Chương 1574
Dạ Cầm
25/05/2022
Dương Trọng cũng ngây ra.
Ngay cả chính Nghị cũng kinh ngạc.
Đây là đang làm gì?
Tìm chết à?
Đối mặt với đòn tấn công mạnh như vũ bão thế này! Hắn ta lại không thèm đỡ sao??
Đây chẳng phải là không coi Nghị ra gì sao?
Người bên nhà họ Dương vô cùng tức giận.
Định Mao như sắp ngã lăn ra đất vì sợ!
Tên điên!
Đây chắc chắn là một tên điên!
Nhưng mà… Lâm Dương đã làm như thết Cho nên, mọi người chỉ chú ý vào thân ảnh mờ mịt của Lâm Dương bị những cú đấm của A Nghị đang điên cuồng giáng đến.
‘Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp…
Tiếng va chạm kịch liệt không ngớt.
Nhiều người phải che mắt lại, không dám xem tiếp.
Ai cũng nghĩ sau trận chiến khốc liệt này sẽ xảy ra cảnh tượng máu me be bét, bởi hiện tại không ít người đang che đầu.
Nhưng khác với bên Đinh Mao, đám người bên nhà họ Dương đang tỏ ra rất hào hứng!
Ai nấy đều mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương!
Mọi người đều chờ, đều đang chờ mong!
Đỉnh Mao sợ máu! Còn bên nhà họ Dương lại khát máu!
Bởi điều này cho thấy, nhà họ Dương đã đánh bại bác sĩ Lâm! Đánh gục Dương Hoa, hơn nữa còn giúp gia tộc đem về hai Thiên Kiêu Lệnh!
Số lợi ích này là không thể đong đếm được!
Đây cũng chính là cơ hội để bọn họ một bước lên trời.
“Giết hắn đi! Giết hắn đi!“ Dương Trọng nhìn chăm chú, miệng lầm bẩm không ngớt, gương mặt tràn đầy sự ác độc.
Tên Nghị đấm đá điên cuồng, mỗi cú đấm đều tung hết sức, âm thanh của nó kinh hãi như tiếng sấm vậy.
Hiệu ứng lực được sản sinh từ cú đấm ấy tỏa ra xung quanh.
Mặt đất đều nứt toác sau cú đấm điên cuồng của Nghị, rất nhiều vết nứt xuất hiện nơi hắn đang đứng.
Đấm rồi lại đấm, Nghị cảm thấy có gì không đúng.
Đôi thủ… dường như không chút lay chuyền Mà nắm đấm của hắn ta… lại chẳng có tí máu nào!
Tốc độ đấm của hắn cũng dần chậm lại.
Tiếng động ầm ï trên quảng trường cũng dần ngớt.
Mọi người xung quanh đều nhìn về phía Nghị.
Bọn họ mới phát hiện… người đang chịu hàng ngàn vạn đòn đánh của Nghị là Lâm Dương, vẫn bình yên vô sự đứng trước mắt Nghị!
“Bại trừ quần áo và tóc tai có hơi bù lại thì không khác gì lúc trước.
Hắn ta chắc hắn là một con quái vật!
Suy nghĩ của mọi người đều bùng nổ!
“Chỉ thế này thôi sao?”
Lâm Dương hơi ngầng đầu, nhìn chằm chằm Nghị.
Ngay cả chính Nghị cũng kinh ngạc.
Đây là đang làm gì?
Tìm chết à?
Đối mặt với đòn tấn công mạnh như vũ bão thế này! Hắn ta lại không thèm đỡ sao??
Đây chẳng phải là không coi Nghị ra gì sao?
Người bên nhà họ Dương vô cùng tức giận.
Định Mao như sắp ngã lăn ra đất vì sợ!
Tên điên!
Đây chắc chắn là một tên điên!
Nhưng mà… Lâm Dương đã làm như thết Cho nên, mọi người chỉ chú ý vào thân ảnh mờ mịt của Lâm Dương bị những cú đấm của A Nghị đang điên cuồng giáng đến.
‘Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp…
Tiếng va chạm kịch liệt không ngớt.
Nhiều người phải che mắt lại, không dám xem tiếp.
Ai cũng nghĩ sau trận chiến khốc liệt này sẽ xảy ra cảnh tượng máu me be bét, bởi hiện tại không ít người đang che đầu.
Nhưng khác với bên Đinh Mao, đám người bên nhà họ Dương đang tỏ ra rất hào hứng!
Ai nấy đều mở to đôi mắt, nhìn chằm chằm vào Lâm Dương!
Mọi người đều chờ, đều đang chờ mong!
Đỉnh Mao sợ máu! Còn bên nhà họ Dương lại khát máu!
Bởi điều này cho thấy, nhà họ Dương đã đánh bại bác sĩ Lâm! Đánh gục Dương Hoa, hơn nữa còn giúp gia tộc đem về hai Thiên Kiêu Lệnh!
Số lợi ích này là không thể đong đếm được!
Đây cũng chính là cơ hội để bọn họ một bước lên trời.
“Giết hắn đi! Giết hắn đi!“ Dương Trọng nhìn chăm chú, miệng lầm bẩm không ngớt, gương mặt tràn đầy sự ác độc.
Tên Nghị đấm đá điên cuồng, mỗi cú đấm đều tung hết sức, âm thanh của nó kinh hãi như tiếng sấm vậy.
Hiệu ứng lực được sản sinh từ cú đấm ấy tỏa ra xung quanh.
Mặt đất đều nứt toác sau cú đấm điên cuồng của Nghị, rất nhiều vết nứt xuất hiện nơi hắn đang đứng.
Đấm rồi lại đấm, Nghị cảm thấy có gì không đúng.
Đôi thủ… dường như không chút lay chuyền Mà nắm đấm của hắn ta… lại chẳng có tí máu nào!
Tốc độ đấm của hắn cũng dần chậm lại.
Tiếng động ầm ï trên quảng trường cũng dần ngớt.
Mọi người xung quanh đều nhìn về phía Nghị.
Bọn họ mới phát hiện… người đang chịu hàng ngàn vạn đòn đánh của Nghị là Lâm Dương, vẫn bình yên vô sự đứng trước mắt Nghị!
“Bại trừ quần áo và tóc tai có hơi bù lại thì không khác gì lúc trước.
Hắn ta chắc hắn là một con quái vật!
Suy nghĩ của mọi người đều bùng nổ!
“Chỉ thế này thôi sao?”
Lâm Dương hơi ngầng đầu, nhìn chằm chằm Nghị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.