Chương 1648
Dạ Cầm
28/05/2022
Chương 1648:
“Sài Hoa Đà là bác sĩ duy nhất trong Thanh Hà đường, nếu như ông ấy không thèm quan tâm đến sự sống chết của những người này, vậy thì tính mạng của tất cả mọi người trong Thanh Hà đườn không được đảm bảo.” < Chuyện này còn nghiêm trọng hơn đắc tội với Lâm Dương.
“Tôi nói sai gì rồi sao? Ông ta làm thế, tuy có thề giảm đau, nhưng trên thực tế thì đang hại người này, vốn dĩ người này ôm ngực kêu đâu, là bỏi vì có máu tụ ở ngực, huyết quản bị vỡ, nếu như các người chỉ dùng cỏ Hoạt Huyết để giảm đau, cỏ Hoạt Huyết sẽ khiến cho máu trong người cậu ta di chuyền nhanh hơn, dẫn đến sẽ có nhiều mạch máu bị vỡ hơn. Đến lúc đó, mạch máu tim của cậu ta vỡ mất rồi, đương nhiên sẽ không đau nữa. dù sao thì người chết cũng có biết đau đâu.”
Lâm Dương lắc đầu, bìn tĩnh nói.
Anh nói xong, mọi người hít thở gấp gáp hơn.
“Khốn nạn! Tên này có ý gì! Cậu nói cách thức chữa trị của tôi là sai? Cậu là lang băm sao?”
Sài Hoa Đà rất tức giận, đập bàn đứng dậy.
“Ông đã dùng cách này đề chữa cho người ta rồi, còn không phải lang băm được sao?”
Lâm Dương nói.
“Cậu cậu cậu…”
Sài Hoa Đà tức giận, phất tay áo, giận dùng đúng nói: Được, cậu là thần y! Vậy mẹ nó chứ, cậu đi mà chữa, ông dây không chữa nữa!
Nói xong, Sài Hoa Đà phất tay áo bỏ đi luôn.
“Sài sư thúc! Sài sư thúc!”
“Sài sư thúc, người đợi chút đã!”
“Sài sư thúc!”
Mọi người vội hô.
Nhưng Sài Hoa Đà không dừng lại Mau Lúc này, Lý sư đệ nằm dưới đất thê thảm kêu lên, miệng phun ra một ngụm máu, sau đó liền hôn mê, không có động tĩnh gì nữa.
“Lý sư đệ, đệ sao rồi?”
“Không phải Lý sư đệ chết rồi đó chứ?”
Mọi người rất sốt ruột lo lắng.
“Đều là do thằng chó này hại!”
“Mẹ nó chứ, mọi người mau bắt nó lại, áp tải nó đến trước mặt Sài sư thúc, đế nó dập đầu nhận sai!”
“Được!”
“Lập tức bắt hắn lại! Mẹ nó chứ!”
Theo đề nghị của một người, mọi người đều xông lên, định động thủ với Lâm.
“Dừng tay!”
Tưởng Xà vội quát, ngăn những đệ tử đang phẫn nộ.
Cô biết sự đáng sợ của người này.
Nếu như đánh nhau thật, những tên đang trọng thương này sao có thể là đối thủ của Lâm Dương được?
Chỉ sợ chút nữa sẽ bị thương nhiều hơn thôi!
“Sư tỷ, tỷ bảo vệ người này làm gì?”
“Người này rốt cuộc là ai thế?”
Mọi người tức giận hỏi.
“Anh ta là : Tưởng Xà không biết nên giải thích thế nào, nghĩ ngợi một hồi, mới nói: “anh ta là bạn của đại sư huynh chúng ta! Mọi người đừng làm bừa bãi, nếu không đại sư hị mà không vui, sẽ hỏi tội các người đó!”
“Bạn của đại sư huynh sao?”
Không ít người nghi hoặc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.