Chương 2255
Dạ Cầm
24/09/2023
Chương 2255:
Hà Vĩ Hùng cắn chặt răng, trong mắt ông †a tràn ngập bất đắc dĩ và sầu lo.
Sau cùng ông ta vẫn gật đầu quay người rời đi.
Vì thế, sau khi Trường Gổ truyền ra tin tức được mấy tiếng thì Dương Hoa cũng đột nhiên lơ đãng lộ ra chuyện liên quan đến bảo tàng ở đầm Ám Long.
Nghe nói tất cả y thuật của đệ nhất thần y đương thời – bác sĩ Lâm, tất cả đều đến từ bảo tàng của đầm Ám Long.
Dương Hoa là do bác sĩ Lâm sáng lập, đương nhiên sẽ biết rất nhiều bí mật liên quan đến bác sĩ Lâm.
m: 10/18 Tập Đoàn Dương Hoa để lộ ra tin tức, độ †in cậy của tin tức này đương nhiên không đơn giản.
t lộ của Hà Vĩ Hùng rất khéo léo, ông ta cố ý tiết lộ cho mấy Hơn nữa phương thức ti tai mắt mà các thế gia sắp xếp trong Tập Đoàn Dương Hoa, để bọn họ báo cáo về gia tộc, kể từ đó tính chân thực lại càng được đảm bảo Đây chính là y thuật của bác sĩ Lâm đấy, là người sử dụng nghịch lưu thần châm mà không chết Hơn nữa có tin đồn việc Thôn Dược Vương bị diệt có liên quan đến bác sĩ Lâm, nếu như chuyện này là thật, bác sĩ Lâm dựa vào cái gì đấu với Thôn Dược Vương chứ?
Chỉ sợ chính là y thuật có thể khống chế sinh tử quỷ thần khó đoán kia.
– 1/18 Tất cả thế gia tông môn đều điều động tinh anh đến đầm Ám Long.
Sóng ngầm ở Việt Nam cuộn trào mãnh liệt.
Mà bên phía Lâm Dương cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, chuẩn bị khởi hành đến đầm Ám Long.
Trước đó anh gọi điện thoại cho Thủ Mệnh và Hùng Khải Uy, để hai người sớm một bước khởi hành đến đầm Ám Long, bất kỳ lúc nào cũng có thể tiếp ứng anh.
Tuy trong đầm Ám Long có rất nhiều chướng khí và độc vật, nhưng hai người này đều xuất thân từ Thôn Dược Vương, là đệ tử tinh nhuệ, tinh thông thuật độc, đối với bọn họ mà nói, đầm Ám Long giống như một chỗ không người vậy.
Lâm Dương thu thập một lượt, để Hà Vĩ củ 12/18 Hùng đưa mình đến sân bay, đi về phía đầm Ám Long.
Nhưng trên đường đi, Thủ Mệnh gọi điện thoại đến.
“Có chuyện gì thế?” Lâm Dương hỏi.
“Bác sĩ Lâm, bên phía Trường Cổ mời đại nhân vật đến, tôi cảm thấy lần này ngài đừng nên đến đầm Ám Long thì hơn.”
Đầu dây bân kia điện thoại, giọng nói của Thủ Mệnh rất nghiêm túc và ngưng trọng.
“Đại nhân vật tr? Người nào?”
“Độc Hoàng, Tiếu Minh Hàn.”
Tiếu Minh Hàn! Cao thủ về độc nổi tiếng trong giới võ thuật Việt Nam.
Nghe nói khả năng dùng độc của anh ta đã đạt đến cảnh giới im hơi lặng tiếng, vô hình vô ảnh, chỉ là một hơi thỏ, một ánh mắt rất tùy ý đều có thể hạ độc trong vô hình, mất mạng trong ngàn đặm, là một độc thần chân chính trong giới dùng độc.
Bên trong Thôn Dược Vương cũng có rất nhiều cường giả trong giới dùng độc, nhưng đối với Tiếu Minh Hàn mà nói, đám người của Thôn Dược Vương chưa bao giờ đám nói khả năng dùng độc của mình mạnh hơn.
anh ta, đánh giá của bọn họ đành cho Tiếu Minh Hàn cũng rất cao, Thôn Dược Vương đã từng rất nhiều lần ném ra cành ô liu với Tiếu Minh Hàn.
Chỉ tiếc đối với lời mời chào của Thôn Dược Vương, Tiếu Minh Hàn luôn ngó lo.
Thôn Dược Vương chưa từng bị người ta ngó lơ như thế, nhưng lần đó Thôn Dược Vương cũng không truy cứu gì, thậm chí bê trên còn chẳng buông một câu trách móc nào, vẫn như cũ ném cành ô liu ra với Tiếu.
Minh Hàn.
Rất nhiều người đều cảm thấy khiếp sợ không thôi.
Từ khi nào người của Thôn Dược Vương trở nên tốt tính như thế.
Chăng qua suy nghĩ kỹ một xíu, đối với Tiếu Minh Hàn, Thôn Dược Vương quả thật không nổi giận nồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.