Chương 1596
Dạ Cầm
25/05/2022
“Lâm tổng, chúng tôi…chúng tôi lập tức tăng mạnh đề phòng!”
Hai người vội nói.
“Không cần, các anh đã thùng rỗng kêu to, vậy không cần tiếp tục tại đây lãng phí thời gian! Vẫn là phái nhiều người giúp tôi tìm người giúp người của Dương thế gia đi.”
Lâm Dương nhẹ nói, bước thằng đến xe mình, chỉ chốc lát sau, người đã lái ra khỏi ga ra.
Huỳnh Lam cùng Thủy Binh Vân liếc mắt nhìn nhau, đều là thở dài liên tục: “Chúng ta chỉ là người thường, sao có thể so với võ giả xuất quỷ nhập thần như các anh?”
Huỳnh Lam bất đắc dĩ nói.
Từ lúc cùng Thanh Độ đánh qua một trận, Huỳnh Lam đã có một ít tự ti.
Chính là lời này của ông, Lâm Dương không nghe được.
Ra khỏi công ty, Lâm Dương ở trêи xe đổi trở về diện mạo ngụy trang, tiến vào Tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan.
Tô Nhan giờ này đang liều mạng làm việc.
Lúc trước ở Nhai Sơn Tự phát sinh chuyện, khiến cô đã bị kinh hách không nhỏ, người cũng không thể không nghỉ ngơi hai ngày.
Công việc hai ngày này lập tức tích lũy, khỏe một chút, cô lập tức lao vào làm việc túi bụi.
Lâm Dương không làm phiền, rửa mặt xong thì đi ngủ sớm.
Đêm nay Lâm Dương ngủ thật sâu.
Nhưng mà sáng sớm, anh đã bị tiếng chuông di động chói tai đánh thức.
Vừa nhấc điện thoại thì thấy người gọi đến là Mã Hải.
“Làm sao vậy?”
Lâm Dương thuận miệng hỏi.
“Lâm tổng, đã xảy ra chuyện! Dương Hoa chúng ta… Cháy!”
Mã Hải bên kia điện thoại vội vàng nói.
“Cái gì? Cháy?”
Lâm Dương ngạc nhiên.
Đột nhiên, anh như là nghĩ tới cái gì, vội vàng nhìn lại đồng hồ treo tường bên vách tường.
Đồng hồ hiền thị, đúng là tám giờ hơn!
Dương Phi Dương không đợi cho Lâm Dương xé bỏ hợp đồng!
Hiện tại.. sự trả thù của ông ta bắt đầu rồi!
Lâm Dương tức tốc mặc áo khoác, chạy đến công ty Dương Hoa như điên đã đứng trước tòa nhà công ty Dương Hoa.
Bên ngoài tòa nhà vây tụ không ít quần chúng vây xem, mọi người cầm di Mà giờ phút này, mấy chiếc xe cứu hỏa Ũ động, quay chụp hình ảnh tòa nhà cháy, mà một ít số người đến còn nhanh hơn cả các phóng viên thị trường, tranh đoạt tin tức độc nhất vô nhị.
Lâm Dương dừng ở số 918 ven đường, trực tiếp xuống xe.
“Đây là Lâm tổng sao?”
“À? Giống như thật là anh ta!”
“Lâm tồng đến!”
“Mọi người mau nhìn, Lâm tổng đến đây!”
Tiếng kinh hô không ngừng.
Nhóm quần chúng chung quanh đều hướng Lâm Dương nhìn lại, sau đó toàn bộ . vây quanh lại đây, xin được kí tên.
Nhưng mấu chốt Lâm Dương không có tâm tư phản ứng những người này?
Anh bay thằng đến xé bỏ dây cảnh giới.
Hai người vội nói.
“Không cần, các anh đã thùng rỗng kêu to, vậy không cần tiếp tục tại đây lãng phí thời gian! Vẫn là phái nhiều người giúp tôi tìm người giúp người của Dương thế gia đi.”
Lâm Dương nhẹ nói, bước thằng đến xe mình, chỉ chốc lát sau, người đã lái ra khỏi ga ra.
Huỳnh Lam cùng Thủy Binh Vân liếc mắt nhìn nhau, đều là thở dài liên tục: “Chúng ta chỉ là người thường, sao có thể so với võ giả xuất quỷ nhập thần như các anh?”
Huỳnh Lam bất đắc dĩ nói.
Từ lúc cùng Thanh Độ đánh qua một trận, Huỳnh Lam đã có một ít tự ti.
Chính là lời này của ông, Lâm Dương không nghe được.
Ra khỏi công ty, Lâm Dương ở trêи xe đổi trở về diện mạo ngụy trang, tiến vào Tập đoàn quốc tế Duyệt Nhan.
Tô Nhan giờ này đang liều mạng làm việc.
Lúc trước ở Nhai Sơn Tự phát sinh chuyện, khiến cô đã bị kinh hách không nhỏ, người cũng không thể không nghỉ ngơi hai ngày.
Công việc hai ngày này lập tức tích lũy, khỏe một chút, cô lập tức lao vào làm việc túi bụi.
Lâm Dương không làm phiền, rửa mặt xong thì đi ngủ sớm.
Đêm nay Lâm Dương ngủ thật sâu.
Nhưng mà sáng sớm, anh đã bị tiếng chuông di động chói tai đánh thức.
Vừa nhấc điện thoại thì thấy người gọi đến là Mã Hải.
“Làm sao vậy?”
Lâm Dương thuận miệng hỏi.
“Lâm tổng, đã xảy ra chuyện! Dương Hoa chúng ta… Cháy!”
Mã Hải bên kia điện thoại vội vàng nói.
“Cái gì? Cháy?”
Lâm Dương ngạc nhiên.
Đột nhiên, anh như là nghĩ tới cái gì, vội vàng nhìn lại đồng hồ treo tường bên vách tường.
Đồng hồ hiền thị, đúng là tám giờ hơn!
Dương Phi Dương không đợi cho Lâm Dương xé bỏ hợp đồng!
Hiện tại.. sự trả thù của ông ta bắt đầu rồi!
Lâm Dương tức tốc mặc áo khoác, chạy đến công ty Dương Hoa như điên đã đứng trước tòa nhà công ty Dương Hoa.
Bên ngoài tòa nhà vây tụ không ít quần chúng vây xem, mọi người cầm di Mà giờ phút này, mấy chiếc xe cứu hỏa Ũ động, quay chụp hình ảnh tòa nhà cháy, mà một ít số người đến còn nhanh hơn cả các phóng viên thị trường, tranh đoạt tin tức độc nhất vô nhị.
Lâm Dương dừng ở số 918 ven đường, trực tiếp xuống xe.
“Đây là Lâm tổng sao?”
“À? Giống như thật là anh ta!”
“Lâm tồng đến!”
“Mọi người mau nhìn, Lâm tổng đến đây!”
Tiếng kinh hô không ngừng.
Nhóm quần chúng chung quanh đều hướng Lâm Dương nhìn lại, sau đó toàn bộ . vây quanh lại đây, xin được kí tên.
Nhưng mấu chốt Lâm Dương không có tâm tư phản ứng những người này?
Anh bay thằng đến xé bỏ dây cảnh giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.