Chàng Rể Quyền Thế (Phú Gia Ở Rể Bùi Nguyên Minh)
Chương 2794: Thưởng thức tài nghệ của Bùi môn chủ
N-H
05/06/2021
Ngay cả Bùi Nguyên Minh, một người đã quen nhìn thấy những món ăn ngon của thế gian, lúc này cũng không khỏi tán thưởng liền mở miệng khen: “Kỹ nghệ thật tốt”.
Bùi Văn Cẩn đang uống nước, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó cười nói: "Chỉ là vài món ăn gia đình tự tay làm thôi, cậu chủ Bùi không chê thật là tốt "
Nghe vậy, con người trong mắt Bùi Nguyên Minh khẽ co lại, sau đó ánh mắt lại rơi vào đĩa củ cải xào trước mặt.
Từng miếng củ cải lớn bé vô cùng đồng đều, thậm chí độ chín cũng không có bất kỳ sự chênh lệch nào, trông thì như tùy ý bày biện, nhưng lại trông như một tác phẩm vẽ tay tự do
Chỉ có thể nói là kỹ năng tốt!
Vị môn chủ Long Môn này có lẽ đã có hàng chục năm kỹ năng tu luyện vũ khí lạnh.
Tuy ông ta không cố ý để lộ ra ngoài, nhưng từ những món ăn này Bùi Nguyên Minh có thể nhìn ra, vị môn chủ Long Môn này ít nhất cũng đạt đến cấp bậc Chiến Thần.
Hơn nữa, ông ta không phải là cái loại chiến thần sử dụng ma túy Bùi Cửu Thiên, mà là một chiến thần thực sự.
Trong khi Bùi Nguyên Minh đang suy nghĩ về thực lực của Bùi Văn Cẩn, Bùi Văn Cẩn liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, mỉm cười: "Cậu chủ Bùi, cậu là là thái tử của Đà Nẵng, đồng thời cũng là Hội trưởng chấp pháp đường Long Môn".
"Còn trẻ đã có thân phận và địa vị như vậy, thật ra thì cậu cũng đã coi như là một người có vai vế cao rồi"
Bùi Nguyên Minh không biết Bùi Văn Cẩn đột nhiên nói chuyện này làm gì, nhưng anh vẫn cười nói: "Không dám, chỉ là một chút thành tích nhỏ thôi."
“Cậu chủ Bùi thật là khiêm nhường” Bùi Văn Cẩn bỗng nhiên mỉm cười: “Thực ra, lý lịch của cậu đã được đưa tới cho tôi từ tối | hôm qua.
"Tay không gây dựng một tập đoàn trăm nghìn tỷ bị nhà họ Bùi phản bội, nhưng 3 năm sau đã trở lại đỉnh cao và đoạt lại được tất cả những gì đã mất"
"Lý Hạnh Mai và Bùi Văn Kiên ít nhiều cũng được coi là một nhân vật."
"Kết quả đều bị cậu cho một đá liền trở về thành phố Cảng Thành."
"Tôi nghe nói Lý Hạnh Mai nghe tên cậu thì sẽ tức giận đến run người" "Một tay gọi mây gọi mưa, trực tiếp trở thành Hội trưởng của chấp pháp đường Long Môn"
"Giết Miyada Shinosuke, khiến cho Tenkade Shiro phải kinh sợ."
"Bất kỳ chiến tích nào cũng rất hiển hách, không phải điều người thường có thể làm Bùi Nguyên Minh cười nói: "Bùi môn chủ hôm nay có tình mời tôi tới đây chỉ là để khen tôi mấy câu thôi sao?" "Những lời như vậy tôi thật sự không dám nhận"
Bùi Văn Cẩn nghiêm túc nói: "Không phải khen cậu, mà là tán thưởng cậu."
Cho dù bị Long Ngục bắt đi, cô ta cũng được hưởng thụ đãi ngộ cao nhất,có lẽ người trong Long Ngục cũng không ai dám làm. khó cô ta.
Tất cả những điều này là bởi vì Bùi Diếm Lan là con gái nuôi của Bùi Văn Cẩn.
Là con gái nuôi của môn chủ phải đánh bạc ở Cảng Thành, thân phận này thực ra cao vô cùng. “Bùi môn chủ, ông định thả Bùi Diễm Lan ra sao?” Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi nói. "Không có" Bùi Văn Cấn nhẹ giọng nói: "Đã làm sai, phải nhận tội"
"Đã thừa nhận thì phải chịu phạt"
"Nên phạt thế nào thì phạt như thế"
"Nếu như tôi với tư cách là môn chủ xới bạc nhà họ Bùi ở Cảng Thành, ngay cả con gái nuôi của mình cũng không tuân theo kỷ luật và luật pháp, thì làm sao tôi có thể kiểm soát được một giới đánh bạc khổng lồ thế này ở Cảng Thành?"
"Từ trên xuống dưới nhiều người nhìn ta chằm chằm như vậy, dường như bọn họ chỉ chờ tội phạm phải sai lầm."
"Sau đó để Bùi Cửu Thiên có thể nắm quyền."
- -----------------
Bùi Văn Cẩn đang uống nước, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, sau đó cười nói: "Chỉ là vài món ăn gia đình tự tay làm thôi, cậu chủ Bùi không chê thật là tốt "
Nghe vậy, con người trong mắt Bùi Nguyên Minh khẽ co lại, sau đó ánh mắt lại rơi vào đĩa củ cải xào trước mặt.
Từng miếng củ cải lớn bé vô cùng đồng đều, thậm chí độ chín cũng không có bất kỳ sự chênh lệch nào, trông thì như tùy ý bày biện, nhưng lại trông như một tác phẩm vẽ tay tự do
Chỉ có thể nói là kỹ năng tốt!
Vị môn chủ Long Môn này có lẽ đã có hàng chục năm kỹ năng tu luyện vũ khí lạnh.
Tuy ông ta không cố ý để lộ ra ngoài, nhưng từ những món ăn này Bùi Nguyên Minh có thể nhìn ra, vị môn chủ Long Môn này ít nhất cũng đạt đến cấp bậc Chiến Thần.
Hơn nữa, ông ta không phải là cái loại chiến thần sử dụng ma túy Bùi Cửu Thiên, mà là một chiến thần thực sự.
Trong khi Bùi Nguyên Minh đang suy nghĩ về thực lực của Bùi Văn Cẩn, Bùi Văn Cẩn liếc mắt nhìn Bùi Nguyên Minh, mỉm cười: "Cậu chủ Bùi, cậu là là thái tử của Đà Nẵng, đồng thời cũng là Hội trưởng chấp pháp đường Long Môn".
"Còn trẻ đã có thân phận và địa vị như vậy, thật ra thì cậu cũng đã coi như là một người có vai vế cao rồi"
Bùi Nguyên Minh không biết Bùi Văn Cẩn đột nhiên nói chuyện này làm gì, nhưng anh vẫn cười nói: "Không dám, chỉ là một chút thành tích nhỏ thôi."
“Cậu chủ Bùi thật là khiêm nhường” Bùi Văn Cẩn bỗng nhiên mỉm cười: “Thực ra, lý lịch của cậu đã được đưa tới cho tôi từ tối | hôm qua.
"Tay không gây dựng một tập đoàn trăm nghìn tỷ bị nhà họ Bùi phản bội, nhưng 3 năm sau đã trở lại đỉnh cao và đoạt lại được tất cả những gì đã mất"
"Lý Hạnh Mai và Bùi Văn Kiên ít nhiều cũng được coi là một nhân vật."
"Kết quả đều bị cậu cho một đá liền trở về thành phố Cảng Thành."
"Tôi nghe nói Lý Hạnh Mai nghe tên cậu thì sẽ tức giận đến run người" "Một tay gọi mây gọi mưa, trực tiếp trở thành Hội trưởng của chấp pháp đường Long Môn"
"Giết Miyada Shinosuke, khiến cho Tenkade Shiro phải kinh sợ."
"Bất kỳ chiến tích nào cũng rất hiển hách, không phải điều người thường có thể làm Bùi Nguyên Minh cười nói: "Bùi môn chủ hôm nay có tình mời tôi tới đây chỉ là để khen tôi mấy câu thôi sao?" "Những lời như vậy tôi thật sự không dám nhận"
Bùi Văn Cẩn nghiêm túc nói: "Không phải khen cậu, mà là tán thưởng cậu."
Cho dù bị Long Ngục bắt đi, cô ta cũng được hưởng thụ đãi ngộ cao nhất,có lẽ người trong Long Ngục cũng không ai dám làm. khó cô ta.
Tất cả những điều này là bởi vì Bùi Diếm Lan là con gái nuôi của Bùi Văn Cẩn.
Là con gái nuôi của môn chủ phải đánh bạc ở Cảng Thành, thân phận này thực ra cao vô cùng. “Bùi môn chủ, ông định thả Bùi Diễm Lan ra sao?” Bùi Nguyên Minh suy nghĩ một chút rồi nói. "Không có" Bùi Văn Cấn nhẹ giọng nói: "Đã làm sai, phải nhận tội"
"Đã thừa nhận thì phải chịu phạt"
"Nên phạt thế nào thì phạt như thế"
"Nếu như tôi với tư cách là môn chủ xới bạc nhà họ Bùi ở Cảng Thành, ngay cả con gái nuôi của mình cũng không tuân theo kỷ luật và luật pháp, thì làm sao tôi có thể kiểm soát được một giới đánh bạc khổng lồ thế này ở Cảng Thành?"
"Từ trên xuống dưới nhiều người nhìn ta chằm chằm như vậy, dường như bọn họ chỉ chờ tội phạm phải sai lầm."
"Sau đó để Bùi Cửu Thiên có thể nắm quyền."
- -----------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.