Chương 1231
Dạ Cầm
19/01/2022
Lệ Vô Cực nhìn chung quanh, hít sâu một hơi: “Vừa hay khán giả đều đã tụ tập đông đủ rồi, tôi cũng nên knock out anh, cho mọi người biết
rằng, cái gọi là bác sĩ thiên tài chỉ là lời đồn!”
Nói xong liền cất bước đi về phía Lâm Dương.
Với bước đi này của Lệ Vô Cực, khiến cho mọi người xung quanh cảm nhận được sự thay đổi.
Lông mày của Lâm Dương nhúu lại, anh nhìn về phía Lệ Vô Cực …
Vèo!
Lệ Vô Cực đột nhiên biến mất.
Lâm Dương hơi giật mình, vội vàng nhìn lại.
Nhưng đến giây tiếp theo!
Bộp!
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cổ Lâm Dương, sau đó tiếp tục dùng sức mạnh, siết chặt.
Một sức mạnh khủng khếp trực tiếp tác động lên cái cổ cường tráng của Lâm Dương, như muốn bóp chết anh.
Và cùng lúc đó, một bàn tay khác biến thành dao tay, đâm thẳng vào trái tim của Lâm Dương!
Mọi người xung quanh bị sốc!
Đây là muốn trực tiếp giết chết bác sĩ thiên tài Lâm Dương sao?
Bộp! Không có bất ngờ gì, đường quyên của Lệ Vô Cực đã đâm thẳng vào tim của Lâm Dương một cách tàn nhẫn.
m thanh thô bạo vang lên.
Khói bụi xung quanh đều bay lên tung tóe, cơ thể của Lâm Dương hơi bị co lại, phần lưng đường như muốn xé toạc ra.
“Hả?”
Tất cả những người xung quanh đều hét lên kinh hãi.
Với đòn này, e rằng Lâm Dương nếu không chết cũng sẽ bị thương nặng! Đổi lại là người bình thường thì sợ rằng xương sống cũng không còn.
E rằng thắng bại đã được phân định.
Những người đang chứng kiến đều nghĩ như vậy.
Trong giây lát, Lâm Dương người đang bị thua thế, đột nhiên nhấc chân đạp mạnh vào bụng của Lệ Vô Cực.
“Hư?
Lệ Vô Cực hơi sững người, không ngò Lâm Dương lại có thể phản công trong tình huống này, không kịp đề phòng, anh ta nhận lấy một cú đá trời giáng, cả thân thể văng ra ngoài.
Lâm Dương có thể vùng dậy.
Nhưng vẫn chưa dùng lại, sau khi hai chân đã đứng vững, anh ấy lại nhanh chóng nhắm thẳng về phía Lệ Vô Cực, xoay hai lòng bàn tay, chưởng mạnh vào người Lệ Vô Cực.
Mọi người kinh ngạc, sửng sốt.
Sau khi chịu đòn tấn công nặng nề như vậy, Lâm Dương thực sự ổn chứ? Thân thể của anh ấy có phải làm từ sắt đá không vậy? Lệ Vô Cực hiện tại đã mất bình tĩnh từ sớm, trọng tâm không vững, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà chõng đỡ Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp… Những đòn tấn công liên tục tung ra, cả hai lại lao vào đánh nhau.
Lệ Vô Cực bị dính hơn mười chưởng lên người.
Thế nhưng … Hơn cả chục cái chưởng này lại không làm cho anh ta hề hấn gì, thay vào đó, anh ta nắm lấy cơ hội và giáng một cú đấm vào ngực của Lâm Dương.
Hự!
Một tiếng hự vang lên Lâm Dương bị đánh lùi về sau mấy bước.
Anh ấy khẽ ôm ngực, cau mày.
“Có thể dính của tôi hai đòn mà không chết! Bác sĩ Lâm đúng là bác sĩ thiên tài, võ công của anh quả thật phi thường, chắc hẳn cơ thể này của anh đã sử dụng một lượng lớn thuốc tăng cường thể lực, hiệu suất chăng!” Lệ Vô Cực lạnh lùng nói.
“Không có.” Lâm Dương lắc đầu: “Tôi không dùng y thuật để thay đổi thân thể. Dù sao cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất. Nhiều lắm thì tôi chỉ tắm bồn thuốc bắc, mấy thú lộn xộn, tôi sẽ không đụng vào.”
“Vậy tại sao anh vẫn còn sống?” Lệ Vô Cực hừ lạnh.
Nói xong liền cất bước đi về phía Lâm Dương.
Với bước đi này của Lệ Vô Cực, khiến cho mọi người xung quanh cảm nhận được sự thay đổi.
Lông mày của Lâm Dương nhúu lại, anh nhìn về phía Lệ Vô Cực …
Vèo!
Lệ Vô Cực đột nhiên biến mất.
Lâm Dương hơi giật mình, vội vàng nhìn lại.
Nhưng đến giây tiếp theo!
Bộp!
Một bàn tay đột nhiên nắm lấy cổ Lâm Dương, sau đó tiếp tục dùng sức mạnh, siết chặt.
Một sức mạnh khủng khếp trực tiếp tác động lên cái cổ cường tráng của Lâm Dương, như muốn bóp chết anh.
Và cùng lúc đó, một bàn tay khác biến thành dao tay, đâm thẳng vào trái tim của Lâm Dương!
Mọi người xung quanh bị sốc!
Đây là muốn trực tiếp giết chết bác sĩ thiên tài Lâm Dương sao?
Bộp! Không có bất ngờ gì, đường quyên của Lệ Vô Cực đã đâm thẳng vào tim của Lâm Dương một cách tàn nhẫn.
m thanh thô bạo vang lên.
Khói bụi xung quanh đều bay lên tung tóe, cơ thể của Lâm Dương hơi bị co lại, phần lưng đường như muốn xé toạc ra.
“Hả?”
Tất cả những người xung quanh đều hét lên kinh hãi.
Với đòn này, e rằng Lâm Dương nếu không chết cũng sẽ bị thương nặng! Đổi lại là người bình thường thì sợ rằng xương sống cũng không còn.
E rằng thắng bại đã được phân định.
Những người đang chứng kiến đều nghĩ như vậy.
Trong giây lát, Lâm Dương người đang bị thua thế, đột nhiên nhấc chân đạp mạnh vào bụng của Lệ Vô Cực.
“Hư?
Lệ Vô Cực hơi sững người, không ngò Lâm Dương lại có thể phản công trong tình huống này, không kịp đề phòng, anh ta nhận lấy một cú đá trời giáng, cả thân thể văng ra ngoài.
Lâm Dương có thể vùng dậy.
Nhưng vẫn chưa dùng lại, sau khi hai chân đã đứng vững, anh ấy lại nhanh chóng nhắm thẳng về phía Lệ Vô Cực, xoay hai lòng bàn tay, chưởng mạnh vào người Lệ Vô Cực.
Mọi người kinh ngạc, sửng sốt.
Sau khi chịu đòn tấn công nặng nề như vậy, Lâm Dương thực sự ổn chứ? Thân thể của anh ấy có phải làm từ sắt đá không vậy? Lệ Vô Cực hiện tại đã mất bình tĩnh từ sớm, trọng tâm không vững, chỉ có thể dựa vào cảm giác mà chõng đỡ Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp… Những đòn tấn công liên tục tung ra, cả hai lại lao vào đánh nhau.
Lệ Vô Cực bị dính hơn mười chưởng lên người.
Thế nhưng … Hơn cả chục cái chưởng này lại không làm cho anh ta hề hấn gì, thay vào đó, anh ta nắm lấy cơ hội và giáng một cú đấm vào ngực của Lâm Dương.
Hự!
Một tiếng hự vang lên Lâm Dương bị đánh lùi về sau mấy bước.
Anh ấy khẽ ôm ngực, cau mày.
“Có thể dính của tôi hai đòn mà không chết! Bác sĩ Lâm đúng là bác sĩ thiên tài, võ công của anh quả thật phi thường, chắc hẳn cơ thể này của anh đã sử dụng một lượng lớn thuốc tăng cường thể lực, hiệu suất chăng!” Lệ Vô Cực lạnh lùng nói.
“Không có.” Lâm Dương lắc đầu: “Tôi không dùng y thuật để thay đổi thân thể. Dù sao cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất. Nhiều lắm thì tôi chỉ tắm bồn thuốc bắc, mấy thú lộn xộn, tôi sẽ không đụng vào.”
“Vậy tại sao anh vẫn còn sống?” Lệ Vô Cực hừ lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.