Chương 1554
Dạ Cầm
19/05/2022
Thế nhưng vẫn không có người ra giá.
Vào ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền ra từ trong phòng VỊP dành cho khách quý ở lầu 2.
“Tôi ra giá 14 nghìn tỷ!”
Giọng nói này vừa phát ra, cả hội trường nhốn nháo lập tức phẳng lặng như tỜ.
Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về nơi phát ra âm thanh.
Khi nhìn kỹ mới phát hiện ra người lên tiếng… lại chính là bác sĩ Lâm ở tầng 2! “Bác sĩ Lâm ra giá rồi?”
Tất cả mỏi người mở to mắt há hốc mồm.
Huỳnh Lam ở bên cạnh càng kinh ngạc hơn, nhanh chóng nghiêng đầu sững Sở nhìn Lâm Dương.
“Chủ tịch Lâm, anh…”
Ông lắp bắp, trêи mặt toàn là vẻ đờ dẫn và kinh hãi… Vẻ mặt của tất cả quan khách cũng tương đồng với ông ấy.
Mạn Vũ vô cùng vui mừng, liền hô hào lên: “Ông Lâm ở phòng khách quý VIP tầng 2 ra giá 14 nghìn tỷ, xin hỏi có ai muốn ra giá tiếp không?”
Xung quanh không ai lên tiếng.
Mọi người vẫn còn trong trạng thái mơ màng.
“Còn có quý ông nào muốn ra giá cao hơn ông Lâm không ạ?”
Mạn Vũ lại tiếp tục hô hào.
Vân không thấy có người trả lời.
Cô ấy chỉ có thể đành chịu mà hô lên: “14 nghìn tỷ lần thứ nhất!”
“14 nghìn tỷ lần thứ hai!”
“14 nghìn tỷ lần thứ…”
“Tôi ra giá 17 nghìn 5 trăm tỷ!”
Vào lúc Mạn Đình sắp dứt lời, lại có một giọng nói nữa truyền ra…
Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt của tất cả mọi người đều lập tức chuyền động, nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Mới nhìn thấy là một người vóc dáng mập mạp nhưng lại cảm giác rõ ràng sự già yếu.
Người này đỉnh đầu bị hói, sắc mặt tiều tụy, đôi mắt vô thần, vành mắt toàn là quầng thâm, hoàn toàn là dáng vẻ ăn chơi quá độ.
Người cùng đi bên cạnh nghe thấy người này thế mà lại ra giá 17 nghìn 5 trăm tỷ liền sốt ruột hét lên: “Ông chủ Từ, ông điên rồi à? Đóa hoa rách nát này mà đáng L giá 17 nghìn 5 trăm tỷ? Ông có nhiều tiền lắm hả?”
mm sấtlịa “Vậy ý của cậu là nói bác sĩ Lâm cũng điên rồi sao?” Ông chủ Từ nhìn về phía người đi cùng với mình hỏi.
“Cái này…”
Người đi cùng nhất thời á khầu.
Còn không đợi ông chủ Từ giải thích, Lâm Dương trên tầng 2 lại lên tiếng.
“21 nghìn tỷ!”
“Woal”
Toàn trường nhốn nháo.
Một lần ra giá tăng lên 3 nghìn 500 tỷ?
Đây là chuyện gì vậy chứ?
Bác sĩ Lâm xem trọng bông hoa này như vậy sao?
Vào ngay lúc này, một âm thanh đột nhiên truyền ra từ trong phòng VỊP dành cho khách quý ở lầu 2.
“Tôi ra giá 14 nghìn tỷ!”
Giọng nói này vừa phát ra, cả hội trường nhốn nháo lập tức phẳng lặng như tỜ.
Tất cả mọi người đều hướng ánh mắt về nơi phát ra âm thanh.
Khi nhìn kỹ mới phát hiện ra người lên tiếng… lại chính là bác sĩ Lâm ở tầng 2! “Bác sĩ Lâm ra giá rồi?”
Tất cả mỏi người mở to mắt há hốc mồm.
Huỳnh Lam ở bên cạnh càng kinh ngạc hơn, nhanh chóng nghiêng đầu sững Sở nhìn Lâm Dương.
“Chủ tịch Lâm, anh…”
Ông lắp bắp, trêи mặt toàn là vẻ đờ dẫn và kinh hãi… Vẻ mặt của tất cả quan khách cũng tương đồng với ông ấy.
Mạn Vũ vô cùng vui mừng, liền hô hào lên: “Ông Lâm ở phòng khách quý VIP tầng 2 ra giá 14 nghìn tỷ, xin hỏi có ai muốn ra giá tiếp không?”
Xung quanh không ai lên tiếng.
Mọi người vẫn còn trong trạng thái mơ màng.
“Còn có quý ông nào muốn ra giá cao hơn ông Lâm không ạ?”
Mạn Vũ lại tiếp tục hô hào.
Vân không thấy có người trả lời.
Cô ấy chỉ có thể đành chịu mà hô lên: “14 nghìn tỷ lần thứ nhất!”
“14 nghìn tỷ lần thứ hai!”
“14 nghìn tỷ lần thứ…”
“Tôi ra giá 17 nghìn 5 trăm tỷ!”
Vào lúc Mạn Đình sắp dứt lời, lại có một giọng nói nữa truyền ra…
Nghe thấy giọng nói này, ánh mắt của tất cả mọi người đều lập tức chuyền động, nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Mới nhìn thấy là một người vóc dáng mập mạp nhưng lại cảm giác rõ ràng sự già yếu.
Người này đỉnh đầu bị hói, sắc mặt tiều tụy, đôi mắt vô thần, vành mắt toàn là quầng thâm, hoàn toàn là dáng vẻ ăn chơi quá độ.
Người cùng đi bên cạnh nghe thấy người này thế mà lại ra giá 17 nghìn 5 trăm tỷ liền sốt ruột hét lên: “Ông chủ Từ, ông điên rồi à? Đóa hoa rách nát này mà đáng L giá 17 nghìn 5 trăm tỷ? Ông có nhiều tiền lắm hả?”
mm sấtlịa “Vậy ý của cậu là nói bác sĩ Lâm cũng điên rồi sao?” Ông chủ Từ nhìn về phía người đi cùng với mình hỏi.
“Cái này…”
Người đi cùng nhất thời á khầu.
Còn không đợi ông chủ Từ giải thích, Lâm Dương trên tầng 2 lại lên tiếng.
“21 nghìn tỷ!”
“Woal”
Toàn trường nhốn nháo.
Một lần ra giá tăng lên 3 nghìn 500 tỷ?
Đây là chuyện gì vậy chứ?
Bác sĩ Lâm xem trọng bông hoa này như vậy sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.