Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 3027
N-H
25/06/2021
“Không tệ, đủ hèn hạ!” Bùi Nguyên Minh lắc lắc tay, thản nhiên mở miệng. Đối với người được xưng là đại cao thủ Thiên Kiệt này, trong lòng anh đã không còn một chút kính trọng nào.
Vẻ mặt Thiên Kiệt thản nhiên, đối với chuyện này cảm thấy không có gì cả, chỉ lạnh lùng nói: “Nhóc con, cậu không hiểu gì cả!”.
“Những người như chúng tôi, chính là người giết người thay cho chủ nhân, là cái bóng, là công cụ của chủ nhân”
“Chủ nhân muốn chúng tôi giết chết đối thủ thì chúng tôi cần phải dùng mọi cách để giết chết đối phương” “Những lúc này chỉ có thắng thua, sống chết, không có danh dự và đạo nghĩa, cậu hiểu không?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Trước đây tôi không cần hiểu, bây giờ cũng không cần hiểu, sau này lại càng không?”
“Bởi vì tôi và ông vốn dĩ khác nhau”
“Đường đường là chiến thần mà ngay cả lòng tin đều không có thì tính là chiến thần gì?”
Thiên Kiệt không trả lời Bùi Nguyên Minh, chỉ cười lạnh một tiếng, đạo dài trong tay bay lên lần thứ hai, chớp mắt trên đạo mang theo hàn ý lạnh lẽo, đao khí tràn ngập ý lạnh nháy mắt thổi quát toàn trường.
"Ầm”.
Theo động tác của Thiên Kiệt, ông ta bước ra từng bước, đạo trong tay lần thứ hai chém xuống. “Ầm”
Một dao như vậy giống như là dùng hết mười phần sức lực của Thiên Kiệt, cho nên khi một đạo này rơi xuống, trong chớp mắt, độ ẩm trong toàn trường giống như bị giảm xuống.
Sát ý đáng sợ tràn ra khắp toàn trường, khiến người ta nhịn không được nhắm mắt lại.
Mà chỗ đao khí đánh tới Bùi Nguyên Minh cảm thấy bản thân như đứng trong gió lốc, sát ý vô tận từ bốn phương tám hướng tràn về.
Chỉ cần Bùi Nguyên Minh không để ý thì sẽ trực tiếp bị chém chết tại chỗ. Nhưng mà vẻ mặt Bùi Nguyên Minh vẫn thờ ơ. "Keng!" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*4*7.*com nha!
Trong nháy mắt đao khí đến gần, chân Bùi Nguyên Minh đá lên, lần thứ hai lấy được một thanh đạo từ trên mặt đất.
Sau đó tay anh cầm chuôi đao, một đao đâm vào trong đao khí đầy trời.
Trong ánh mắt rung động của mọi người, một đạo nhìn như đơn giản của Bùi Nguyên Minh dễ dàng chống đỡ được đạo khí như gió lốc muốn đông cứng người anh lại.
Trong ánh mắt rung động tỉnh lại của đám người tổng quản Bùi, một đạo này của Bùi Nguyên Minh lại dễ dàng, đơn giản, thoải mái như vậy.
Khiến cho mọi người đang xem không thể tin tưởng được. Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, Thiên Kiệt phải là một tồn tại vô địch mới đúng. Nhưng mà bây giờ, một kích toàn lực của Thiên Kiệt lại dễ dàng bị Bùi Nguyên Minh chặn lại! Cảnh tượng này khiến người khác thật khó tin. “Người trẻ tuổi không tệ, cậu thật sự rất giỏi, có tư cách làm đối thủ của tôi”.
Thấy cảnh như vậy, đám người tổng quản Bùi trừng lớn mắt, bọn họ khiếp sợ trước sự mạnh mẽ của Bùi Nguyên Minh.
Khó có thể tin anh có thể đối kháng với Thiên Kiệt như vậy. Nhưng mà rất nhanh sau đó những người này lại cười lạnh lắc đầu. Cố chống mà thôi!
- -----------------
Vẻ mặt Thiên Kiệt thản nhiên, đối với chuyện này cảm thấy không có gì cả, chỉ lạnh lùng nói: “Nhóc con, cậu không hiểu gì cả!”.
“Những người như chúng tôi, chính là người giết người thay cho chủ nhân, là cái bóng, là công cụ của chủ nhân”
“Chủ nhân muốn chúng tôi giết chết đối thủ thì chúng tôi cần phải dùng mọi cách để giết chết đối phương” “Những lúc này chỉ có thắng thua, sống chết, không có danh dự và đạo nghĩa, cậu hiểu không?”
Bùi Nguyên Minh lạnh lùng nói: “Trước đây tôi không cần hiểu, bây giờ cũng không cần hiểu, sau này lại càng không?”
“Bởi vì tôi và ông vốn dĩ khác nhau”
“Đường đường là chiến thần mà ngay cả lòng tin đều không có thì tính là chiến thần gì?”
Thiên Kiệt không trả lời Bùi Nguyên Minh, chỉ cười lạnh một tiếng, đạo dài trong tay bay lên lần thứ hai, chớp mắt trên đạo mang theo hàn ý lạnh lẽo, đao khí tràn ngập ý lạnh nháy mắt thổi quát toàn trường.
"Ầm”.
Theo động tác của Thiên Kiệt, ông ta bước ra từng bước, đạo trong tay lần thứ hai chém xuống. “Ầm”
Một dao như vậy giống như là dùng hết mười phần sức lực của Thiên Kiệt, cho nên khi một đạo này rơi xuống, trong chớp mắt, độ ẩm trong toàn trường giống như bị giảm xuống.
Sát ý đáng sợ tràn ra khắp toàn trường, khiến người ta nhịn không được nhắm mắt lại.
Mà chỗ đao khí đánh tới Bùi Nguyên Minh cảm thấy bản thân như đứng trong gió lốc, sát ý vô tận từ bốn phương tám hướng tràn về.
Chỉ cần Bùi Nguyên Minh không để ý thì sẽ trực tiếp bị chém chết tại chỗ. Nhưng mà vẻ mặt Bùi Nguyên Minh vẫn thờ ơ. "Keng!" Tiếp tục ủng hộ website T*amlinh2*4*7.*com nha!
Trong nháy mắt đao khí đến gần, chân Bùi Nguyên Minh đá lên, lần thứ hai lấy được một thanh đạo từ trên mặt đất.
Sau đó tay anh cầm chuôi đao, một đao đâm vào trong đao khí đầy trời.
Trong ánh mắt rung động của mọi người, một đạo nhìn như đơn giản của Bùi Nguyên Minh dễ dàng chống đỡ được đạo khí như gió lốc muốn đông cứng người anh lại.
Trong ánh mắt rung động tỉnh lại của đám người tổng quản Bùi, một đạo này của Bùi Nguyên Minh lại dễ dàng, đơn giản, thoải mái như vậy.
Khiến cho mọi người đang xem không thể tin tưởng được. Bởi vì trong nhận thức của bọn họ, Thiên Kiệt phải là một tồn tại vô địch mới đúng. Nhưng mà bây giờ, một kích toàn lực của Thiên Kiệt lại dễ dàng bị Bùi Nguyên Minh chặn lại! Cảnh tượng này khiến người khác thật khó tin. “Người trẻ tuổi không tệ, cậu thật sự rất giỏi, có tư cách làm đối thủ của tôi”.
Thấy cảnh như vậy, đám người tổng quản Bùi trừng lớn mắt, bọn họ khiếp sợ trước sự mạnh mẽ của Bùi Nguyên Minh.
Khó có thể tin anh có thể đối kháng với Thiên Kiệt như vậy. Nhưng mà rất nhanh sau đó những người này lại cười lạnh lắc đầu. Cố chống mà thôi!
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.