Chương 1243
Dạ Cầm
21/01/2022
Lương Vệ Quốc mấp máy môi, lặng lẽ thở dài.
Chuyện của nhà họ Lương , đến đây đã là kết thúc.
Người xung quanh hoàn toàn thổn thức.
Thủ đoạn của bác sĩ Lâm thật sự rất tàn nhẫn.
Chỉ trong chốc lát thế thôi mà một thiên kiêu, một hiệp hội võ thuật, một nhà họ Lương , tất cả đều bị anh giãm đạp dưới chân.
E là qua khỏi hôm nay, khắp cả Yến Kinh, ngoại trừ những dòng họ lớn đã có lịch sử lâu đời kia thì không còn ai có thể chiến đấu với anh nữa…
Rất nhiều người hâm mộ nhìn về phía con người phi thường kia.
Có mấy người muốn đu bám bắt chuyện tạo quan hệ với bác sĩ Lâm, nhưng nhìn thấy khí thế của người bác sĩ Lâm này thì đều từ bỏ mọi suy nghĩ.
“Mai sau tuyệt đối đừng bao giờ làm mất lòng người này, đi, nói lại với mấy đứa bên dưới kia, kêu bọn nó phải tuyệt đối cảnh giác cao độ, đừng bao giờ làm mất lòng bác sĩ Lâm! Ngay cả người bên cạnh cậu ta cũng không thể đụng tới, biết không? Ai dám làm mất lòng bác sĩ Lâm thì cút ra khỏi dòng họ cho tôi!”
“Dạ, gia chủ!”
Không ít những tộc trưởng của các dòng họ thi nhau ra lệnh xuống dưới.
Thủy Bình Vân và Huỳnh Lam cực kỳ kích động, hai người ngẩng cao đầu bễ nghễ theo sau Lâm Dương đi ra bên ngoài.
Người đứng ở chỗ này có ai mà không phải là người tài giỏi phi phàm? Nếu đặt ở Giang Thành thì chính là những pho tượng Phật sống.
Nhưng ngày hôm nay bọn họ lại cúi đầu, ra vẻ nghe lời, không dám hành động nông nổi.
Hai người chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay.
Cái cảm giác này… Thật sự rất sung sướng.
Giải quyết xong chuyện của nhà họ Lương , Lâm Dương lại dẫn theo Huỳnh Lam và Thủy Bình Vân tới bệnh viện.
Anh cũng không rảnh thời gian để ý tới mấy người này, cho dù là Lương Phong Liêm và Lương Thu Yến còn chưa kịp tới xem, song Lương Huyền Mi vẫn chưa thoát khỏi tình hình nguy hiểm…
Huỳnh Lam lái xe, Lâm Dương ngồi cạnh ghế lái hút thuốc.
Nhưng còn chưa hút được bao nhiêu thì Thủy Bình Vân ngồi ở ghế sau bỗng nhiên nhận được cuộc gọi.
Một lát sau, vẻ mặt của Thủy Bình Vân tái nhợt, xém chút nữa là không cầm nổi điện thoại di động.
“Sao vậy?”
Lâm Dương ngước nhìn gương chiếu hậu, hờ hững hỏi.
“Chủ tịch Lâm, bệnh của cô Mi… Đã trở nên tệ hơn rồi!”
“Gì cơ?”
Điếu thuốc trong tay Lâm Dương không khỏi run bắn lên, tàn thuốc bay trong xe.
“Vừa rồi bệnh viện gọi tới, nói bệnh tình của cô Mi đột nhiên chuyển biến xấu hơn, có lẽ cô ấy…” Thủy Bình Vân cắn môi, không dám nói ra câu kế tiếp.
Lâm Dương im lặng.
Chuyện của nhà họ Lương khiến toàn bộ người trong Yến Kinh khiếp sợ.
Đêm đó có hàng loạt nhân vật quyền lực nổi tiếng tìm tới tận cửa nhà họ Lương dò hỏi tình hình.
Mà những người ở hiện trường trong lòng vẫn còn sợ hãi, run rẩy rời đi.
Muộn rồi.
Yến Kinh lại một đêm thức trắng.
Cuộc chiến giữa bác sĩ Lâm và Lệ Vô Cực tuy không kéo dài quá lâu, nhưng trận quyết đấu xuất sắc kia đã khắc sâu trong †âm trí những người có mặt lúc đó.
Tất cả mọi người đều không thể quên nổi.
Mà sự kiện này cũng trở thành truyền thuyết của Yến Kinh.
Chuyện của nhà họ Lương , đến đây đã là kết thúc.
Người xung quanh hoàn toàn thổn thức.
Thủ đoạn của bác sĩ Lâm thật sự rất tàn nhẫn.
Chỉ trong chốc lát thế thôi mà một thiên kiêu, một hiệp hội võ thuật, một nhà họ Lương , tất cả đều bị anh giãm đạp dưới chân.
E là qua khỏi hôm nay, khắp cả Yến Kinh, ngoại trừ những dòng họ lớn đã có lịch sử lâu đời kia thì không còn ai có thể chiến đấu với anh nữa…
Rất nhiều người hâm mộ nhìn về phía con người phi thường kia.
Có mấy người muốn đu bám bắt chuyện tạo quan hệ với bác sĩ Lâm, nhưng nhìn thấy khí thế của người bác sĩ Lâm này thì đều từ bỏ mọi suy nghĩ.
“Mai sau tuyệt đối đừng bao giờ làm mất lòng người này, đi, nói lại với mấy đứa bên dưới kia, kêu bọn nó phải tuyệt đối cảnh giác cao độ, đừng bao giờ làm mất lòng bác sĩ Lâm! Ngay cả người bên cạnh cậu ta cũng không thể đụng tới, biết không? Ai dám làm mất lòng bác sĩ Lâm thì cút ra khỏi dòng họ cho tôi!”
“Dạ, gia chủ!”
Không ít những tộc trưởng của các dòng họ thi nhau ra lệnh xuống dưới.
Thủy Bình Vân và Huỳnh Lam cực kỳ kích động, hai người ngẩng cao đầu bễ nghễ theo sau Lâm Dương đi ra bên ngoài.
Người đứng ở chỗ này có ai mà không phải là người tài giỏi phi phàm? Nếu đặt ở Giang Thành thì chính là những pho tượng Phật sống.
Nhưng ngày hôm nay bọn họ lại cúi đầu, ra vẻ nghe lời, không dám hành động nông nổi.
Hai người chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày hôm nay.
Cái cảm giác này… Thật sự rất sung sướng.
Giải quyết xong chuyện của nhà họ Lương , Lâm Dương lại dẫn theo Huỳnh Lam và Thủy Bình Vân tới bệnh viện.
Anh cũng không rảnh thời gian để ý tới mấy người này, cho dù là Lương Phong Liêm và Lương Thu Yến còn chưa kịp tới xem, song Lương Huyền Mi vẫn chưa thoát khỏi tình hình nguy hiểm…
Huỳnh Lam lái xe, Lâm Dương ngồi cạnh ghế lái hút thuốc.
Nhưng còn chưa hút được bao nhiêu thì Thủy Bình Vân ngồi ở ghế sau bỗng nhiên nhận được cuộc gọi.
Một lát sau, vẻ mặt của Thủy Bình Vân tái nhợt, xém chút nữa là không cầm nổi điện thoại di động.
“Sao vậy?”
Lâm Dương ngước nhìn gương chiếu hậu, hờ hững hỏi.
“Chủ tịch Lâm, bệnh của cô Mi… Đã trở nên tệ hơn rồi!”
“Gì cơ?”
Điếu thuốc trong tay Lâm Dương không khỏi run bắn lên, tàn thuốc bay trong xe.
“Vừa rồi bệnh viện gọi tới, nói bệnh tình của cô Mi đột nhiên chuyển biến xấu hơn, có lẽ cô ấy…” Thủy Bình Vân cắn môi, không dám nói ra câu kế tiếp.
Lâm Dương im lặng.
Chuyện của nhà họ Lương khiến toàn bộ người trong Yến Kinh khiếp sợ.
Đêm đó có hàng loạt nhân vật quyền lực nổi tiếng tìm tới tận cửa nhà họ Lương dò hỏi tình hình.
Mà những người ở hiện trường trong lòng vẫn còn sợ hãi, run rẩy rời đi.
Muộn rồi.
Yến Kinh lại một đêm thức trắng.
Cuộc chiến giữa bác sĩ Lâm và Lệ Vô Cực tuy không kéo dài quá lâu, nhưng trận quyết đấu xuất sắc kia đã khắc sâu trong †âm trí những người có mặt lúc đó.
Tất cả mọi người đều không thể quên nổi.
Mà sự kiện này cũng trở thành truyền thuyết của Yến Kinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.