Chương 1033
Dạ Cầm
09/12/2021
“Ngài thẳm phán, xin chào.” Dẫn đầu là người đàn ông với – thân hình hơi mập mạp mặc áo khoác da ngượng ngùng nói.
“Nguyên cáo đã cho rằng bị cáo đã thi hành biện pháp.
cưỡng chế sa thải các anh, có hành vi phá huỷ hợp đồng và gian lận, các anh có đồng ý với tuyên bố này không?”, Thẳm phán Lưu hỏi.
“Đồng ý! Hoàn toàn đồng ý! Tên họ Lâm này đã giở trò với chúng tôi. Anh ta đã nói cái gì mà “Chiến hổ” quay xong rồi thì mỗi người trong chúng tôi đều là công thần, đều sẽ có được thù lao hậu hĩnh. Anh ta bảo chúng tôi phải làm việc chăm chỉ, kết quả là chúng tôi đã thực sự làm việc chăm chỉ, nhưng lại không có được cái gì cả, anh ta không vui thì trực tiếp phá vỡ hợp đồng, đuổi tất cả chúng tôi đi!
Người này….Thật quá đáng ghét! Anh ta chính là một kẻ lừa gạt! Đại lừa gạt!” Người đàn ông kích động nói.
“Thưa anh, thân chủ của tôi không có bất cứ lý do gì để lừa gạt hay là huỷ bỏ hợp đồng với các anh cải”
“Có lý do hay không, không phải anh nói là được, mà là anh ta nói. Theo lý mà nói, anh ta phải trả cho chúng tôi đủ khoản tiền bồi thường. Cho dù khoản bồi thường không được chỉ trả, thì cũng nên giải quyết tiền lương cho chúng tôi, đúng không? Nhưng anh ta lại không làm như vậy!
Đừng nhìn Lâm thần y này là người rất nhiều tiền, trên thực tế cũng rất keo kiệt! Anh ta chỉ là không muốn trả lương cho chúng tôi, vì vậy mới tìm lý do để cưỡng hành sa thải chúng tôi! Thưa thẳm phán, nếu như ông không tin, tôi có gọi tất cả các thành viên của đoàn phim chúng tôi đến và đối chất trực tiếp với anh ta! Xem những gì mà tôi nói là thật hay giả!” Người đó nghiêm túc nói.
Ngay sau khi những lời này vừa dứt, tòa án lập tức sôi sục lên.
“Không phải chứ? Chủ tịch Lâm lại keo kiệt như vậy ư2”
“Để tiết kiệm tiền lương của người trong đoàn kịch mà cưỡng hành sa thải bọn họ sao?”
“Chuyện này…Không phải đang đùa chứ? Công ty Dương Hoa có giá trị thị trường máy trăm tỷ, hơn nữa triển vọng vô hạn. Làm sao anh ta có thể vì chút tiền mà làm ra chuyện này?”
“Chuyện này rất khó nói, người càng có tiền thực ra lại càng keo kiệt! Hơn nữa anh cũng đừng nghĩ rằng như vậy chỉ là để tiết kiệm tiền. Theo tôi thấy, chắc chắn là chủ tịch Lâm cũng đang tức giận, thử nghĩ xem, nếu như nhóm này làm tốt, anh ta làm sao có thể huỷ bỏ hợp đồng rồi cưỡng hành sa thải những người này chứ? Chắc chắn là những người này làm việc không tốt, chủ tịch Lâm mới tức giận, một xu cũng không cho!”
“Điều này cũng có thể, nhưng mà hợp đồng ở đó. Chủ tịch Lâm làm như vậy, không phải là tự giãm vào chân mình sao? Anh ta không nghĩ đến điều này sao?”
“Anh ta đã có nghĩ tới, có lẽ anh ta cho rằng những người đó không dám làm gì anh ta…”
Khá nhiều người tại phiên điều trần bắt đầu bàn tán.
“lm lặng! Im lặng!”
Thẩm phán Lưu liên tục gõ búa gỗ.
Tòa án mới yên tĩnh lại một chút.
“Phía bị cáo, các anh còn có gì muốn giải thích không?”
Thẩm phán Lưu hỏi.
“Không có, cảm ơn, thưa thẳm phán.” Phương Thị Dân nói.
“ửI?
Thẩm phán gật đầu.
Nếu như vụ kiện này chỉ nói về vấn đề hợp đồng thì thực ra cũng không quá nghiêm trọng, cũng không quá phức tạp, dù sao cũng chỉ là một vụ tranh chấp hợp đồng thu hút nhiều sự chú ý, trên thực tế thì rất dễ tuyên án.
Nhưng vào lúc này, Hùng Mẫn Sinh lại nói: “Thưa thẩm phán, chúng tôi còn có một chuyện muốn nói.
Chuyện này rất quan trọng. Xin thẩm phán cho phép tôi hỏi bị cáo một vài câu hỏi trước mặt công chúng!” Hùng Mẫn Sinh giơ tay nói.
“Thưa thẳm phán, tôi phản đối, luật sư của nguyên đơn không có bất cứ quyền hay nghĩa vụ thẩm vấn thân chủ của tôi!” Phương Thị Dân ngay lập tức nói.
“Thưa thẩm phán, tính chất của vấn đề này có thể còn nghiêm trọng hơn so với vấn đề hợp đồng!” Hùng Mẫn Sinh hét lên.
Khi những lời này vừa dứt, những người có mặt tại hội trường đột nhiên thở gấp.
“Phản đối vô hiệu. Xin mời luật sư của nguyên đơn nói.” ị Thẩm phán Lưu nói.
Phương Thị Dân âm thầm cau mày.
Thu Huyền Sinh và Phan Long liếc nhìn anh ta.
Về phần Phạm Lạc và Văn Lệ, lại đột nhiên ngắng đầu lên và nhìn Hùng Mẫn Sinh một cách chăm chú, như thể họ đang mong đợi điều gì đó.
“Nguyên cáo đã cho rằng bị cáo đã thi hành biện pháp.
cưỡng chế sa thải các anh, có hành vi phá huỷ hợp đồng và gian lận, các anh có đồng ý với tuyên bố này không?”, Thẳm phán Lưu hỏi.
“Đồng ý! Hoàn toàn đồng ý! Tên họ Lâm này đã giở trò với chúng tôi. Anh ta đã nói cái gì mà “Chiến hổ” quay xong rồi thì mỗi người trong chúng tôi đều là công thần, đều sẽ có được thù lao hậu hĩnh. Anh ta bảo chúng tôi phải làm việc chăm chỉ, kết quả là chúng tôi đã thực sự làm việc chăm chỉ, nhưng lại không có được cái gì cả, anh ta không vui thì trực tiếp phá vỡ hợp đồng, đuổi tất cả chúng tôi đi!
Người này….Thật quá đáng ghét! Anh ta chính là một kẻ lừa gạt! Đại lừa gạt!” Người đàn ông kích động nói.
“Thưa anh, thân chủ của tôi không có bất cứ lý do gì để lừa gạt hay là huỷ bỏ hợp đồng với các anh cải”
“Có lý do hay không, không phải anh nói là được, mà là anh ta nói. Theo lý mà nói, anh ta phải trả cho chúng tôi đủ khoản tiền bồi thường. Cho dù khoản bồi thường không được chỉ trả, thì cũng nên giải quyết tiền lương cho chúng tôi, đúng không? Nhưng anh ta lại không làm như vậy!
Đừng nhìn Lâm thần y này là người rất nhiều tiền, trên thực tế cũng rất keo kiệt! Anh ta chỉ là không muốn trả lương cho chúng tôi, vì vậy mới tìm lý do để cưỡng hành sa thải chúng tôi! Thưa thẳm phán, nếu như ông không tin, tôi có gọi tất cả các thành viên của đoàn phim chúng tôi đến và đối chất trực tiếp với anh ta! Xem những gì mà tôi nói là thật hay giả!” Người đó nghiêm túc nói.
Ngay sau khi những lời này vừa dứt, tòa án lập tức sôi sục lên.
“Không phải chứ? Chủ tịch Lâm lại keo kiệt như vậy ư2”
“Để tiết kiệm tiền lương của người trong đoàn kịch mà cưỡng hành sa thải bọn họ sao?”
“Chuyện này…Không phải đang đùa chứ? Công ty Dương Hoa có giá trị thị trường máy trăm tỷ, hơn nữa triển vọng vô hạn. Làm sao anh ta có thể vì chút tiền mà làm ra chuyện này?”
“Chuyện này rất khó nói, người càng có tiền thực ra lại càng keo kiệt! Hơn nữa anh cũng đừng nghĩ rằng như vậy chỉ là để tiết kiệm tiền. Theo tôi thấy, chắc chắn là chủ tịch Lâm cũng đang tức giận, thử nghĩ xem, nếu như nhóm này làm tốt, anh ta làm sao có thể huỷ bỏ hợp đồng rồi cưỡng hành sa thải những người này chứ? Chắc chắn là những người này làm việc không tốt, chủ tịch Lâm mới tức giận, một xu cũng không cho!”
“Điều này cũng có thể, nhưng mà hợp đồng ở đó. Chủ tịch Lâm làm như vậy, không phải là tự giãm vào chân mình sao? Anh ta không nghĩ đến điều này sao?”
“Anh ta đã có nghĩ tới, có lẽ anh ta cho rằng những người đó không dám làm gì anh ta…”
Khá nhiều người tại phiên điều trần bắt đầu bàn tán.
“lm lặng! Im lặng!”
Thẩm phán Lưu liên tục gõ búa gỗ.
Tòa án mới yên tĩnh lại một chút.
“Phía bị cáo, các anh còn có gì muốn giải thích không?”
Thẩm phán Lưu hỏi.
“Không có, cảm ơn, thưa thẳm phán.” Phương Thị Dân nói.
“ửI?
Thẩm phán gật đầu.
Nếu như vụ kiện này chỉ nói về vấn đề hợp đồng thì thực ra cũng không quá nghiêm trọng, cũng không quá phức tạp, dù sao cũng chỉ là một vụ tranh chấp hợp đồng thu hút nhiều sự chú ý, trên thực tế thì rất dễ tuyên án.
Nhưng vào lúc này, Hùng Mẫn Sinh lại nói: “Thưa thẩm phán, chúng tôi còn có một chuyện muốn nói.
Chuyện này rất quan trọng. Xin thẩm phán cho phép tôi hỏi bị cáo một vài câu hỏi trước mặt công chúng!” Hùng Mẫn Sinh giơ tay nói.
“Thưa thẳm phán, tôi phản đối, luật sư của nguyên đơn không có bất cứ quyền hay nghĩa vụ thẩm vấn thân chủ của tôi!” Phương Thị Dân ngay lập tức nói.
“Thưa thẩm phán, tính chất của vấn đề này có thể còn nghiêm trọng hơn so với vấn đề hợp đồng!” Hùng Mẫn Sinh hét lên.
Khi những lời này vừa dứt, những người có mặt tại hội trường đột nhiên thở gấp.
“Phản đối vô hiệu. Xin mời luật sư của nguyên đơn nói.” ị Thẩm phán Lưu nói.
Phương Thị Dân âm thầm cau mày.
Thu Huyền Sinh và Phan Long liếc nhìn anh ta.
Về phần Phạm Lạc và Văn Lệ, lại đột nhiên ngắng đầu lên và nhìn Hùng Mẫn Sinh một cách chăm chú, như thể họ đang mong đợi điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.