Chương 1003
Dạ Cầm
03/12/2021
“Tiểu Dư, có chuyện gì vậy?” Lâm Dương dụi tàn thuốc, khó hiểu hỏi.
Tô Dư liếc nhìn anh một cái, lắc đầu, thấp giọng nói: “Anh rễ, chúng ta đi uống rượu đi!”
“Uống rượu? Không phải nói là đi ăn tối sao?”
“Cứ đi là được rồi!”
Tô Dư túm lấy cổ tay Lâm Dương, rồi vội vàng bước ra ngoài.
Lâm Dương vô cùng kinh ngạc.
Tô Dư làm sao vậy?
Tâm trạng của Tô Dư rất tồi tệ.
Lâm Dương có thể nhìn ra được, cô ấy kéo anh đến một quầy ăn khuya bên ngoài trường học gọi một vài món xào và một chai rượu, rồi bắt đầu uống.
Sau khi uống một vài chén vào cổ họng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Dư đỏ rực lên, vô cùng quyền rũ.
“Ông chủ, thêm một chai Thanh Đảo nữa!” Tô Dư hét lên.
“Được rồi, Tiểu Dư, đừng uống nữa!” Lâm Dương thấp giọng thuyết phục.
“Không sao đâu anh rẻ, dù sao ngày mai cũng không có tiết… không sao…” Đầu lưỡi của Tô Dư có chút thắt lại nói.
“Em làm sao vậy? Em có chuyện không vui sao?” Lâm Dương không nhịn được hỏi.
“Anh rể, anh nói xem… Tại sao em lại xui xẻo như vậy?”
Tô Dư để ly rượu xuống, thở ra một hơi, mùi rượu xộc vào mũi.
“Xui xẻo?”
“Chẳng lẽ em không gặp xui xẻo sao? Mẹ thì nợ nàn chồng chất, còn bố lại bị người ta đâm bị thương phải nhập viện, mắc chứng hưng cảm, vốn dĩ cho rằng có thể chữa khỏi. Kết quả là cô Anna hoàn toàn không có ý định chữa trị cho bố em, làm mừng hụt một trận, bây giờ bộ phim mới này lại thất bại rồi, anh rể…em cảm thấy cuộc đời em thật là tuyệt vọng… ” Tô Dư đau lòng nói, ánh mắt cực kỳ ảm đạm.
Lâm Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ.
Nhưng nghĩ kỹ lại, Tô Dư hiện tại quả thực là gặp xui xẻo liên tục, chuyện tồi tệ không ngừng xảy ra.
Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, cô ấy đương nhiên là người chịu áp lực lớn nhát. Bây giờ tiền viện phí của bố mình lại cao ngắt trời, mẹ thì cả ngày rửa mặt bằng nước mắt, khóc sướt mướt, Tô Tiểu Khuynh cũng coi như là hiểu chuyện, ở nhà còn có thể làm chút việc nhà, Tô Dư vốn dĩ muốn dựa vào bộ phim này mà trở mình, giải quyết vấn đề tài chính trong nhà, nhưng lại không ngờ rằng hy vọng duy nhát của mình cũng xảy ra vấn đề, cô ấy đương nhiên là rất chán nản.
“Ai nói với em là bộ phim mới thất bại chứ?” Lâm Dương bối rối nhìn cô ấy hỏi: “Không phải đoàn làm phim mới này đã được tổ chức lại rồi sao? Vị trí nữ chính của em vẫn không thay đổi. Đang yên đang lành, sao em lại cho rằng bộ phim sẽ thát bại chứ?”
“Anh rễ, anh không biết đấy thôi, trên mạng đã náo loạn đến sôi sùng sục lên rồi, hiện tại trong đoàn làm phim có tin đồn rằng bộ phim này có thể sẽ bị đình chỉ giữa chừng, không quay nữa, hơn nữa còn có tin đồn là đạo diễn Tống Kinh cũng có thể rút lui khỏi đoàn phim, anh rể, Đạo diễn Tống Kinh là linh hồn của bộ phim này, nếu như đến cả anh ta cũng bỏ đi, anh nghĩ bộ phim này… vẫn còn có thể quay tiếp được nữa sao?”, Tô Dư đau khổ nói.
Lâm Dương vừa nghe vậy, bật cười bất lực: “Anh còn tưởng là chuyện gì? Hóa ra là như vậy… em yên tâm, Tống Kinh sẽ không đi!”
“Anh rẻ, anh không phải là người của đoàn phim, anh đâu có biết những quy định cứng nhắc ở bên trong chứ…” Tô Dư thở dài một hơi, rót đầy một ly nữa cho mình, đang chuẩn bị uống thì bị Lâm Dương giật lấy.
“Được rồi, Tiểu Dư, đừng uống nữa, còn uống nữa, em thật sự sẽ say mắt!”
“Anh rẻ, em không sao…”
“Cũng không còn sớm nữa, trở về ký túc xá đi, anh đưa em về!” Lâm Dương đứng dậy, nói một cách nghiêm túc.
Tô Dư vốn dĩ muốn từ chối, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Dương, mở miệng, không dám phản bác nữa, chỉ có thể gật đầu.
Nhưng chính vào lúc này, một tiếng cười âm dương kỳ quái từ bên cạnh truyền đến.
“Ò? Đây không phải là Tô Dư đại minh tinh của chúng ta sao? Sao lại chạy đến quán ăn cạnh trường mà ăn cơm chứ? Một nhân vật như cô sao có thể ở một nơi như thế này? Nếu như ăn vào làm hỏng bụng của cô thì không phải chúng tôi sẽ không còn phim hay để xem nữa sao?”
Tiếng cười này vừa dứt, cả hai đồng loạt nhìn về phía nguồn âm thanh.
Mới phát hiện ra rằng người đang nói chuyện… thì ra là Chu Viên Viên!!
Chu Viên Viên lúc này đang mặc một chiếc váy dạ hội màu đen hở hang, trên miệng đang phì phèo điều thuốc, trang điểm đậm, dáng người của cô ta gầy hơn một chút so với trước, trông càng cân đối và đương nhiên cũng quyến rũ hơn.
Tô Dư liếc nhìn anh một cái, lắc đầu, thấp giọng nói: “Anh rễ, chúng ta đi uống rượu đi!”
“Uống rượu? Không phải nói là đi ăn tối sao?”
“Cứ đi là được rồi!”
Tô Dư túm lấy cổ tay Lâm Dương, rồi vội vàng bước ra ngoài.
Lâm Dương vô cùng kinh ngạc.
Tô Dư làm sao vậy?
Tâm trạng của Tô Dư rất tồi tệ.
Lâm Dương có thể nhìn ra được, cô ấy kéo anh đến một quầy ăn khuya bên ngoài trường học gọi một vài món xào và một chai rượu, rồi bắt đầu uống.
Sau khi uống một vài chén vào cổ họng, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Dư đỏ rực lên, vô cùng quyền rũ.
“Ông chủ, thêm một chai Thanh Đảo nữa!” Tô Dư hét lên.
“Được rồi, Tiểu Dư, đừng uống nữa!” Lâm Dương thấp giọng thuyết phục.
“Không sao đâu anh rẻ, dù sao ngày mai cũng không có tiết… không sao…” Đầu lưỡi của Tô Dư có chút thắt lại nói.
“Em làm sao vậy? Em có chuyện không vui sao?” Lâm Dương không nhịn được hỏi.
“Anh rể, anh nói xem… Tại sao em lại xui xẻo như vậy?”
Tô Dư để ly rượu xuống, thở ra một hơi, mùi rượu xộc vào mũi.
“Xui xẻo?”
“Chẳng lẽ em không gặp xui xẻo sao? Mẹ thì nợ nàn chồng chất, còn bố lại bị người ta đâm bị thương phải nhập viện, mắc chứng hưng cảm, vốn dĩ cho rằng có thể chữa khỏi. Kết quả là cô Anna hoàn toàn không có ý định chữa trị cho bố em, làm mừng hụt một trận, bây giờ bộ phim mới này lại thất bại rồi, anh rể…em cảm thấy cuộc đời em thật là tuyệt vọng… ” Tô Dư đau lòng nói, ánh mắt cực kỳ ảm đạm.
Lâm Dương nghe vậy, không khỏi sững sờ.
Nhưng nghĩ kỹ lại, Tô Dư hiện tại quả thực là gặp xui xẻo liên tục, chuyện tồi tệ không ngừng xảy ra.
Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, cô ấy đương nhiên là người chịu áp lực lớn nhát. Bây giờ tiền viện phí của bố mình lại cao ngắt trời, mẹ thì cả ngày rửa mặt bằng nước mắt, khóc sướt mướt, Tô Tiểu Khuynh cũng coi như là hiểu chuyện, ở nhà còn có thể làm chút việc nhà, Tô Dư vốn dĩ muốn dựa vào bộ phim này mà trở mình, giải quyết vấn đề tài chính trong nhà, nhưng lại không ngờ rằng hy vọng duy nhát của mình cũng xảy ra vấn đề, cô ấy đương nhiên là rất chán nản.
“Ai nói với em là bộ phim mới thất bại chứ?” Lâm Dương bối rối nhìn cô ấy hỏi: “Không phải đoàn làm phim mới này đã được tổ chức lại rồi sao? Vị trí nữ chính của em vẫn không thay đổi. Đang yên đang lành, sao em lại cho rằng bộ phim sẽ thát bại chứ?”
“Anh rễ, anh không biết đấy thôi, trên mạng đã náo loạn đến sôi sùng sục lên rồi, hiện tại trong đoàn làm phim có tin đồn rằng bộ phim này có thể sẽ bị đình chỉ giữa chừng, không quay nữa, hơn nữa còn có tin đồn là đạo diễn Tống Kinh cũng có thể rút lui khỏi đoàn phim, anh rể, Đạo diễn Tống Kinh là linh hồn của bộ phim này, nếu như đến cả anh ta cũng bỏ đi, anh nghĩ bộ phim này… vẫn còn có thể quay tiếp được nữa sao?”, Tô Dư đau khổ nói.
Lâm Dương vừa nghe vậy, bật cười bất lực: “Anh còn tưởng là chuyện gì? Hóa ra là như vậy… em yên tâm, Tống Kinh sẽ không đi!”
“Anh rẻ, anh không phải là người của đoàn phim, anh đâu có biết những quy định cứng nhắc ở bên trong chứ…” Tô Dư thở dài một hơi, rót đầy một ly nữa cho mình, đang chuẩn bị uống thì bị Lâm Dương giật lấy.
“Được rồi, Tiểu Dư, đừng uống nữa, còn uống nữa, em thật sự sẽ say mắt!”
“Anh rẻ, em không sao…”
“Cũng không còn sớm nữa, trở về ký túc xá đi, anh đưa em về!” Lâm Dương đứng dậy, nói một cách nghiêm túc.
Tô Dư vốn dĩ muốn từ chối, nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Dương, mở miệng, không dám phản bác nữa, chỉ có thể gật đầu.
Nhưng chính vào lúc này, một tiếng cười âm dương kỳ quái từ bên cạnh truyền đến.
“Ò? Đây không phải là Tô Dư đại minh tinh của chúng ta sao? Sao lại chạy đến quán ăn cạnh trường mà ăn cơm chứ? Một nhân vật như cô sao có thể ở một nơi như thế này? Nếu như ăn vào làm hỏng bụng của cô thì không phải chúng tôi sẽ không còn phim hay để xem nữa sao?”
Tiếng cười này vừa dứt, cả hai đồng loạt nhìn về phía nguồn âm thanh.
Mới phát hiện ra rằng người đang nói chuyện… thì ra là Chu Viên Viên!!
Chu Viên Viên lúc này đang mặc một chiếc váy dạ hội màu đen hở hang, trên miệng đang phì phèo điều thuốc, trang điểm đậm, dáng người của cô ta gầy hơn một chút so với trước, trông càng cân đối và đương nhiên cũng quyến rũ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.