Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 621
N-H
10/03/2021
“Các người còn không quỳ xuống!” “Các người đều ăn gan hùm mật gấu sao? Chỉ có chút thực lực như vậy mà cũng dám chống lại Lý đại ca!?” “Thật không biết tự lượng sức!”
Bọn người chị Hồng và Âm Tiểu Quỷ liên tục cười lạnh.
Hiển nhiên, hiện tại bọn họ đang chờ xem, mấy kẻ không biết tốt xấu này sẽ chết như thế nào.
Ai ngờ Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn liếc nhau một cái, ánh mắt đồng thời rơi xuống trên người Lý Bảo Tuân: “Lý đại ca, ngày thường anh là đại ca đứng đầu ở Dương Thành, chúng tôi đương nhiên là phải kính trọng anh ba phần!” “Bất quá hôm nay chúng tôi đều vì chủ của mình, sợ là chỉ có thể động thủ!” “Đúng vậy, hôm nay cũng không phải thời điểm ôn chuyện!” “Xem ra, các người thể sống chết cũng phải bảo vệ tên con rể được đưa tới cửa này hả?”
Lý Bảo Tuân vẻ mặt trào phúng. “Tôi thật sự không biết, anh ta cho đã cho các người thứ gì tốt, đến mức các người phải bán mạng như thế cho anh ta!”
Công Tử Hải thở dài một hơi, nói: “Lý đại ca, xem như là nghĩ đến tình cảm lúc trước của chúng ta, tôi sẽ cho anh một cơ hội!” “Anh nên biết chúng tôi đang làm gì!” “Anh cảm thấy là tôi sẽ tùy tiện nhận người khác làm chủ sao?” “Căn bản anh đang không hiểu rõ rằng hôm nay đến tột cùng anh sẽ đối mặt với cái gì!” “Ha ha ha ha…”
Nghe được những lời Công Tử Hải vừa nói …, toàn bộ những người đứng ở đây đều cười thành một đoàn. “Công Tử Hải, anh đừng tưởng rằng anh mở một tổ trinh thám, là có thể ở chỗ này giả thần giả quỷ!” “Chúng ta đã sớm rõ ràng một điều, anh ta chỉ là một tên con rể đưa tới cửa mà thôi!” “Nhiều nhất cũng chỉ là em trai nhỏ của kẻ khác, hơn nữa còn là loại có thể dùng để hi sinh bất cứ lúc nào!” “Các người sẽ không thật sự cho là, bản thân mình đang ôm đùi quý nhân đi!” Bọn người Lý Bảo Tuân lớn tiếng trào phúng.
Đối với bọn họ, những lời mà Công Tử Hải vừa nói, giống như là chuyện buồn cười nhất mà bọn họ từng nghe. “Ha ha ha ha…”
Bất quá, lúc này đây lại đến phiên Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn hai người bắt đầu cười lạnh.
Một màn này khiến cho bọn người Lý Bảo Tuân thật không hiểu được. “Các người căn bản là không biết rõ! Thân phận thực sự của ngài ấy, các người nghĩ cũng không dám nghĩ đến đâu!” “Sự tồn tại của ngài ấy, chính là điều sẽ khiến cho các người phải ngước nhìn!”
Công Tử Hải lớn tiếng nói.
Chỉ tiếc, lời này nói ra, lại vô tình bị đám người kia cười chế giễu.
Tình huống của Bùi Nguyên Minh, mọi người đã sớm biết rõ, một tên con rể bị Trịnh gia đuổi ra khỏi cửa mà thôi.
Cho dù là có trèo lên cành cao, nhưng vấn đề chính là, đến hiện tại chỉ mới có vài ngày?
Anh ta có thể tập hợp được bao nhiêu thế lực? Còn phải để cho người khác ngước lên nhìn anh ta?
Nói đùa gì vậy? Đang mơ mộng hão huyền sao? Mặt trời còn chưa xuống núi đây này!
Đúng lúc này, Bối Thiếu Long đứng phía sau ngược lại khẽ nhíu mày, anh ta cẩn thận suy nghĩ đến ý tứ trong lời nói của Công Tử Hải.
Xem ra, suy đoán trước đây của mình về Bùi
Nguyên Minh là đúng.
Bùi Nguyên Minh này, có xác suất rất lớn là người phát ngôn của người kia, hơn nữa có lẽ đã nhận được sự tín nhiệm nhất định.
Nhưng câu hỏi đặt ra là, như vậy thì sao?
Cũng không phải người kia tự mình đến! Chỉ là một người phát ngôn, thì làm được cái gì?
Còn muốn mình hung hăng càn quấy trước mặt người của mình? Muốn gì đây? Đà Nẵng hiện tại, cũng không phải là nơi người kia dậm chân một cái là sẽ khiến cho người ta run rẩy.
Ba năm qua đi, thời thế thay đổi!
Bối Thiếu Long vừa xoay nhẫn ngọc trên tay vừa cẩn thận phân tích một chút.
Ở trong mắt anh ta xem ra, tên Bùi Nguyên Minh này dù có hung hăng càn quấy thế nào, dù có năng lực thế nào, cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
Bất quá, Bối Thiếu Long lại không mở miệng.
Hôm nay mặc dù là sân nhà của Bối gia, nhưng anh ta lại là Bối thế tử trong truyền thuyết, đối mặt một nhân vật cỏn con như vậy, anh ta lười nói lời vô ích.
Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, tùy ý vung tay lên, lập tức Công Tử Hải cùng Lão Cửu
Đạo Môn hai người đều ngoan ngoãn câm miệng, khoanh tay đứng sang một bên.
Bùi Nguyên Minh híp mắt, cẩn thận đánh giá bọn người Lý Bảo Tuân, một lát sau mới cười nói: “Lý Bảo Tuân? Đại ca đứng đầu ở đây, hai năm nay mới lên được vị trí này?” “Làm càn! Tên của Lý đại ca, là để cho thằng con rể được đưa tới cửa như mày có thể gọi hay sao!”
Phía sau, Bối Hoàng Triết mở miệng quát.
Bọn người chị Hồng và Âm Tiểu Quỷ liên tục cười lạnh.
Hiển nhiên, hiện tại bọn họ đang chờ xem, mấy kẻ không biết tốt xấu này sẽ chết như thế nào.
Ai ngờ Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn liếc nhau một cái, ánh mắt đồng thời rơi xuống trên người Lý Bảo Tuân: “Lý đại ca, ngày thường anh là đại ca đứng đầu ở Dương Thành, chúng tôi đương nhiên là phải kính trọng anh ba phần!” “Bất quá hôm nay chúng tôi đều vì chủ của mình, sợ là chỉ có thể động thủ!” “Đúng vậy, hôm nay cũng không phải thời điểm ôn chuyện!” “Xem ra, các người thể sống chết cũng phải bảo vệ tên con rể được đưa tới cửa này hả?”
Lý Bảo Tuân vẻ mặt trào phúng. “Tôi thật sự không biết, anh ta cho đã cho các người thứ gì tốt, đến mức các người phải bán mạng như thế cho anh ta!”
Công Tử Hải thở dài một hơi, nói: “Lý đại ca, xem như là nghĩ đến tình cảm lúc trước của chúng ta, tôi sẽ cho anh một cơ hội!” “Anh nên biết chúng tôi đang làm gì!” “Anh cảm thấy là tôi sẽ tùy tiện nhận người khác làm chủ sao?” “Căn bản anh đang không hiểu rõ rằng hôm nay đến tột cùng anh sẽ đối mặt với cái gì!” “Ha ha ha ha…”
Nghe được những lời Công Tử Hải vừa nói …, toàn bộ những người đứng ở đây đều cười thành một đoàn. “Công Tử Hải, anh đừng tưởng rằng anh mở một tổ trinh thám, là có thể ở chỗ này giả thần giả quỷ!” “Chúng ta đã sớm rõ ràng một điều, anh ta chỉ là một tên con rể đưa tới cửa mà thôi!” “Nhiều nhất cũng chỉ là em trai nhỏ của kẻ khác, hơn nữa còn là loại có thể dùng để hi sinh bất cứ lúc nào!” “Các người sẽ không thật sự cho là, bản thân mình đang ôm đùi quý nhân đi!” Bọn người Lý Bảo Tuân lớn tiếng trào phúng.
Đối với bọn họ, những lời mà Công Tử Hải vừa nói, giống như là chuyện buồn cười nhất mà bọn họ từng nghe. “Ha ha ha ha…”
Bất quá, lúc này đây lại đến phiên Công Tử Hải cùng Lão Cửu Đạo Môn hai người bắt đầu cười lạnh.
Một màn này khiến cho bọn người Lý Bảo Tuân thật không hiểu được. “Các người căn bản là không biết rõ! Thân phận thực sự của ngài ấy, các người nghĩ cũng không dám nghĩ đến đâu!” “Sự tồn tại của ngài ấy, chính là điều sẽ khiến cho các người phải ngước nhìn!”
Công Tử Hải lớn tiếng nói.
Chỉ tiếc, lời này nói ra, lại vô tình bị đám người kia cười chế giễu.
Tình huống của Bùi Nguyên Minh, mọi người đã sớm biết rõ, một tên con rể bị Trịnh gia đuổi ra khỏi cửa mà thôi.
Cho dù là có trèo lên cành cao, nhưng vấn đề chính là, đến hiện tại chỉ mới có vài ngày?
Anh ta có thể tập hợp được bao nhiêu thế lực? Còn phải để cho người khác ngước lên nhìn anh ta?
Nói đùa gì vậy? Đang mơ mộng hão huyền sao? Mặt trời còn chưa xuống núi đây này!
Đúng lúc này, Bối Thiếu Long đứng phía sau ngược lại khẽ nhíu mày, anh ta cẩn thận suy nghĩ đến ý tứ trong lời nói của Công Tử Hải.
Xem ra, suy đoán trước đây của mình về Bùi
Nguyên Minh là đúng.
Bùi Nguyên Minh này, có xác suất rất lớn là người phát ngôn của người kia, hơn nữa có lẽ đã nhận được sự tín nhiệm nhất định.
Nhưng câu hỏi đặt ra là, như vậy thì sao?
Cũng không phải người kia tự mình đến! Chỉ là một người phát ngôn, thì làm được cái gì?
Còn muốn mình hung hăng càn quấy trước mặt người của mình? Muốn gì đây? Đà Nẵng hiện tại, cũng không phải là nơi người kia dậm chân một cái là sẽ khiến cho người ta run rẩy.
Ba năm qua đi, thời thế thay đổi!
Bối Thiếu Long vừa xoay nhẫn ngọc trên tay vừa cẩn thận phân tích một chút.
Ở trong mắt anh ta xem ra, tên Bùi Nguyên Minh này dù có hung hăng càn quấy thế nào, dù có năng lực thế nào, cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!
Bất quá, Bối Thiếu Long lại không mở miệng.
Hôm nay mặc dù là sân nhà của Bối gia, nhưng anh ta lại là Bối thế tử trong truyền thuyết, đối mặt một nhân vật cỏn con như vậy, anh ta lười nói lời vô ích.
Đúng lúc này, Bùi Nguyên Minh tiến lên một bước, tùy ý vung tay lên, lập tức Công Tử Hải cùng Lão Cửu
Đạo Môn hai người đều ngoan ngoãn câm miệng, khoanh tay đứng sang một bên.
Bùi Nguyên Minh híp mắt, cẩn thận đánh giá bọn người Lý Bảo Tuân, một lát sau mới cười nói: “Lý Bảo Tuân? Đại ca đứng đầu ở đây, hai năm nay mới lên được vị trí này?” “Làm càn! Tên của Lý đại ca, là để cho thằng con rể được đưa tới cửa như mày có thể gọi hay sao!”
Phía sau, Bối Hoàng Triết mở miệng quát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.