Chương 1853
Dạ Cầm
15/06/2022
Chương 1853:
Lã Tư Triều thấp giọng quát, trực tiếp nhảy lên, phóng về phía Lâm Dương.
Anh ta dậm chân nhanh chóng xoay người, lại lần nữa thi triển tàn ảnh bộ pháp, một thân ảnh giống như ma quỷ không ngừng xoay tròn quanh Lâm Dương, người dưới đài chỉ thấy chung quanh Lâm Dương xuất hiện vô số tàn ảnh của Lã Tư Triều, nhưng nhìn không ra cái nào mới là người thật.
Đồng thời, vô số chưởng ảnh cùng lúc chưởng về phía Lâm Dương.
Mỗi một chưởng ảnh, đều nhắm ngay tử huyệt của Lâm Dương!
Lần này Lã Tư Triều, muốn dồn Lâm Dương vào chỗ chết!
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh…
Tiếng chưởng lực không ngừng vang lên.
Toàn bộ chưởng ảnh đều nện lên người Lâm Dương, không một cái nào đánh lệch!
Hô hấp của tất cả mọi người có mặt ở đây bỗng nhiên run rẩy.
Người này… Chết chắc rồi!
Trong giới võ đạo, nhà họ Lã ở Tích Xương rất có danh tiếng.
Mọi người đều biết, nhà họ Lã có hai tuyệt học hơn người.
Một là tàn ảnh bộ pháp, hai là Lã thị mười ba kích.
Mặc dù tàn ảnh bộ pháp chỉ một thân pháp,nhưng nếu phối hợp với Lã thị mười ba kích tạo thành tàn chưởng mật độ cao như công kích lực sát thương sẽ khó lòng chịu nổi.
Phối hợp nhịp nhàng giữa hai cái, sẽ tạo ra uy lực làm người kinh hãi.
Chỉ là người bình thường rất khó luyện thành hai loại công pháp này, trước mắt cũng chỉ có gia chủ nhà họ Lã và Lã Tư Triều luyện được.
Rất nhiều người đã chứng kiến riêng biệt tàn ảnh bộ pháp và Lã thị mười ba kích, nhưng bất kỳ ai cũng không có ngờ tới hai loại công pháp dung hợp một lúc, lại có thể bộc phát ra uy lực cường đại như thế…
Lâm Dương đứng ngay tại chỗ, không có bất kỳ động tác nào.
Lã Tư Triều đã đem mười ba kích toàn bộ đánh lên người Lâm Dương.
Hiện trường càng thêm yên tĩnh.
Lã Tư Triều cũng lui trở về, hung hăng thở hắt ra.
Anh ta không hề nhìn Lâm Dương, bởi vì trong mắt anh, Lâm Dương đã là một người chất.
Cho nên Lã Tư Triều trực tiếp quay người nhìn qua hướng phía dưới mọi người, mở miệng nói: “Còn có vị nào ở dưới muốn lên đài không?”
Không có người trả lời.
Rất nhiều người cũng đều đắm chìm †rong sự kinh khủng của Lã thị mười ba kích của Lã Tư Triều!
Một loạt chưởng phong như vũ bão khiến cho mọi người khắc sâu ấn tượng.
Này chính là thiên tài không kém gì Thiên Kiêu à?
Không thấy ai lên đài, ánh mắt Lã Tư Triều nhìn thẳng về phía Bùi Quốc Thiên.
“Anh Thiên, anh không định lên đây đấu một chút à?” Lã Tư Triều nhàn nhạt nói.
Bùi Quốc Thiên nhướng mày, ánh mắt anh ta nhìn về lôi đài, giống như muốn nói gì đó.
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt anh ta đột nhiên khựng lại, trong con ngươi lướt qua một tia kinh ngạc, sau đó nhàn nhạt nói ra: “Chiến đấu còn chưa chấm dứt, làm sao tôi lại lên đài chứ?”
“Anh nói cái gì?”
Lã Tư Triều giật mình, có chút không rõ ý của Bùi Quốc Thiên.
Ngay tại lúc này, tất cả mọi người ở hiện trường đột nhiên phát ra từng trận kinh hô.
Tất cả mọi người trừng to mắt nhìn về lôi đài.
“Tư Triều!”
Gia chủ nhà họ Lã cũng mãnh liệt đứng dậy, kinh ngạc nhìn về phía sau lưng Lã Tư Triều.
Lã Tư Triều sững sờ, đột nhiên ý thức được gì đó, mãnh liệt xoay người.
Mới nhìn rõ phía sau anh ta Lâm Dương đang lạnh lùng nhìn anh ta chằm chằm.
“Cái gì? Anh… Anh đã chịu hết Lã thị mười ba kích của tôi… tại sao còn chưa chết?” Tròng mắt Lã Tư Triều như muốn lồi ra khỏi hốc mắt, kinh hãi nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.