Chương 2173
Dạ Cầm
13/09/2022
Chương 2173:
Tiếng đánh nhau hấp dẫn đám Tô Bảo Minh.
“Trưởng thôn, là những tên phản đồ kial”
“Bắt bọn chúng lại đây!”
“bạt”
Mấy cao thủ tiến lên, thuần thục bắt lấy đám Thủ Mệnh.
Dù sao bọn họ cũng ít người, cộng thêm đã bị thương, căn bản không thể phản kháng lại.
“Quỳ xuống!”
Cao thủ quát, ép Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy quỳ sát trên đất.
“Trưởng thôn, lúc trước chúng tôi bị Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy mê hoặc, mới phạm phải sai lâm lớn, cho nên bắt Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy cùng với thi thể của cô chủ, đặc biệt tới thỉnh tội, mong trưởng thôn lại cho chúng tôi một cơ hội Những đệ tử này quỳ trên mặt đất, dập đầu nói với Tô Bảo Minh, thái độ thành khẩn.
“Các người lạc đường biết quay đầu lại, biết sai có thể thay đổi, rất tốt!” Tô Bảo Minh nở nụ cười đầy thâm ý.
“Cảm ơn trưởng thôn!”
Mấy người mừng rỡ.
Nhưng Tô Bảo Minh lại nói tiếp: “Nhưng mà các cậu phản bội thôn, không thể tha thứ! Có lần một, sẽ có lần thứ hai! Lần thứ ba! Cho dù các cậu tỉnh ngộ, cũng không thể tha thứ! Người đâu! Tách đám người này ra, làm thuốc dẫn!”
“Dạ!”
Mấy cường giả ở bên cạnh cùng tiến lên, trực tiếp kéo mấy người này xuống.
“Trưởng thôn, đừng mà “Chúng tôi không muốn chết!”
“Tha cho chúng tôi đi!”
Các đệ tử vội vàng cầu xin tha thứ, nhưng không có tác dụng gì.
Bọn họ tuyệt vọng nhìn Thủ Mệnh, đã hối hận tới mức ruột xanh lại rồi.
Rất nhanh, những cao thủ này thuần thục tách rời giết mấy đệ tử phản loạn…
Gương mặt Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy trắng bệch.
“Kế tiếp, là hai người chủ mưu các cô rồi!” Tô Bảo Minh lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người.
“Tô Bảo Minh, muốn chém muốn giết muốn róc thịt, ông ra tay đi!”
Thủ Mệnh hít sâu một hơi, nghiến răng nói.
“Cô khiến thuốc dẫn của chúng tôi chạy mất, để làm trừng phạt, các người thành thuốc dẫn đi! Tuy điển lễ tế thuốc bị hủy, nhưng tôi sẽ bổ sung điển lễ này, đợi tổ chức điển lễ tế thuốc! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ kế thừa toàn bộ của bề trên, trở thành bề trên mới của thôn Dược Vương! Mọi người cần phụ tá tôi!” Tô Bảo Minh kêu lớn.
“Dạ! Bề trên!”
“Bái kiến bề trên!”
“Bái kiến bề trên!”
Đám nguyên lão trong thôn nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên, không ai phản đối Tô Bảo Minh.
Dù sao ở trong thôn, thực lực của Tô Bảo Minh giỏi hơn những người này.
Tô Bảo Minh cười ha ha, rất hài lòng, bàn tay vung lên: “Dẫn hai bọn họ đi tách rời raI Nghe đây, lúc tách bọn họ chú ý một chút, hai người này là đệ tử nổi bật trong thôn chúng ta, thiên phú phi phàm, nhớ rõ thêm nhiều thuốc, thiên tài thì phải dùng nhiều thuốc hơn, như vậy thuốc dân mới là thuốc dẫn tốt nhất!”
“Tuân mệnh bề trên!”
Mấy cao thủ đi tới.
Tiếng đánh nhau hấp dẫn đám Tô Bảo Minh.
“Trưởng thôn, là những tên phản đồ kial”
“Bắt bọn chúng lại đây!”
“bạt”
Mấy cao thủ tiến lên, thuần thục bắt lấy đám Thủ Mệnh.
Dù sao bọn họ cũng ít người, cộng thêm đã bị thương, căn bản không thể phản kháng lại.
“Quỳ xuống!”
Cao thủ quát, ép Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy quỳ sát trên đất.
“Trưởng thôn, lúc trước chúng tôi bị Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy mê hoặc, mới phạm phải sai lâm lớn, cho nên bắt Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy cùng với thi thể của cô chủ, đặc biệt tới thỉnh tội, mong trưởng thôn lại cho chúng tôi một cơ hội Những đệ tử này quỳ trên mặt đất, dập đầu nói với Tô Bảo Minh, thái độ thành khẩn.
“Các người lạc đường biết quay đầu lại, biết sai có thể thay đổi, rất tốt!” Tô Bảo Minh nở nụ cười đầy thâm ý.
“Cảm ơn trưởng thôn!”
Mấy người mừng rỡ.
Nhưng Tô Bảo Minh lại nói tiếp: “Nhưng mà các cậu phản bội thôn, không thể tha thứ! Có lần một, sẽ có lần thứ hai! Lần thứ ba! Cho dù các cậu tỉnh ngộ, cũng không thể tha thứ! Người đâu! Tách đám người này ra, làm thuốc dẫn!”
“Dạ!”
Mấy cường giả ở bên cạnh cùng tiến lên, trực tiếp kéo mấy người này xuống.
“Trưởng thôn, đừng mà “Chúng tôi không muốn chết!”
“Tha cho chúng tôi đi!”
Các đệ tử vội vàng cầu xin tha thứ, nhưng không có tác dụng gì.
Bọn họ tuyệt vọng nhìn Thủ Mệnh, đã hối hận tới mức ruột xanh lại rồi.
Rất nhanh, những cao thủ này thuần thục tách rời giết mấy đệ tử phản loạn…
Gương mặt Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy trắng bệch.
“Kế tiếp, là hai người chủ mưu các cô rồi!” Tô Bảo Minh lạnh lùng nhìn chằm chằm hai người.
“Tô Bảo Minh, muốn chém muốn giết muốn róc thịt, ông ra tay đi!”
Thủ Mệnh hít sâu một hơi, nghiến răng nói.
“Cô khiến thuốc dẫn của chúng tôi chạy mất, để làm trừng phạt, các người thành thuốc dẫn đi! Tuy điển lễ tế thuốc bị hủy, nhưng tôi sẽ bổ sung điển lễ này, đợi tổ chức điển lễ tế thuốc! Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ kế thừa toàn bộ của bề trên, trở thành bề trên mới của thôn Dược Vương! Mọi người cần phụ tá tôi!” Tô Bảo Minh kêu lớn.
“Dạ! Bề trên!”
“Bái kiến bề trên!”
“Bái kiến bề trên!”
Đám nguyên lão trong thôn nhao nhao quỳ xuống đất kêu lên, không ai phản đối Tô Bảo Minh.
Dù sao ở trong thôn, thực lực của Tô Bảo Minh giỏi hơn những người này.
Tô Bảo Minh cười ha ha, rất hài lòng, bàn tay vung lên: “Dẫn hai bọn họ đi tách rời raI Nghe đây, lúc tách bọn họ chú ý một chút, hai người này là đệ tử nổi bật trong thôn chúng ta, thiên phú phi phàm, nhớ rõ thêm nhiều thuốc, thiên tài thì phải dùng nhiều thuốc hơn, như vậy thuốc dân mới là thuốc dẫn tốt nhất!”
“Tuân mệnh bề trên!”
Mấy cao thủ đi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.