Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 4862
N-H
13/02/2023
Rõ ràng ngày thường, Đỗ Cách Cách đã quen cư xử như vậy, mang theo một đám đồng bọn, bọn hắn đều là động tác cứng rắn phách lối.
“Xá Lợi Phật Tổ, không có.”
“Nhưng ta có một món quà tặng cho ngươi.”
“Ngươi nhận cho ta.”
Dứt lời, Bùi Nguyên Minh một bước phóng ra, trở tay quất thẳng vào mặt Đỗ Cách Cách.
“Bốp-”
Đỗ Cách Cách không thể né tránh, cả người liền bay vút ra ngoài.
“A –”
Rầm một tiếng, Đỗ Cách Cách trực tiếp đập xuống bàn cà phê, trong nháy mắt toàn trường hỗn loạn, đá cẩm thạch trên bàn cà phê cũng đổ xuống “ầm” một tiếng.
” Vương bát đản, ngươi lại dám đánh ta!”
Đỗ Cách Cách bụm mặt bò lên, đồng thời đá văng người bạn đồng hành đang muốn giúp cô đứng lên, tức giận và sát khí nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh.
“Ngươi dám ra tay với ta Đỗ Cách Cách, ngươi quả thực cũng không biết mấy chữ trời cao đất rộng viết thế nào “!”
Giờ phút này, trên thân Đỗ Cách Cách toát ra khí chất khó tả.
Khí tức của đại cao thủ từ trên người nàng lan tràn mà ra, dường như bất luận kẻ nào gặp được nàng, cũng sẽ rùng mình không kiềm chế được.
Những người xung quanh cô cũng hầm hè muốn tiến lên.
” Ta cho ngươi biết, ngươi thật phiền phức!”
“Nếu hôm nay, không giao ra Xá Lợi Phật Tổ, là ngươi đã tự tay đập nát bảng hiệu của mình, ta sẽ phế tay ngươi vì dám động đến ta!”
” Như vậy, ta sẽ đem người nơi này của các ngươi, toàn bộ đều phế!”
“Ta lại đốt Tập Phúc Đường của các ngươi!”
Một đám đồng bọ,n giờ phút này cũng cả đám đều cười lạnh không thôi, cả đám đều lấy ra binh khí tùy thân của mình, một vẻ như một lời không hợp, liền muốn ra tay đánh nhau.
Khách hàng xung quanh chạy tán loạn, tất cả mọi người sợ trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.
Bùi Nguyên Minh chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt lạnh lùng nhìn cảnh này.
“Đến chỗ của ta, bố láo bố lếu, cầu người giúp đỡ mà không có thái độ đúng mực.”
“Ngươi coi chỗ này của ta như cái chợ rau sao? Hay là tưởng ngươi, là vua của thiên hạ?”
” Nghe được có đồ tốt, liền muốn ép mua ép bán, nghe được có người chủ trì công đạo, ngươi liền động thủ đánh người sao?”
“Tập Phúc Đường tuy không phải thánh địa Võ Học, nhưng cũng không phải là nơi mà chó mèo ven đường có thể tùy tiện giương oai!”
“Nói tóm lại…”
“Ta đánh ngươi một tát này, chỉ để lấy lại công bằng cho Trương Long Hổ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.