến bách thắng, khi thời điểm rời khỏi đạo quan Long Môn thì đã bày sẵn thế cờ, quả nhiên đã chờ được con mồi.
Tổng giáo đầu từng nói, thợ săn cao siêu luôn là kiểu thích giả dạng thành con mồi.
Hóa ra là ý này. Nghĩ đến lời dạy của Bùi Nguyên Minh, Thôi Văn Triết cười, bước ra ngoài với Đường đao trong tay. Tập kích kẻ địch!”
Lúc quân tinh nhuệ Long Điện tay đang ở cửa vào thì Sư Tuệ Lan dẫn theo một nhóm lớn ám vệ tới phòng Tổng thống cuối cùng hét lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.