Chương 1185
Dạ Cầm
10/01/2022
“Được. Không ngờ y thuật của con lại cao siêu như vậy, nhìn bề ngoài
đúng là không suy đoán được con người con.” Lương Phong Liêm cười nói.
Nhưng nói chưa hết câu thì vết thương lại nhói đau, khiến người ông run rẩy cả lên.
“Kỹ thuật này của con cũng không có gì đặc biệt đâu cha. Chỉ là xử lý qua một chút thôi. Bây giờ cha cần nghỉ ngơi dưỡng sức, con sẽ chuẩn bị thuốc để cha bồi bổ, cộng thêm tĩnh dưỡng khoảng một tháng là cha sẽ khỏe lại thôi.” Lâm Dương nói, rồi tính đứng lên ra về.
“Lâm à, con đợi chút đã.” Lúc này, Lương Phong Liêm bỗng nhiên nói.
Lương Phong Liêm do dự một chút rồi nói: “Có phải sau này khi ta tập luyện lại võ công sẽ có di chứng phải không?”
“Đúng vậy, muốn hết hẳn thì cha phải tĩnh dưỡng ít nhất ba năm.” Lâm Dương giải thích.
“Phải đợi đến ba năm sao? Năm nay ta cũng đã nhiều tuổi, đến ba năm sau nữa thì chắc chẳng thể luyện nổi võ công. Cha vốn dĩ đã không được trời phú cho thiên tính, võ công lại làng nhàng. Thôi thì có luyện hay không thì cũng chả khác gì. Lâm à, con về đi.” Lương Phong Liêm cười buồn nói.
Lâm Dương gật đầu, đi ra trước nhà Dĩ nhiên anh hiểu ý của Lương Phong Liêm.
Từ khi Lương Huyền Mi trở về từ đảo Tiêu Sầu, uy tín của Lương Phong Liêm càng lúc càng được củng cố mạnh mẽ, nên các trưởng lão có ý muốn tu luyện thêm cho Lương Huyền Mi. Vậy nên cũng có ý định khiến Lương Phong Liêm tiếp nhận chức vụ gia chủ nhà họ Lương .
Nhưng giờ Lương Phong Liêm thành ra thế này, vị trí trưởng môn đó e rằng sẽ không còn thuộc về ông nữa.
Ai cũng nghĩ rằng Lương Phong Liêm từ lúc sinh ra đã yếu đuối, lại không có dã tâm.
Nhưng thực ra ông ta luôn có tham vọng rất lớn.
May mắn là ông có thể khống chế được điều đó, nên khi cần phải từ bỏ, ông cũng không bị bi lụy quá nhiều.
“Tên họ Lâm kia, ba tôi sao rồi?” Lương Bình Minh vừa thấy Lâm Dương, lập tức chạy tới nắm cổ áo giận dữ chất vấn.
Lâm Dương lạnh nhạt nói: “Ba nuôi bây giờ đã ổn hơn rồi. Còn nữa, yêu cầu cậu bình tĩnh lại, bỏ tay ra.”
“Đồ nhãi nhép, tôi cảnh cáo anh, nếu ba tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ tính sổ cả dòng họ nhà anh đó. Bọn người đó thật toàn đồ ngu ngốc, đưa kẻ như anh đi chữa trị cho ba tôi là muốn hại chết ba tôi sao.”
Lương Bình Minh tức giận đẩy Lâm Dương ra, tiếp theo chỉ nghe rầm một cái, anh ta đã chui vào trong phòng.
Lâm Dương nhìn theo chỉ biết lắc đầu, rồi đi tiếp ra cửa lớn.
Trong phủ của nhà họ Lương có một phòng thuốc rất lớn, lại cách không xa đại trạch. Vì Lâm Dương đã tính toán lượng thuốc dùng trong một tháng của Lương Phong Liêm, nên giờ phải đi vòng lại phòng thuốc, viết đơn thuốc giao cho Lương Hồng Anh.
“Có gì cô cứ thực hiện theo phương thuốc này. Trong thời gian tĩnh dưỡng, ông ấy cần nghỉ ngơi và chăm sóc khá nhiều đấy, vất vả cho cô rồi.” Lâm Dương nói.
“Không vất vả, đây là việc chúng tôi phải làm mà” Lương Hồng Anh cười nói: “Anh Lâm phải chăng ngày mai sẽ đi qua Hiệp hội Võ thuật?”
“Đúng vậy.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Vừa nghe xong, Lương Hồng Anh lập tức khẩn trương.
Lương Hồng Anh biết rõ thân phận của Lâm Dương.
Thật ra, cô cũng đã hỏi Lương Huyền Mi về sự cố trên đảo Tiêu Sầu. Không ngờ Lương Huyền Mi đột nhiên quay trở về. Chuyện này có lẽ nhà họ Lương sẽ điều tra lại.
Lương Vệ Quốc phái Lương Hồng Anh đi tìm hiểu. Một thời gian sau cuối cùng tra ra được thân phận của Lâm Dương. Lương Hồng Anh liền báo lại Lương Vệ Quốc. Sau khi biết tin, Lương Vệ Quốc liền bảo cô dừng việc điều tra lại.
Thân Lâm Dương dường là bí mật. Hơn thế nữa Bác sĩ Lâm cũng không muốn lộ ra việc này, nên Lương Vệ Quốc cũng không dám hó hé ra ngoài. Nếu chọc giận vị Bác sĩ Lâm này, nhà họ Lương sẽ gặp nhiều biến cố khó lường.
Hiện tại thân thế của hắn lớn như vậy, tốt nhất là không nên động vào làm gì.
Mối quan hệ của hắn và nhà họ Lương giờ đã chẳng có gì là tốt đẹp rồi, hắn lại không hy vọng khiến tình hình trở nên xấu thêm.
Cho nên Lương Vệ Quốc vẫn là theo phe của Lương Phong Liêm cùng Lương Huyền Mi, đối với chuyện ai sẽ làm gia chủ, hắn cũng theo phe hai cha con này.
Hôm nay xảy ra việc như vậy, dựa vào sự hiểu biết của Lương Hồng Anh về Lâm Dương, anh ta nhất định sẽ không chỉ đứng xem diễn thôi đâu.
Bởi vì nói như thế nào chăng nữa cũng là chuyện của Hiệp hội võ thuật.
Nhưng nói chưa hết câu thì vết thương lại nhói đau, khiến người ông run rẩy cả lên.
“Kỹ thuật này của con cũng không có gì đặc biệt đâu cha. Chỉ là xử lý qua một chút thôi. Bây giờ cha cần nghỉ ngơi dưỡng sức, con sẽ chuẩn bị thuốc để cha bồi bổ, cộng thêm tĩnh dưỡng khoảng một tháng là cha sẽ khỏe lại thôi.” Lâm Dương nói, rồi tính đứng lên ra về.
“Lâm à, con đợi chút đã.” Lúc này, Lương Phong Liêm bỗng nhiên nói.
Lương Phong Liêm do dự một chút rồi nói: “Có phải sau này khi ta tập luyện lại võ công sẽ có di chứng phải không?”
“Đúng vậy, muốn hết hẳn thì cha phải tĩnh dưỡng ít nhất ba năm.” Lâm Dương giải thích.
“Phải đợi đến ba năm sao? Năm nay ta cũng đã nhiều tuổi, đến ba năm sau nữa thì chắc chẳng thể luyện nổi võ công. Cha vốn dĩ đã không được trời phú cho thiên tính, võ công lại làng nhàng. Thôi thì có luyện hay không thì cũng chả khác gì. Lâm à, con về đi.” Lương Phong Liêm cười buồn nói.
Lâm Dương gật đầu, đi ra trước nhà Dĩ nhiên anh hiểu ý của Lương Phong Liêm.
Từ khi Lương Huyền Mi trở về từ đảo Tiêu Sầu, uy tín của Lương Phong Liêm càng lúc càng được củng cố mạnh mẽ, nên các trưởng lão có ý muốn tu luyện thêm cho Lương Huyền Mi. Vậy nên cũng có ý định khiến Lương Phong Liêm tiếp nhận chức vụ gia chủ nhà họ Lương .
Nhưng giờ Lương Phong Liêm thành ra thế này, vị trí trưởng môn đó e rằng sẽ không còn thuộc về ông nữa.
Ai cũng nghĩ rằng Lương Phong Liêm từ lúc sinh ra đã yếu đuối, lại không có dã tâm.
Nhưng thực ra ông ta luôn có tham vọng rất lớn.
May mắn là ông có thể khống chế được điều đó, nên khi cần phải từ bỏ, ông cũng không bị bi lụy quá nhiều.
“Tên họ Lâm kia, ba tôi sao rồi?” Lương Bình Minh vừa thấy Lâm Dương, lập tức chạy tới nắm cổ áo giận dữ chất vấn.
Lâm Dương lạnh nhạt nói: “Ba nuôi bây giờ đã ổn hơn rồi. Còn nữa, yêu cầu cậu bình tĩnh lại, bỏ tay ra.”
“Đồ nhãi nhép, tôi cảnh cáo anh, nếu ba tôi xảy ra chuyện gì, tôi sẽ tính sổ cả dòng họ nhà anh đó. Bọn người đó thật toàn đồ ngu ngốc, đưa kẻ như anh đi chữa trị cho ba tôi là muốn hại chết ba tôi sao.”
Lương Bình Minh tức giận đẩy Lâm Dương ra, tiếp theo chỉ nghe rầm một cái, anh ta đã chui vào trong phòng.
Lâm Dương nhìn theo chỉ biết lắc đầu, rồi đi tiếp ra cửa lớn.
Trong phủ của nhà họ Lương có một phòng thuốc rất lớn, lại cách không xa đại trạch. Vì Lâm Dương đã tính toán lượng thuốc dùng trong một tháng của Lương Phong Liêm, nên giờ phải đi vòng lại phòng thuốc, viết đơn thuốc giao cho Lương Hồng Anh.
“Có gì cô cứ thực hiện theo phương thuốc này. Trong thời gian tĩnh dưỡng, ông ấy cần nghỉ ngơi và chăm sóc khá nhiều đấy, vất vả cho cô rồi.” Lâm Dương nói.
“Không vất vả, đây là việc chúng tôi phải làm mà” Lương Hồng Anh cười nói: “Anh Lâm phải chăng ngày mai sẽ đi qua Hiệp hội Võ thuật?”
“Đúng vậy.” Lâm Dương bình tĩnh nói.
Vừa nghe xong, Lương Hồng Anh lập tức khẩn trương.
Lương Hồng Anh biết rõ thân phận của Lâm Dương.
Thật ra, cô cũng đã hỏi Lương Huyền Mi về sự cố trên đảo Tiêu Sầu. Không ngờ Lương Huyền Mi đột nhiên quay trở về. Chuyện này có lẽ nhà họ Lương sẽ điều tra lại.
Lương Vệ Quốc phái Lương Hồng Anh đi tìm hiểu. Một thời gian sau cuối cùng tra ra được thân phận của Lâm Dương. Lương Hồng Anh liền báo lại Lương Vệ Quốc. Sau khi biết tin, Lương Vệ Quốc liền bảo cô dừng việc điều tra lại.
Thân Lâm Dương dường là bí mật. Hơn thế nữa Bác sĩ Lâm cũng không muốn lộ ra việc này, nên Lương Vệ Quốc cũng không dám hó hé ra ngoài. Nếu chọc giận vị Bác sĩ Lâm này, nhà họ Lương sẽ gặp nhiều biến cố khó lường.
Hiện tại thân thế của hắn lớn như vậy, tốt nhất là không nên động vào làm gì.
Mối quan hệ của hắn và nhà họ Lương giờ đã chẳng có gì là tốt đẹp rồi, hắn lại không hy vọng khiến tình hình trở nên xấu thêm.
Cho nên Lương Vệ Quốc vẫn là theo phe của Lương Phong Liêm cùng Lương Huyền Mi, đối với chuyện ai sẽ làm gia chủ, hắn cũng theo phe hai cha con này.
Hôm nay xảy ra việc như vậy, dựa vào sự hiểu biết của Lương Hồng Anh về Lâm Dương, anh ta nhất định sẽ không chỉ đứng xem diễn thôi đâu.
Bởi vì nói như thế nào chăng nữa cũng là chuyện của Hiệp hội võ thuật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.