Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 4342
N-H
31/05/2022
Nàng một mặt vừa thẹn lại sợ.
“Chủ nhân, đa tạ ban thưởng đánh…”
Mặc dù Hình Lam luôn mồm gọi chủ nhân.
Tuy nhiên, khi Tạ Mộng Dao đưa Bùi Nguyên Minh đi, quản gia của Hình gia, đã kính cẩn gửi ngân phiếu 100 triệu.
Xét cho cùng, Hình gia đang kinh doanh đồ cổ Văn Ngoạn.
Nếu không có sự nhúng tay của Hình Hoàng Ích, công việc kinh doanh của Hình gia chắc chắn sẽ sa sút.
Vì vậy, sinh tử của Hình Hoàng Ích là vô cùng quan trọng đối với Hình gia, trước khi ông thực sự có người thừa kế.
Bùi Nguyên Minh cứu Hình Hoàng Ích, tương đương với cứu cả Hình gia.
Cho nên Hình gia, dù sao cũng chỉ có thể cảm ơn anh.
Bùi Nguyên Minh mặc dù chướng mắt một trăm triệu này, nhưng anh vẫn nhận lấy.
Sau đó Bùi Nguyên Minh rời khỏi biệt thự Hình gia trên Ferrari của Tạ Mộng Dao.
Trên đường đi về phía trước, Bùi Nguyên Minh vô cùng thích thú nhìn người phụ nữ quyến rũ bên cạnh, nghiêng đầu nói: “Mộng Dao, làm sao cô biết tôi có thể cứu Hình Lão?”
Tạ Mộng Dao một bên giẫm lên chân ga, một bên khẽ mỉm cười nói, “Bởi vì tôi biết rằng, Nghiêm Dao với Bát Quái Kính, và Hình Lão cùng cửu nhãn Thiên Châu, hẳn là đến từ cùng một chỗ.”
“Vì anh có thể giải quyết Nghiêm Dao, nên giải quyết chuyện của Hình Lão rất dễ dàng.”
Bùi Nguyên Minh sửng sốt một chút, tiểu tâm dực dực nói: “Cùng một chỗ?”
Tạ Mộng Dao thản nhiên nói: “Hoặc phải nói là một tổ chức.”
“Tổ chức này tồn tại trong bóng tối của lịch sử và thập phần bí ẩn.”
“Lần này bọn hắn ra tay với Nghiêm Dao và Hình Lão, 80% bọn hắn đến vì mấy đại gia tộc ẩn thế Kim Lăng.”
Bùi Nguyên Minh khẽ nhíu mày, ngay sau đó liền cau mày nói: “Trường Sinh Điện?”
Nghe thấy Bùi Nguyên Minh thốt ra ba chữ này, chân ga ổn định của Tạ Mộng Dao đột nhiên siết chặt, xe dừng lại.
Tạ Mộng Dao trong chốc lát hô hấp cũng nhanh hơn một chút.
Nhưng nàng che dấu rất tốt, sau khi hít sâu một hơi mới nói nhỏ: “Bùi Thiếu biết Trường Sinh Điện?”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Lúc ở tân thành Nam Dương, ta đã chống lại tổ chức này một lần, để bọn hắn ăn một chút thiệt thòi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.