Chương 1726
Dạ Cầm
28/05/2022
Chương 1726:
Nó đột nhiên xuất hiện, đúng là đã xé rách cái bóng hổ!
SC BE) lạc Lão già đang điều khiển cái bóng hồ to lớn kia thì bị đánh bay ra ngoài, năng nề rơi xuống đất, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, hiển nhiên là bị nội thương.
Mà Lâm Dương cũng không bị cái bóng hổ xé rách, mà vẫn bình thường đứng trên mặt đất, ngắm nhìn lão giă.
Trên người anh tràn ra dòng khí mãnh liệt, hóa thành một con kỳ lây to lớn, quan sát lão già.
Bốn phương tám lfướng đếm mãi không hết những đôi mắt nhìn thấy màn này, toàn bộ đều choáng váng.
Đường chủ của Thanh Hà… thế mà còn có bản lĩnh như thết Ngay cả lão già cũng không phải là đối †hủ của anh!
Sắc mặt của tất cả các trưởng lão ở đây đều cực kì khó coi.
Con hồ to lớn như vậy, cứ thế mà 3 rách!
Nhất là Thiếu Hải.
Ông ta biết Lâm Dương này có chất tài năng, nhưng lại không thể ngờ được, thế mà tài năng của anh lại đáng sợ như vậy.
Đám người Lương Tuấn Hùng, Trịnh Đan nghẹn họng nhìn trân trối.
Tất cả đều kinh ngạc nói không ra lời.
“Đây là Kỳ Lân thần công! Tôi nhận ra!
Tôi đã từng đánh nhau với người của Kỳ Lân môn! Đã được chứng kiến bọn họ sử dụng chiêu này! Cậu là người của Kỳ Lân môn?”
Lão già lau máu tươi ở khóe miệng đỉi, đứng lên quát khẽ.
“Đúng, nhưng cũng không đúng.”
“Có ý gì?”
“Có lẽ tôi không tính là người của’Kỳ<- Lân môn, hẳn là ngược lại.” Ạ 172i RE+ lịc “Ngược lại?” Lão già khẽ giật mình.
Lâm Dương bình tĩnh nói: “Kỳ Lân mồn, là người của tôi!”
Lão già bỗng nhiên trừng to mắt.
Mặc dù Kỳ Lân môn không to lớn hùng hậu bằng Đông Hoàng Giáo, nhưng ở trong nước, cũng là một tông phái ần thế có thực lực không tầm thường.
Nhưng bây giờ, tông phái này thế mà lại thần phục một người trẻ tuổi chỉ có hai mươi tuổi…
Không khỏi quá mức kinh thế hãi tục.
“Không ngờ thực lực của cậu lại kinh người như thế, lão phu thừa nhận, lúc trước vẫn luôn coi thường cậu.”
Lão già nhồ ra một ngụm khí, khuôn mặt già nua ngầng lên, trên mặt không khỏi hiện ra một vẻ mặt kì dị, “Nếu đã như vậy, vậy lão phu cũng không che giấu nữa, nạ 1018:…t Bai Thần Côr dùng hết toàn lực đi! Có thể làm cho lão phu dùng hết toàn lực để giết chết cậu, người trẻ tuổi, cậu nên cảm thấy vinh hạnh.”
“Ồ? Ông có thể giết tôi ư?”
Lâm Dương hừ lạnh, đôi mắt như sướng lạnh, làm sao anh có thể cho ông ta cơ hội được? Anh trực tiếp nhào lên, Kỳ Lân khổng lồ cũng lao thẳng về phía lão già.
Nhưng vào lúc này, lão già đột nhiên quát lớn một tiếng, nắm đấm cứng cáp tựa như sao băng, trực tiếp đánh về phía Kỳ Lân.
“Vạn Cổ Thần Động!”
Ẩm!
Nắm đấm va lên trên cơ thể Kỳ Lân.
Một luồng ánh sáng đỏ tỏa ra trừ tiên.
quyền kia, lao thằng lên trời mây. ) Răng rắc!
Kỳ Lân bị đánh xuyên.
Kỳ Lân khổng lồ bị đánh tan trong nháy mắt.
Năng lượng cuộn trào chấn động trời đất, giống như muốn làm rung chuyền toàn bộ đỉnh Thiên Vương.
Một sức mạnh kinh khủng cũng truyền khắp ra cả người Lâm Dương như dòng điện, làm tan rã tất cả sức lực toàn thân của anh.
Lâm Dương vừa còn rất có khí thế bị đánh bay ra ngoài, sau khi rơi xuống đất, hai chân điên cuồng lui lại, gần như sắp đứng không vững.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.