Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 558
N-H
10/03/2021
Cùng lúc đó, trong một câu lạc bộ.
Hiện tại có rất nhiều người ngồi trong phòng bao. Những người này đều là nhân vật lớn ở trong giới giang hồ Dương Thành.
Những người này ngồi chung một chỗ, là để gặp một nhân vật nổi lên trong thế giới ngầm.
Ngô Kim Hổ!
Anh ta là nhân vật số một ở Hải Dương, chỉ là, gần đây anh ta mạnh mẽ gia nhập vào giới giang hồ Dương Thành.
Sau khi đến vị Ngô Kim Hổ này gia nhập vào Thế giới ngầm Dương Thành, khí thế của anh ta rất mạnh, đã thống lĩnh một số địa bàn.
Có người nói, phía sau anh ta có quý nhân giúp đỡ. Cho nên, thái độ của những người ở đây đối với anh cũng không tệ.
Đương nhiên, dù nhìn từ góc độ nào thì anh ta cũng chỉ là một người mới ở thế giới ngầm ở Dương Thành mà thôi.
Và so với những cây đa cây đề ở Thế giới ngầm ở Dương Thành, anh ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi.
Nếu không phải nhờ có vị quý nhân thần bí phía sau, thì ngay cả tư cách ngồi ở chỗ này anh ta cũng không có. Lúc này, người chủ trì bữa tiệc, Lão Cửu Đạo Môn cười híp mắt buông điện thoại trong tay xuống.
Có người cười nói: “Anh Cu, công việc kinh doanh của ngài bận rộn nhi, ăn bữa cơm cũng phải vài cuộc điện thoại! Có việc gì tốt, thì nên giới thiệu cho anh em cùng làm, tất cả mọi người đã lâu không làm ăn gi roi!”
Người này mặc đường trang, thoạt nhìn có hơi thô bỉ, lúc này Lão Cửu Đạo Môn lạnh lùng nói: “Không có kinh doanh gì, nhưng có một chuyện quý nhân phân phó, nên không thể không đi làm thôi.”
“Ồ? Không biết ấy là vị quý nhân nào, có thể giới thiệu cho đàn em nhận thức một chút không, đàn em nguyện dốc sức trâu ngựa!” Ngô Kim Hổ mim cười mở miệng.
Nhiệm vụ của anh ta bây giờ là tiến vào Thế giới ngầm ở Dương Thành, có cơ hội tốt như thế nên đương nhiên anh ta sẽ không bỏ qua.
Lão Cửu Đạo Môn thản nhiên nhìn Ngô Kim Hổ, nói: “Vị quý nhân phía sau kia có thân phận bất phàm, anh ăn ngon uống đã ở Thế giới ngầm ở Dương Thành rồi, anh còn muốn đoạt công việc làm ăn của chúng tôi, định không để cho chúng tôi một con đường sống sao?”
Ngô Kim Hổ mỉm cười nói: “Không, tôi sợ anh Cửu ngài không cẩn thận sẽ trêu chọc người không nên trêu chọc thôi, nếu vậy thì sẽ vô cùng phiền phức..”
“Mà đàn em tôi, là một người mới, nên dù chọc giận ai, thì mọi người cũng sẽ rộng lượng bỏ qua cho kẻ nhỏ nhen, tha thứ cho tôi…”
“Ngô Kim Hổ, có phải anh suy nghĩ lung tung rồi không!” Lão Cửu Đạo Môn lạnh lùng mở miệng: “Đối với quý nhân ở phía sau anh, chúng tôi đã cho anh một cơ hội, để anh có miếng cơm ăn.”
“Anh vừa tới Thế giới ngầm ở Dương Thành chỗ tôi vài ngày, đã dạy tôi rồi à?”
“Anh nghĩ Thế giới ngầm ở Dương Thành chúng tôi sẽ để
cho người ngoài như anh tùy ý lộng hành đúng không?” “Không, không, chẳng qua là tôi muốn dốc chút sức thay anh Cửu ngài thôi, nếu ngài cảm thấy không cần thiết, vậy cứ coi như đàn em tôi chưa nói gì, tôi tự phạt mình uống ba chén!” Ngô Kim Hổ cười ha ha một tiểng, rồi ngồi xuống.
Nhiệm vụ của anh ta rất khó, phải tiến sâu vào Thế giới ngầm ở Dương Thành, có được quyền lên tiếng nhất định. Điều này làm cho anh ta không thể không xuất đầu lộ diện, không thể hành động thấp kém.
Hiện tại, ấn tượng hoành hành ngang ngược của anh ta đã để lại trong lòng những đại lão Giới giang hồ này rồi.
Điều này sẽ có lợi cho hành động tiếp theo.
Ở một bên khác.
Trịnh Tuyết Dương về tới Vườn hoa Hoàng Gia, bĩu môi ngồi trên ghế sa lon xa hoa mà xuất thần.
Không ngờ sau khi cô trở thành chủ tịch, dự án đầu tiên lại bị người khác làm khó dễ, hơn nữa còn là chuyện phiền toái như vậy.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sợ rằng mình sẽ không trả nổi tiền thuê nhà ở đây mất thôi.
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?”
Bùi Nguyên Minh hỏi.
Trịnh Tuyết Dương cảm thấy nhức đầu, vốn dĩ chuyện này không thích hợp để nói với Bùi Nguyên Minh, nhưng cô cảm thấy không thoải mái nên nói ra.
Bùi Nguyên Minh nghe xong thì khẽ vuốt cảm, anh có chắc là tối mai bọn họ sẽ lại tới sao?” Rói: “Em
“Chắc chắn rồi, em không biết phía sau bọn họ là ai, nhưng
bọn họ nhất định sẽ ngăn cản chúng em tiến hành hạng mục này!” “Không có việc gì, giao cho anh xử lý, tối mai anh đến công trường” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng, nói với vẻ mặt thờ ơ.
Hiện tại có rất nhiều người ngồi trong phòng bao. Những người này đều là nhân vật lớn ở trong giới giang hồ Dương Thành.
Những người này ngồi chung một chỗ, là để gặp một nhân vật nổi lên trong thế giới ngầm.
Ngô Kim Hổ!
Anh ta là nhân vật số một ở Hải Dương, chỉ là, gần đây anh ta mạnh mẽ gia nhập vào giới giang hồ Dương Thành.
Sau khi đến vị Ngô Kim Hổ này gia nhập vào Thế giới ngầm Dương Thành, khí thế của anh ta rất mạnh, đã thống lĩnh một số địa bàn.
Có người nói, phía sau anh ta có quý nhân giúp đỡ. Cho nên, thái độ của những người ở đây đối với anh cũng không tệ.
Đương nhiên, dù nhìn từ góc độ nào thì anh ta cũng chỉ là một người mới ở thế giới ngầm ở Dương Thành mà thôi.
Và so với những cây đa cây đề ở Thế giới ngầm ở Dương Thành, anh ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ bé mà thôi.
Nếu không phải nhờ có vị quý nhân thần bí phía sau, thì ngay cả tư cách ngồi ở chỗ này anh ta cũng không có. Lúc này, người chủ trì bữa tiệc, Lão Cửu Đạo Môn cười híp mắt buông điện thoại trong tay xuống.
Có người cười nói: “Anh Cu, công việc kinh doanh của ngài bận rộn nhi, ăn bữa cơm cũng phải vài cuộc điện thoại! Có việc gì tốt, thì nên giới thiệu cho anh em cùng làm, tất cả mọi người đã lâu không làm ăn gi roi!”
Người này mặc đường trang, thoạt nhìn có hơi thô bỉ, lúc này Lão Cửu Đạo Môn lạnh lùng nói: “Không có kinh doanh gì, nhưng có một chuyện quý nhân phân phó, nên không thể không đi làm thôi.”
“Ồ? Không biết ấy là vị quý nhân nào, có thể giới thiệu cho đàn em nhận thức một chút không, đàn em nguyện dốc sức trâu ngựa!” Ngô Kim Hổ mim cười mở miệng.
Nhiệm vụ của anh ta bây giờ là tiến vào Thế giới ngầm ở Dương Thành, có cơ hội tốt như thế nên đương nhiên anh ta sẽ không bỏ qua.
Lão Cửu Đạo Môn thản nhiên nhìn Ngô Kim Hổ, nói: “Vị quý nhân phía sau kia có thân phận bất phàm, anh ăn ngon uống đã ở Thế giới ngầm ở Dương Thành rồi, anh còn muốn đoạt công việc làm ăn của chúng tôi, định không để cho chúng tôi một con đường sống sao?”
Ngô Kim Hổ mỉm cười nói: “Không, tôi sợ anh Cửu ngài không cẩn thận sẽ trêu chọc người không nên trêu chọc thôi, nếu vậy thì sẽ vô cùng phiền phức..”
“Mà đàn em tôi, là một người mới, nên dù chọc giận ai, thì mọi người cũng sẽ rộng lượng bỏ qua cho kẻ nhỏ nhen, tha thứ cho tôi…”
“Ngô Kim Hổ, có phải anh suy nghĩ lung tung rồi không!” Lão Cửu Đạo Môn lạnh lùng mở miệng: “Đối với quý nhân ở phía sau anh, chúng tôi đã cho anh một cơ hội, để anh có miếng cơm ăn.”
“Anh vừa tới Thế giới ngầm ở Dương Thành chỗ tôi vài ngày, đã dạy tôi rồi à?”
“Anh nghĩ Thế giới ngầm ở Dương Thành chúng tôi sẽ để
cho người ngoài như anh tùy ý lộng hành đúng không?” “Không, không, chẳng qua là tôi muốn dốc chút sức thay anh Cửu ngài thôi, nếu ngài cảm thấy không cần thiết, vậy cứ coi như đàn em tôi chưa nói gì, tôi tự phạt mình uống ba chén!” Ngô Kim Hổ cười ha ha một tiểng, rồi ngồi xuống.
Nhiệm vụ của anh ta rất khó, phải tiến sâu vào Thế giới ngầm ở Dương Thành, có được quyền lên tiếng nhất định. Điều này làm cho anh ta không thể không xuất đầu lộ diện, không thể hành động thấp kém.
Hiện tại, ấn tượng hoành hành ngang ngược của anh ta đã để lại trong lòng những đại lão Giới giang hồ này rồi.
Điều này sẽ có lợi cho hành động tiếp theo.
Ở một bên khác.
Trịnh Tuyết Dương về tới Vườn hoa Hoàng Gia, bĩu môi ngồi trên ghế sa lon xa hoa mà xuất thần.
Không ngờ sau khi cô trở thành chủ tịch, dự án đầu tiên lại bị người khác làm khó dễ, hơn nữa còn là chuyện phiền toái như vậy.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô sợ rằng mình sẽ không trả nổi tiền thuê nhà ở đây mất thôi.
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?”
Bùi Nguyên Minh hỏi.
Trịnh Tuyết Dương cảm thấy nhức đầu, vốn dĩ chuyện này không thích hợp để nói với Bùi Nguyên Minh, nhưng cô cảm thấy không thoải mái nên nói ra.
Bùi Nguyên Minh nghe xong thì khẽ vuốt cảm, anh có chắc là tối mai bọn họ sẽ lại tới sao?” Rói: “Em
“Chắc chắn rồi, em không biết phía sau bọn họ là ai, nhưng
bọn họ nhất định sẽ ngăn cản chúng em tiến hành hạng mục này!” “Không có việc gì, giao cho anh xử lý, tối mai anh đến công trường” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt mở miệng, nói với vẻ mặt thờ ơ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.