Chương 1524
Dạ Cầm
04/05/2022
“Yến Dương, có chuyện gì vậy?” Một giọng khàn khàn từ đầu dây bên kia vang lên. ì “Xảy ra chuyện rồi, chúng ta bị 1 nhóm người không rõ lai
lịch tấn công rồi!”
“Không rõ ai lịch??”
“Đúng vậy, tên Lâm Dương ấy không chịu hợp tác cùng chúng ta! Tôi định bắt hắn lại cho hắn 1 bài học, ép hắn hợp tác, nào ngờ vừa phái người đi thì đã bị mai phục, toàn bộ bị đánh cho tan tác…”
“Vậy sao…“ Người ở đầu dây bên kia bắt đầu trầm ngâm.
“Anh nói xem có phải là Lâm Dương giở trò không?” Lâm Tử Yên hỏi lại.
“Một kẻ bị gia tộc ruồng bỏ, còn chạy đi làm con rể ăn bám nhà người khác, cô nghĩ hắn ta có bản lĩnh gì mà chống lại Lâm gia chúng ta?”
“Vậy…vậy là ai chứ?”
“Tôi nghĩ…rất có thể là chủ tịch Lâm!“ˆ “Chủ tịch Lâm?” ` “Giang Thành là địa bàn của ai? Ngoại trừ chủ tịch Lâm ra, còn ai dám làm ra chuyện này ở Giang Thành? Yến Dương, nếu tôi đoán không sai thì bây giờ cô đã bị theo dõi rồi!”
Vừa nghe thấy vậy, Lâm Tử Yên bỗng toát mồ hôi lạnh.
Bà ta vội xoay người nhìn ra sau, nhìn vào mấy chiếc xe đỗ phía sau, cũng không biết chiếc nào mới theo dõi mình.
“Vậy bây giờ tôi phải làm sao?“ Lâm Tử Yên lo lắng.
“Theo kế hoạch thì bây giờ cô sẽ làm gì?” Người ở đầu dây bền kia hỏi lại.
“Lâm Dương không chịu hợp tác , tôi chỉ còn cách liều 1 phen, đang định đi đến điểm giao dịch!”
“Vậy cô cứ đi đi, tôi sẽ lập tức phái thêm cao thủ trong gia tộc đến yềm trợ, giúp cô hoàn thành nhiệm vụ!”
“Thật sao?” Lâm Tử Yên mừng rỡ.
“Cô đợi thêm 1 thời gian, tôi đang sắp.
xếp máy bay tư nhân! Khoảng vài tiếng nữa sẽ đến điểm hẹn.”
Dứt lời, người này liền cúp máy.
“Phu nhân, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?” Người bên cạnh hỏi.
“Đi Nha Sơn! Lần này cho dù là chủ tịch Lâm, tao cũng phải bắt hắn cúi đầu!”
Lâm Tử Yên hạ giọng, dáng vẻ vô cùng tự tin.
Nhai Sơn Giang Thành trong nước khá nồi tiếng Bởi vì trêи Nhai Sơn có một ngôi miều rất nồi tiếng, gọi là Nhai Sơn Tự.
Mỗi ngày vô số người hành hương từ – khắp nơi đến đây thắp hương, đặc biệt vào những ngày lễ hội, nơi đây càng náo nhiệt, đến nỗi còn gây thành tắc đường, quá tải.
Hôm nay là cuối tuần.
Tô Nhan vốn dĩ không định đến đây, kể từ khi Dương Hoa giải quyết được các vấn đề của Thiên Hằng, công ty cô cũng trở nên bận rộng, lại có thêm một khoản tiền lớn từ Lâm Dương, Tô Nhan đột nhiên trở nên đỡ túng quẫn, một số đơn hàng to cũng tự tin nhận, trước mắt công ty chủ yếu xử lí những đơn hàng gia tăng dột biên này, cô cũng lúc này đi không thể rời di.
Cô tin rằng trong năm này, lợi nhuận công ty có thể tăng gấp đôi.
Lúc đó, có cũng không cần lo thêm về vấn đề tiền bạc.
Tô Nhan hít một hơi sâu, nhìn về phía con đường dẫn lên núi Nhai Sơn, khuôn mặt có chút vẻ nhẹ nhõm lẫn áy náy.
“Không ngờ đến có ngày hôm nay, ] người giúp đỡ mình nhiều nhất lại là Lâm Dương”
Cô tự lầm bầm, đôi mắt có chút u ám.
Nghĩ đến những uất ức mà Lâm Dương phải chịu đựng suốt bao năm qua, Tô Nhan càng thêm áy náy.
Có điều cũng phải nói, cô thật sự không thể lí giải được suy nghĩ của Lâm Dương.
Xem ra, chồng cô thật sự là người có năng lực.
“Không rõ ai lịch??”
“Đúng vậy, tên Lâm Dương ấy không chịu hợp tác cùng chúng ta! Tôi định bắt hắn lại cho hắn 1 bài học, ép hắn hợp tác, nào ngờ vừa phái người đi thì đã bị mai phục, toàn bộ bị đánh cho tan tác…”
“Vậy sao…“ Người ở đầu dây bên kia bắt đầu trầm ngâm.
“Anh nói xem có phải là Lâm Dương giở trò không?” Lâm Tử Yên hỏi lại.
“Một kẻ bị gia tộc ruồng bỏ, còn chạy đi làm con rể ăn bám nhà người khác, cô nghĩ hắn ta có bản lĩnh gì mà chống lại Lâm gia chúng ta?”
“Vậy…vậy là ai chứ?”
“Tôi nghĩ…rất có thể là chủ tịch Lâm!“ˆ “Chủ tịch Lâm?” ` “Giang Thành là địa bàn của ai? Ngoại trừ chủ tịch Lâm ra, còn ai dám làm ra chuyện này ở Giang Thành? Yến Dương, nếu tôi đoán không sai thì bây giờ cô đã bị theo dõi rồi!”
Vừa nghe thấy vậy, Lâm Tử Yên bỗng toát mồ hôi lạnh.
Bà ta vội xoay người nhìn ra sau, nhìn vào mấy chiếc xe đỗ phía sau, cũng không biết chiếc nào mới theo dõi mình.
“Vậy bây giờ tôi phải làm sao?“ Lâm Tử Yên lo lắng.
“Theo kế hoạch thì bây giờ cô sẽ làm gì?” Người ở đầu dây bền kia hỏi lại.
“Lâm Dương không chịu hợp tác , tôi chỉ còn cách liều 1 phen, đang định đi đến điểm giao dịch!”
“Vậy cô cứ đi đi, tôi sẽ lập tức phái thêm cao thủ trong gia tộc đến yềm trợ, giúp cô hoàn thành nhiệm vụ!”
“Thật sao?” Lâm Tử Yên mừng rỡ.
“Cô đợi thêm 1 thời gian, tôi đang sắp.
xếp máy bay tư nhân! Khoảng vài tiếng nữa sẽ đến điểm hẹn.”
Dứt lời, người này liền cúp máy.
“Phu nhân, bây giờ chúng ta phải làm gì đây?” Người bên cạnh hỏi.
“Đi Nha Sơn! Lần này cho dù là chủ tịch Lâm, tao cũng phải bắt hắn cúi đầu!”
Lâm Tử Yên hạ giọng, dáng vẻ vô cùng tự tin.
Nhai Sơn Giang Thành trong nước khá nồi tiếng Bởi vì trêи Nhai Sơn có một ngôi miều rất nồi tiếng, gọi là Nhai Sơn Tự.
Mỗi ngày vô số người hành hương từ – khắp nơi đến đây thắp hương, đặc biệt vào những ngày lễ hội, nơi đây càng náo nhiệt, đến nỗi còn gây thành tắc đường, quá tải.
Hôm nay là cuối tuần.
Tô Nhan vốn dĩ không định đến đây, kể từ khi Dương Hoa giải quyết được các vấn đề của Thiên Hằng, công ty cô cũng trở nên bận rộng, lại có thêm một khoản tiền lớn từ Lâm Dương, Tô Nhan đột nhiên trở nên đỡ túng quẫn, một số đơn hàng to cũng tự tin nhận, trước mắt công ty chủ yếu xử lí những đơn hàng gia tăng dột biên này, cô cũng lúc này đi không thể rời di.
Cô tin rằng trong năm này, lợi nhuận công ty có thể tăng gấp đôi.
Lúc đó, có cũng không cần lo thêm về vấn đề tiền bạc.
Tô Nhan hít một hơi sâu, nhìn về phía con đường dẫn lên núi Nhai Sơn, khuôn mặt có chút vẻ nhẹ nhõm lẫn áy náy.
“Không ngờ đến có ngày hôm nay, ] người giúp đỡ mình nhiều nhất lại là Lâm Dương”
Cô tự lầm bầm, đôi mắt có chút u ám.
Nghĩ đến những uất ức mà Lâm Dương phải chịu đựng suốt bao năm qua, Tô Nhan càng thêm áy náy.
Có điều cũng phải nói, cô thật sự không thể lí giải được suy nghĩ của Lâm Dương.
Xem ra, chồng cô thật sự là người có năng lực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.