Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 2751
N-H
03/06/2021
Hiển nhiên, mặc dù Tenkade Shiro xưng hiệu là đại sự lưu kiếm thánh mới, chiến thần Đảo Quốc, ngự y trong cung đình hoàng thất, theo đuổi thiên nhân hợp nhất.
Thế nhưng, cái tên này rất hay giả vờ.
Ông ta biết rõ cái gì gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Hôm nay ông ta đã chuẩn bị rất nhiều cách, thậm chí ngay cả Phong Lôi Bát Tử mà ông ta tinh tâm bồi dưỡng cũng bị điều ra. Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị Bùi Nguyên Minh một chương đánh bay đi.
Trong tình huống này, trừ phi Tenkade Shiro thực sự dũng cảm không sợ chết, nếu không thì, ông ta sao có thể ở lại để động thủ với Bùi Nguyên Minh.
Chính vì vậy, sau khi "đại nghĩa hào hùng" đánh thuộc hạ một chưởng, dùng thi thể của thuộc hạ đập vỡ động cơ của du thuyền, Tenkade Shiro đã cao chạy xa bay.
Hơn nữa kinh nghiệm chạy trốn của ông ta vô cùng phong phú, lúc này người đang ở trên biển nhưng lại chạy cực nhanh, chớp mắt đã sắp chạy đến bờ rồi.
Bùi Nguyên Minh thần sắc ảm đạm nhìn những người còn lại của Đảo Quốc trên du thuyền. Lúc này bọn họ ai nấy cũng đều vô cùng hoảng loạn, như thể niềm tin đã sụp đổ hoàn toàn.
Bùi Nguyên Minh cũng chẳng thèm nói nhiều với đám người này, mà nhanh chóng lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn, sau đó anh cũng lao xuống biển đuổi theo hướng Tenkade Shiro bỏ chạy.
Dù sao thì cũng là một chiến thần, một kiếm thánh, dù sợ sức mạnh cũng đặt ở đây. Cho nên hôm nay Bùi Nguyên Minh muốn làm một mẻ khỏe cả đời.
Bằng không thì có chiến thần ẩn nấp trong bóng tối, không biết lúc nào sẽ động đao thương với mình, Bùi Nguyên Minh mặc dù không quan tâm nhưng cũng anh cũng phải suy nghĩ cho những người bên cạnh.
Tenkade Shiro dường như nhận thấy Bùi Nguyên Minh không có ý định buông tha cho mình, sau khi lên bờ ông ta liền nhanh chóng lao vào rừng cây rậm rạp ven bờ biển.
Trong khu vực này, chân đồi phía sau của núi Thái Bình ở Cảng Thành cũng được coi là hậu hoa viên của giới thượng lưu ở đây, tuyệt đối không được phép khai phá.
Nghe nói trong khu rừng này còn có không ít chim thú, được coi là nói trong sạch hiểm có nhất của Cảng Thành. Chỉ đáng tiếc là lúc này Tenkade Shiro hoàn toàn không có tâm trạng để thưởng thức cảnh đẹp.
Ông ta dồn hết sức lực, cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng cũng lên được một vách đá ở giữa sườn núi, nơi này có một cái đình nghỉ mát đã nhiều năm không được tu sửa.
Tenkade Shiro còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi, trong khu rừng rậm cách đó không xa, Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt hờ hững bước tới.
"Cậu Minh, cậu là chó sao, tôi đã chạy xa như thế rồi, cậu không thể tiết kiệm chút sức lực được sao?"
"Tôi để lại nhiều người trên du thuyền cho cậu như thế, còn không đủ để cậu giết à?" "Cậu vẫn nhất định đuổi theo một ông lão già nua như tôi, không biết cái gì gọi là kính già yêu trẻ sao?"
"Ầm" một tiếng rơi xuống đất. Thân ảnh của Bùi Nguyên Minh cũng khẽ dao động, vẻ mặt càng thêm dữ tợn.
Chỉ có thể nói, mặc dù Tenkade Shiro gan nhỏ như chuột, bỉ ổi vô sỉ, nhưng ông ta quả thực xứng đáng với danh hiệu thánh kiếm Kashima Shinto Ryu.
- -----------------
Thế nhưng, cái tên này rất hay giả vờ.
Ông ta biết rõ cái gì gọi là kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Hôm nay ông ta đã chuẩn bị rất nhiều cách, thậm chí ngay cả Phong Lôi Bát Tử mà ông ta tinh tâm bồi dưỡng cũng bị điều ra. Nhưng cuối cùng, tất cả đều bị Bùi Nguyên Minh một chương đánh bay đi.
Trong tình huống này, trừ phi Tenkade Shiro thực sự dũng cảm không sợ chết, nếu không thì, ông ta sao có thể ở lại để động thủ với Bùi Nguyên Minh.
Chính vì vậy, sau khi "đại nghĩa hào hùng" đánh thuộc hạ một chưởng, dùng thi thể của thuộc hạ đập vỡ động cơ của du thuyền, Tenkade Shiro đã cao chạy xa bay.
Hơn nữa kinh nghiệm chạy trốn của ông ta vô cùng phong phú, lúc này người đang ở trên biển nhưng lại chạy cực nhanh, chớp mắt đã sắp chạy đến bờ rồi.
Bùi Nguyên Minh thần sắc ảm đạm nhìn những người còn lại của Đảo Quốc trên du thuyền. Lúc này bọn họ ai nấy cũng đều vô cùng hoảng loạn, như thể niềm tin đã sụp đổ hoàn toàn.
Bùi Nguyên Minh cũng chẳng thèm nói nhiều với đám người này, mà nhanh chóng lấy điện thoại ra gửi một tin nhắn, sau đó anh cũng lao xuống biển đuổi theo hướng Tenkade Shiro bỏ chạy.
Dù sao thì cũng là một chiến thần, một kiếm thánh, dù sợ sức mạnh cũng đặt ở đây. Cho nên hôm nay Bùi Nguyên Minh muốn làm một mẻ khỏe cả đời.
Bằng không thì có chiến thần ẩn nấp trong bóng tối, không biết lúc nào sẽ động đao thương với mình, Bùi Nguyên Minh mặc dù không quan tâm nhưng cũng anh cũng phải suy nghĩ cho những người bên cạnh.
Tenkade Shiro dường như nhận thấy Bùi Nguyên Minh không có ý định buông tha cho mình, sau khi lên bờ ông ta liền nhanh chóng lao vào rừng cây rậm rạp ven bờ biển.
Trong khu vực này, chân đồi phía sau của núi Thái Bình ở Cảng Thành cũng được coi là hậu hoa viên của giới thượng lưu ở đây, tuyệt đối không được phép khai phá.
Nghe nói trong khu rừng này còn có không ít chim thú, được coi là nói trong sạch hiểm có nhất của Cảng Thành. Chỉ đáng tiếc là lúc này Tenkade Shiro hoàn toàn không có tâm trạng để thưởng thức cảnh đẹp.
Ông ta dồn hết sức lực, cũng không biết trải qua bao lâu, cuối cùng cũng lên được một vách đá ở giữa sườn núi, nơi này có một cái đình nghỉ mát đã nhiều năm không được tu sửa.
Tenkade Shiro còn chưa kịp ngồi xuống nghỉ ngơi, trong khu rừng rậm cách đó không xa, Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt hờ hững bước tới.
"Cậu Minh, cậu là chó sao, tôi đã chạy xa như thế rồi, cậu không thể tiết kiệm chút sức lực được sao?"
"Tôi để lại nhiều người trên du thuyền cho cậu như thế, còn không đủ để cậu giết à?" "Cậu vẫn nhất định đuổi theo một ông lão già nua như tôi, không biết cái gì gọi là kính già yêu trẻ sao?"
"Ầm" một tiếng rơi xuống đất. Thân ảnh của Bùi Nguyên Minh cũng khẽ dao động, vẻ mặt càng thêm dữ tợn.
Chỉ có thể nói, mặc dù Tenkade Shiro gan nhỏ như chuột, bỉ ổi vô sỉ, nhưng ông ta quả thực xứng đáng với danh hiệu thánh kiếm Kashima Shinto Ryu.
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.