Chương 1093
Dạ Cầm
21/12/2021
Trước Đường Petron ở nước Mỹ, ở đây liệt kê ra khoảng gần một trăm
tên vệ sĩ, họ xếp hàng dài hai bên trái phải của cổng 111 để duy trì
trật tự, khu vực bên ngoài đã có rất đông các phương tiện truyền thông
báo chí từ khắp nơi trên thế giới. Mọi người đổ xô đến đây ngay khi vừa
xuống máy bay, và có rất đông người xem.
Giao thông đã bị tê liệt, các đội tuần tra địa phương phải đến để duy trì trật tự.
Lúc sáu giờ năm mươi, cùng đi với Linh Trúc là Vương tử Birken và một nhóm nhân viên y tế đã đưa Công chúa Margaret đến viện nghiên cứu của Lâm Dương.
Lâm Dương đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.
Anh liếc nhìn hàng trăm chiếc máy quay được bố trí trong phòng, rồi gật đầu với Vương tử Birken nói: “Có thể bắt đầu rồi!”
Các mạng truyền thông chính thống ở nhiều quốc gia đang tranh giành nhau để bắt đầu Chương trình phát sóng trực tiếp này.
Hàng trăm triệu con mắt đang nhìn chằm chằm vào màn hình trực tiếp của điện thoại di động, máy tính hoặc TV.
Bên trong nhà số 111.
Lâm Dương đã chuẩn bị một chiếc giường màu trắng, công chúa Margaret lúc này đã hôn mê nằm trên giường bệnh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của công chúa vô cùng phờ phạc, không còn chút máu, còn có vẻ gầy đi một chút, nhìn đã thấy vô cùng xót xa, mái tóc vàng của công chúa giờ đã khô đi.
Linh Trúc mặc áo khoác trắng blouse đứng làm một số công việc chuẩn bị, trong khi Lâm Dương xắn tay áo Margaret lên, liên tục ấn vào mu bàn tay cô, một lúc sau mới bắt đầu xoa bụng.
Những người đứng xem bên cạnh bí mật cau mày.
“Vương Tử, công chúa là người của hoàng tộc, anh ta làm như vậy với công chúa trước mặt mọi người trên toàn thế giới .. Mặt mũi hoàng tộc giữ không được rồi.” Người bên cạnh nói với vương tử Birken.
“Đây là trị bệnh và cứu người, lúc này còn suy nghĩ đến những thứ đó làm gì nữa? Điều †a muốn là một cô công chúa Margaret khỏe mạnh toàn diện, ta không quan tâm đến những thứ khác nữa!”, Hoàng tử Birken nghiêm túc nói.
Những người khác nghe thấy vậy cũng ngừng thuyết phục.
Sau một hồi xoa bóp, Lâm Dương cầm lấy tiêm bạc, thở nhanh một hơi.
Sau đó tiêm bạc vốn không nhúc nhích đột nhiên khẽ run lên.
Giống như một con chuồn chuồn đang tung cánh, nó run rẩy cực kỳ nhanh chóng, thậm chí còn chia ra rất nhiều dư ảnh.
Những người có mặt tại hiện trường không nghĩ ra đó là chuyện gì, nhưng nhiều người trong cuộc khi xem cảnh này qua truyền hình trực tiếp đã không khỏi bàng hoàng.
Trong số đó phải kể Cảnh đến từ nước Hàn Quốc.
“Đây là… phương pháp “Huyền Hành Châm” của Việt Nam đã thất truyền từ lâu sao?” Đông Hàn Cảnh kinh ngạc kêu lên.
Các học sinh bên cạnh ông ta cũng đều sửng sốt và cùng nhau nhìn ông ta.
“Thầy ơi, “Huyền Hành Châm” là cái gì?”
Có người thận trọng hỏi.
“Đó là một loại phương pháp châm cứu cổ xưa ở Việt Nam, hồi xưa thầy từng nói chuyện với một vị bác sĩ Đông y lớn tuổi khi thầy đi du lịch ở Việt Nam. Phương pháp châm cứu “Huyền Hành Châm” này đã có lịch sử hai ngàn năm. Vào thời Tần, có một bác sĩ tên là Huyền Du Tử, ông đã dành ba mươi năm đi khắp Việt Nam để học châm cứu và chữa bệnh, cuối cùng ông đã tập hợp những người giỏi nhất của mọi người và tạo ra bộ “Huyền Hành châm cứu”. Nó có thể cải thiện rất nhiều thần kinh và mạch máu của cơ thể con người, nếu thầy đoán không sai, bác sĩ thiên tài họ Lâm này muốn dùng bộ kim châm này để loại bỏ độc tố ra khỏi cơ thể bệnh nhân! “Đông Hàn Cảnh lạnh lùng nói.
“Có thật không?”
“Không ngờ Việt Nam lại có thuật châm cứu lợi hại như vậy!”
Các sinh viên đã rất ngạc nhiên.
“Hả, cái gì thế này? Còn tệ hơn kỹ thuật châm cứu của Đại Hàn Dân Quốc chúng ta, nếu lần trước không phải thầy chúng ta bất cẩn thì làm sao có chuyện với vị bác sĩ thiên tài này? Nếu bây giờ thầy chúng ta đi chữa bệnh cho công chúa, bệnh của công chúa đã lành từ lâu rồi! “Một học sinh hét lên một cách thiếu thuyết phục.
“Đúng vậy, thuật châm cứu và châm cứu của nước Hàn Quốc chúng ta là mạnh nhất.
Đông Hàn Cảnh so với ông bác sĩ Đông y gì đó còn giỏi hơn! Đợi qua một đoạn thời gian, thầy lại đi Việt Nam, nhất định sẽ nói cho bác sĩ thiên tài Lâm biết y thuật Hàn Quốc của chúng tai “
“Đúng!”
Giao thông đã bị tê liệt, các đội tuần tra địa phương phải đến để duy trì trật tự.
Lúc sáu giờ năm mươi, cùng đi với Linh Trúc là Vương tử Birken và một nhóm nhân viên y tế đã đưa Công chúa Margaret đến viện nghiên cứu của Lâm Dương.
Lâm Dương đã chuẩn bị ổn thỏa rồi.
Anh liếc nhìn hàng trăm chiếc máy quay được bố trí trong phòng, rồi gật đầu với Vương tử Birken nói: “Có thể bắt đầu rồi!”
Các mạng truyền thông chính thống ở nhiều quốc gia đang tranh giành nhau để bắt đầu Chương trình phát sóng trực tiếp này.
Hàng trăm triệu con mắt đang nhìn chằm chằm vào màn hình trực tiếp của điện thoại di động, máy tính hoặc TV.
Bên trong nhà số 111.
Lâm Dương đã chuẩn bị một chiếc giường màu trắng, công chúa Margaret lúc này đã hôn mê nằm trên giường bệnh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của công chúa vô cùng phờ phạc, không còn chút máu, còn có vẻ gầy đi một chút, nhìn đã thấy vô cùng xót xa, mái tóc vàng của công chúa giờ đã khô đi.
Linh Trúc mặc áo khoác trắng blouse đứng làm một số công việc chuẩn bị, trong khi Lâm Dương xắn tay áo Margaret lên, liên tục ấn vào mu bàn tay cô, một lúc sau mới bắt đầu xoa bụng.
Những người đứng xem bên cạnh bí mật cau mày.
“Vương Tử, công chúa là người của hoàng tộc, anh ta làm như vậy với công chúa trước mặt mọi người trên toàn thế giới .. Mặt mũi hoàng tộc giữ không được rồi.” Người bên cạnh nói với vương tử Birken.
“Đây là trị bệnh và cứu người, lúc này còn suy nghĩ đến những thứ đó làm gì nữa? Điều †a muốn là một cô công chúa Margaret khỏe mạnh toàn diện, ta không quan tâm đến những thứ khác nữa!”, Hoàng tử Birken nghiêm túc nói.
Những người khác nghe thấy vậy cũng ngừng thuyết phục.
Sau một hồi xoa bóp, Lâm Dương cầm lấy tiêm bạc, thở nhanh một hơi.
Sau đó tiêm bạc vốn không nhúc nhích đột nhiên khẽ run lên.
Giống như một con chuồn chuồn đang tung cánh, nó run rẩy cực kỳ nhanh chóng, thậm chí còn chia ra rất nhiều dư ảnh.
Những người có mặt tại hiện trường không nghĩ ra đó là chuyện gì, nhưng nhiều người trong cuộc khi xem cảnh này qua truyền hình trực tiếp đã không khỏi bàng hoàng.
Trong số đó phải kể Cảnh đến từ nước Hàn Quốc.
“Đây là… phương pháp “Huyền Hành Châm” của Việt Nam đã thất truyền từ lâu sao?” Đông Hàn Cảnh kinh ngạc kêu lên.
Các học sinh bên cạnh ông ta cũng đều sửng sốt và cùng nhau nhìn ông ta.
“Thầy ơi, “Huyền Hành Châm” là cái gì?”
Có người thận trọng hỏi.
“Đó là một loại phương pháp châm cứu cổ xưa ở Việt Nam, hồi xưa thầy từng nói chuyện với một vị bác sĩ Đông y lớn tuổi khi thầy đi du lịch ở Việt Nam. Phương pháp châm cứu “Huyền Hành Châm” này đã có lịch sử hai ngàn năm. Vào thời Tần, có một bác sĩ tên là Huyền Du Tử, ông đã dành ba mươi năm đi khắp Việt Nam để học châm cứu và chữa bệnh, cuối cùng ông đã tập hợp những người giỏi nhất của mọi người và tạo ra bộ “Huyền Hành châm cứu”. Nó có thể cải thiện rất nhiều thần kinh và mạch máu của cơ thể con người, nếu thầy đoán không sai, bác sĩ thiên tài họ Lâm này muốn dùng bộ kim châm này để loại bỏ độc tố ra khỏi cơ thể bệnh nhân! “Đông Hàn Cảnh lạnh lùng nói.
“Có thật không?”
“Không ngờ Việt Nam lại có thuật châm cứu lợi hại như vậy!”
Các sinh viên đã rất ngạc nhiên.
“Hả, cái gì thế này? Còn tệ hơn kỹ thuật châm cứu của Đại Hàn Dân Quốc chúng ta, nếu lần trước không phải thầy chúng ta bất cẩn thì làm sao có chuyện với vị bác sĩ thiên tài này? Nếu bây giờ thầy chúng ta đi chữa bệnh cho công chúa, bệnh của công chúa đã lành từ lâu rồi! “Một học sinh hét lên một cách thiếu thuyết phục.
“Đúng vậy, thuật châm cứu và châm cứu của nước Hàn Quốc chúng ta là mạnh nhất.
Đông Hàn Cảnh so với ông bác sĩ Đông y gì đó còn giỏi hơn! Đợi qua một đoạn thời gian, thầy lại đi Việt Nam, nhất định sẽ nói cho bác sĩ thiên tài Lâm biết y thuật Hàn Quốc của chúng tai “
“Đúng!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.