Chương 1408
Dạ Cầm
04/05/2022
“Như tôi đã nói đây là một cuộc chiến thương mại. Tôi thấy môi trường trong nước chính là như vậy, khôn sống mống chết.
Những công ty tạo ra sản phẩm tốt, được công chúng tiếp nhận mới thích nghi được với hoàn cảnh tàn khốc này. Vậy nên nên thay vì nói Dương Hoa ba không chống chọi được với cơn bão này, chỉ có thể nói thực lực của Dương Hoa chưa đủ. Chỉ vậy thôi!” Lâm Dương nói.
Mọi người gật đầu lia lịa.
“Có vẻ như như thằng nhóc này cũng chịu nói thật rồi!” Đỗ Chí Cường vừa hút xì gà, vừa cười nói.
“Nói nhiều như vậy cũng chẳng giải quyết được gì giám đốc Lâm, tôi thấy thằng nhóc này là không nghĩ ra biện pháp đối phó với chúng ta! Lần này này nó thua chắc rồi!”
Một ông chủ cười nói.
“Trừ khi nó có thể để đánh cả trăm công ty trong một chốc, nếu không chắc chắn sẽ thua!” Lâm Huy híp mắt cười.
“Nếu vậy, chúng ta có thể tổ chức tiệc mừng trước được không?”
“Hahaha, tất nhiên.”
“Đồng ý, để tôi làm chủ trì đi, tổ chức một bữa tiệc tối thật long trọng ở Giang Thành.
Mời tất cả những nhân vật nổi tiếng của Giang Thành đến, chỉ trừ mỗi họ Lâm!”
“Hahaha, đây là đám tôm nhừ cá thối tự họp với nhau, giám đốc Lâm đại danh đỉnh đỉnh sao có thể đến được? Vậy không phải là khinh thường người khác sao?”
“Hahahaha…” Một người cười vang.
Lâm Huy nâng chén rượu lên, híp mắt nhìn tivi.
Ông biết ông đã gần chiến thắng!
Chỉ cần giãm Dương Hoa dưới chân, như vậy địa vị của ông ở giới kinh doanh trong nước sẽ càng cao hơn. Khi đó ông sẽ là kẻ đứng đầu!
Cuộc họp báo đã gần kết thúc.
Ngoài danh sách đen ra, Chủ tịch Lâm cũng không đề cập đến chuyện quan trọng nào khác.
Nhóm phóng viên cũng có vẻ đã nhàm chán nhưng chủ đề này lại thu hút rất nhiều sự chú ý, là một tiêu đề tốt một mỗi khi phát sóng sẽ thu hút vô số lần nhấp chuột.
“Được rồi, còn vị phóng viên nào còn câu hỏi không?” Mã Hải nhìn đám người đang viết bản thảo tin tức, hỏi.
Nhưng lần này chẳng còn ai giơ tay.
Mã Hải thấy vậy, quay về phía Lâm Dương gật đầu.
Lâm Dương hiểu ý, đem microphone trước mặt dịch lại gần, im lặng một chút sau đó mới nhàn nhạt mở miệng.
“Mọi người, hôm nay tôi muốn tuyên bố một chuyện!”
Chỉ với một câu đơn giản, lập tức khiến bút trong tay của tất cả phóng viên dừng lại.
Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn thẳng vào Lâm Dương.
Bầu không khí trong phòng vô cùng yên tĩnh, mà những người trước tivi đi lại không khỏi bất ngờ.
Lúc này rồi Lâm Dương còn muốn tuyên bố cái gì?
“Không phải là tuyên bố phá sản đấy chứ?”
“Hahahah…” Đỗ Chí Cường cười to.
Nhưng Lâm Huy lại có dự cảm xấu, hai mắt nhìn chằm chằm vào tivi.
Nghe thấy Lâm Dương cực kỳ nghiêm túc mở miệng nói: “Mọi người, hôm nay tôi chính thức thông báo, ba ngày nữa Dương Hoa chúng tôi sẽ tung ra một loại thuốc mới.
Loại thuốc mới này sẽ được phát hành trên cả trong và ngoài nước. Thuốc mới sắp được đưa vào sản xuất, chúng tôi đã làm xong các thủ tục cần thiết, nếu mọi người quan tâm, có thể theo dõi Dương Hoa official website để cập nhập diễn biến mới nhất.”
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi đây là loại thuốc gì?” Ngay lập tức có phóng viên đặt ra câu hỏi.
Lâm Dương nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: “Thuốc đặc trị bệnh tiểu đường!”
Sáu từ này vừa thốt ra, cả hiện trường đột nhiên yên lặng đến quỷ dị.
Những công ty tạo ra sản phẩm tốt, được công chúng tiếp nhận mới thích nghi được với hoàn cảnh tàn khốc này. Vậy nên nên thay vì nói Dương Hoa ba không chống chọi được với cơn bão này, chỉ có thể nói thực lực của Dương Hoa chưa đủ. Chỉ vậy thôi!” Lâm Dương nói.
Mọi người gật đầu lia lịa.
“Có vẻ như như thằng nhóc này cũng chịu nói thật rồi!” Đỗ Chí Cường vừa hút xì gà, vừa cười nói.
“Nói nhiều như vậy cũng chẳng giải quyết được gì giám đốc Lâm, tôi thấy thằng nhóc này là không nghĩ ra biện pháp đối phó với chúng ta! Lần này này nó thua chắc rồi!”
Một ông chủ cười nói.
“Trừ khi nó có thể để đánh cả trăm công ty trong một chốc, nếu không chắc chắn sẽ thua!” Lâm Huy híp mắt cười.
“Nếu vậy, chúng ta có thể tổ chức tiệc mừng trước được không?”
“Hahaha, tất nhiên.”
“Đồng ý, để tôi làm chủ trì đi, tổ chức một bữa tiệc tối thật long trọng ở Giang Thành.
Mời tất cả những nhân vật nổi tiếng của Giang Thành đến, chỉ trừ mỗi họ Lâm!”
“Hahaha, đây là đám tôm nhừ cá thối tự họp với nhau, giám đốc Lâm đại danh đỉnh đỉnh sao có thể đến được? Vậy không phải là khinh thường người khác sao?”
“Hahahaha…” Một người cười vang.
Lâm Huy nâng chén rượu lên, híp mắt nhìn tivi.
Ông biết ông đã gần chiến thắng!
Chỉ cần giãm Dương Hoa dưới chân, như vậy địa vị của ông ở giới kinh doanh trong nước sẽ càng cao hơn. Khi đó ông sẽ là kẻ đứng đầu!
Cuộc họp báo đã gần kết thúc.
Ngoài danh sách đen ra, Chủ tịch Lâm cũng không đề cập đến chuyện quan trọng nào khác.
Nhóm phóng viên cũng có vẻ đã nhàm chán nhưng chủ đề này lại thu hút rất nhiều sự chú ý, là một tiêu đề tốt một mỗi khi phát sóng sẽ thu hút vô số lần nhấp chuột.
“Được rồi, còn vị phóng viên nào còn câu hỏi không?” Mã Hải nhìn đám người đang viết bản thảo tin tức, hỏi.
Nhưng lần này chẳng còn ai giơ tay.
Mã Hải thấy vậy, quay về phía Lâm Dương gật đầu.
Lâm Dương hiểu ý, đem microphone trước mặt dịch lại gần, im lặng một chút sau đó mới nhàn nhạt mở miệng.
“Mọi người, hôm nay tôi muốn tuyên bố một chuyện!”
Chỉ với một câu đơn giản, lập tức khiến bút trong tay của tất cả phóng viên dừng lại.
Ánh mắt mọi người chăm chú nhìn thẳng vào Lâm Dương.
Bầu không khí trong phòng vô cùng yên tĩnh, mà những người trước tivi đi lại không khỏi bất ngờ.
Lúc này rồi Lâm Dương còn muốn tuyên bố cái gì?
“Không phải là tuyên bố phá sản đấy chứ?”
“Hahahah…” Đỗ Chí Cường cười to.
Nhưng Lâm Huy lại có dự cảm xấu, hai mắt nhìn chằm chằm vào tivi.
Nghe thấy Lâm Dương cực kỳ nghiêm túc mở miệng nói: “Mọi người, hôm nay tôi chính thức thông báo, ba ngày nữa Dương Hoa chúng tôi sẽ tung ra một loại thuốc mới.
Loại thuốc mới này sẽ được phát hành trên cả trong và ngoài nước. Thuốc mới sắp được đưa vào sản xuất, chúng tôi đã làm xong các thủ tục cần thiết, nếu mọi người quan tâm, có thể theo dõi Dương Hoa official website để cập nhập diễn biến mới nhất.”
“Chủ tịch Lâm, xin hỏi đây là loại thuốc gì?” Ngay lập tức có phóng viên đặt ra câu hỏi.
Lâm Dương nhìn anh ta, nhàn nhạt nói: “Thuốc đặc trị bệnh tiểu đường!”
Sáu từ này vừa thốt ra, cả hiện trường đột nhiên yên lặng đến quỷ dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.