Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 3056
N-H
27/06/2021
Bùi Diễm Lan trợn mắt há hốc mồm chăm chú nhìn xuống, Bùi Nguyên Minh tùy ý hạ cửa kính xe xuống, nhẹ nhàng nâng tay lên, một đám tro tàn rơi xuống.
Đối với người khác mà nói, món đồ này có ý nghĩa vô cùng to lớn, là một món đồ vô giá, có thể trở thành đồ gia truyền.
Mà đối với Bùi Nguyên Minh thì nó không có một chút giá trị nào cả.
Cái món đồ này chắc là năm xưa đã bị vứt lại ở trên chiến trường, cuối cùng không biết ai mang về, bây giờ còn chuẩn bị làm tang vật hãm hại anh.
Đây là đang làm trò cười sao?
Nhìn bộ dáng điềm tĩnh như không của Bùi Nguyên Minh, Bùi Diễm Lan thở hắt một hơi, cô ta rất hiểu, giờ phút mà Bùi Nguyên Minh phá hủy đi bội đạo của Tổng giáo đầu, bọn họ đã thắng.
Sắc mặt hai người lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa kính xe.
Giờ phút này, Hòa Thanh Phong đi đến trước mặt đám người Trương Alex, sắc mặt hờ hững nói: “Trường Alex, anh có ý gì? Tôi đã nói rồi, đây là xe tôi đi. Các người còn muốn lên xe lục soát, chính là không nể mặt của Hòa Thanh Phong tối sao? Nhà họ Trương các người từ khi nào lại có tư cách nói chuyện với tôi?”
Đối mặt với sắc mặt lạnh lùng của Hòa Thanh Phong, Trương Alex cười nói: “Hòa đổ vương, tất cả mọi người ở đây đều là người của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, bình thường không tránh khỏi tiếp xúc. Cho nên, tôi cũng không làm khó dễ ông, cũng không muốn xúc phạm ông. Nhưng chuyện này có liên quan đến bội đao của Tổng giáo đầu! Tổng giáo đầu là ai, ông chắc phải biết rất rõ. Bội đạo của Tổng giáo đầu, không phải là thứ mà dùng tiền có thể có được, nếu người nào đó trộm bội đạo của Tổng giáo đầu, đó chính là tội bất kính, phải giết”
“Cho nên, khi tôi nhận được tin tức xác thực, khẳng định bội đạo của Tổng giáo đầu mà tôi bị mất là ở trên chiếc xe này, tôi lập tức dẫn theo cảnh sát đến lục soát một chút. Lục soát một chút thôi, đối với đổ vương ông mà nói, nhiều nhất cũng chỉ là mất chút thể diện mà thôi.”
Nhưng mà, nếu như có kẻ trộm nào đó ăn cắp bội đạo của Tổng giáo đầu, do có Đổ vương ông ngăn cản, mà chạy thoát một mạng, thì đây chính là tội đại bất kính đối với Tổng giáo đầu. Đồ tùy thân còn lưu truyền lại của vị tướng thần thoại kia, đổ vương ông có biết nó có ý nghĩa to lớn thế nào không? Hơn nữa, bây giờ ở trên xe kia Bùi Nguyên Minh chính là kẻ đáng nghi nhất.
Ông bao che cho anh ta, không cho chúng tôi lục soát, tôi đang không biết có nên nghi ngờ đổ vương ông cùng với Bùi Nguyên Minh có cấu kết với nhau làm chuyện gì xấu hay không đấy? Điều quan trọng nhất đó chính là, lúc này không chỉ có tìm kiếm đồ vật đã bị mất, mà cũng chính là cho Bùi Nguyên Minh một cơ hội tự chứng minh trong sạch của mình.
Bởi vì nếu như thanh bội đạo của Tổng giáo đầu xuất hiện ở trên xe, hơn nữa còn vào trong trang viên Bùi phủ thì đây chính là tai tiếng lớn đó! Hòa đổ vương, ông sẽ vì chuyện này mà mất hết mặt mũi! Mặt khác, chúng tôi đã nhận được lệnh khám xét từ phía cảnh sát, hy vọng ông không chống đối pháp luật”
Trương Alex trực tiếp ngắt lời của Hòa Thanh Phong, cười cười nói: “Hòa Đổ vương chuyện này không có liên quan đến Bùi Môn chủ, chuyện liên quan đến pháp luật. Bùi Môn chủ cũng không cần được chúng tôi. Nếu ông còn chống đổi, chúng tôi không ngại mà bắt tất cả các người lại đâu. Cho nên, Hòa đổ vương ông cuối cùng có tránh ra không? Hoặc là cút đi đi?”
- -----------------
Đối với người khác mà nói, món đồ này có ý nghĩa vô cùng to lớn, là một món đồ vô giá, có thể trở thành đồ gia truyền.
Mà đối với Bùi Nguyên Minh thì nó không có một chút giá trị nào cả.
Cái món đồ này chắc là năm xưa đã bị vứt lại ở trên chiến trường, cuối cùng không biết ai mang về, bây giờ còn chuẩn bị làm tang vật hãm hại anh.
Đây là đang làm trò cười sao?
Nhìn bộ dáng điềm tĩnh như không của Bùi Nguyên Minh, Bùi Diễm Lan thở hắt một hơi, cô ta rất hiểu, giờ phút mà Bùi Nguyên Minh phá hủy đi bội đạo của Tổng giáo đầu, bọn họ đã thắng.
Sắc mặt hai người lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa kính xe.
Giờ phút này, Hòa Thanh Phong đi đến trước mặt đám người Trương Alex, sắc mặt hờ hững nói: “Trường Alex, anh có ý gì? Tôi đã nói rồi, đây là xe tôi đi. Các người còn muốn lên xe lục soát, chính là không nể mặt của Hòa Thanh Phong tối sao? Nhà họ Trương các người từ khi nào lại có tư cách nói chuyện với tôi?”
Đối mặt với sắc mặt lạnh lùng của Hòa Thanh Phong, Trương Alex cười nói: “Hòa đổ vương, tất cả mọi người ở đây đều là người của hai thành phố Cảng Thành và Las Vegas, bình thường không tránh khỏi tiếp xúc. Cho nên, tôi cũng không làm khó dễ ông, cũng không muốn xúc phạm ông. Nhưng chuyện này có liên quan đến bội đao của Tổng giáo đầu! Tổng giáo đầu là ai, ông chắc phải biết rất rõ. Bội đạo của Tổng giáo đầu, không phải là thứ mà dùng tiền có thể có được, nếu người nào đó trộm bội đạo của Tổng giáo đầu, đó chính là tội bất kính, phải giết”
“Cho nên, khi tôi nhận được tin tức xác thực, khẳng định bội đạo của Tổng giáo đầu mà tôi bị mất là ở trên chiếc xe này, tôi lập tức dẫn theo cảnh sát đến lục soát một chút. Lục soát một chút thôi, đối với đổ vương ông mà nói, nhiều nhất cũng chỉ là mất chút thể diện mà thôi.”
Nhưng mà, nếu như có kẻ trộm nào đó ăn cắp bội đạo của Tổng giáo đầu, do có Đổ vương ông ngăn cản, mà chạy thoát một mạng, thì đây chính là tội đại bất kính đối với Tổng giáo đầu. Đồ tùy thân còn lưu truyền lại của vị tướng thần thoại kia, đổ vương ông có biết nó có ý nghĩa to lớn thế nào không? Hơn nữa, bây giờ ở trên xe kia Bùi Nguyên Minh chính là kẻ đáng nghi nhất.
Ông bao che cho anh ta, không cho chúng tôi lục soát, tôi đang không biết có nên nghi ngờ đổ vương ông cùng với Bùi Nguyên Minh có cấu kết với nhau làm chuyện gì xấu hay không đấy? Điều quan trọng nhất đó chính là, lúc này không chỉ có tìm kiếm đồ vật đã bị mất, mà cũng chính là cho Bùi Nguyên Minh một cơ hội tự chứng minh trong sạch của mình.
Bởi vì nếu như thanh bội đạo của Tổng giáo đầu xuất hiện ở trên xe, hơn nữa còn vào trong trang viên Bùi phủ thì đây chính là tai tiếng lớn đó! Hòa đổ vương, ông sẽ vì chuyện này mà mất hết mặt mũi! Mặt khác, chúng tôi đã nhận được lệnh khám xét từ phía cảnh sát, hy vọng ông không chống đối pháp luật”
Trương Alex trực tiếp ngắt lời của Hòa Thanh Phong, cười cười nói: “Hòa Đổ vương chuyện này không có liên quan đến Bùi Môn chủ, chuyện liên quan đến pháp luật. Bùi Môn chủ cũng không cần được chúng tôi. Nếu ông còn chống đổi, chúng tôi không ngại mà bắt tất cả các người lại đâu. Cho nên, Hòa đổ vương ông cuối cùng có tránh ra không? Hoặc là cút đi đi?”
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.