Chương 1697
Dạ Cầm
28/05/2022
Chương 1697:
“Cậu yên tâm, kiếm của tôi rất nhanh, cậu sẽ không cảm thấy đau đớn đâu!”
“Chỉ cần cậu đừng phản kháng, cũng chỉ là chuyện chớp mắt.”
“Đừng sợ.”
Mọi người xôn xao nói.
Dưỡng như đang an ủi.
Nhưng lại đang khuyên chết( Lâm Dương lắc đầu.
“Lâm Dương tôi không thù không oán với các người, nếu các người muốn hại tôi, vậy thì phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, dù sao, tôi cũng sẽ phản kháng!”
“Nhưng bây giờ không đến lượt cậu!”
Du Dật kia quát, trực tiếp nhấc tay ra hiệu: “Ra tay! Nhanh chóng giải quyết, cứu Lương sư tỷ!”
“Vâng!”
Mọi người hét lên, toàn bộ hữãø về phía Lâm Dương, đao kiếm khủng khiếp không chút khách sáo tấn công trên đầu anh.
Nói là một kiếm, nhưng e rằng muốn đâm trăm ngàn nhát!
Lâm Dương sẽ trở thành thịt vụn…
Ánh mắt Lâm Dương lạnh lẽo, trầm giọng nói: “Vậy thì đừng trách tôi!”
Vừa dứt lời, thân hình anh đột nhiên biến mất.
Keng! Keng! Keng! Keng…
Tiếng vang lanh lành truyền ra.
Tất cả mọi người đều nhào. vào khoảng không.
“Cái gì?”
Nhóm người Du Dật kinh ngạc hoàng sợ.
Thân pháp nhanh quái!
Lâm sư đệ này…thực lực đáng sợ như vậy?
Nhưng không đợi họ phản ứng, thanh đao trong tay tay một đệ tử đột nhiên bị cướp đi, sau đớ liền nhìn thấy Lâm Dương xuất hiện bên cạnh anh ta, hung hăng chém một đao qua đó.
Xoetl Một cánh tay của đệ tử kia trực tiếp bị chặt đứt.
Phập!
Máu tươi trào ra.
Cánh tay bị đứt bay lên trời.
“AI”
Tiếng hét thê thảm vang vọng khắp trời.
Mọi người kinh hoàng sơ hãi.
Không thể ngờ thực lực của Lâm sư đệ lại đáng sợ như vậy.
Nhưng đội trật tự có hơn ngàn người, cần gì phải sợ một Lâm sư đệ nho nhỏ?
“Lên! Toàn bộ đều lên! Nhanh chóng giải quyết cậu ta, thời gian.kéo dài thêm một phút, Lương sư fỦ sẽ nguy hiểm hơn một phút! Mau lên!”
Du Dật hét lớn.
Mọi người lấy lại tỉnh thần từ sự chân động, lập tức người trước ngã xuống người sau tiến lên xông đến giết Lâm Dương.
Cả một bờ sông đều hỗn loạn.
Nhưng…Lâm Dương mạnh mẽ như một sát thần, siết: chặt thạnh đao không ñgừng: xuyên qua dĩ chuyển trong nhóm người, lưỡi đạo lạnh lếo không ngừng chặt đứt cánh tay của họ Xoetl Xoetl Xoetl Xoetl Âm thanh dị thường vang lên.
“A?”
Mọi người hãi hùng thất sắc.
Lương Tuấn Hùng bên này cũng ngây người.
Ai cũng không ngờ được, người họ Lâm này lại lợi hại như vậy.
Lâm Dương giết một vòng, xửng quanh đã hình thành khu vực trồng trải, mọi người toàn bộ nằm dưới đất, ôm cánh tay lăn lộn hét thảm, không thề đứng lên, ai nấy đều triệt để từ bỏ sức chiên đầu.
Nhóm người Du Dật ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, nắm chặt trường kếm không biết có nên lên hay không.
“Sao lại như vậy? Đây…tại sao lại như vậy?” Đầu óc lương Tuấn Hùng đã sắp nổ tung, cả người điên cuồng run rây, sắc mặt tái nhợt đến cực điểm Còn về Trịnh Đan, vô cùng ñữf8 phân Cô ta biết, Lâm Dương giết càng vui vẻ, oán hận chất chứa của đội trật tự sẽ càng sâu, đội trật tự là một nhóm người vô cùng cố chấp, một khi vào danh sách đen của đội trật tự, sẽ không chết không thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.